Phong Lưu Chân Tiên

Chương 497: Luyện hóa - Đột phá




Rời khỏi Cực Lạc Cảnh được một lúc, Liệt Viêm Kình mới lên tiếng:

- Dương Thiên, ta nghĩ ngươi nên giải thích vài chuyện.

Dương Thiên ngạc nhiên:

- Giải thích chuyện gì?

Liệt Viêm Kình trầm giọng:

- Kẻ vừa rồi rốt cuộc là ai? Khí tức của hắn phát ra khiến ta cảm thấy rất khó chịu. Hơn nữa còn có chút quen thuộc, dường như đã gặp ở đâu đó.

Dương Thiên bật cười:

- Thì ra là chuyện này. Hiện tại đã rời khỏi Cực Lạc Cảnh, nói cho ngươi biết cũng không phải chuyện gì lớn. Người khi nãy chúng ta gặp chính là Vực Ngoại Thiên Ma. Cũng không đúng, trước kia hắn là tu sĩ Nhân Tộc, một người quen cũ của ta. Cũng không rõ hắn đã tao ngộ bất trắc gì mà lại trở thành bộ dạng kia.

Liệt Viêm Kình trợn mắt:

- Ngươi nói hắn đã từng là Nhân Tộc, sau đó trở thành Vực Ngoại Thiên Ma. Dương Thiên, bất kể ngươi và tên kia có quan hệ gì, hiện tại hắn đã là Vực Ngoại Thiên Ma, kẻ thù không đội trời chung của tất cả các vị diện tại Linh Giới, ngươi sao có thể để hắn đi dễ dàng như vậy được?

Dương Thiên cũng không ngờ Liệt Viêm Kình lại phản ứng dữ dội đến vậy. Hắn từ tốn nói tiếp:

- Ngươi nghĩ muốn giết chết Nhạc Hiên dễ dàng đến thế sao? Tuy tu vị của hắn chỉ vào khoảng Đại Thừa sơ kỳ, so với ngươi yếu hơn một tiểu cảnh giới, nhưng ngươi muốn giết hắn là chuyện rất khó. Đó là chưa kể đến, Cực Lạc Cảnh thực tế là nơi do Vực Ngoại Thiên Ma để thực hiện âm mưu của mình. Tại nơi đó tập trung rất nhiều Vực Ngoại Thiên Ma, một khi động thủ, chúng ta cũng khó lòng thoát thân được.

Liệt Viêm Kình ngẩn ngơ, giống như chưa hoàn toàn tiếp nhận những gì Dương Thiên vừa nói. Cực Lạc Cảnh là nơi do Vực Ngoại Thiên Ma tạo ra? Liệt Viêm Kình đến Cực Lạc Cảnh mới được một thời gian ngắn. Hầu hết thời gian của hắn là dùng để chiến đấu với hư ảnh Vực Ngoại Thiên Ma bên trong huyễn trận.

Cho dù là vậy, Liệt Viêm Kình vẫn có đàm đạo sơ qua với vài tu sĩ tại Sát Ma Đường, qua đó biết được không ít thông tin về Cực Lạc Cảnh. Nơi này có thể xem là thiên đường mơ ước của rất nhiều tu sĩ. Cứ cách một khoảng thời gian, Cực Lạc Cảnh sẽ lại mở cửa, chào đón một lượng tu sĩ nhất định sau đó liền biến mất. Trừ những kẻ đi cửa sau như hắn và Dương Thiên, muốn vào trong Cực Lạc Cảnh là chuyện không dễ dàng. Không những tu vị phải cao, vận khí cũng là thứ không thể thiếu.

Mặc kệ độ khó cao đến mấy, mỗi lần Cực Lạc Cảnh mở cửa, rất nhiều tu sĩ sẽ bất chấp tất cả đến đây, mong được tận hưởng một lần hương vị bồng lai tiên cảnh.

Một nơi như vậy lại bị Dương Thiên nói thành căn cứ bí mật của Vực Ngoại Thiên Ma. Đừng nói là Liệt Viêm Kình, cho dù bất kỳ tu sĩ nào khác nghe thấy nhất định cũng sẽ không tin tưởng.

