Phi Thăng Chi Hậu

Chương 693: Thời khắc cuối cùng, không gian tan vỡ (2)




Sáng thiên sứ vừa hành động, Ma Đế Hoàng cũng lập tức ra tay. Hoàng bào long cổn màu đen phất lên, mang theo những hư ảnh mơ hồ lao thẳng về phía Hư Vô Chi Quân.

Ngay khi Ma Đế Hoàng và Sáng thiên sứ như sao băng từ hai hướng lao về phía Hư Vô Chi Quân, biến hóa lại xảy ra.

- Gào!

Trong tiếng gầm như hung thú Hồng Hoang, ma khí cuồn cuộn từ sâu trong hư không đối diện với Ma Đế Hoàng tràn ra, mang theo những tia sét màu đen từ cuối tầm mắt lan đến. Bên dưới thủy triều ma khí sấm sét cuồn cuộn kia, một bóng ma khí tức cực kỳ kinh khủng dang hai cánh tay, như chim cắt đêm từ đường chân trời đen kịt bay đến. Đôi cánh lớn sau lưng hắn mở rộng đến mười trượng, giống như một ngôi sao băng to lớn, từ trong bầu trời đêm phía xa bay đến nhanh như chớp. Tốc độ bay của đối phương cực nhanh, trong nháy mắt đã lướt qua khoảng cách ngàn dặm. Ma Đế Hoàng chỉ cảm thấy một trận cuồng phong thổi qua bên tai, phía trước chợt tối sầm lại, yêu ma thần bí khí tức như cầu vồng kia đã xuất hiện trước mắt.

"Trung Ương ma đế!" - Khi thấy rõ khuôn mặt của yêu ma khí tức như vực sâu, bay tới một cách dũng mãnh kia, Ma Đế Hoàng không khỏi thất kinh. Hắn làm sao cũng không ngờ, tên cao thủ yêu ma không theo lẽ thường này cũng nhìn trúng Hư Vô Chi Quân giống như mình. Nhưng điều khiến hắn bất an là chỉ trong thời gian ngắn ngủi, thực lực của đối phương hiển nhiên đã tăng lên rất nhiều. Một tên Sáng thiên sứ đã là một biến số lớn, nếu như cộng thêm một tên Đệ Nhất phân thần có lẽ thực lực còn mạnh hơn Sáng thiên sứ… Ma Đế Hoàng và cả phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc ẩn nấp trong đầu hắn cũng bắt đầu có ý rút lui… Biến số đã quá nhiều rồi.

Ma Đế Hoàng và Đệ Nhất phân thần gần như cùng lúc in hình ảnh đối phương vào cặp mắt đen kịt của mình. Vừa nhìn thấy Ma Đế Hoàng, hai hàng lông mày của Đệ Nhất phân thần không khỏi nhíu lại, hiển nhiên đối phương và mình đồng thời nhìn trúng Hư Vô Chi Quân. Trong lòng do dự một chút, sau đó hai hàng lông mày của hắn lại nhanh chóng giãn ra. Hư Vô Chi Quân là tế phẩm tốt nhất để tu luyện Kiếp Ma Đạo, cho dù có biến số như đế hoàng Ma Đế Hoàng, cộng thêm Ma Tổ Xi Vưu gia nhập, hắn cũng không có lý do gì từ bỏ kế hoạch. Đôi cánh cánh ác ma to lớn sau lưng mở ra, tốc độ của hắn không giảm mà lại tăng thêm.

Sự gia nhập của Đệ Nhất phân thần lập tức khiến cho tình cảnh trở nên khác thường. Xi Vưu ở phía sau Ma Đế Hoàng nhìn lướt qua toàn bộ chiến trường. Ngay khi Đệ Nhất phân thần và Ma Đế Hoàng vừa đưa đối phương vào danh sách kẻ địch, hai luồng ma thức mạnh mẽ bỗng phát ra, liên tiếp truyền vào trong biển ý thức của hai người: "Hợp tác!"

