Phi Thiên

Chương 3367: Để cho Thiên đình xử lý(2)




Miêu Nghị còn muốn giảng đạo lý, nhưng Bát Giới tức giận đến nhe răng nhếch miệng dậm chân nói: “Lão ngốc, lão già hồ đồ? Cảm hóa? Ngươi lấy cái gì đi cảm hóa? Ngươi quên chuyện ngươi đã dập đầu bái ông ta làm sư phụ sao? Chuyện chính không phải là chuyện ngươi bắt ta lại mà là chuyện ngươi rơi vào tay Thiên Đình chẳng phải muốn liên lụy đến chúng ta sao?”

Miêu Nghị mặc dù không thích thái độ của Bát Giới đối với sư phụ, nhưng lời Bát Giới nói chính là những lời trong lòng hắn, cho nên cũng không ngăn cản.

Thất Giới đại sư lắc đầu: “Có một số việc cũng cần phải có người làm, ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục.”

“Được!” Bát Giới giận dữ cười, xoay người nói với Miêu Nghị: “Sư huynh, ta không muốn tiếp tục khuyên ngươi, muốn khuyên ngươi thì phải khuyên từ từ vậy.” Nói xong liền phất tay áo rời đi.

Ai ngờ rằng hắn vừa đi ngang người Thất Giới thì đột nhiên xuất chiêu đánh lén, chỉ đâm một cái sau lưng Thất Giới, nhanh chóng điểm huyệt trên người Thất Giới, chế trụ khuôn mặt đầy ngạc nhiên của Thất Giới, xoay người lại, nói với Miêu Nghị: “Sư huynh, giảng đạo lý với ngươi cũng phải phân biệt là người nào, cùng loại người bảo thủ như ngươi không cần giảng đạo lý, ta rất hiểu rõ hắn, các người cứ làm người tốt để ta làm người xấu.”

Miêu Nghị hơi nhướng mày, không phải bất đắc dĩ thì hắn cũng không muốn mạnh bạo với Thất Giới, thấy Bát Giới làm như vậy, hắn cũng chỉ đành chắp tay nói: “Đại sư, can hệ trọng đại, xin thứ cho chúng tôi thất lễ.”

“Dông dài với hắn cũng vô dụng, chuyện rõ ràng rất đơn giản, hà tất phải làm phức tạp như thế.” Bát Giới nói nhỏ một tiếng, không nói hai lời, trực tiếp giữ Thất Giới đại sư, mắt như không nhìn thấy dáng vẻ tịnh tâm.

Đã giải quyết xong chuyện Thất Giới đại sư, Miêu Nghị cũng không do dự nữa, xoay người đi tìm Ngọc La Sát, nhìn dáng dấp Ngọc La Sát kia, nếu là không chủ động cắt đứt, không biết còn muốn tán gẫu với Tâm Hồ tới khi nào.

“Đại sư đáp ứng rồi” Ngọc La Sát hơi kinh ngạc đi ra phật điện, nàng nhiều lần khuyên đều vô dụng, nhanh như vậy đã giải quyết.

“Bát Giới bắt hắn lại...” Miêu Nghị cười khổ một tiếng, nói ra đại khái mọi chuyện.

Ngọc La Sát không nói gì, tin tưởng Bát Giới có thể làm được loại việc này thật.

Cùng Bát Giới chạm mặt, ba người tập hợp cùng nhau, Ngọc La Sát trách cứ Bát Giới hai câu, Bát Giới không quan tâm.

Miêu Nghị nói: “Trước tiên để Thất Giới đại sư một bên, vấn đề hiện tại vấn đề là yêu tăng Nam Ba, hắn biết tên của ta, một khi rơi vào tay Thiên Đình, ta sợ có phiền phức, phải nghĩ biện pháp diệt trừ.”

Ngọc La Sát nhíu mày nói: “Muốn giết hắn, trước tiên cần phải phá phong ấn đại trận.”

Miêu Nghị: “Phương pháp phá trận yêu tăng đã nói với ta, chỉ cần tìm được tinh không tạo thành trận pháp, ba hành tinh đồng thời tạo thành một góc hủy diệt, đại trận dĩ nhiên được loại bỏ.”

