Phi Tử Của Hoàng Thượng Cưới Vợ

Chương 80: Bí phương gia truyền




Vốn thừa dịp bọn họ còn đang chuẩn bị, ta cùng đại mỹ nhân dự định từ chối bọn họ sau đó bỏ trốn, nói cho cùng tuy rằng bọn họ hiểu lầm bản công tử, nhưng bản công tử đại nhân đại lượng, đã nói tha thứ cho bọn họ rồi. Kỳ thực cũng không cần phải... Ăn hết thịt nhà người ta như thế, thế nhưng phu phụ bọn họ thật làm cho chúng ta không thể nào từ chối, tìm đủ lí do để hòng thoát thân, kết quả cuối cùng vẫn là bị mời ngồi xuống.

“Tuyệt Ca, ngươi còn tiền không? Bọn họ thoạt nhìn chỉ là hộ gia đình bình thường, sau khi mời chúng ta ăn bữa ăn này, làm cho bọn hắn trở nên thiếu thốn, ta nghĩ trước khi đi cho bọn hắn một ít bạc.” Ta kéo đại mỹ nhân qua một bên lặng lẽ nói với nàng.

“Tiền trên người ta đều đưa ngươi mua dầu mè. Ta biết ngươi băn khoăn, bất quá không quan hệ, tuy rằng ngày hôm nay chúng ta không lưu tiền cho bọn hắn, nhưng ta có biện pháp, sau khi trở về sẽ nói với ngươi, ngươi trước không cần lo lắng.” Đại mỹ nhân thừa dịp hai người bọn hắn đang giết mổ heo gà dùng âm thanh vô cùng nhỏ nói với ta, nếu là đại mỹ nhân có biện pháp, ta đây yên tâm rất nhiều, bản công tử tốt bụng như vậy, thế nào cam lòng xem người khác khổ cực đây?

Vì vậy bản công tử phi thường yên lòng ăn uống! Gia đình bình thường chế biến thức ăn rất đơn giản, nhưng so với cách chế biến tinh xảo thì cách này có thể giữ lại được hương vị nguyên thủy, ta cũng không cho rằng đây là cơm rau dưa bình thường, ngược lại là một loại hương vị ẩm thực mới, ta rất thích!

Đợi đến lúc ăn không sai biệt lắm, chúng ta cùng phu phụ bọn họ cùng nhau trò chuyện, nói đông nói tây rất nhiều chuyện, lúc này mới làm ta nhớ tới, nguyên lai hắn là tiểu tử chở hàng hóa, khi đó ra tay chính là cứu hắn, nhìn hắn hiện tại cuộc sống cũng không kém, ta đây yên tâm rất nhiều, xem ra đệ đệ bản công tử bình thường rất sợ vợ, làm cho cha lắc đầu thở dài không ngừng, nhưng năng lực làm việc cũng không tệ lắm, đại khái kém hơn bản công tử một chút mà thôi, lần sau mua một ít lễ vật tặng hắn tạ ơn là được rồi.

Bất tri bất giác sắc trời đã tối, Hạnh nhi vừa ăn no nê cũng không chịu nổi buồn ngủ, sớm được đại tỷ dụ dỗ làm cho ngủ, ta và đại mỹ nhân cũng đứng dậy chuẩn bị cáo từ, Đông Toàn lần nữa thân thủ ngăn chúng ta lại, khiến chúng ta ngồi thêm chút nữa.

“Ân công, nếu như ta không nhớ lầm, ân công cùng ân công phu nhân thành thân cũng đã lâu rồi đi?” Đông Toàn uống rượu mặt đỏ bừng, bộ dạng say khướt.

“Đúng vậy a! Mới vừa thành thân không lâu.”

“Đông Toàn lớn mật hỏi một vấn đề, chỉ mong ân công cùng ân công phu nhân không thấy phiền lòng a!”

“Ân, ngươi nói.” Bản công tử trên thông thiên văn, dưới rành địa lí, lên núi xuống biển kiến thức không chỗ nào không biết, người ta gọi là lãnh tri thức tiểu công tiểu!

Được rồi! Kỳ thực không ai gọi ta như vậy, đây là ta tự phong, tốt xấu gì trước đây trong lễ hội tiết nguyên tiêu ta cũng giải câu đối đèn đại hội thắng được hai lần có được hay không, hơn nữa lúc đó ta chỉ mới năm sáu tuổi, sau này bản công tử bởi vì nghĩ trò chơi này thắng rất không thú vị, từ đó về sau không tham gia nữa, ở trên chỉ là hư cấu, kỳ thực khi đó là do hoàng hậu di nương nói cho ta biết đáp án cho nên ta mới tài năng đoán đúng hai lần, về sau không có tham gia là bởi vì cho tới bây giờ ta vẫn chưa từng đoán đúng, cảm thấy rất buồn chán cho nên không muốn đi.