Nhìn vẻ mặt của Liệt Viêm Kình, Dương Thiên liền đoán được hắn đang suy nghĩ gì. Cái này cũng khó trách, đến Dương Thiên khi biết được bản chất của Cực Lạc Cảnh cũng không khỏi bất ngờ. Nhưng sự thật chính là sự thật. Trên thế giới này, chuyện gì cũng có thể xảy ra.

- Ngươi không tin?


Liệt Viêm Kình yên lặng trong chốc lát rồi lắc đầu:

- Không phải, chỉ là có chút bất ngờ mà thôi. Không ngờ thánh địa hằng mơ ước của vô số tu sĩ tại Linh Giới lại là cạm bẫy chết người do đám ma đầu kia bày ra. Ta nhất định phải đem chuyện này thông báo cho tất cả tu sĩ tại Linh Giới biết, đem Cực Lạc Cảnh phá hủy, giết chết tất cả đám Vực Ngoại Thiên Ma kia, trả lại sự trong sạch cho nơi này.

Dương Thiên khá ngạc nhiên, Liệt Viêm Kình bản tính trầm ổn, tại sao lúc này lại kích động đến như vậy. Hắn tò mò hỏi:

- Liệt Viêm Kình, lẽ nào ngươi cùng những tên Vực Ngoại Thiên Ma kia có ân oán gì sao?

Liệt Viêm Kình hơi khựng lại rồi vội lắc đầu:

- Không có, ta cùng đám ma đầu kia không có quan hệ gì. Nhưng bọn chúng là kẻ thù của toàn bộ Linh Giới, vậy thì cũng là kẻ thù của ta.

Dương Thiên biết Liệt Viêm Kình đang giấu giếm chuyện gì đó, bất quá hắn cũng không hỏi tiếp mà nói:

- Chuyện này cho dù ngươi có nói ra cũng sẽ không có ai tin tưởng. Cực Lạc Cảnh tồn tại đã ngàn năm, không dài không ngắn nhưng danh tiếng rất thịnh. Ngươi chỉ vừa mới đến Linh Giới chưa lâu, chưa có tiếng tăm gì, muốn người khác tin tưởng căn bản là chuyện không thể nào.

Liệt Viêm Kình biết những gì Dương Thiên nói đều đúng, nhưng hắn vẫn có chút không cam lòng:

- Bọn hắn âm thầm xây dựng Cực Lạc Cảnh phát triển đến mức này chắc chắn đã hao tổn rất nhiều công sức. Chắc chắn ẩn chứa một âm mưu kinh khủng nào đó. Chúng ta không thể nhắm mắt làm ngơ. Lẽ nào ngươi định để cho đám ma đầu kia tự do phát triển?

Dương Thiên phất tay:

- Chuyện này thì có liên quan gì đến ta. Bất quá ngươi có thể yên tâm, cho dù bọn hắn đang có mưu đồ gì đi chăng nữa, kết quả cuối cùng vẫn chỉ có thất bại mà thôi.

Ban đầu Liệt Viêm Kình còn chưa rõ ý Dương Thiên muốn nói, nhưng hắn rất nhanh nở nụ cười. Cả câu nói thực ra rất đơn giản, chỉ cần Dương Thiên có mặt ở đây, mặc kệ Vực Ngoại Thiên Ma âm mưu chuyện gì thì vẫn sẽ tự chuốc lấy thất bại mà thôi.

Câu nói kia nhìn qua rất ngạo mạn, nhưng Liệt Viêm Kình biết Dương Thiên có tư cách để nói những lời kia. Sát Thần Dương Thiên uy chấn Linh Giới không phải chỉ đề trưng bày. Liệt Viêm Kình quyết định khi có cơ hội nhất định phải tìm hiểu về tiểu sử của Dương Thiên ngàn năm trước, biết đâu sẽ hiểu thêm được một chút về "kẻ bí ẩn" này.

