Phi Thiên

Chương 1841: Tìm được đường sống trong chỗ chết (Thượng)




Vân Ngạo Thiên thỉnh thoảng ngoái đầu nhìn không hề thả lỏng, ngược lại lòng vô cùng rầu lo. Một vì tung tích đã bị lộ, Thiên Đình sẽ không bỏ qua, chắc chắn đằng sau có nhân vật càng lợi hại hơn xuất hiện.

Vân Ngạo Thiên vốn muốn tìm chỗ trốn nhưng bây giờ né tránh thì quá muộn, đoàn người Thiên Đình chắc chắn sẽ điều tra nghiêm ngặt vùng này. Trốn trong hành tinh đó không an toàn, huống chi xung quanh thỉnh thoảng xuất hiện đại đội tiểu đội hoặc rải rác người la lớn gọi nhỏ quát nạt bắt Vân Ngạo Thiên ngừng lại, không thể tránh né nữa. Khu vực này đã bị Thiên Đình tỏa định, người đang nhanh chóng tập trung vào vùng này.

May mắn mục tiêu cách chỗ này không xa, Vân Ngạo Thiên đành kỳ vọng vào thần cơ diệu toán của Vu Hành Giả, vững tin đúng là nơi đó.

Nửa ngày sao, Vân Ngạo Thiên thỉnh thoảng nhìn quét bốn phía chợt khựng lại, mừng như điên. Phía trước mơ hồ thấy một tòa tinh môn, đến mục tiêu rồi!

Khi Vân Ngạo Thiên đến gần tinh môn thì chuyện khủng bố hơn xuất hiện, Vân Ngạo Thiên cảnh giác bốn phía trợn to mắt nhìn hậu phương. Ba bóng người mặc chiến giáp đại tướng màu đỏ nhanh chóng đuổi theo.

Tu sĩ pháp lực vô biên!

Lòng Vân Ngạo Thiên run rẩy, tốc độ của ba người kia nhanh khủng khiếp, chớp mắt từ bóng dáng mơ hồ đến mặt mũi rõ ràng.

Ba người xuất hiện làm một ma đầu trong Tiểu Thế Giới như Vân Ngạo Thiên sợ hãi, hắn thật sự không có tư cách liều mạng với tu sĩ trước mặt.

May mắn hấp lực cực lớn bao phủ lấy hắn.

Vân Ngạo Thiên không cần đoán cũng biết phía trước là tinh môn, bỗng nhiên hắn dùng toàn bộ tu vi gia tốc bay tới gần, rồi bất ngờ thu hai cánh sau lưng, đồng thời ngân toa sinh ra hào quang sáng ngời bay thẳng vào vòng xoáy trong tinh môn tối tăm.

- Muốn chạy?

Ba người mặc chiến giáp đại tướng màu đỏ quát lớn, một người vươn tay chụp vào tinh môn.

Vân Ngạo Thiên trốn vào tinh môn cả kinh, hào quang bao phủ toàn thân muốn kéo hắn trở về, lần đầu tiên hắn cảm nhận được thực lực khủng khiếp của tu sĩ pháp lực vô biên, cho dù hấp lực của tinh môn cực kỳ khủng bố nhưng đối phương vẫn có thể thi pháp hữu hiệu.

Hắn phản ứng cực nhanh, lúc kim toa trong tay vỡ nát, hắn lại thi pháp vận dụng ngân toa thoát đi, hắn muốn vận dụng chiêu thức kim thiền thoát xác!

Hắn nhảy vào trong bóng tối vô tận, cuối cùng tránh thoát một kiếp, chỉ cần hắn hơi chậm một chút chắc chắn phải chết không nghi ngờ, dưới loại tình huống ứng biến không loạn cũng chứng minh tố chất tâm lý của hắn rất mạnh.

- Di! Phản ứng không chậm.

Người vừa thi pháp ngạc nhiên kêu lên, nếu bắt được người còn tốt, hắn ngạc nhiên khi không bắt được người, hắn vung tay vận dụng quang hoa bay vào trong tinh môn.

Ba người mặc chiến giáp đại tướng màu đỏ sẽ không vì Vân Ngạo Thiên trốn vào tinh môn mà buông tha hắn, trong nháy mắt bọn họ vận dụng pháp lực bao phủ toàn thân, cũng không dựa vào ngân toa và kim toa, dám dựa vào thân thể cường đại ngăn cản lực xé rách của tinh môn.

Tầm mắt sáng ngời, Vân Ngạo Thiên cả kinh lao ra khỏi tinh môn, hắn nhìn thấy quang hoa như ngọn núi đánh tới với tốc độ rất nhanh

Hắn vốn định lách người né tránh, đột nhiên ánh mắt sáng lên, hắn phát hiện một đống thiên thạch đang di chuyển trước mặt, hắn lập tức nấp vào một khối thiên thạch trong đó, mặc thiên thạch mang hắn bay đi.

Hắn vừa nấp vào thiên thạch, ba đạo nhân ảnh liền bay ra khỏi hư không, đối mặt với thiên thạch đầy trời, ba người cả kinh vung tay áo quét ngang, pháp lực cường đại đánh tan thiên thạch tới gần...