Mặc dù là như vậy, tốt xấu bản công tử cũng đọc qua vài quyển sách, khi đó phu tử trước mặt cha nương thường tán thưởng: “Lạc lão gia, Lạc phu nhân, Lạc công tử thực sự khác hẳn thường nhân, lão phu nghĩ nhiều biện pháp dạy dỗ hắn, ai! Tiếc rằng! Là lão phu vô năng không dạy được, thỉnh nhị vị mời cao nhân khác!” Ngay cả phu tử đều không có cách dạy ta, có thể thấy được bản công tử năng lực học tập cường đại như thế nào, Đông Toàn hỏi vấn đề gì bản công tử đều rất tự tin đáp lại.

“Ân công phu nhân có tin vui chưa?” Đại tỷ giúp Đông Toàn châm rượu, Đông Toàn tiếp tục nâng ly uống xuống.

Vốn ta cũng có uống một ít, có chút lâng lâng, nghe được Đông Toàn lời này, liền giật mình tỉnh lại, xong đời! Vấn đề này thật là... Tuy rằng có thể đáp được, tuy rằng sau khi thành thân nghe người ta hỏi vấn đề này cũng bình thường, tuy rằng Đông Toàn phu phụ vẻ mặt bình thản, hình như có cái gì đó không đúng, nhưng chẳng biết tại sao, bản công tử cảm giác vạn phần khó mở miệng. Ta lúng túng nhìn về phía đại mỹ nhân, mặt đại mỹ nhân không biết là vì lời của Đông Toàn hay là do tác dụng của rượu,, sắc mặt đều đỏ lên, thậm chí còn đỏ đến lỗ tai, ta thân thủ đem tay nàng dưới bàn nhẹ nắm, ta muốn cho nàng động lực.

“Ách... Cái này... Còn chưa có.” Quan Thế Âm nương nương của ta a! Phun ra mấy chữ này thật sự là lấy đi mạng nhỏ bản công tử, vẫn là uống rượu đi!

Đông Toàn ngừng lại động tác dùng bữa, đối với đại tỷ nháy mắt, đại tỷ gật đầu, xốc lên màn vải, hướng đi là gian phòng bọn họ.

“Ha ha ha! Ân công và ân công phu nhân, các ngươi đừng ngại! Lấy vợ sinh con chính là thiên kình địa nghĩa, việc này không có cái gì bất hảo.” Đông Toàn vừa nói vừa uống miếng rượu.

Tuy rằng ta vẫn đối Đông Toàn cười theo, nhưng ánh mắt không thể kiềm chế mà nhìn về phía màn vải. Ai nha nha! Các ngươi muốn làm gì đây? Chẳng lẽ các ngươi thấy chúng ta là trong sạch tiểu hài tử, đại tỷ vào bên trong lấy đao, sau đó mưu sát hai chúng ta đi? Muốn chết a! Tiền ta đều quyên góp Quan Thế Âm nương nương, hiện không có tiền chuộc thân làm sao bây giờ? Không được! Lạc Dương Trần ngươi phải tĩnh táo, chờ thêm một chút nhìn xem tình huống như thế nào, nếu thật có chuyện gì, để đại mỹ nhân nhanh chạy trước.

Bản công tử khẩn trương cười hề hề, một bên giả vờ nhìn món ăn trên bàn, một bên dùng dư quang khóe mắt liếc về phía màn vải, dự định hung khí vừa ra sẽ chạy đến che trước mặt đại mỹ nhân.

Đại tỷ xốc lên màn vải đi ra, trên tay không có đao kiếm, chỉ có một túi giấy dầu buộc chung một chỗ, nhìn đoán không ra bên trong là vật gì, nhưng hẳn là không có lực sát thương đi?

“Ân công, ân công phu nhân, đây là bài thuốc tổ truyền bí phương của chúng ta!” Đại tỷ vừa nói vừa đem gói dầu giấy đặt trước mặt ta và đại mỹ nhân.

“Tổ truyền bí phương? Thế nhưng ta và Tuyệt Ca không có sinh bệnh, phương thuốc này không cần sử dụng đến đi?”

“Ân công, đây không phải là thuốc cấp người bệnh ăn. Ân công đã cứu chúng ta một mạng, ta mới có thể sống đến nay và thành thân, cũng mới có thể có Hạnh nhi đứa bé này, nếu như không có ân công, chúng ta sẽ không có được như ngày hôm nay ở chỗ này ăn thịt uống rượu, chúng ta không biết làm thế là cảm tạ đại ân đại đức của ân công, vừa vặn các ngươi vừa thành thân, còn không có hài tử, đây là tổ tiên truyền xuống bí phương. Sau khi ăn, cho dù đại phu nói ngươi không thể sinh con, cũng đều có thể sinh con, người có thân thể khỏe mạnh cường tráng ăn vào, có thể sinh thêm nhiều hài tử, chúng ta không có gì để báo đáp ân công, cho nên mong muốn ân công và ân công phu nhâncó thể nhiều con nhiều cháu. Nho nhỏ tâm ý, đây là tâm ý ân công và ân công phu nhân không nên chối từ.”

