Phong Khí Quan Trường

Chương 378: Hái đi quả đào




Thượng tuần tháng 7, Hà Thanh Xã, Lý Phong, Lưu Vệ Quốc lần lượt được điều đến quận để nhậm chức. Chức vụ Phó chủ tịch quận, Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Giám sát, Phó cục trưởng phân cục công an quận, cũng không thể nói là bạc đãi ba người bọn họ.

Mặc dù nhân dân thị trấn Mai Khê rất lo lắng nhưng cũng không đến mức thất vọng đau khổ, cùng lúc đó, Tô Khải Văn, La Tất và những người khác cũng khẩn cấp được điều đến thị trấn Mai Khê.

Thẩm Hoài cũng biết rõ, trừ khi lập tức khiến Đàm Khải Bình ngã nhào, nếu không đùa giỡn giở thủ đoạn, chơi đùa Tô Khải Văn ở thị trấn Mai Khê cũng không có ý nghiã gì lắm, hao tổn do mâu thuẫn kịch liệt chỉ làm giảm đi tiến độ vùng lên nhanh chóng của thị trấn Mai Khê mà thôi.

Với xuất thân như thế này của Tô Khải Văn, trường hợp to nhỏ đều đã trải qua, tầm mắt sẽ không nông cạn, cũng không thể nói sẽ tham chút tiền nhỏ gì, làm hỏng sự việc, lại nói thêm Tô Khải Văn cũng không có khả năng thiếu tiền.

Lúc đầu Tô Khải Văn và Vương Tử Lượng quan hệ rất thân thiết, nhưng từ đầu đến cuối cũng không bắt được thóp của Vương Tử Lượng, đến cuối cùng cũng không kéo Vương Tử Lượng xuống nước, điều này chứng minh cái người Tô Khải Văn này, lòng dạ đầu óc nhỏ nhen một chút, giống bố y vậy, thích núp trong bóng tối chơi xấu nhưng không thể nói y không đủ thông minh.

Thẩm Hoài nghĩ sau khi Tô Khải Văn đến thị trấn Mai Khê, vì để chứng minh mình không kém gì người khác, khả năng lôi kéo một đám người ngựa lớn làm một trận lớn một chút, có một số chuyện buông tay cho y làm, có thể sẽ có lợi cho việc sớm hình thành thị trấn Mai Khê và quận Mai Khê mới.

Sau khi Tô Khải Văn, La Tất đến nhậm chức, Thẩm Hoài rất nhanh liền mở hội nghị Đảng Chính phủ, điều chỉnh việc phân công của bộ máy Đảng Chính phủ của thị trấn.

Tô Khải Văn ngoài việc tiếp nhận công việc Chính phủ và công tác thu hút đầu tư mà Hà Thanh Xã trước đây đã đảm nhận, còn kiêm nhiệm chức Phó bí thư Đảng ủy khu công nghiệp, quản lý công tác quản lý hàng ngày của khu công nghiệp.

La Tất ngoài việc tiếp nhận công việc quản lý tổng hợp thị trấn và công tác Đảng quần chúng nhân dân mà lúc trước Lý Phong chịu trách nhiệm chủ yếu ra, còn quản lý công tác tổ chức. Công tác quản lý của Hoàng Tân Lương là Phó chủ tịch thường trực thị trấn không đổi, Viên Hoành Quân quản lý công tác của Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật, Ủy ban Đảng ủy công an.

Thẩm Hoài mặc dù còn giữ hai chức vụ quan trọng là Bí thư Đảng ủy, Bí thư Đảng vườn công nghiệp nhưng ngoài việc nắm toàn cục ra, công tác quản lý trực tiếp thì chỉ có tập đoàn đầu tư công nghiệp của Mai Khê.

Có thể nói ngoài việc đảm bảo việc xây dựng xưởng mới Mai Cương không bị ảnh hưởng thì lần này hắn ủy quyền cũng đã khá triệt để rồi.

Tô Khải Văn vừa kinh sợ lại vừa nghi ngờ với sự ủy quyền thản nhiên quang minh của Thẩm Hoài nhưng y cũng đông thời cảm thấy kinh ngạc vì thị trấn Mai hai năm trước chỉ là thị trấn nhỏ vừa nghèo vừa rách, chỉ trong hai năm ngắn ngủi đã phát triển đến mức quy mô kinh tế còn lớn hơn cả huyện.

Sau khi Thị trấn Mai Khê đóng cửa nhà máy dệt nhuộm của Phan Thạch Quý, bao gồm cả vải của nhà Tử La, trong hai năm, thị trấn Mai Khê đầu tư hơn 1 triệu nhân dân tệ, dùng hơn 50 công nhân trở lên, trở thành nghề dệt có quy mô. Ngành công nghiệp nhẹ truyền thống như may quần áo có 18 xí nghiệp, tổng giá trị sản lượng vượt quá 200 triệu, gấp 7, 8 lần tổng sản lượng ngành công nghiệp nhẹ của thị trấn Mai Khê cách đây hai năm.

