Phi Thăng Chi Hậu

Chương 595: Bộ tộc thủ hộ (5)




Tại tây bắc Ma Giới.

Tâm Ma đứng bên cạnh Cửu U tế đàn. Đối diện là An Đức Liệt đã hiện ra hình thái yêu ma, hai chiếc cánh ác ma sau lưng dùng sức vươn dài, trong mắt đầy cảnh giác. Sau khi Chủ Thần thứ mười bốn đột nhiên biến mất khỏi nơi này, ý thức của hai người đều trở về với bản thể.

- Sao ngươi lại xuất hiện ở đây?

An Đức Liệt nhìn chằm chằm vào Tâm Ma, hai con ngươi trong hốc mắt nhanh chóng chuyển động, ánh mắt như vô ý lướt qua đám Cửu U chiến sĩ bên ngoài Cửu U tế đàn.

- An Đức Liệt, muốn dùng đám chiến sĩ rác rưởi kia của ngươi làm tiêu hao thực lực của ta sao? Đừng vọng tưởng! Hà hà, Hấp Tinh đại pháp của bản tọa đã đạt đến tầng thứ chín. Nếu là trước kia, ma khí có tính ăn mòn của ngươi còn khiến ta e ngại vài phần, nhưng bây giờ, ngươi phái bọn chúng lên chỉ là cung cấp chất dinh dưỡng cho bản tọa thôi.

Tâm Ma lập tức nhìn thấu tâm tư của An Đức Liệt.

Hai người này, một người là nhị vương tử của vương triều Ma Đế Hoàng trước kia, còn một người là đại đế của vương triều mới trỗi dậy. Hai người đã từng nghe nói đến nhau, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên thật sự đối mặt. Hơn nữa còn dưới tình huống giữa trán hai người đều có ký tự do Chủ Thần in xuống, ý nghĩa của nó là bọn họ sau này sẽ hầu hạ cùng một chủ nhân. Bất luận trong lòng hai người tính toán ra sao, nhìn vào tình huống trước mắt, khả năng xấu nhất là hai người đã chắc chắn trở thành tôi tớ của Chủ Thần thứ mười bốn. Có câu là "một núi không thể chứa hai hổ", cho dù từ phương diện nào, giết chết đối phương đều là lựa chọn tốt nhất.

Mặc dù Sát Lục ma quyết đã tu luyện đến tầng thứ ba, thành tựu thần cách của Sát Lục Chi Chủ, nhưng đối mặt với chủ nhân của Sát Lục ma quyết là Chủ Thần thứ mười bốn, Tâm Ma căn bản không có cơ hội phản kháng nào.

"Một đời anh minh, tính toán mọi thứ, không ngờ lại bị thua trong tay kẻ khác." - Trong lòng Tâm Ma oán hận. Cho dù hắn có thông minh và cường đại đến đâu, cũng không ngờ được Sát Lục ma quyết lại thuộc về chiến giáp mà Chủ Thần thứ mười bốn vứt bỏ tại Ma Giới.

Cảnh giới cao nhất của Sát Lục ma quyết chính là nắm giữ sát lục pháp tắc, trở thành Sát Lục Chủ Thần. Dưới tình huống này, lực lượng giết chóc trong vũ trụ sẽ không ngừng hội tụ đến đây. Luận về hấp thu lực lượng giết chóc, người tu luyện Sát Lục ma quyết có cao đến đâu cũng không thể mạnh hơn người sáng lập nên môn ma công này là Chủ Thần thứ mười bốn. Ở chỗ Đế Thích Thiên, Tâm Ma đã hiểu được, một lực lượng khác của Chủ Thần thứ mười bốn chính là khống chế lực lượng giết chóc. Chỉ suy nghĩ một chút, hắn đã hiểu ra tất cả.

