Phi Kiếm Vấn Đạo

Quyển 3 - Chương 26: Tần Công Tử Xuất Thủ




Trong địa bàn của huyện Dương thiệp, Quảng Lăng quận.

Một thôn trang đang trong cơn hoảng loạn.

Một đám yêu quái phi cầm lao thẳng xuống, bắt lấy nam nữ, đặc biệt là các cô gái xinh đẹp, ngoài ra còn có vài đứa bé.

- Yêu quái, dừng tay.

- Giết.

- Giết chết mấy con yêu quái này!

Các trai tráng hộ thôn mắt trừng muốn nứt ra, rút ra cung nỏ.

- Ha ha ha…

Đám yêu quái phi cầm càn rỡ bay xuống, tùy tiện giết chóc những trai tráng hộ thôn kia, có khi còn bắt sống.

Không lâu sau.

Đàn yêu quái phi cầm này bắt người bay mất, các thôn dân thì khắp nơi đều là đau thương. Vừa rồi hơn một trăm thôn dân đã chết, số người bị bắt cũng hơn một trăm, tất cả đều là người nhà huynh đệ của bọn họ!

- Nữ nhi của ta, nữ nhi của ta!

- Mẫu thân, mẫu thân…

- Phụ thân!!!

Khắp nơi trong thôn vang lên tiếng khóc.

Sáng sớm, quận Chủ phủ Quảng Lăng quận.

Tống quận chủ đang cầm một cây thương dài luyện thương pháp trên thao trường. Bây giờ đã mùa đông khắc nghiệt, trời rất lạnh, Tống quận chủ luyện trong chốc lát, cơ thể cũng nóng lên rất nhiều.

- Phù.

Hắn ta thở ra một hơi, hơi thở cũng hóa khói sương trắng.

- Năm nay trời thật quá lạnh.

Tống quận chủ đặt trường thương sang một bên, người hầu gần đó lập tức dâng lên áo lông. Sau khi khoác áo lông chồn, Tống quận chủ mới cảm thấy ấm áp hơn nhiều.

Thống lĩnh đứng bên cạnh cười nói:

- Quận Chủ đại nhân, ngài vẫn là nên tu hành cho tốt. Nếu như cảnh giới luyện khí cao hơn một chút thì há sợ rét lạnh này?

- Ài, ta thật sự không có thiên phú, không còn cách nào khác.

Tống quận chủ cười nói.

- Đại nhân, đại nhân.

Phía xa bỗng nhiên có một tên thân vệ chạy như bay đến. Tống quận chủ quay đầu nhìn lại.

Thân vệ kia cung kính đưa một phong thư đến:

- Huyện Dương Thiệp đưa thư đến.

- Ồ?

Tống quận chủ nhận lấy, vừa đọc qua thì mặt biến sắc.

- Đại nhân, thế nào?

Thống lĩnh thân vệ cũng đi sang.

- Lão Tăng, ngươi cũng xem thử đi.

Tống quận chủ đưa thư cho thống lĩnh thân vệ. Thống lĩnh thân vệ nhận lấy đọc kĩ, cũng không nhịn được mà nói:

- Sau khi Thủy Thần đại yêu bị giết, Quảng Lăng quận đã không còn yêu quái lợi hại, vả lại triều đình cũng đã cho quân đội giết yêu quái rồi. Bây giờ trong Quảng Lăng quận, đám yêu quái đều rất cẩn thận, lén lút tập kích nhân tộc của ta mà thôi, hoàn toàn không dám phách lối. Không ngờ bây giờ trong trong địa giới Quảng Lăng lại ra một đại yêu mới.

- Hừ.

Tống quận chủ lạnh lùng nói:

- Đại yêu mới xuất hiện này thống lĩnh một đàn yêu quái, hơn nữa còn có rất nhiều yêu quái phi cầm! Tùy tiện làm ác ở huyện Dương Thiệp. Lão Tăng, ngươi suy nghĩ một số biện pháp, điều khiển một đội người ngựa đi tấn công, tiêu diệt đám yêu quái kia. Trong địa giới Quảng Lăng ta không thể lần nữa để yêu quái leo lên đầu nữa!

- Quận Chủ đại nhân.

Thống lĩnh lại lắc đầu nói.

- Trên thư viết, đại yêu mới xuất hiện kia thiên về phi hành ngự phong. Chỉ cần nó bay lên, quân đội của chúng ta hoàn toàn không thể đụng đến nó. Hơn nữa đại yêu cũng không ngốc, nó đã dám lớn lối như vậy, e là có mấy phần chỗ dựa. Chúng ta vẫn là nên mời người tu hành lợi hại chân chính đi đối phó chúng thôi.

- Phải, nó biết bay.

Tống quận chủ thấp giọng nói.

- Lão Tăng, ngươi thấy việc này bẩm lên trên cầu viện hay là trực tiếp xin Tần công tử kia xuất thủ?

- Tần công tử chính là Tuần Thiên sứ, Tuần Thiên sứ cũng là trảm yêu trừ ma.

