Phôi Học Sinh Dữ Phong Kỷ Ủy Viên

Chương 12: Tình cảm tới tay (H)




Edit: An Ju

Nếu hỏi thứ gì khiến Đinh Ninh thân là một người đàn ông sở hữu dây thần kinh hơi thô cảm thấy có chút chịu không nổi, vậy thì đó chính là âm thanh không ngừng nghỉ kia, thực sự kích thích thính giác người khác cực kỳ.

Đột nhiên nghe tiếng gọi mơ hồ phía sau “Đinh Ninh…”, hắn sợ hãi liền trở nên căng thẳng hơn.

Có vẻ như được thoải mái vì có vách tường bên trong bao trọn, Mạnh Tất phát ra một tiếng rên thỏa mãn,  kéo hông Đinh Ninh sát gần hơn về phía mình. Sau đó lại đẩy đưa thân mình vào trong, đẩy đưa chút nông chút sâu.

Thân thể Đinh Ninh hiện tại đã mềm đến không thể tưởng tượng nổi, eo bị ôm lơ lửng lại khiến hắn càng cảm nhận được khoái cảm tăng thêm một ít. Một cú đâm thật sâu, Đinh Ninh rốt cục chịu không được nữa mà ngã xuống giường, Mạnh Tất cũng nằm úp lên người hắn.

Tựa hồ không khí trong ngực đều bị dồn nén, Đinh Ninh lúc này như một con cá bị mắc cạn, cố gắng hô hấp, giống như bất lực không thể tìm được đường thoát vậy.

Mạnh Tất cảm giác được thân thể mềm dẻo bên dưới, biết được khoái cảm mà nó mang đến, có chút mê đắm mà cúi xuống hôn lên tấm lưng trơn bóng của Đinh Ninh.

Phía trên hôn, phía dưới cũng không muốn dừng lại, vẫn chưa đủ, chưa đủ…

Giống như không có nghe thấy hắn lên tiếng, a, thật là muốn làm hắn đến bật khóc….

Nghĩ nghĩ, cắn cắn tấm lưng ra một đống dấu răng, động tác phía dưới cũng trở nên hung mãnh hơn, mỗi một lần rút ra, đâm vào đều phát ra âm thanh nhớp nháp của dịch làm cho người ta phát cuồng. Khắp nơi đều phải là ấn ký chỉ thuộc về một mình tao.

Đinh Ninh mắt trợn tròn, tay che chặt miệng, nỗ lực để mình không phát ra cái tiếng rên rỉ làm cho mình cảm thấy vô cùng xấu hổ kia.

Thế nhưng, lúc Mạnh Tất không cẩn thận đâm trúng chỗ nào đó bên trong hắn, toàn thân hắn như bị chích điện, toàn thân trở nên hưng phấn hẳn lên. Hơn nữa, vì khoái cảm, hai tay cũng không tự chủ được mà thả ra.

Vì không còn hai tay bịt lại, Đinh Ninh bật thốt những thanh âm như không thuộc về mình – không sót một âm nào.

Sau khi Mạnh Tất nghe được thanh âm của hắn, khuôn mặt đỏ ửng hiện lên một nụ cười làm say lòng người, xoay mặt nhấc cằm Đinh Ninh lên, hung hăng hôn môi sâu, nuốt hết các âm thanh rên rỉ vào trong miệng.

Hắn sợ hắn nhịn không được, sợ sẽ không khống chế được, cái loại khoái cảm hòa hợp thân thể này đúng là sướng muốn chết.

Đinh Ninh cảm giác Mạnh Tất không khác gì hồ ly tinh, sắp hút cạn tinh khí của mình rồi, mới chỉ hôn môi với hắn thôi mà đã cảm thấy cả người tê dại. Không nhịn được mà đáp lại, hắn liền đáp lại với mức độ cường thế hơn, chỉ chốc lát sau Đinh Ninh thở hổn hển.

Hiện tại hết thảy đều đã thoát khỏi tầm kiểm soát, vì bánh răng vốn không thể xoay ngược lại mà chỉ có thể tiến lên.

Chúng ta nên dừng lại như thế nào?!

Ánh trăng sáng trong hắt lên một khung cảnh hỗn độn, phủ lên hai thân thể đang gắn bó với nhau bày ra một cảnh tượng mỹ lệ.

Đêm nay, có một vài người đang làm không biết mệt để đạt được thỏa mãn.

Lúc Mạnh Tất tỉnh lại, cảm thấy trên ngực đang đè cái gì đấy lông lông, có chút không hít thở được.

Mở cặp mắt sâu đen, lấy tay che khuất ánh mặt trời chói mắt. Chờ đến khi đã thích ứng, cảm giác đầu vẫn hơi choáng vì rượu. Giùng giằng ngồi dậy, thấy ở dưới chăn mình đang ở trần, hắn có chút giật mình phát hiện ở chỗ xương quai xanh của mình có một mảng vết cắn mờ mờ, hơn nữa vừa động vai một cái, phía trước sẽ truyền đến một cảm giác sâu sắc.

Nhìn trên giường mất trật tự, hắn tất nhiên là biết chuyện gì xảy ra, một thằng đàn ông sau khi say rượu liền muốn phát tiết. Chẳng qua là khi hắn phát hiện người kia là Đinh Ninh, mặt hắn toàn bộ đều cứng đờ.

Sao lại có thể là Đinh Ninh, không nên là Đinh Ninh chứ…

Mạnh Tất điên cuồng nắm tóc mình, nhưng cũng không thay đổi được cảnh tượng hắn đã thấy.

Moi thứ đều loạn cả rồi, loạn đến nỗi làm lòng người hoảng loạn.

Hắn lật chăn lên, thấy người dưới chăn kia trên người toàn vết hôn, còn có những dấu vết xanh tím khả nghi. Hắn từ đó có thể nhìn ra được mức độ kịch liệt của ngày hôm qua, Đinh Ninh, sau này tao nên đối mặt với mày thế nào đây.

Mạnh Tất vẫn luôn cho là chuyện hôm qua kỳ thực chỉ là một giấc mộng hương diễm cực kỳ mà thôi, nhưng đều không phải, mình lại làm chuyện này với người anh em tốt nhất.

Đều là do mình hôm qua uống quá say nên không nhận ra người dưới thân là ai sao? Thế nhưng rõ ràng còn mơ mơ hồ hồ nghe được âm thanh của hắn, cùng với sự thỏa mãn không thể khống chế đến từ chính thân thể của mình.

Đinh Ninh, tao sẽ đối tốt với mày với tất cả khả năng của tao.

Mạnh Tất ôm lấy người vẫn đang ngủ say đi vào phòng tắm.