Bóng dáng của Đệ Nhất phân thần và Ma Đế Hoàng đang lao nhanh như chớp giữa không trung chợt rung động một chút, sau đó trong nháy mắt hai bên đã thay đổi phương hướng của mình một chút, tiếp tục lao về phía Hư Vô Chi Quân. Trong sự biến đổi nho nhỏ này, dưới tác dụng của Xi Vưu, một sự hợp tác tạm thời đã hình thành. Ma Đế Hoàng, Xi Vưu và Đệ Nhất phân thần, ba yêu ma hùng mạnh này nếu đứng riêng đều là nhân vật hùng bá một phương, coi trời bằng vung. Nói cách khác, vào giờ phút này ba bên đều có phần e ngại lẫn nhau, nếu có thể hợp tác thì hiển nhiên tốt hơn rất nhiều so với đối địch. Còn nếu mỗi người tự hành động, rất có thể hai bên đều không đạt được mục đích của mình. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Ma Đế Hoàng và Đệ Nhất phân thần vốn không quen biết nhau, hơn nữa tại Ma Giới còn từng giao đấu trong thời gian ngắn, dĩ nhiên không dễ dàng hợp tác. Nhưng có Xi Vưu làm trung gian thì lại khác. Đệ Nhất phân thần vốn do Phong Vân Vô Kỵ diễn sinh ra, mặc dù không có giao tình gì lớn với Xi Vưu, nhưng dù sao Xi Vưu cũng xuất thân từ Thái Cổ. Mà lúc này hiển nhiên Xi Vưu đang đứng về phía Ma Đế Hoàng, chuyện này có quan hệ trọng đại, Đệ Nhất phân thần không thể không e ngại. Đồng thời chống lại hai tên cao thủ không chênh lệch lớn với mình, Đệ Nhất phân thần cũng không nắm chắc, ngược lại hợp tác là lựa chọn tốt nhất hiện giờ.

Tình thế trong nháy mắt xảy ra biến hóa.

Ma Đế Hoàng cong người lại, mang theo một dòng hư ảnh đột ngột xuất hiện phía sau Hư Vô Chi Quân, đồng thời quát lớn một tiếng:

- Tiếng thở dài của Tịch Nhĩ Lạc!

Vừa dứt lời, một bàn tay của hắn liền chụp vào sau gáy Hư Vô Chi Quân. Gần như cùng lúc, Đệ Nhất phân thần đã hiện ra thân thể yêu ma, không hề e ngại chen vào giữa Hư Vô Chi Quân và Sáng thiên sứ. Tay trái của hắn vươn ra nhanh như chớp, chụp vào vương miện màu bạc trên đỉnh đầu Hư Vô Chi Quân; còn cổ tay phải lật lại, Kiếp Ma đao do ma khí giết chóc ngưng tụ thành bỗng xuất hiện trong tay, bắn ra từng luồng sương mù.

"Ong!"

Trong tiếng đao ngân, sát khí cả người Đệ Nhất phân thần tăng vọt như sóng biển cuộn trào, đợt sao cao hơn đợt trước. Đao ý tĩnh mịch của Kiếp Ma Đạo nhanh chóng tỏa ra hư không bốn phía.

Vào lúc này, Hư Vô Chi Quân và Sáng thiên sứ cũng gần như đồng thời hoàn thành phép thuật của mình.

- Cơn giận của chư thần vực sâu!

- Ánh sáng mặt trời!

Trên người Hư Vô Chi Quân đột nhiên tỏa ra một áp lực đến từ chư thần vực sâu, hư không liên tiếp rung động mười hai lần dưới áp lực mạnh mẽ này. Hư ảnh của mười hai chư thần xếp thành một hàng xuất hiện phía sau Hư Vô Chi Quân. Từ trong cơ thể hắn, một lực lượng đủ để phá hủy hư không mấy ngàn lần nhanh chóng ngưng tụ lại, tạo thành một màn hào quang đen kịt bao trùm hắn vào bên trong, sau đó nhanh chóng mở rộng về bốn phía.

"Rắc!"