Chủ Thần thứ mười bốn vứt bỏ chiến giáp tại Ma Giới hiển nhiên là một phần trong bố cục to lớn. Dựa vào Sát Lục ma quyết và Sát Lục chiến giáp, Chủ Thần thứ mười bốn đã tạo ra truyền thuyết về chủ nhân Sát Lục, cũng tạo ra những người thừa kế Sát Lục chiến giáp. Chính vì truyền thuyết về Sát Lục chiến giáp đã gián tiếp thúc đẩy mức độ giết chóc tại Ma Giới, mà những cuộc giết chóc rộng lớn này lại liên tục cung cấp chất dinh dưỡng cho chủ nhân Sát Lục, rút ngắn thời gian cần thiết để hắn sống lại. Mặc dù sự tồn tại của Sát Lục chiến giáp là một âm mưu, nhưng Sát Lục ma quyết khắc trên Sát Lục chiến giáp lại là đồ thật.

Chính vì đã hiểu rõ bí mật ẩn giấu phía sau Sát Lục chiến giáp và Sát Lục ma quyết, đại đế của vương triều Sát Lục một thời hưng thịnh là Tháp Na Thác Tư, vì mộng tưởng thành thần nên đã từ bỏ thân thể của mình, chuyên tâm chế tạo một chiếc mũ giáp phù hợp với Sát Lục chiến giáp, hơn nữa cùng sở hữu mấy loại hình thái biến hóa. Sau đó hắn lại dùng năng lực lớn xóa đi khí linh của Sát Lục chiến giáp, tự mình hóa thành khí linh ẩn thân trong đó. Đây mới là nguyên nhân thật sự khiến cho vương triều Sát Lục một thời hưng thịnh bị hủy diệt.

Tháp Na Thác Tư hóa thân thành khí linh ẩn vào trong Sát Lục chiến giáp, ngoài việc tránh được vận mệnh của người thừa kế Sát Lục chiến giáp, còn khống chế được vận mệnh của những người kế Sát Lục chiến giáp khác. Từ sau Tháp Na Thác Tư, trong những người thừa kế Sát Lục chiến giáp rất ít người đạt đến cảnh giới Sát Lục Chi Chủ, có thể là khi thành tựu Sát Lục Chi Chủ đột nhiên chết đi, hoặc là sau khi trở thành Sát Lục Chi Chủ lại bị Tháp Na Thác Tư tách Sát Lục chiến giáp ra, sau đó tự mình ra tay đuổi giết, hoặc là bị hắn dẫn tới trước mặt Hắc Ám Quân Chủ, sau đó đột nhiên bỏ qua người thừa kế Sát Lục chiến giáp, một mình trốn khỏi, khiến cho đối phương bị Hắc Ám Quân Chủ giết chết, mà bí mật của hắn lại không hề bị tiết lộ ra.

Nếu không phải An Đức Liệt đột nhiên tìm đủ bốn mảnh giấy da dê, thứ mà Chủ Thần thứ mười bốn đã lưu lại các nơi Ma Giới trước bị chư thần phong ấn, nói không chừng Tháp Na Thác Tư đã dựa vào việc không ngừng hấp thu sát lục ma khí từ những người thừa kế Sát Lục chiến giáp, có thể dần dần tiến hóa đến cảnh giới Sát Lục Chủ Thần. Nhưng Tháp Na Thác Tư tính hết mọi thứ, lại không ngờ được sẽ xuất hiện một tên Tâm Ma liều lĩnh, không kiêng nể thứ gì. Hắn cũng không tính đến việc Chủ Thần thứ mười bốn sống lại trước thời hạn. Kết quả là Chủ Thần thứ mười bốn dựa vào sự khống chế hoàn toàn với bộ chiến giáp này, triệu hồi Tháp Na Thác Tư vẫn luôn lặng lẽ tu luyện sau khi thất bại dưới tay Tâm Ma, cùng với chiến giáp đến nơi này. Sau khi phát hiện có điểm không phù hợp, Chủ Thần thứ mười bốn cũng không nói lời nào, lập tức xóa đi dấu ấn linh hồn của Tháp Na Thác Tư một cách tự nhiên. Mà Xi Vưu chiến giáp cũng chính là một phần khác của chiến giáp do Chủ Thần thứ mười bốn cố ý phân tán ra.

