Phi Thiên

Chương 2787: Sợ bóng sợ gió (1)




Hắn đây là biết rõ còn cố hỏi.

Bàng Quán: “Con thứ ta dẫn đội, sau khi theo đội ngũ Hạo gia đi U Tuyền, đến nay tất cả mọi người toàn bộ mất đi liên lạc, phía trên cũng cho không ra lời giải thích. Mà chính vì không biết chuyện gì xảy ra mới hỏi ngươi, nghe giọng điệu của ngươi, dường như ngươi biết điều gì?”

Miêu Nghị: “Ta đích xác biết một chút chuyện, nhưng dường như vượt ra ngoài dự liệu của ta, hiện tại ta cũng hồ đồ, không có biện pháp nói rõ cho Tinh Quân biết điều gì.”

Bàng Quán: “Chẳng lẽ còn có thứ gì không tiện nói sao?”

Miêu Nghị: “Chuyện này ta cũng không biết nói với Tinh Quân thế nào, hay là Tinh Quân không ngại tìm những quan lớn thiên đình kia hỏi thăm xem sao!”

Bàng Quán: “Không cần ngươi nói, ta đã sớm tìm rồi, ai cũng không biết rõ là chuyện gì xảy ra, nếu không cũng không hỏi ngươi...”

Sau khi trao đổi một phen, Miêu Nghị khiếp sợ, ở bên trong phòng mờ tối, hắn đều có điểm không thể tin được, hiện trường đánh đã lâu như vậy, đánh kịch liệt như vậy, người của Tứ Đại Thiên Vương phía dưới tất cả lại không biết rõ xảy ra chuyện gì, ngoan ngoãn như vậy, hóa ra lâu nay Tứ Đại Thiên Vương luôn luôn phong tỏa tin tức đối với phía dưới, người phía dưới đều không biết gì!

Nghĩ lại hắn chợt tỉnh ngộ, dường như hiểu rõ điều gì.

- Ha ha...

Miêu Nghị không nhịn được cười lên vui vẻ. Chuyện lại giấu diếm tất cả mọi người phía dưới, nhưng đều không phải là người bình thường, liên lụy tới nhiều con cái và đội ngũ của Nguyên soái, Tinh Quân như vậy, hắn cũng bắt đầu buồn rầu thay cho Tứ Đại Thiên Vương, chuyện này phải ăn nói với phía dưới thế nào đây! Cho dù có thể đã điều tra xong đoán chừng cũng không dễ nói lắm đây?

Bàng Quán vẫn còn truy hỏi: “Ngươi biết nhiều hay ít?”

Miêu Nghị: “Chuyện liên lụy tới ta, ta không biết giải thích với ngài thế nào!”

Bàng Quán: “Liên lụy tới ngươi ư? Đến tột cùng ngươi biết bao nhiêu?”

Miêu Nghị: “Tinh Quân! Ta vẫn là câu nói kia, chuyện vượt xa ngoài dự liệu của ta, hiện tại ta cũng mơ hồ không rõ, chờ ta trước làm rõ đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, chỉ cần hiểu rõ, ta sẽ nói cho ngài biết!”

Lời nói đến nước này, Bàng Quán cũng không rõ xảy ra chuyện gì. Nếu không nhất định phải ép hỏi, lúc này chỉ có thể là chuyện gì cũng từ từ, có giao phó dù sao cũng tốt hơn không giao phó, vì thế quyết định: “Được! Ta chờ tin ngươi!”

Cuối cùng cũng ứng phó với Bàng Quán xong, Miêu Nghị nhẹ thở ra thu cất tinh linh, sau đó lại không nhịn được bật cười, nhếch chân mày mang theo vài phần ý gian tà, trong miệng nói nhỏ.

- Ngoài ý liệu a, chuyện này đúng là càng ngày

càng thú vị...

Suy nghĩ một lúc sau, Miêu Nghị rời phòng của mình, gọi Từ Đường Nhiên cùng đi ra cửa. Vừa ra đến trước cửa truyền âm khen Từ Đường Nhiên một câu:

- Chuyện làm tốt lắm!

Từ Đường Nhiên lập tức cười đến ánh mắt híp thành khe hở, cúi đầu khom lưng nói:

- Đều là đại nhân quyết định anh minh, không có dự phán của đại nhân trước đó, thuộc hạ đã sớm nói với nữ nhân kia, nào có cơ hội lập công!