Ngay khi "cơn giận của chư thần vực sâu" sắp bộc phát ra, một bàn tay như sắt thép bỗng cắm vào màn hào quang bên ngoài cơ thể Hư Vô Chi Quân giống như cắt đậu hủ, xuyên qua thần lực hắc ám dao động cuồng bạo, nắm chặt lấy vương miện màu bạc chói mắt trên đầu hắn. Ngay khi nắm lấy vương miện màu bạc trên đầu Hư Vô Chi Quân, Đệ Nhất phân thần cũng lập tức phát động Hấp Tinh đại pháp đã đại thành của mình.

"Ầm!"

Hư không rung động. Trong tiếng nổ vang giống như sóng lớn va chạm, dưới tác dụng của Hấp Tinh đại pháp bá đạo vô song, thần lực hùng hậu tạo nên thân thể Hư Vô Chi Quân lấp tức tràn vào trong cơ thể Đệ Nhất phân thần giống như cá voi hút nước. Thân thể Hư Vô Chi Quân nhanh chóng trở nên ảm đạm. Chỉ một ý niệm, trong cơ thể hắn đã mất đi một phần năm thần lực.

- Gào!

Hư Vô Chi Quân phát ra một tiếng gầm giận dữ và hoảng loạn, đồng thời cố sức phản kháng, thần lực đen tối cuồng bạo trong cơ thể bắn ra bên ngoài. Ở phía đối diện, trông thấy Đệ Nhất phân thần bá đạo hút lấy thần lực của Hư Vô Chi Quân, Ma Đế Hoàng cũng không khỏi biến sắc. Công pháp bậc này uy lực đã gần như là nghịch thiên.

Bàn tay Đệ Nhất phân thần đang nắm chặt lấy vương miện màu bạc bỗng vung lên, một chùm thần lực đen tối vừa bắn ra liền chui vào trong cơ thể hắn như gió quét lá rơi, không thể bộc phát ra một chút sức mạnh nào. Hiển nhiên cường độ vận chuyển thần lực của Hư Vô Chi Quân không thể sánh bằng tốc độ hấp thu của Đệ Nhất phân thần. Chỉ trong nháy mắt thân thể Hư Vô Chi Quân lại mờ đi không ít. Sau lưng hắn, mười hai hư ảnh của Hắc Ám Chủ Thần xếp hàng trong hư không cũng lung lay, dần dần trở nên ảm đạm, nhưng vẫn không biến mất.

Trông thấy Đệ Nhất phân thần điên cuồng hút lấy thần lực trong cơ thể Hư Vô Chi Quân, Ma Đế Hoàng cũng không cam lòng rơi lại phía sau, bàn tay lập tức vươn ra, như kiếm sắc cắm vào trong màn hào quang do thần lực của Hư Vô Chi Quân tạo thành, bắt lấy một bên kia của vương miện màu bạc. Từng vòng dao động màu xám kỳ dị từ đỉnh đầu Hư Vô Chi Quân lan đến toàn thân, nơi đi qua khiến cho màn hào quang màu đen bên ngoài cơ thể hắn ào ào vỡ tan.

Hư Vô Chi Quân cố sức giãy giụa, muốn thoát khỏi bàn tay của hai người, vương miện màu bạc rung lên kịch liệt. Nhưng bàn tay của Đệ Nhất phân thần và Ma Đế Hoàng lại cứng như sắt, vững như núi, mặc cho Hư Vô Chi Quân vùng vẫy thế nào đều không có tác dụng.

Vương miện lấp lánh không chỉ là một vật trang sức, thân thể bất tử của Hư Vô Chi Quân vốn phụ thuộc vào nó. Sở hữu vương miện do chư thần chế tạo, nối liền quốc độ dưới vực sâu và nhân gian, Hư Vô Chi Quân có thể thông qua việc hút lấy thần lực từ Chủ Thần để liên tục sống lại, nhưng điều này cũng đồng thời trở thành sơ hở của hắn. Bắt lấy vương miện cũng giống như bấm vào mệnh môn, Hư Vô Chi Quân căn bản không thể nào chạy trốn, chỉ có thể dùng thần lực để đối kháng. Nhưng đứng trước Hấp Tinh đại pháp, thần lực trong cơ thể Hư Vô Chi Quân còn chưa hoàn thành vận chuyển theo quỹ tích phức tạp của phép thuật, đã bị Đệ Nhất phân thần hút vào trong cơ thể mình. Chỉ trong nháy mắt, thần lực hùng hậu như sông biển phân biệt tràn vào trong cơ thể Ma Đế Hoàng và Đệ Nhất phân thần, thân thể của Hư Vô Chi Quân vốn ảm đạm càng trở nên mờ nhạt hơn.