Qua một lát không nghe động tĩnh gì cả, Vân Ngạo Thiên đang nấp trong thiên thạch hơi nhìn ra ngoài, không thấy có gì dị thường, biết chính mình gặp thời ứng biến thoát được, hắn cho rằng đối phương đang tìm hắn trong đống thiên thạch.

Hắn quyết định thật nhanh, nhanh chóng thoát khỏi thiên thạch đang ẩn nấp, xuyên qua đám thiên thạch và cải biến phương hướng, hắn trốn vào sâu trong tinh không mờ mịt.

Không ngoài hắn suy đoán, ba người mặc chiến giáp đại tướng màu đỏ không ngừng tấn công thiên thạch, dựa vào pháp lực cường đại đánh tan các khối thiên thạch ra, lúc này nhìn thấy tinh không mờ mịt trước mặt không một bóng người, từ tu vi của Vân Ngạo Thiên không thể thoát khỏi nơi này.

- Không tốt!

Tên đại tướng cầm đầu quay đầu nhìn sang, nhìn thấy phía sau có một đạo hào quang bay đi.

Hai người kia hiểu ý, ba người bay nhanh như tia chớp lao ra khỏi đống loạn thạch, bọn họ liên thủ thi pháp nghiền nát đống thiên thạch thành tro bụi.

Không qua nửa canh giờ, bãi thiên thạch đông đảo bị ba người nghiền nát, chỉ còn lại tro bụi bay tứ tung.

Ba người thi pháp dò xét chung quanh, cho dù thế nào cũng không phát hiện người nào, tinh không lớn như vậy, không biết phương hướng đào phạm chạy đi, ba người không thể bay loạn tìm kiếm trong tinh không.

Lúc này lại có một đống thiên thạch mới bay tới.

- Lại để hắn chạy thoát!

Sắc mặt đại tướng cầm đầu âm trầm chảy ra nước.

Sắc mặt hai người khác cũng không tốt chút nào, ba tên tu sĩ pháp lực vô biên liên thủ không bắt được một tên tu sĩ Kim Liên, đây không khác gì trò cười.

Một người trong đó giận dữ cười lớn:

- Cừ thật! Có thể thoát thân trước mặt ba người chúng ta, đây cũng là bản lĩnh to lớn, tinh môn thoát xác, thạch vũ ẩn thân, kịp thời chạy đi, chỉ phần bình tĩnh và phản ứng này không phải tu sĩ Kim Liên bình thường có thể làm được, khó trách dám cướp giết mệnh quan Thiên đình.

Tên còn lại nói:

- Các ngươi không cảm thấy đôi cánh tên kia nhìn quen thuộc hay sao?

Hắn vừa nhắc nhở, hai người khác ngạc nhiên, ba người suy nghĩ một lúc liền hô to:

- Đại Ma Vô Song Quyết!

- Không phải lão ma đầu kia vẫn lạc lâu rồi sao?

- Cũng không đại biểu Đại Ma Vô Song Quyết thất truyền!

- Hiện tại không phải lúc suy nghĩ vấn đề này, hắn chạy không xa, bắt được người sẽ rõ ràng, lập tức triệu tập nhân mã điều tra gần đây, ta xem hắn chạy hướng nào!

Tên đại tướng cầm đầu lên tiếng.

- Đúng thế, ta cũng muốn xem hắn chạy đi nơi nào!

Người bên trái gật đầu nói ra, hắn lấy tinh đồ ra xem xét, lại thông tri đội ngũ tới tìm kiếm, ai ngờ vừa nhìn tinh đồ hắn không kịp phản ứng, sững sờ ngạc nhiên không nhỏ.

Hai người khác phát hiện hắn dị thường, lập tức hỏi:

- Làm gì thế? Còn không nắm chặt thời gian?

Người nọ chậm rãi ngẩng đầu, vẻ mặt khó có thể tin, đột nhiên thất thanh nói:

- Luyện ngục chi địa!

- Cái gì?

Hai người khác cau mày.

Hắn lại lặp lại:

- Chúng ta ở luyện ngục chi địa, chúng ta đi tới địa ngục!

- Mò mẩm cái gì, không phải cửa ra vào địa ngục bị Thiên đình đóng lại rồi sao?

- Chẳng lẽ tinh đồ của ta xảy ra vấn đề? Tinh đồ biểu thị chúng ta đang ở luyện ngục chi địa, trừ bỏ hai cửa ra vào ra, còn có vài cái nằm ngoài tinh đồ, rốt cuộc không thấy biểu thị gì cả.

Nghe hắn nói như vậy, hai người khác cầm tinh đồ ra quan sát, sau khi xem xong liền khiếp sợ, cả đám im lặng không nói.

Ba người nhìn chung quanh, phát hiện tinh không trước mặt thay đổi kỳ lạ, tinh vân không ngừng biến hóa thất thường, khi thì sinh ra phong bạo, khi thì cuồng nộ như mãnh thú... Đại tướng cầm đầu nói:

- Giống!