Phi Thiên

Chương 2303: Lễ nhượng Thiên Hậu, dưới vô thượng (Thượng)




Miêu Nghị:

- Hầu gia không lo lắng, sau khi nữ nhi của ngươi rời đi, sẽ không có cách nào báo cáo lại với Thiên Đình hay sao?

Chiến Bình:

- Cái này ngươi không cần lo lắng. Các ngươi đi rồi, trách nhiệm đều có thể đổ lên trên người ngươi là được. Cứ nói là ngươi bắt cóc Như Ý. Thiên Đình tất nhiên phải tiếp nhận hiện thực này. Nguyên nhân rất đơn giản. Hiện tại bệ hạ vẫn chưa tới mức trở mặt với Doanh gia, chỉ có thể biết thời biết thế truy cứu trách nhiệm của ngươi.

Miêu Nghị lại nhắc lại:

- Hầu gia đang nói đùa!

Chiến Bình:

- Ngươi đang lo lắng cái gì? Lo lắng về tài nguyên tu luyện sau này? Chỉ cần có ta ở đây, ta có thể bảo đảm sẽ lo đầy đủ tài nguyên cho hai người các ngươi tu luyện sau này. Còn đang lo lắng về tiền đồ của ngươi sao? Thứ lỗi cho ta nói thẳng. Ngươi căn bản không phải là người có dã tâm gì quá lớn. Chỉ cần có một lối ra khác, ngươi sẽ không nhớ quyền thế mãi không quên. Cũng chính vì vậy, ta mới yên tâm giao Như Ý lại cho ngươi.

Miêu Nghị cảm thấy kỳ quái. Hắn nghiêng người nhìn thẳng vào Chiến Bình.

- Hầu gia dùng cái gì kết luận hạ quan không có dã tâm leo lên?

Chiến Bình như đinh chém sắt nói:

- Nguyên nhân rất đơn giản. Nếu là người thật sự có dã tâm muốn bò lên trên, sẽ chịu nhục, cũng sẽ không ở Thiên Nhai làm ra nhiều chuyện tệ hại, đắc tội nhiều người như vậy! Ta cũng không tin ngươi vẫn luôn ở cùng với Như Ý, lại có thể không nhìn ra được một chút tâm ý của Như Ý đối với ngươi. Nếu quả thật có dã tâm muốn bò lên, có con đường tắt là Như Ý hiện ra ở ngay trước mắt ngươi, ngươi đã sớm thuận thế lợi dụng. Chỉ sợ ngươi đã sớm biến nàng trở thành nữ nhân của ngươi. Làm sao còn gặp phải loại chuyện như ngày hôm nay nữa!

Miệng Miêu Nghị căng ra. Hình như hắn đang cố gắng áp chế điều gì đó ở trong lòng. Cuối cùng tâm hắn như sắt đá nói:

- Hầu gia, ta đối với lệnh ái không có bất kỳ hứng thú gì!

Chỉ một câu nói hoàn toàn đẩy ngã người nào đó trước đó còn tận tình nói một phen.

Chiến Bình bỗng nhiên nhìn chăm chú về phía hắn. Gió núi đột nhiên trở nên mãnh liệt. Trang phục của hắn tung bay. Miêu Nghị mặc chiến giáp cũng lạnh như băng đứng đưa mắt nhìn về phía xa, giống như tượng đá điêu khắc.

Chiến Bình chậm rãi xoay người rời đi.



Quỳnh Tinh Thiên Vương Phủ, một chiếc cầu bạch ngọc cong hình vòm có lan tay tay vịn. Trên có đặt một cái bát ngọc. Bên trong đựng đầy Cố Nguyên Đan.

Đứng ở trên cầu, Khấu Lăng Hư lấy một nắm viên Cố Nguyên Đan thả vào trong nước phía dưới cầu.

Trong nước lập tức cuồn cuộn. Bọt nước văng lên khắp nơi. Một đàn cá chép vàng tập trung lại chừng nửa trượng, mắt phát ra ánh sáng màu đỏ xuất hiện. Chúng đang tranh thứ ăn. Khấu Lăng Hư nhìn động tĩnh trên mặt nước, than nhẹ một tiếng.

- Loạn rồi, có chút loạn rồi!

Sau đó, lão Đường đang đứng ở bên cạnh thử hỏi:

- Lão gia là chỉ chuyện cháu ngoại của Doanh Cửu Quang vào cung làm phi sao?

Hiện tại chuyện hắn nói đã được công khai, cũng truyền ra ngoài.

