Phi Thiên

Chương 453-1: Cảm kích rơi nước mắt (Thượng)




Thiên Vũ nghe vậy bật cười thành tiếng, mang trà lên.

- Ngồi xuống nói chuyện, hôm nay không phân trên dưới, chỉ có huynh đệ gặp gỡ mà thôi.

Hoắc Lăng Tiêu kéo Miêu Nghị ngồi xuống, hai người cách bàn trà.

Miêu Nghị lộ vẻ xấu hổ nói:

- Điện chủ đùa giỡn như vậy không khỏi cũng quá lớn, ty chức thật sự là có chút không chịu nổi.

- Đã nói ở đây không phân trên dưới, vì sao còn gọi điện chủ?

Hoắc Lăng Tiêu giả vờ sa sầm nét mặt:

- Nếu hiền đệ còn khách sáo, Đại ca ta ắt phải tức giận!

- Nếu Đại ca nói như vậy, tiểu đệ sẽ càn rỡ vậy!

Dáng vẻ Miêu Nghị như trút được gánh nặng, buông lỏng nói:

- Thật ra thì chuyện này cũng là đệ quá mức ngu dốt, lúc trước thấy Ô điện chủ áp thuyền đi Tinh Tú Hải, nên nghĩ tới mới đúng.

Nói đến chuyện này, Hoắc Lăng Tiêu than thở:

- Hiền đệ, chuyện Tinh Tú Hải Đại ca vẫn cảm thấy thẹn trong lòng, lúc ấy ta cũng không coi trọng chuyện này, nên giao cho Thiên Vũ xử lý.

Y giơ tay chỉ Thiên Vũ bên cạnh:

- Ai ngờ phía dưới lại báo tên ngươi lên, cũng lạ là lúc ấy ta cố kỵ thân phận, không có tiết lộ chuyện hai ta kết bái, nên Thiên Vũ cũng không biết, cứ như vậy hết sức hồ đồ để cho ngươi đi mạo hiểm. Đến khi nhìn thấy danh sách người đi Tinh Tú Hải trở về mới phát hiện thiếu chút nữa gây thành sai lầm lớn. Vô cùng may mắn, rốt cục hiền đệ bình an trở về, nếu không sợ là Đại ca phải đau lòng cả đời!

Miêu Nghị cười khổ nói:

- Đại ca giếu đệ thật là khổ, nếu đệ biết huynh là điện chủ Trấn Ất điện, lúc ấy nhất định phải chạy đến tìm huynh.

- Ôi, hy vọng hiền đệ không để chuyện này ở trong lòng, tha thứ cho Đại ca ta nhất thời sơ sót.

Hoắc Lăng Tiêu lộ vẻ xấu hổ không thôi, hắn tin tưởng Miêu Nghị nói là lời thật, nếu như biết thân phận mình nhất định phải tìm đến mình.

Miêu Nghị nghiêm nghị nói:

- Đại ca cũng là vì sơ ý mà thôi, cần gì phải tự trách. Không nghĩ tới vị Đại ca nhất thời kết bái của đệ lại là điện chủ, nói ra vẫn là tiểu đệ vô cùng may mắn.

Trong mắt của Hoắc Lăng Tiêu, Miêu Nghị cũng thật sự là với cao, cho nên y cũng tin tưởng Miêu Nghị nói là lời thật, lập tức cười nói:

- Nếu đã gây ra sai lầm đã không cách nào vãn hồi, tự nhiên phải nghĩ biện pháp đền bù, vì thế Đại ca ta cố ý tìm tới cung chủ cầu tình, cung chủ cũng đã đáp ứng. Chỉ cần đệ ở lại cảnh nội Nguyệt hành cung, cung chủ sẽ giao địa bàn mỏ tinh tệ duy nhất cảnh nội Nguyệt hành cung cho đệ xử lý, hiền đệ, đây chính là một việc vô cùng béo bở!

- Mỏ tinh tệ!

Miêu Nghị khiếp sợ kêu thất thanh, chợt tỏ vẻ mừng rỡ không thôi, lập tức đứng dậy cung kính cảm tạ:

- Đại ca phí tâm huyết như vậy, đối xử với đệ giống như thân huynh trưởng, đệ không biết lấy gì báo đáp, chỉ có thể cảm tạ trước, ngày sau nhất định hậu báo!

Trong lòng hắn cũng đang thầm rủa, ngươi thật sự rất biết bán nhân tình, lão tử liều mạng ở Tinh Tú Hải mới được, hiện tại lại trở thành ân của ngươi. Lão tử muốn tìm địa phương béo bở, còn cần ngươi bán nhân tình giúp cho mới có sao?! Chưa biết phúc đáp với Ô Mộng Lan thế nào, hiện tại Hoắc Lăng Tiêu lại đưa ra đề nghị, có để cho người ta sống hay không!?