Đầu tháng 5, một nhà đầu tư của HongKong đã trực tiếp đầu tư 15 triệu đô la HongKong, mua khoảng 60 mẫu khu xưởng ở khu công nghiệp, sau đó lại thêm khoản đầu tư 2 tỷ đô la HongKong, thành lập công ty may quần áo Hổ Thị. Hạ tuần tháng 6 công ty may mặc Hổ Thị liền bắt đầu mua thiết bị, tuyển dụng với quy mô lớn, huấn luyện nữ công nhân, muộn nhất là đến tháng 8 sẽ đi vào sản xuất, cũng sẽ tạo ra tốc độ xây dựng nhà máy lớn nhất Trung Quốc.

Ngoài ra bốn xí nghiệp đầu tư HongKong như đèn trang trí Hồng Cơ, thiết bị điện Trường Thanh cũng đã xây xong và đi vào sản xuất.

Phía Tây khu công nghiệp ở phía Tây đường Mai Hạc bao gồm cả nhà máy điện Mai Khê, đầu tư trong và ngoài nước lên hàng nghìn hàng vạn đang xây dựng xí nghiệp, có 12 xí nghiệp.

Phía Đông đường quốc lộ Mai Hạc là khu công nghiệp sắt thép rất quan trọng của thị trấn Mai Khê.

Nhà máy Mai Cương cũ một năm sản xuất ra 200 nghìn tấn ốc vít đang trong quá trình kinh doanh bình ổn, mỗi tháng tổng số thuế nộp đều lớn hơn hàng chục triệu.

Cảng Mai Khê kỳ đầu cũng đầu tư đưa vào hoạt động, công trình kỳ thứ hai cũng đang trong quá trình chuẩn bị, sắp đầu tư tài chính vào để tiến hành xây dựng.

Tòa nhà làm việc, tòa nhà tổng hợp, kho hàng bên phía xưởng mới Mai Cương cũng dần dần xây xong, tuyến luyện thép bắt đầu trang bị các thiết bị cỡ lớn, các thiết bị khác cũng lần lượt được chuyển từ Birmingham đến Mai Khê. Có 20 kĩ sư nước Anh được Mai Cương thuê, tham gia việc trang bị và thử vận hành thiết bị giai đoạn sau của nhà máy Mai Cương. Công tác tuyển dụng và huấn luyện nhân viên cho xưởng mới đã bắt đầu.

Nhà máy thép liên doanh cũng đẩy nhanh tốc độ xây dựng, một lượng lớn thiết bị sắp chuyển từ Quân Tân của Nhật Bản đến.

Gia tộc Ellen nước Anh không chế tập đoàn thực nghiệp Phi Kỳ, lúc trước cũng hoàn thành đàm phán với công tư Mai Cương, đạt được tổng đầu tư chung là 4 nghìn Đô la mỹ, thành lập bản thỏa thuận tập đoàn công nghiệp nặng Trung Hoài. Trong khu công nghiệp gang thép phía đông đường quốc lộ Mai Hạc, công tác chuẩn bị cho nơi để xây dựng công nghiệp nặng Trung Hoài cũng đang tiến hành liên tục.

Công trình mở rộng xây dựng nhà máy nước Mai Khê và công trình giai đoạn 1 của nhà máy xử lý nước thải thị trấn Mai Khê do tập đoàn đầu tư công nghiệp Mai Khê chịu trách nhiệm đầu tư kiến thiết, vận hành đã hoàn thành.

Hai năm trước, thị trấn Mai Khê chỉ có một hợp tác xã tín dụng cung cấp dịch vụ tài chính cơ bản. Một năm rưỡi trước, ngân hàng Nghiệp Tín thành lập chi nhánh nhỏ ở thị trấn Mai Khê, mà lần này đường Học Đường cải tạo, ngân hàng Xây dựng thành phố, ngân hàng giao thông, ngân hàng Trung ương, ngân hàng Công nghiệp, ngân hàng Nông nghiệp, tín dụng liên xã thành phố đều lần lượt mua đất ở khu vực giữa đường Học Đường, nằm ở phía Bắc Mai Khê để xây dựng chi nhánh nhỏ.

Đối với những cơ quan tài chính và các nhà kinh doanh khác muốn mua đất xây dựng vật nghiệp ở giữa đường Học Đường, giá đất đưa ra mỗi mẫu cao đến 1 triệu, thậm chí còn không rẻ hơn giá đất kinh doanh ở trung tâm thành phố Đông Hoa, đồng thời độ cao của cơ quan và các khu trung tâm mua sắm của các thương gia, hình dạng bên ngoài, thậm chí vật liệu trang hoàng bên ngoài đều bắt buộc phải chịu sự hạn chế trong quy hoạch thống nhất của Ủy ban nhân dân thị trấn.

