Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 989: Long Huyết quả (năm)




Edit: kaylee

Tươi cười của hồng y nữ tử rất là âm độc, con ngươi kia giống như độc xà tràn ngập cảm giác tàn nhẫn, làm cho người ta nhìn rất là không thoải mái.

"Muốn ăn ta?" Tiểu Chu Tước nở nụ cười, trong đôi mắt to sáng ngời tản mát ra ánh sáng hồn nhiên, chỉ là lời nói ra kia lại vô cùng tàn nhẫn: "Vậy thì hiện tại bản đại nhân sẽ khiến cho ngươi biết, ai sẽ làm đồ ăn của ai! Linh Nhi, đi diệt những người này cho bản đại nhân!"

Tiểu Chu Tước vung tay nhỏ phấn nộn kia lên, không chút lưu tình ra lệnh!

Nếu ngươi thấy Tiểu Chu Tước thoạt nhìn tương đối nhỏ tuổi, mà cho rằng nàng là một nữ hài hồn nhiên thiện lương, lee~lqđ thì mười phần sai, tuy rằng nàng quả thật rất hồn nhiên, cực kỳ dễ dàng bị người lừa dối, nhưng cũng không phải là một người ôn thiện thuần lương!

Ở trong giới Linh Thú, chuẩn tắc cá lớn nuốt cá bé rõ ràng hơn, mà Tiểu Chu Tước thân ở dưới loại hư cảnh này, như thế nào sẽ có tâm nhân từ?

Trong lòng nàng, vĩnh viễn chỉ có hai loại người!

Một loại là đồng bạn nàng có thể liều mình bảo vệ, còn có một loại…….. Chính là kẻ địch!

Sau khi Tiểu Chu Tước ra lệnh một tiếng, Hỏa Linh Thú hét lớn một tiếng, thân hình hóa thành một quả cầu lửa, nhanh chóng vọt qua phía hồng y nữ tử. Trong nháy mắt, ngọn lửa trên người nó thiêu đốt càng mãnh liệt, làm khắp bầu trời đều nổi bật một mảnh đỏ bừng.

"Tam muội, cẩn thận!"

Nam tử trung niên biến sắc, vội vàng kéo hồng y nữ tử đến bên người mình, rồi sau đó vọt qua phía Hỏa điểu vĩ đại lao xuống mà đến kia, trường đao sắc bén trong tay chém xuống, khí thế cường đại kia giống như có thể chém rách cả bầu trời!

Phốc!

Một tiếng trầm truyền đến từ trong hư không.

Các thành viên bị khí thế giết người trong chớp mắt lúc trước của Hỏa điểu dọa, không dám liếc mắt nhìn Tuyết Ngọc đạo tặc đoàn chiến đấu nhiều một cái ở sau khi nghe thấy âm thanh như thế sắc mặt đều vui vẻ, nhanh chóng chuyển ánh mắt về phía một mảnh bầu trời bị ngọn lửa nhiễm đỏ kia.

Theo bọn họ, tiếng trầm đục này, rõ ràng là tiếng đao của đại đội trưởng chém rớt đầu của Hỏa điểu! Cho dù Hỏa điểu này lợi hại lại như thế nào, còn không phải rơi xuống trong tay đội trưởng nhà bọn họ?

Nhưng mà, sau khi nhìn thấy tình cảnh trong hư không kia, tất cả mọi người ngây ngẩn cả người.

Chỉ thấy một cái móng vuốt vĩ đại xuyên qua ngực của đại đội trưởng, máu tươi nhiễm đỏ áo giáp da chồn kia, rồi sau đó máu kia càng chảy càng nhiều, chậm rãi hạ xuống từ trên bầu trời, thật giống như một trận mưa máu.

Nam tử trung niên nhìn ngực của mình, lại nhìn con Hỏa điểu vĩ đại trước mặt này, muốn nói cái gì đó, lại cảm giác được một trận mỏi mệt truyền đến, thân thể giống như đánh mất tất cả lực lượng ở trong nháy mắt kia, rớt xuống từ trong hư không..........

"Đại ca!"

Đao sẹo nam và hồng y nữ tử nhìn thấy màn trước mắt này, lập tức, tê tâm liệt phế rống lớn một tiếng.

Phanh!

Thân mình nặng nề ngã trên mặt đất, máu sớm nhiễm đỏ mặt đất dưới thân nam nhân, hắn há to miệng, l^q"đ nhìn về phía hai người vọt tới phía mình, giờ khắc này, hắn giống như dùng hết toàn bộ lực lượng, nói một chữ với kia hai người mặt lộ vẻ điên cuồng kia.

"Chạy!"

Một chữ này, làm cho hắn dùng hết khí lực cuối cùng, không nỡ nhìn Tuyết Ngọc đạo tặc đoàn bản thân một tay sáng lập, chậm rãi nhắm đôi mắt lại, không còn sức sống nằm ở bên trong vũng máu kia.

"Không!"

Đôi mắt hồng y nữ tử đỏ bừng, tê tâm liệt phế rống lớn một tiếng, sau đó, con ngươi che kín tơ máu kia nhìn về phía Tiểu Chu Tước, điên cuồng xông đến.

"Ta muốn giết ngươi, báo thù vì đại ca!"

Tiểu Chu Tước giật mình, ngược lại là thật không ngờ những nhân loại này cũng không phải hoàn toàn xấu xa! Ít nhất đối với đồng bạn là có đủ chân tình. Dù sao đổi thành người bình thường, ở sau khi thấy được thực lực của Hỏa Linh Thú, lại như thế nào sẽ nghĩ tới chuyện báo thù?