Phó Thiếu Theo Đuổi Vợ Thật Gian Nan

Chương 27: 27: Không Có Thời Gian






Sắc mặt Phó Cẩn Diễn phút chốc trở nên ảm đạm, nổ máy, xoay vô-lăng rời đi.

Tối nay Phó cẩn Diễn lái một chiếc xe thể thao, trong đêm tối tạo ra tiếng động rất lớn, Giản Ninh nghe thấy tiếng động liền quay đầu lại, thì chỉ thấy đuôi xe lướt qua.

Giản Ninh: "
Phó Cẩn Diễn lái xe về nhà, mới vừa lái xe vào tầng hầm ga ra, liền nhận được cuộc gọi từ Kỷ Kham.

Trong điện thoại, Kỷ Kham cười nói: "Đang ở đâu vậy? Mời cậu uống rượu.

"
"Không uống.

" - Phó cẩn Diễn lạnh lùng trả lời, xuống xe đóng cửa.

"Đến đây đi, đừng có không nể mặt mũi như vậy chứ.

” - Kỷ Kham nói xong, liền hạ giọng: “Thiếu gia nhỏ của Triệu gia cũng ở đây, còn đem người của hắn đến nhận lỗi với cậu này.

"

Chờ đó!” - Phó Cẩn Diễn cười lạnh.

Lái xe đến quán bar, mọi người đã ngồi một vòng quanh trong ghế lô, thấy Phó Cẩn Diễn, mọi người đều đứng dậy chào hỏi, đặc biệt là Triệu tiểu thiếu gia, khuôn mặt đỏ bừng, bước tới châm thuốc cho anh, lôi kéo làm quen hỏi han.

"Anh Cẩn Diễn, người của em không hiểu chuyện, anh đừng nóng giận.


"Anh Liêu Thâm nói với em, bảo em tự mình xử lý, ả kia em đã xử lý rồi nhưng Tiểu Như là bạn gái của em, anh xem có thể cho em một chút mặt mũi được không?"
Triệu tiểu thiếu gia nói xong, liền đứng dậy bóp lưng cho anh, Phó cẩn
Diễn liếc hắn một cái, giọng nói như một tảng băng: "Mày cảm thấy bản thân ở trong mắt tao lúc này có mặt mũi lớn chừng nào?"
Triệu tiểu thiếu gia:
Mọi người:
Mọi người ở trong cái vòng này đều thành tinh cả ròi, lời này của Phó cẩn Diễn, ý là sẽ không cho chút mặt mũi nào.

Triệu tiểu thiếu gia thật sự xấu hổ, đang chuẩn bị tìm cho bản thân cái bậc thang bước xuống thì cô gái đi theo sau hắn lại đi lên, ôm lấy tay hắn, nũng nịu nói: "Triệu thiếu, anh sẽ
không thật sự nhẫn tâm mà trừng phạt người ta đấy chứ, người ta! "
Câu "người ta" của cô ta còn chưa nói xong, Triệu tiểu thiếu gia đã tát cô ta một cái, liền đem mọi chuyện đều biến thành quá khứ.

Cô ta ngã xuống đất, Triệu tiểu thiếu gia vẻ mặt ghét bỏ mắng: "Mày nghĩ mày là ai? Ai sẽ thương xót mày đây? Đó là bạn gái của Kỷ nhị thiếu, là em gái của Phó tổng, còn mày là cái cọng hành gì chứ! ?

Cô gái không ngờ Triệu tiểu thiếu gia lại ra tay đánh mình, liền dùng một tay che mặt, không thể tin nhìn hắn.

Đánh cũng đánh rồi, mắng cũng mắng rồi, cô ta cuối cùng bị người ta ném ra khỏi ghế lô.

Sau khi cô ta rời đi, Liêu Thâm và Kỷ Kham đứng lên nói vài câu hòa giải, bầu không khí trong ghế lô lại sôi động trở lại.

Phó Cẩn Diễn vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng trong suốt quá trình, không nói một lời.

Vài chén rượu lót bụng, Kỷ Kham cầm bình rượu đụng đụng bình rượu trong tay Phó cẩn Diễn, cười nói: "Mẹ tôi bảo tôi nói với cậu, hồi dẫn cậu về nhà ăn cơm.

"
"Thế nào? Dì ghét bỏ cậu lớn tuổi không tìm được bạn gái, nên đã đồng ý cho cậu làm đồng tính nam rồi à?" -Phó Cẩn Diễn nheo mắt nhìn hắn.

Kỷ Kham "chậc" một tiếng: "Yên tâm, anh em dù cho ngày nào đó tính hướng thay đổi, tuyệt đối sẽ không đánh chủ ý lên người cậu đâu, mẹ tôi là muốn cảm ơn cậu đã nối tơ hồng giúp Kỷ Trạch.

"
Phó Cẩn Diễn nói: "Không có thời gian.

"
"Tôi biết gần đây cậu không có thời gian, khi nào cậu có thời gian thì nói sau.

" - Kỷ Kham không cho anh từ chối, cười nói.