Thẩm Hoài ở trong hội nghị đã chỉ ra, phải xây dựng từ phía Bắc cảng sông khu Thượng Khê nằm phía Bắc Mai Lâm đến tận mảnh đất kinh doanh 60 mẫu ở gần đường Duyên Hà trên đường quốc lộ Hạ Mai, dựa vào thị trấn Xung Tiêu vốn nợ xây dựng ở Chử Giang, vốn dự định dùng số tiền xây dựng công trình 50 triệu xây dựng trong 5 năm thì xong, Tô Khải Văn cũng hoàn toàn không đưa ra được ý kiến phản đối.

Sau khi số tiền xây dựng công trình này được tiêu thì có nghĩa là phòng tài chính của thị trấn mà Tô Khải Văn phụ trách mỗi năm có thể có không gian dự toán là hơn mười triệu.

Trước khi đến thị trấn Mai Khê, y cũng không ngờ khu đất kinh doanh ở trung tâm thị trấn Mai Khê lại đáng tiền như vậy.

Đây chính là thị trấn Mai Khê ngày hôm nay, đây chính là thị trấn Mai Khê nơi mà năm nay được bình chọn là một trong mười thị trấn phát triển nhất Hoài Hải khiến người ta nghi ngờ.

Tô Khải Văn phát hiện, y muốn không cho quầng sáng của Thẩm Hoài che đi sự ảm đạm không ánh sáng thì chỉ có thể liều mạng thúc đẩy cho quận Mai Khê mới trong lòng bàn tay y phát triển với tốc độ nhanh chóng.

Nếu chỉ hạn chế ở thị trấn Mai Khê, khi Thẩm Hoài đối với quy hoạch của thị trấn Mai Khê, khu công nghiệp cảng Mai Khê và khu sinh thái nông nghiệp Bắc Phiến, thậm chí còn cẩn thận đến cả mức độ xanh của đường quốc lộ cấp thôn thì y chỉ có thể xoay người trong cái khung Thẩm Hoài đã vẽ sẵn.

Buổi trưa ngày 26 tháng 7, Đàm Khải Bình mở hội nghị nghiên cứu thảo luận về việc chuẩn bị cho quận mới ở phòng họp Thành ủy, mời tất cả mọi người ở mọi ban ngành đến tham gia, tạo thế cho việc trù bị quận mới. Thẩm Hoài đương nhiên cũng phải có mặt. Khoảng thời gian này Tống Hồng Quân đang ở Đông Hoa cũng được mời đến tham gia buổi nghiên cứu thảo luận với tư cách khách mời đặc biệt.

Tống Hồng Quân cũng biết khoảng thời gian này Thẩm Hoài rất buồn bực, việc trù bị đầu tư cho việc xây dựng nhà máy Mai Cương mới liên tục gặp khó khăn, thời gian xây dựng rất có khả năng bị kéo dài, còn bị ép ủy quyền ở địa phương. Lần này gã đến Đông Hoa, ngoài việc nghĩ cách đầu tư đèn trang trí Hồng Cơ ra còn vì đặc biệt đến để an ủi Thẩm Hoài.

Trước đây Tống Hồng Quân đối với sự đầu tư của đèn trang trí Hồng Cơ, chủ yếu vẫn là xây dựng nhà xưởng, dây chuyền sản xuất đầu tư một đường, trung tuần tháng 5 sẽ đầu tư đưa vào hoạt động, trong hai tháng thử sản xuất vừa rồi, tình hình rất tốt.

Ý nguyện ban đầu của Tống Hồng Quân là sản phẩm mà nhà máy ở bên này sản xuất ra chủ yếu dùng để thỏa mãn nhu cầu chuyển khẩu mậu dịch của công ty của gã ở Hongkong, nhưng lúc này gã thấy thị trường đồ điện chiếu sáng ở trong nước càng ngày càng lớn liền muốn đi đầu tư, thêm hai dây chuyền sản xuất.

Chỉ cần thị trường có nhu cầu, thêm hai dây chuyền sản xuất ở nhà xưởng đã xây, đầu tư có hạn, chưa từng tăng thêm nhân viên quản lý cấp cao mới, số lượng nhân công mới thuê cũng có hạn, sản lượng có thể tăng gấp đôi đương nhiên là một vụ mua bán khá có lợi.

- Ba xã của nhà máy mới sát nhập đều thuộc quận Đường Áp, trù bị quận mới hoàn toàn giao cho quận Đường Áp là được, Đàm Khải Bình cũng rất biết hái đào.