Đồng hành với Dương Thiên, tương lai sớm muộn cũng sẽ đối đầu với Vực Ngoại Thiên Ma. Vì vậy Liệt Viêm Kình cũng không vội vã, hắn nói sang chuyện khác:

- Đã lấy được cực phẩm linh mạch, ngươi muốn sử dụng nó để tu luyện?

Dương Thiên gật đầu:

- Đúng vậy, có vấn đề gì sao?

Liệt Viêm Kình đáp:

- Vấn đề thì không có. Nhưng cho dù có sự hỗ trợ của cực phẩm linh mạch, ngươi muốn đột phá Hợp Thể trung kỳ cũng sẽ hao tốn rất nhiều thời gian.

Dương Thiên thản nhiên:

- Ta biết, nếu tu luyện thông thường, cho dù là tuyệt đỉnh thiên tài, tài nguyên sung túc, muốn đột phá một tiểu cảnh giới ít nhất cũng mất vài trăm đến vài ngàn năm. Nhưng ai nói là ta muốn tu luyện như thông thường?

Liệt Viêm Kình cười:

- Đã như vậy, ta liền nhân cơ hội này chứng kiến một chút, rốt cuộc Sát Thần Dương Thiên tu luyện như thế nào?

Dương Thiên nhún vai, không nói thêm gì nữa. Hai người tiếp tục phi hành. Hơn ba ngày sau, Dương Thiên ra hiệu cho Liệt Viêm Kình dừng lại. Cẩn thận dùng thần thức kiểm tra, xác định trong một bán kính hẹp quanh đây không có dấu hiệu của tu sĩ nào, đại đa số đều là cái con yêu thú cấp thấp, Dương Thiên lên tiếng:

- Chọn nơi này đi.

Liệt Viêm Kình liền xoay người, lóe lên một cái liền xuất hiện ở một nơi cách đó rất xa. Lần này hắn sẽ chịu trách nhiệm hộ pháp, canh chừng cho Dương Thiên, tránh cho người khác đến gây rối. Dương Thiên nhanh chóng lấy Phá Thiên ra, bố trí Thiên Long Tụ Linh Trận.

Thiên Long vừa hiện, Dương Thiên vung tay ném cực phẩm linh mạch đã bị thu nhỏ vào trong miệng nó, sau đó khoanh chân ngồi xuống đất, hai mắt nhắm hờ như đang ngủ. Quá trình cứ như vậy tiếp diễn trong gần một tháng, Thiên Long bất ngờ ngẩn mặt lên trời phát ra một tiếng long ngâm rồi tan biến.

Một viên ngọc màu trắng lớn bằng bàn tay từ trên không chậm rãi rơi xuống. Dương Thiên nhanh tay bắt lấy, khóe miệng nở nụ cười:

- Phẩm chất rất cao. Cho dù không khôi phục đến Đại Thừa kỳ cũng có thể đạt đến nửa bước Đại Thừa.

Dương Thiên nói xong liền đưa Linh Nhãn lên miệng, một ngụm nuốt xuống. Trên bầu trời, linh khí từ bốn phương tám hướng bắt đầu tập trung lại, tạo thành một cơn lốc xoáy khổng lồ. Thân hình Dương Thiên bay lên, biến mất ngay trung tâm lốc xoáy.

Liệt Viêm Kình mở to mắt. Đây là lần đầu tiên hắn thấy có người sử dụng phương pháp tu luyện kỳ lạ như vậy. Nhìn chán chê, Liệt Viêm Kình thầm lắc đầu:

- Loại phương pháp này ta không sử dụng được a.

Lốc xoáy tồn tại hơn một tháng mới bắt đầu có dấu hiệu yếu đi. Liệt Viêm Kình vốn đang nhắm mắt tĩnh tọa liền mở mắt ra, mỉm cười:

- Đã xong rồi sao. Tốc độ tu luyện quả nhiên không thể so sánh với người bình thường. Chỉ là không biết ngươi có thể đột phá đến cảnh giới nào.