Khấu Lăng Hư trầm ngâm nói:

- Thanh Chủ làm vậy là muốn bắt đầu gõ Hạ Hầu gia. Ta rõ ràng phải cảm thấy cao hứng mới đúng. Nhưng trong lòng ta không hiểu sao lại thấy bất an. Lão Đường, ngươi không phát hiện trong mấy nghìn năm nay, đã xảy ra quá nhiều chuyện sao? Nơi luyện ngục xuất hiện lối vào mới. Thời điểm chỉnh đốn Thiên Nhai, bệ hạ và chúng ta phát sinh xung đột. Trong số ảnh vệ có khả năng có nội gián. Tin tức về yêu tăng Nam Ba. Bạch Phượng Hoàng xuất hiện. Cái khác không nói. Hiện tại Thanh Chủ lại muốn gõ Hạ Hầu gia. Trước đây nhiều năm như vậy cũng khó phát hiện có chuyện lớn xuất hiện. Nhưng hiện tại dường như từng chuyện từng chuyện đều tập trung bạo phát. Thật khiến người ta ứng phó có cảm giác như trứng chọi đá. Ngay cả nhân thủ của Giám Sát Hữu Bộ cũng không đủ sử dụng. Thiên Đình hình như đã có dấu hiệu loạn cùng phát ra một lúc!

Lão Đường cũng buông tiếng thở dài.

- Đúng vậy! Đừng nói là Thiên Đình, ngay cả chúng ta phần lớn tinh lực đều bị thu hút ở trên việc này. Nhân thủ phía dưới gần như đều tập trung vào điều tra những chuyện này. Chỉ sợ các thế lực lớn khác cũng không tốt hơn. Bọn họ cũng mất tinh lực tiếp tục quan tâm tới cái khác. Tấm lưới lớn bao phủ thiên hạ đã bị kéo lên. Nhưng khắp nơi đều là lỗ thủng. Thật khiến cho người ta khó có thể giữ được!

Lại là một nắm Cố Nguyên Đan được ném vào trong nước, dẫn tới mặt nước sôi trào một hồi. Cá chép vàng đập nước. Trong tay Khấu Lăng Hư nắm lấy một viên Cố Nguyên Đan bóp ở trong ngón tay.

- Nhưng tất cả việc này đều không phải là chuyện đùa. Không chú ý cũng không được. Tốn tinh lực quan tâm lại điều tra không ra được manh mối gì. Mới hiện nay thôi, không có một việc nào có thể khiến người ta thấy rõ đầu đuôi. Không tìm ra được kết quả, lại kìm chế tinh lực của chúng ta. Lão Đường, ngươi nói phía sau những chuyện này có thể có gì kỳ quặc hay không?

Lão Đường cả kinh.

- Lão gia, ý của ngài là ám chỉ phía sau những chuyện này đang có người thao túng, là có người đang cố ý bày cuộc sao?

Khấu Lăng Hư lắc đầu:

- Ta không biết. Ta chỉ đang nghi ngờ. Nếu thật sự có ai có thể điều khiển việc này, có thể lấy chuyện như vậy ra bày cuộc, người này tuyệt đối không thể đùa được. Nhưng liệu có thể là ai?

Lão Đường trầm ngâm một lát.

- Nếu quả thật có người điều khiển, người có thể cổ động những chuyện này, quả thực không thể nào là người bình thường được. Nhưng có năng lực như vậy, lại không ngoài mấy người: Thanh Chủ, Phật Chủ, Bạch Chủ, Hạ Hầu Thác, còn có dư nghiệt Lục Đạo.

Khấu Lăng Hư chậm rãi gật đầu.

- Quả thực cũng chỉ có mấy người này. Những chuyện này xảy ra, cũng chỉ có mấy người này mới có thể thò tay vào. Thí dụ như yêu tăng Nam Ba. Loại chuyện như vậy bốn người Thiên Vương chúng ta đều chưa từng tiếp xúc qua. Hơn nữa làm ra loại chuyện này đối với bốn người chúng ta đều không có lợi. Tương tự, đối với Thanh Chủ cũng không có bất kỳ lợi ích nào. Thanh Chủ cũng không có khả năng. Thật ra Bạch Chủ lại có thể. Nhưng Thanh Chủ và Phật Chủ lấy Trấn Yêu Tháp làm mắt trận, bày ra đại trận cảm ứng. Chỉ cần một phân thân của Bạch Chủ xuất hiện ở trong mảnh tinh không này, Trấn Yêu Tháp tất nhiên có thể cảm ứng được. Thiên hạ đại thế đã định. Bạch Chủ chỉ dựa vào một phân thân, nếu muốn phát động nhiều chuyện như vậy, sợ là có chút khó khăn.