Tống Hồng Quân mặc dù đến an ủi Thẩm Hoài nhưng vẫn có chút bất mãn với hành vi của Đàm Khải Bình:

- Nhưng cũng chẳng còn các nào khác, một là để người ngoài thấy nhà họ Tống không thiên vị con em nhà mình, hai là nếu anh lật mặt với Đàm Khải Bình ở Đông Hoa thì nhà họ Tống cũng thật sự không có cách nào đi vòng qua tỉnh Hoài Hải để khắc chế Đàm Khải Bình. Vì vậy, có lúc phải nóng nảy, có lúc không thể không nhún nhường...

Thẩm Hoài cười nói:

- Đàm Khải Bình chuyển Tôn Khởi Nghĩa, Tạ Hải Thành đến Đông Hoa hết rồi, tôi còn có thể phát cáu gì sao?

Tống Hồng Quân lắc đầu cười khổ, biết Thẩm Hoài nói ngược, nếu như thật sự không có một chút ý kiến nào thì buổi trưa gã nên đến sân bay đón Tôn Khởi Nghĩa, Tạ Hải Thành, những người vừa từ Yến Kinh đến. Tôn Á Lâm căn bản ngay cả hội nghị thảo luận cũng không muốn tham gia.

Thiệu Trưng lái xe đến chỗ đỗ xe ở phía trước tòa nhà Ủy ban nhân dân thành phố, Thẩm Hoài và Tống Hồng Quân xuống xe đi đến tòa nhà Ủy ban nhân dân Thành ủy.

Thời tiết rất nóng bức, đi có một đoạn đường ngắn mà trán người ta hơi hơi ra mồ hôi.

Vừa đi vào đại sảnh, Thẩm Hoài liền nhìn thấy Đàm Khải Bình, Cao Thiên Hà và những người khác đang đứng ở đại sảnh tiếp chuyện cùng người đặc biệt bay từ Yến Kinh đến tham gia buổi nghiên cứu thảo luận Tôn Khởi Nghĩa, Tạ Hải Thành, dường như đang đợi hắn và Tống Hồng Quân đến.

Ba người Tạ Chỉ, Tống Hồng Kỳ, Tống Hồng Nghĩa đứng ở một bên thấy Thẩm Hoài và Tống Hồng Quân đi đến, cười nói:

- Ái chà, tôi và Hồng Kỳ, Hồng Nghĩa đang đoán hôm nay có thể gặp được ông Phật lớn là ngài không đấy?

Thẩm Hoài không quay đầu bước đi mà cười hi hi đứng một bên cùng với Tống Hồng Quân, nói:

- Thật xin lỗi, tôi và Hồng Quân hai hôm nay uống rượu chóng hết cả mặt, nhớ nhầm ngày, còn tưởng anh ngày mai mới đến, nếu không chắc chắn sẽ đến sân bay đón các anh, xe tôi đều chuẩn bị cờ hoan nghênh, nếu các anh không tin tôi và Tống Hồng Quân lập tức đi lấy lắc cho có anh xem...

- Chỉ cần anh hoan nghênh chúng tôi đến Đông Hoa là được.

Tạ Hải Thành không chút để ý đến vẻ mặt đùa cợt của Thẩm Hoài, hỏi Tống Hồng Quân:

- Anh đến đây mấy ngày rồi?

- Năm, sáu ngày rồi.

Tống Hồng Quân nói:

- Không làm việc gì xấu, chỉ uống rượu.

Tống Hồng Quân trong lòng cũng than nhẹ, âm thầm cảm thấy cái người Đàm Khải Bình này lợi hại, gã biết chèn ép Thẩm Hoài quá sẽ dẫn đến sự bất mãn của những người khác của nhà họ Tống. Đông Hoa thành lập quận Mai Khê mới, Đàm Khải Bình đá Thẩm Hoài đi, kéo Tạ Hải Thành đến đầu tư khai thác là tiến hành cân bằng bồi thường lợi ích nhất định cho Tống hệ, thậm chí có thể nói là nhà họ Tống về các mặt khác. Dù sao Tạ Chỉ cũng là vị hôn thê của Hồng Kỳ, mà Hồng Nghĩa lại nhậm chức ở công ty đầu tư được thành lập bởi liên doanh của tập đoàn Trường Thanh và thực nghiệp Hải Phong.

Đồng thời Đàm Khải Bình cũng đã sớm chú ý đến chuyện nhà họ Tạ bất mãn với Thẩm Hoài, chú ý đến anh em Hồng Kỳ, Hồng Nghĩa, âm thầm ra sức với Thẩm Hoài, kéo nhà họ Tạ đến quận Mai Khê mới, cũng có thể giúp gã áp chế Thẩm Hoài bắn ngược.

Nói cho cùng Đàm KHải Bình là muốn kéo những người trong Tống hệ và những người đối địch Thẩm Hoài cùng hái quả đào thị trấn Mai Khê này đi.