“Đồng thời hủy diệt ba hành tinh” ánh mắt Ngọc La Sát quét một vòng trên người hai người: “Thất Giới đại sư chắc chắn sẽ không phối hợp, coi như tính cả Tâm Hồ cùng Bát Hối, chúng ta cũng chỉ có năm người, sư huynh Tu Vi ta không biết, ba người bọn hắn chỉ sợ liên thủ cũng không cách nào trong thời gian ngắn mà hủy diệt cả hành tinh, huống hồ là ba hành tinh đồng thời hủy diệt, mà chúng ta tất nhiên sẽ rút ra một người đi đối mặt yêu tăng, thời gian phá trận pháp phải đúng lúc ra tay với hắn, không thể để cho hắn chạy, bằng không hậu hoạn vô cùng. Nói thật, yêu tăng thần hồn ta không có cách nào giết chết!” Một cách tự nhiên nàng mà cho rằng ra tay nàng sẽ với yêu tăng Nam Ba thần hồn.

Miêu Nghị: “Yêu tăng thần hồn ta có biện pháp đối phó, cái này giao cho ta xử lý, người không đủ cũng không liên quan, bây giờ dù cho mạo hiểm cũng phải giải quyết, ta tức khắc điều khiển một nhóm cao thủ tin cậy đến đây phối hợp, đệ muội giúp ta tiếp ứng một lúc.”

Ngọc La Sát lắc đầu nói: “Muốn trong khoảng thời gian ngắn đồng thời hủy diệt ba hành tinh, muốn vận dụng nhân lực sợ là không ít, nhiều người then chốt, sư huynh có thể bảo đảm không ai để lộ tin tức “

Miêu Nghị vẻ mặt ngưng trọng nói: “Yêu tăng rơi trong tay bọn họ, ta sợ chuyện nơi đây cũng sẽ bại lộ.”

Ngọc La Sát: “Không hẳn, yêu tăng chỉ biết tên sư huynh, lại không biết sư huynh làm gì, một khi Thiên Đình tìm tới đây, bọn Thanh Chủ tất nhiên lập tức sẽ nghĩ biện pháp muốn diệt trừ hắn, đặc biệt yêu tăng biết cách điều khiển lấy mạng Phạn Âm, khả năng hai bên ngồi xuống nói chuyện từ từ không lớn, khả năng có thể nói đến sư huynh cũng không lớn, không bằng tạm gác lại chuyện xử lý Thiên Đình.”

Miêu Nghị trầm ngâm không nói, có chút do dự bất định.

Ngọc La Sát lại từ một góc độ khác khuyên nhủ: “Sư huynh, ngươi phải hiểu được một chuyện, yêu tăng chết ở trên tay ngươi hay chết ở trên tay bọn họ tính chất không giống nhau. Ngươi giết yêu tăng, bọn họ không hẳn tin tưởng ngươi, bọn họ sẽ hoài nghi vì sao sớm không giết, một mực chờ đến lúc bọn hắn tìm được mới giết, sẽ hoài nghi sư huynh có phải là đang giấu cái gì không? Nguy hại yêu tăng quá lớn, bọn họ không thể không cẩn thận, nhất định phải nghĩ ra tất cả biện pháp tìm ngươi tìm hiểu, sẽ mang đến phiền toái rất lớn cho ngươi. Nếu yêu tăng chết ở trên tay bọn họ thì lại không giống nhau, bọn họ tự tay gây nên dĩ nhiên là an tâm, coi như yêu tăng nói ra ngươi thì thế nào? Sư huynh bên này nhiều năm như vậy vẫn ở trấn thủ yêu tăng, vẫn chưa giúp yêu tăng làm gì, mà yêu tăng đã chết rồi, sư huynh lại nắm trọng binh trong tay, tuyệt đối nắm tình hình, Thanh Chủ không dám lộn xộn với sư huynh. Vì lẽ đó ta kiến nghị sư huynh vẫn là buông tay, để tự Thiên Đình đến xử lý!”

Miêu Nghị lặng lẽ, cân nhắc sau đó gật đầu nói: “Đệ muội nói có lý, vậy theo ngươi đi.” Nói xong quay đầu lại liếc nhìn về phía phật điện: “Tâm Hồ đi theo ta hay là đi theo đệ muội.”