Trước khi bị các Chủ Thần phong ấn, Chủ Thần thứ mười đã ném chiếc mũ giáp này đến Thái Cổ, sau đó bị Xi Vưu đoạt được, cuối cùng khiến cho ma tính của y bộc phát. Dựa vào hoàn cảnh của bộ tộc thủ hộ được trời ưu ái, công pháp siêu tuyệt, Xi Vưu chiến giáp từ trời rơi xuống và khả năng lĩnh ngộ của mình, cuối cùng Xi Vưu đã thành tựu danh hiệu ma tôn, cũng đã tạo nên thời đại đen tối của Thái Cổ.

Trong lúc Tâm Ma đang suy nghĩ mọi chuyện, một luồng sóng ý thức cường đại đột nhiên vượt qua tầng tầng hư không, xuyên qua bầu trời tây bắc Ma Giới, vang lên trong biển ý thức của hắn: "Tiểu tử, đây là thứ cuối cùng mà lão phu tặng cho ngươi, hãy cẩn thận lĩnh ngộ. Đây chính là năng lực mà Hỗn Độn lĩnh vực của ngươi có thể sở hữu, chỉ là tiểu tử ngươi quá ngu dốt không biết cách dùng."

Tâm Ma thất kinh, gần như bật thốt lên: "Đế Thích Thiên!"

"Hà hà, có nghi vấn gì thì sau này hãy tự mình tìm câu trả lời. Bây giờ ngươi hãy cứ quan sát… Không cần lo lắng đến tên nhãi con ma tộc bên cạnh ngươi, lòng nghi ngờ của hắn quá nặng, sẽ không dám làm gì đâu."

Trong lòng Tâm Ma đầy nghi hoặc. Ý thức của Đế Thích Thiên mặc dù rất cường đại, nhưng rõ ràng đã bị thương không nhẹ, hơn nữa dường như vết thương của thần thức này còn ở trong sâu hơn. Rốt cuộc là kẻ nào có thể làm tên biến thái này bị thương?

Rất nhanh nghi hoặc của Tâm Ma đã được giải đáp. Trong đầu kêu lớn một tiếng, một luồng thần thức biến thái mênh mông như sao cường hành nối liền với ý thức của Tâm Ma. Sau một khắc, Tâm Ma phát hiện mình giống như một linh hồn tàn khuyết, trước mắt là một không gian kỳ lạ. Một bóng đen như tà thần in vào trong mắt, uy thế ngập trời như muốn hoàn toàn hủy diệt tất cả. Bóng đen khổng lồ kia lúc giơ tay nhấc chân đều có uy lực hủy diệt trời đất,từng mảng lớn hư không ào ào rách tan như giấy. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Chỉ vừa nhìn, Tâm Ma không khỏi sợ đến hồn bay ra ngoài: "Chủ Thần thứ mười bốn!"

Trong lúc Tâm Ma đang kinh sợ, lại phát hiện mình không hề né tránh, trực tiếp nghênh đón Chủ Thần thứ mười bốn.

"Tiểu tử, ngươi chỉ sở hữu tầm mắt của ta mà thôi. Không cần lo lắng, với cường độ ma thức của ngươi bây giờ vốn không phải là đối thủ của Chủ Thần thứ mười bốn." – Giọng nói của Đế Thích Thiên lại vang lên. Tâm Ma lúc này mới phát hiện, mặc dù sở hữu tầm mắt, thần thức cảm giác và tin tức phản hồi của Đế Thích Thiên, nhưng hắn cũng chỉ có thể lẳng lặng sắm vai một người đứng xem, không thể tham gia vào trận chiến này.

Chỉ trong nháy mắt, Đế Thích Thiên thi triển "Ma Thần biến" và Chủ Thần thứ mười bốn lại đánh giáp lá cà một lần nữa. Từng mảng lớn ánh chớp sáng ngời bắn ra ngoài.

"Ầm!"

Bốn tay chạm nhau, năng lượng bóng tối điên cuồng tràn ra, xé rách bầu trời.

Trong hư không, Thánh Giả và Cổ Vu đứng cùng nhau, quanh người bọn họ là một kết giới nhàn nhạt lập lòe như có như không. Đây là bí pháp Vu tộc do Cổ Vu thi triển ra, có thể ngăn cách tinh thần xung kích mãnh liệt của Chủ Thần thứ mười bốn.