Hoắc Lăng Tiêu vừa cười đưa tay kéo hắn ngồi xuống:

- Trước đây ngàn lỗi vạn lỗi đều là lỗi của ta, chỉ vì ta không muốn để cho người biết quan hệ giữa hai ta, làm cho người ta lầm tưởng ta thân là điện chủ ưu ái cho người nhà. Hôm nay nghĩ lại thiếu chút nữa gây ra sai lầm lớn, sau Đại ca ta cũng không băn khoăn làm gì nữa, người khác có biết thân phận của chúng ta thì đã sao…

- Hiền đệ cứ việc yên tâm sống ở cảnh nội Nguyệt hành cung, bất kể có phải là ở Trấn Ất điện hay không, ta vẫn có thể nói vài câu trước mặt cung chủ. Ta cũng quen biết những điện chủ khác, ít nhiều gì bọn họ cũng nể mặt vài phần, nhất định sẽ lo lắng chu toàn cho hiền đệ.

- Tiểu đệ cảm kích rơi nước mắt!

Miêu Nghị chắp tay liên tiếp, thật sự là không biết nên cảm tạ như thế nào cho phải:

- Sau này kính xin Đại ca chiếu cố nhiều hơn.

Dễ dàng giải quyết! Trong lòng Hoắc Lăng Tiêu thở phào nhẹ nhõm, khoát tay nói:

- Người một nhà không nói hai lời, hiền đệ còn nói như vậy thật là xa lạ, sau này giữa huynh đệ chúng ta không cần khách sáo.

- Nếu Đại ca nói như vậy, tiểu đệ cũng có thể thở phào nhẹ nhõm. Trước là tới bái kiến điện chủ, có chuyện này không biết nên mở miệng như thế nào, hôm nay mới biết Trấn Ất điện là Đại ca làm chủ, nói không chừng phải phiền Đại ca rửa sạch nhục trước giùm tiểu đệ!

Miêu Nghị căm phẫn nói.

Rửa sạch nhục trước??? Hoắc Lăng Tiêu sửng sốt.

Miêu Nghị không nói hai lời, triệu ra một đống ngọc điệp đặt lên bàn trà:

- Đại ca xem xong sẽ biết, tiểu đệ thật sự là bị người ta ức hiếp tận cửa!

Hoắc Lăng Tiêu làm ra vẻ cầm một miếng ngọc điệp lên tra xét.

Y xem hết ngọc điệp này tới ngọc điệp khác, sắc mặt dần dần trầm xuống, sau khi xem xong vỗ lên bàn trà đánh rầm, đùng đùng nổi giận:

- Quả thật là vô pháp vô thiên, ba đại phái không khỏi hiếp người quá đáng!

Chớ tránh nặng tìm nhẹ nói lời vô dụng, lão tử là đến tìm Trầm Phong Hoa tính sổ! Miêu Nghị khẽ lẩm bẩm trong lòng, đứng dậy theo nói:

- Đại ca chớ gấp, ba đại phái không đáng nhắc tới, toàn bộ nhân mã của ba đại phái ở Trấn Hải sơn đã bị tiểu đệ giết sạch, không cần so đo với một đám người chết!

Hoắc Lăng Tiêu ngạc nhiên nhìn Miêu Nghị, lộ vẻ ngơ ngác. Không biết tên Phàn Tử Trường kia làm ăn kiểu gì, vì sao không báo cáo chuyện này cho mình, bèn kinh ngạc hỏi:

- Đệ đã giết sạch toàn bộ nhân mã của ba đại phái dưới quyền rồi sao, giết bao nhiêu người?

Miêu Nghị đáp:

- Cũng không nhiều, chỉ chín mươi người.

Bên cạnh Thiên Vũ trợn mắt há mồm, còn không nhiều ư!?

Sắc mặt của Hoắc Lăng Tiêu cũng trầm xuống mấy phần:

- Hiền đệ, ngươi đang nói đùa ư!? Đại ca ta cũng là từ sơn chủ bò lên, nhân mã một sơn là bao nhiêu?! Đệ giết một hơi hơn chín mươi tên thủ hạ của mình hoàn toàn không còn ai, còn hiềm giết không nhiều nữa sao?! Đệ đắc tội với ba đại phái, có biết hậu quả của chuyện này không?

Miêu Nghị kinh ngạc nói:

- Đại ca, chẳng lẽ kẻ phạm thượng làm loạn, mưu đồ bất chính, chống lệnh không tuân không thể giết sao, chẳng lẽ đệ giết lầm rồi hay sao?

Hoắc Lăng Tiêu than thở:

- Không phải nói đệ giết lầm, mà là bảo đệ mọi việc hãy nghĩ kỹ rồi mới làm. Thế lực ba đại phái cơ hồ trải rộng khắp Thìn lộ, chưởng môn ba nhà là khách quý thường xuyên của Quân Sứ Đại nhân, đệ làm như vậy sẽ cực kỳ bất lợi cho tiền đồ của mình.

Lúc này Hoắc Lăng Tiêu vô cùng hối hận, sớm biết ngươi làm chuyện này, ta cũng không để cho ngươi biết thân phận của ta. Nếu sau này truyền ra ngoài ta và ngươi là huynh đệ kết nghĩa, chắc chắn ba đại phái sẽ cho rằng ta ở sau lưng làm chỗ dựa cho ngươi. Nếu không người bình thường lấy đâu ra lá gan làm chuyện này...

---------------