Thống lĩnh nói.

- Vả lại Tần công tử ghét ác như cừu, Thủy Viên đại yêu chính là do hắn giết. Hắn lại là người Quảng Lăng ta. Chúng ta đến cửa cầu hắn, tin rằng Tần công tử sẽ ra tay.

- Ừm, từ lúc ta nhậm chức đến nay, đây là lần đầu tiên xin Tần công tử xuất thủ.

Tống quận chủ cũng gật đầu.

- Đi thôi, đi Tần phủ.

Không lâu sau.

Tần phủ.

Tống quận chủ, Tằng thống lĩnh dưới sự hướng dẫn của Tần Liệt Hổ đi vào nơi ở của Tần Vân.

- Tống quận chủ.

Tần Vân, Y Tiêu đang đánh cờ, thấy Tống quận chủ thì đều đứng dậy nghênh đón.

- Tần công tử, Y cô nương.

Tống quận chủ hành lễ.

- Ta đến là tìm Tần công tử hỗ trợ.

- Tại hạ thật không đảm đương nổi đại lễ của quận chủ.

Tần Vân đưa tay đỡ Thiên Địa Lực Lượng cũng đỡ Tống quận chủ dậy, không cho Tống quận chủ bái xuống,

- Quận Chủ có việc gì cứ nói là được.

Tống quận chủ than thở:

- Ta đến Quảng Lăng đảm nhiệm chức quận chủ này, nghĩ là Thủy Thần đại yêu kia vừa bị diệt trừ không bao lâu, hẳn là lúc ta nhậm chức tương đối thảnh thơi mới đúng. Ai ngờ Thủy Thần đại yêu chết rồi, Quảng Lăng quận lại có một đại yêu mới xuất hiện.

- Cái gì? Lại có đại yêu xuất hiện?

Tần Vân ánh mắt lóe lên.

- Ở đâu? Là đại yêu gì?

- Đại yêu này hiện đã làm ác tại huyện Dương Thiệp, Quảng Lăng quận chúng ta.

Tống quận chủ nói.

- Đại yêu kia giỏi về ngự phong phi hành, vô tung vô ảnh. Đến cùng nó là đại yêu gì cũng không ai biết rõ. Dù sao là mới xuất hiện. Nói không chừng là đầu lĩnh yêu quái nào đó vừa mới đột phá Tiên Thiên Cảnh. Trong lúc nhất thời ta cũng không có cách gì đối phó nó, chỉ có thể tìm đến Tần công tử đây, còn xin công tử xuất thủ, cứu thoát dân chúng địa phương khỏi khổ nạn.

Từ nhỏ Tần Vân đã lớn lên trong thôn trang, từng nhìn thấy yêu quái cướp giật mọi người trong thôn. Những tháng năm Thủy Thần đại yêu họa loạn Quảng Lăng quận chính là hai trăm năm hắc ám nhất ở Quảng Lăng quận.

- Ta thân là Tuần Thiên sứ, trảm yêu trừ ma vốn là chuyện bổn phận của ta.

Tần Vân nói.

- Tống quận chủ có tình báo chi tiết hơn hay không?

Tống quận chủ nghe thế thì mừng rỡ:

- Tần công tử cao thượng, đây chính là tin từ huyện Dương Thiệp đưa đến, những tình báo chi tiết đều nằm trong đó.

Tần Vân nhận thấy thư rồi đọc qua.

- Làm hại hơn mười thôn trang, thôn dân bị bắt hơn một ngàn, thôn dân bị giết mấy trăm?

Tần Vân biết rõ, đã bị bắt đi, hi vọng sống sót là xa vời.

- Việc này giao cho ta.

Tần Vân gật đầu đáp.

- Tống quận chủ cứ yên tâm.

- Ta thay con dân trăm họ huyện Dương Thiệp cảm ơn Tần công tử.

Tống quận chủ lập tức nói.

- Việc này không nên chậm trễ, ta sẽ lập tức xuất phát.

Tần Vân nói.

- Tống quận chủ, tha thứ cho ta không thể tháp tùng, muộn thêm một lát có lẽ lại có nhân tộc gặp nạn.

- Phải, trảm yêu trừ ma làm trọng.

Tống quận chủ nói.

- Tần Vân, ta đi theo chàng.

Y Tiêu nói.

- Ừm, chúng ta đi.

Dưới chân Tần Vân và Y Tiêu xuất hiện một thanh phi kiếm tuyệt đẹp màu bạc, nhanh chóng phá không bay đi, lúc rời đi bọn họ còn khẽ gật đầu chào Tống quận chủ.

Tống quận chủ, Tằng thống lĩnh, Tần Liệt Hổ ngẩng đầu nhìn.

- Tần công tử thật là cao thượng.

Tằng thống lĩnh cảm thán.

- Ừm, nghe thấy tin tức lập tức đi chém yêu ma kia.