- Đế Thích Thiên quả không hổ là đệ nhất cao thủ của nhân tộc Thái Cổ. Cho dù không có lực lượng của thánh thú, lực chiến đấu mà y thể hiện ra cũng cực kỳ kinh người.

Thánh Giả cảm khái nói:

- Thực lực của Chủ Thần thứ mười bốn rõ ràng phải cao hơn y mấy bậc, nhưng vẫn luôn vô kế khả thi.

Mặc dù tu luyện pháp thuật, nhưng trải qua thời đại đen tối pháp võ tranh đấu, với địa vị như Thánh Giả, hiểu biết về võ đạo cũng không hề kém hơn so các võ giả.

- Đế Thích Thiên không cầm cự được bao lâu nữa. Năng lượng tinh thần của y rất ngưng tụ, nhưng vẫn không đạt đến cấp bậc của Chủ Thần. Bây giờ y chỉ là đang dốc hết sinh mệnh lực để đối kháng với Chủ Thần thứ mười bốn.

Ánh mắt quét qua bóng dáng Phong Vân Vô Kỵ, trong lòng Cổ Vu lo lắng suy nghĩ: "Chí Tôn đang ngủ say, khi thương thế chưa lành tuyệt đối không thể ra ngoài, nếu không kẻ mà chúng ta phải đối phó không chỉ là một Chủ Thần thứ mười bốn, mà là một đám Quang Ám chư thần mặt nào cũng đạt đến cấp bậc Chủ Thần. Hiện giờ chỉ hi vọng Vô Kỵ có thể ra tay thôi."

Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng Cổ Vu cũng hiểu được, nếu như lần này Phong Vân Vô Kỵ lĩnh ngộ "quy tắc của kiếm" thành công, thần thức toàn bộ trở về cơ thể, dựa vào lực lượng tinh thần biến thái của hắn, đừng nói đến chuyện nhúng tay vào trận chiến này, ngay cả chính diện giao đấu với Chủ Thần thứ mười bốn cũng không phải là không thể. Nhưng hiện giờ trong thân thể Phong Vân Vô Kỵ chỉ còn lại vài luồng thần thức, hoàn toàn dựa vào một loại bản năng chiến đấu đứng ở nơi này, căn bản không thể cách nào gánh vác được hi vọng lớn như vậy.

Thánh Giả gật đầu một cái, trầm ngâm nói:

- Võ công của Đế Thích Thiên rất đăc biệt… Võ công của bộ tộc thủ hộ dường như là chuyên khắc chế Chủ Thần thứ mười bốn. Ngài có nhìn thấy không, lúc ban đầu Đế Thích Thiên còn lợi dụng lý giải về quy tắc để lẩn tránh công kích của Chủ Thần thứ mười bốn, nhưng hiện giờ y đã có thể chính diện đối kháng với đối phương. Hơn nữa càng không thể tưởng tượng, lực lượng mà y đánh ra, nếu như ta cảm giác không sai… đó hẳn là thần lực.

Cổ Vu biến sắc:

- Ngài nói là…

- Không sai, thần lực do Đế Thích Thiên đánh ra vốn là thần lực của Chủ Thần thứ mười bốn.

Ánh mắt quét qua chiếc đầu của Chủ Thần thứ mười bốn, Thánh Giả tiếp tục nói:

- Hiện giờ mọi chuyện đã sáng tỏ. Hàng tỉ năm nay, bộ tộc thủ hộ vẫn luôn dùng công pháp của mình làm tiêu hao chiếc đầu của Chủ Thần thứ mười bốn bị trấn áp ở đây. Công pháp của bộ tộc thủ hộ đều được sáng tạo ra vì mục đích làm tiêu hao thần lực trong chiếc đầu của Chủ Thần thứ mười bốn. Sau khi trải qua hắc ám thần lực thấm nhuần trong thời gian dài đằng đẵng, ngài không cảm thấy lực sát thương của hắc ám thần lực thuộc về Chủ Thần thứ mười bốn đối với bọn hắn không lớn bằng đối với những người khác sao? Đế Thích Thiên là đệ nhất cao thủ của bộ tộc thủ hộ, đã đạt tới mức độ có thể trực tiếp hấp thu hắc ám thần lực… Chẳng trách sư tôn lại kính nể y như vậy.