Trong thời gian ngắn ngủi này, công kích của Sáng thiên sứ cũng đã phát ra.

"Ầm!"

Thánh lực mênh mông rợp trời kín đất đánh xuống Đệ Nhất phân thần, Hư Vô Chi Quân và Ma Đế Hoàng. Ánh sáng chói mắt che phủ tất cả, thần lực hùng hậu cắt xé khiến cho da thịt mọi người như muốn nứt ta. Nơi quả cầu ánh sáng như sao băng đi qua khiến cho từng mảng lớn hư không lõm vào và sụp đổ.

- Hừ!

Đệ Nhất phân thần hừ lạnh một tiếng, thân thể như tảng đá không nhúc nhích, Kiếp Ma đao trên tay phải cũng ngưng mà không phát. Tâm niệm vừa động, hư không phía sau hắn đột nhiên xuất hiện một lực hút cực lớn.

- A!

Những tiếng thét chói tai kinh hoảng vang lên, vô số thiên sứ và yêu ma ở bốn phía bị lực hút cuồng bạo này ảnh hưởng, quay cuồng bay đến.

"Rắc rắc!"

Dưới tác dụng của lực hút mạnh mẽ này, hư không bỗng xuất hiện vài vết nứt không gian rộng mấy trượng giống như vết cào. "Ánh sáng mặt trời" do Sáng thiên sứ phát ra vừa rơi xuống mấy trăm trượng, không gian phía trước bỗng trở nên mờ ảo. Dưới tác dụng của lực hút như phong ba bão táp, thánh quang hủy diệt rợp trời kín đất đột nhiên rít lên một tiếng, kéo theo chiếc đuôi lửa bay sang hư không bên cạnh, lướt qua thân thể Đệ Nhất phân thần, chui vào trong bóng tối dày đặc phía xa.

"Ánh sáng mặt trời" chói mắt vừa bay qua bên cạnh ba cao thủ yêu ma, phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc ẩn sâu trong đầu Ma Đế Hoàng liền ra tay.

- Gào!

Trong mắt Ma Đế Hoàng đột nhiên bắn ra một vệt màu xám, một tiếng rít thuộc về linh hồn đánh thẳng về phía Sáng thiên sứ. Phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc đã hấp thu vô số Chủ Thần phân thân, thần cách đã trưởng thành hơn rất nhiều, linh hồn cũng vô cùng mạnh mẽ. Tiếng rít này vang lên rất bất ngờ, Đệ Nhất phân thần ở bên cạnh cũng cảm thấy linh hồn đột nhiên run lên, có phần không thoải mái. Đây còn là phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc không cố ý nhắm vào hắn, bị dư âm của tiếng rít tinh thần kia lướt qua còn cảm thấy khó chịu như vậy, không cần nhắc tới Sáng thiên sứ vừa mới sinh ra không lâu.

"Bùng!"

Tiếng rít tinh thần kia không hề quan tâm đến thần lực công kích, xuyên qua không gian loạn lưu do "ánh sáng mặt trời" gây nên, đánh vào trong linh hồn Sáng thiên sứ. Một chiêu này phân thân biến dị của Tịch Nhĩ Lạc đã thi triển toàn lực. Một bên là phân thân biến dị mạnh mẽ của Chủ Thần, còn một bên chẳng qua là tạo vật của Chủ Thần, làm sao có thể ngăn cản được.

- Gào!

Sáng thiên sứ phát ra một tiếng thét chói tai đau đớn. Một chiêu này khiến cho thân thể của hắn run rẩy, trong mắt bắn ra những đốm lửa, từ trong hốc mắt phụt lên hai ngọn lửa màu vàng.