Tống quận chủ cũng cảm khái nhìn Tần Liệt Hổ đứng gần đó,

- Lão Tần, Quảng Lăng quận chúng ta có một vị Tuần Thiên sứ tọa trấn, cuộc sống của bách tính Quảng Lăng quận cũng tốt hơn trước rất nhiều.

Tần Liệt Hổ cũng khẽ gật đầu. nhìn hai người Tần Vân, Y Tiêu dần biến mất nơi chân trời.

Tần Liệt Hổ còn nhớ rõ…

Thời niên thiếu, Tần Vân mỗi ngày chăm chỉ luyện kiếm… Mười lăm tuổi, một thân một mình quyết đi du lịch thiên hạ, muốn gõ mở Tiên môn…

- Chớp mắt Vân nhi đã có thể bảo vệ cả Quảng Lăng quận rồi.

Tần Liệt Hổ yên lặng nói.

Vù.

Vì muốn nhanh chóng bay đến huyện Dương Thiệp, cả một đường Tần Vân đều ngự kiếm phi hành, cảnh giới cao lên, tốc độ ngự kiếm của hắn cũng nhanh hơn trước.

- Đã tiến vào huyện Dương Thiệp.

Đến thôn trang đầu tiên của huyện Dương Thiệp, vừa quan sát xuống bên dưới đã thấy trong thôn trang có rất nhiều người mặc đồ tang màu trắng, giấy tiền vàng mã tung bay, bầu không khí vô cùng bi thương.

Tần Vân nhìn phía dưới, một người phụ nữ ôm áo bông của con mà khóc nức nở, cả người như bị choáng váng.

Tần Vân trầm mặc nhìn.

- Có tiên nhân.

- Là tiên nhân.

Thôn dân trong thôn trang nhìn thấy hai người Tần Vân và Y Tiêu đang đạp phi kiếm trên bầu trời.

- Tiên nhân, xin ngài mau đi cứu thê tử ta.

- Tiên nhân, xin ngài mau đi cứu nhi tử của ta…

- Tiên nhân…

Ngay lập tức có rất nhiều thôn dân quỳ xuống dập đầu với Tần Vân và Y Tiêu trên bầu trời.

Tần Vân nhìn, thấp giọng nói:

- Nếu như họ còn sống ta sẽ mang bọn họ về, nhưng mà e là bọn họ phần nhiều đã…

- Chúng ta đi.

Tần Vân mang theo Y Tiêu, lập tức phi hành.

- Tần Vân, chàng bây giờ chính là Tuần Thiên sứ. Tuần Thiên sứ trảm yêu trừ ma, chắc hẳn đại yêu mới ở Quảng Lăng quận này cũng biết. Hắn còn dám tùy ý làm ác, chỉ sợ có chỗ dựa. Nói không chừng là năng lực bảo mệnh cực mạnh.

Y Tiêu nói.

- Đi xem thử là biết, nhìn thử chỗ dựa của hắn có địch nổi phi kiếm của ta hay không!

Tần Vân nói ra.

- Yêu quái làm ác huyện Dương Thiệp chủ yếu là ở vùng phía nam, hang ổ của chúng nó hẳn cũng là một chỗ nào đó ở vùng này, hoặc là trong núi, hoặc là trong đầm lầy.

Y Tiêu nói.

Tần Vân gật đầu:

- Nếu có hang ổ thì chắc hẳn có rất nhiều yêu quái bên trong, đến vùng đó thì cẩn thận tìm thử.

Vù.

Cảm ứng Thiên Địa lực lượng của Tần Vân bây giờ đã có thể bao trùm quanh mình ba mươi dặm.

Bên trong phạm vi bao phủ này, chỗ nào có khí tức sinh linh tụ tập, Tần Vân đều dò xét một phen. Tất nhiên cũng tra xét phải một vài thôn trang, thấy được tình cảnh sau kiếp nạn của những thôn trang đó, tình cảnh các thôn dân đau khổ khi mất người thân, Tần Vân càng thêm trầm mặc.

Tại một hẻm đá sâu trong một ngọn núi lớn, nơi đây ít dấu chân người, có lượng lớn yêu quái chiếm cứ.

Miêu yêu Vương mặc áo bào tím ngồi trên bảo tọa bằng đá, vắt đôi chân dài trắng nõn lên, thong dong nhìn lên bầu trời. Chung quanh một đám yêu quái đang hầu hạ nàng ta.

- Tam muội, ta cảm ứng được có hai khí tức sinh linh lấy tốc độ cực nhanh bay thẳng đến nơi này, tốc độ này nhất định nhất định là người tu hành! Có khả năng là Tần Vân kia đến.

Giao Long Vương đang ẩn nấp truyền âm đến.

- Ha ha, xem ra con mồi đến rồi.

Báo Yêu Vương cũng hưng phấn truyền âm.

Khóe miệng Miêu yêu Vương nhếch lên, truyền âm:

"Đại ca, nhị ca, đừng nóng vội, đợi thêm một lát, đừng dọa con mồi chạy mất. Chờ vào tròng rồi, chúng ta lại làm thịt Tần Vân này."