Miêu Nghị nói:

– Ta nói cho ngươi biết, liên lụy tới La Sát Môn nhúng tay chuyện cảnh nội của thiên đình, nói vậy ngươi cũng biết chuyện không nhỏ. Chuyện này thà rằng hư nát ở trong bụng cũng không thể hộc ra một chữ với bất kỳ người nào, nếu không ta cũng không thể nào cứu được ngươi!

- Hiểu rõ... Hiểu rõ!

Từ Đường Nhiên liên tục ứng đáp.

Tuy nhiên lúc ra cửa lại đụng phải chút chuyện ngoài ý muốn, có bốn gã thượng tướng mặc giáp tím âm thầm đi theo sau lưng hai người.

- Không cần đi theo!

Miêu Nghị xua tay nói. Người của Tín Nghĩa Các đang chờ ở bên ngoài, có người của Tín Nghĩa Các bảo hộ, ở Quỷ Thị hẳn là không có chuyện gì.

Nhưng mà lời nói của hắn ngày hôm nay dường như mất đi hiệu quả thường ngày, bốn người vẫn yên lặng đi theo, chọc cho Miêu Nghị dừng bước từ từ quay đầu, lẳng lặng nhìn bốn người.

Từ Đường Nhiên nhìn lại, lập tức chỉ vào bốn người quát:

- Các ngươi làm cái gì? Đại nhân nói đều không nghe sao?

Trong đó một thượng tướng chắp tay nói:

- Phía trên nói gần đây không yên ổn, bảo chúng ta đi theo đại nhân, tùy thời bảo hộ đại nhân!

Ngay cả Từ Đường Nhiên cũng biết “phía trên hắn nói khẳng định không phải chỉ Thiên Tẫn Cung, mà chỉ Khấu gia. Vừa nghe là ý của Khấu gia, hắn lập tức ngậm miệng, không biết là tình huống gì.

Miêu Nghị vừa nghe cũng hiểu rõ. Chỉ sợ bảo vệ mình là giả, mà giám thị mình mới là thật.

Thủ hạ của mình lại rõ ràng trắng trợn muốn giám thị mình, ánh mắt Miêu Nghị dần dần lạnh xuống, lạnh lùng nhìn chằm chằm bốn người.

Mà bốn người kia cũng cúi đầu, biết làm như vậy không ổn, nhưng không có biện pháp, Khấu gia lên tiếng phải nghe theo.

ܼ

- Đi thôi!

Cuối cùng Miêu Nghị cũng không làm bốn người khó xử, xoay người bỏ đi.

Hắn biết làm khó xử bốn vị này cũng không có ý nghĩa gì, ngay mình cũng không dám công khai chống lại Khấu gia, huống chi là bọn họ. Nói đến cùng còn là cơ sở ở đại thế giới quá hạn hẹp, không có một nhóm người của riêng mình để dùng, không thể không mượn người của Khấu gia; đội ngũ của lục đạo Luyện Ngục lại không thể công khai lấy ra sử dụng.

Thực tế cũng là bày ra trước mắt, chỉ cần tại đại thế giới trà trộn dưới quản thúc của thiên đình, bất kể điều đến chỗ nào đều không thể thoát khỏi giám thị của mấy thế lực lớn kia, thời gian mình nổi lên quá nhanh, căn bản không có thời gian bồi dưỡng đội ngũ thân tín thuộc về mình, cũng chỉ có mấy người tâm phúc bên cạnh mà thôi.

- Xảy ra chuyện gì?

Đi tới đầu đường Quỷ Thị, Miêu Nghị đột nhiên phát hiện Quỷ Thị hôm nay dường như có điều gì không đúng, đầu đường Quỷ Thị luôn luôn có đám người yên tĩnh buồn bực lui tới, nay lại có vẻ có chút ồn ào, không ít người dường như đang tăng nhanh tốc độ rời đi... hắn cảm thấy hoài nghi có phải chuyện có quan hệ với U Tuyền hay không, không nhịn được lên tiếng hỏi.

- Thuộc hạ không biết!

Từ Đường Nhiên cũng mờ mịt. Cho dù là người của Tín Nghĩa Các cố ý chạy tới tiếp ứng cũng rất kinh ngạc quan sát bốn phía, hiển nhiên cũng không biết chuyện gì.

Miêu Nghị mang theo nghi hoặc, tăng nhanh tốc độ đi tới, hy vọng đừng xảy ra chuyện ngoài ý muốn có người nhảy ra đối phó với mình.