Đại tỷ nói rất thành khẩn, lấy tấm lòng khoan dung độ lượng của bản công tử suy nghĩ, vừa rồi còn cho rằng Đông gia phu phụ muốn gây bất lợi cho chúng ta mà cảm giác vô cùng xấu hổ. Xem tình thế này, nếu như ta và đại mỹ nhân không đem mấy thứ này lấy đi, bọn họ nhiệt tình chắc là không chịu để yên, thế nhưng vật này cầm về nhà hình như không cần sử dụng đến, dù sao bản công tử đọc lướt qua thư tịch rộng rãi, ta đương nhiên biết cách sinh ra hài tử, phải là nam nữ giao hợp mới hữu dụng, ta và đại mỹ nhân đem túi giấy dầu này đều nuốt phỏng chừng cũng không có biện pháp sinh ra hài tử, thế nhưng nếu ta không lấy đi những thứ này, rất khó ăn nói với bọn họ.

Giữa lúc bản công tử đang nỗ lực thôi động đầu, dự kiến không cần mang theo những thứ này mà vẫn thuận lợi rời khỏi đây, đại mỹ nhân trái lại phi thường vui vẻ đem túi giấy dầu thu vào, mang theo còn đang động não bản công tử cùng bọn họ cáo từ sau đó rời khỏi hiện trường.

“Tuyệt Ca, ngươi đem những thứ kia cầm về, có chỗ hữu dụng sao?” Trên đường về nhà ta nhịn không được hỏi đại mỹ nhân.

“Đúng thật là vô ích, nhưng ngươi xem bọn hắn thành khẩn thịnh tình, làm sao có thể khước từ? Ta xem ngươi đã mệt nhọc, mới nhanh tay nhận lấy, hảo mang ngươi về nhà ngủ a!” Ta ngượng ngùng gãi gãi đầu, không nghĩ tới mệt nhọc đều bị đại mỹ nhân thu vào trong mắt, nàng như thế săn sóc hoàn hảo, nếu không ta căn bản sáng sớm ngày mai cũng chưa nghĩ ra biện pháp khước từ túi giấy dầu.

Chúng ta thật vất vả mới về đến nhà, phân phó Điệp Thúy và Mặc Yên nhanh lên mang hai thùng nước nóng đưa đến phòng, ta đá văng cửa phòng của mình, đi đến bàn dự đốt nến. Kỳ thực thông thường ta vào phòng trước, Điệp Thúy hay Mặc Yên sẽ trước một bước đem nến đốt lên, chỉ là ta rất muốn ngủ, nên đoạt nến từ trên tay Mặc Yên, để cho bọn họ trực tiếp đi chuẩn bị nước nóng.

Ta sờ soạng đi tới, đem thắt lưng dán trên bàn, cúi xuống đem ngọn nến đốt lên, trong nháy mắt thiếu chút nữa ta bị hù chết, bởi vì người cầm đầu đang cùng bản công tử bốn mắt nhìn nhau, ta sợ đến kêu thành tiếng, đại mỹ nhân vội vàng từ ngoài cửa phòng chạy vào.

“Tuyệt Ca, nàng... Nàng...”

“Ân Tẫn Hoan! Ngươi tại sao muốn hù dọa nàng?” Đại mỹ nhân tức giận nâng ta đứng lên nói, một bên vội vàng giúp bản công tử bình tĩnh, bản công tử rất thoải mái!

“Ta không có hù dọa nàng, là sư muội tế lá gan quá nhỏ, nàng nhát gan sao lại tính trên đầu ta?” Nàng đùa giỡn chén trà trên bàn, bộ dạng chán đến chết.

“Đã trễ thế này, ngươi sao lại đến đây?”

“Ta từ cửa sổ đi vào, không nghĩ tới hai người các ngươi xuất môn lâu như vậy vẫn chưa về, ta đợi đến sắp ngủ rồi.” Sư huynh đại mỹ nhân còn đang oán giận.

“Ngươi có chuyện gì nói nhanh, chúng ta đi ngủ.” Đại mỹ nhân còn đang tức giận.

“Vân Yên làm ta buồn bực, các ngươi nhanh lên một chút ngồi xuống cùng ta nói chuyện phiếm.”

Đại mỹ nhân thở dài, căn dặn Điệp Thúy bọn họ trước không vội đem nước vào, làm cho trù phòng làm vài món điểm tâm đưa lên, ngồi xuống nghe Tẫn Hoan kể chuyện Vân Yên.