Phong Lưu

Chương 213: Vừa đấm vừa xoa





Nam nhân mà, truy cầu cả đời đơn giản là danh lợi và mỹ nữ, nam nhân nào có điểm háo sắc, đương nhiên hy vọng có thể ở Chúng Hương Quốc đại sát bốn phương,

thần thương vô địch, quần thư thần phục.

Thể trạng của người cho dù tốt, muốn đồng thời ứng phó ba nữ nhân cũng là ăn không tiêu, nếu như Tích Hoa bí quyết này thực sự lợi hại như vậy, chỉ cần là đúng, tuyệt đối phải đổi.

Không đổi mới thật là kẻ ngu si.

Bất quá thật hay giả, chuyện này có chút khó để xác định rồi.

- Đương nhiên là thật rồi, lão khiếu hóa tử lấy nhân cách để bảo chứng.

Vẻ mặt Lão khất cái biểu tình rất nghiêm túc cùng ngưng trọng:

- Đường tưởng lão khiếu hóa tử sắp bước vào quan tài, buổi sáng mỗi ngày tỉnh dậy đều vái trời một nén hương đó.

Tuyệt thế cao thủ rất giống nhau, chỉ cần không phải loại hỗn đản, thì đều là một lời như vàng, chuyện này, Đường Tiểu Đông đương nhiênlão khất cái nói là sự thật.

Trong lòng cuồng nhảy, hắn cười tủm tỉm hỏi:

- Cái này… Luyện như thế nào?

Lão khất cái lộ ra vẻ cười ý vị thâm trường:

- Hóa ra tiểu huynh đệ thích cái này, hắc hắc.

Vẻ mặt Đường Tiểu Đông đỏ lên, lập tức ưỡn ngực, lệ khí xộc trời nói:

- Khổng Tử nói, sắc đẹp làm dã tính hiện. Nam nhân không háo sắc, mới là có bệnh đó.

Hai người hiểu ý không ngừng cười hắc hắc.

Lão khất cái chỉ vào điểm điểm nhỏ trên hình vẽ nói:

- Đây là huyệt vị kinh lạc nhân thể, tu luyện nội công, làm những huyệt vị kinh mạch này đả thông, rồi y theo tâm quyết trên hình tu luyện, chỉ cần mới nhập môn, đã để ngươi hưởng thụ cả đời rồi.

Trong lòng Đường Tiểu Đông vui mừng, có loại thần công trên giường này, chẳng phải rất sướng sao?

Bất quá, muốn tu luyện nội công thì phải luyện đến khi nào? Sẽ không lại ba bốn mươi năm thời gian nữa chứ?

Lão khất cái như nhìn thấu tâm tư của hắn cười ha ha:

- Tiểu huynh đệ yên tâm, chỉ cần nhập môn xong, phương pháp tu hành Tích Hoa bí quyết này chính là ngủ cũng có thể tự tu hành, thỏa mãn rồi chứ?

Ngủ cũng tự động tu hành?

Đây chính là một chuyện cực tốt mà. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Đường Tiểu Đông mừng rỡ đến miệng cười méo luôn.

Lão khất cái vì để hắn tin tưởng, dĩ nhiên còn vận công giúp hắn đả thông một ít huyệt vị kinh mạch trọng yếu nữa, về sau chỉ cần chăm chỉ tu luyện, đến lúc nhập môn Tích Hoa bí quyết cơ bản là xong xuôi.

Sau khi làm xong hết, lão khất cái xoa xoa tay, cười hắc hắc nói:

- Tiểu huynh đệ, thỏa mãn hết rồi chứ?

Thỏa mãn, đương nhiên thỏa mãn, cực kỳ thỏa mãn rồi.

Đường Tiểu Đông lắc lắc đầu, nói:

- Chuyện kia… Chuyện kia vãn bối cũng suy tính không chính xác lắm, theo suy đoán, Lý hữu tướng ít nhất sẽ tại vị mười chín hai mươi năm...

Sử thư ghi lại, Lý Lâm Phủ ở tướng vị mười chín năm, càng về sau phong quang, Đường Huyền Tông một hơi phong hắn lên vài cấp.

Không thể nói là mình từ hiện đại xuyên việt, đương nhiên chỉ có thể hồ ngôn loạn ngữ một trận.

- Dương Quốc Trung kia thì sao?

Lão khất cái bán tín bán nghi, chỉ là vẫn mở miệng hỏi tiếp.

- Cái đó… Vẫn là có thể hắn sẽ tiếp nhận tướng vị chứ sao?

Đường Tiểu Đông ấp a ấp úng, sau đó bổ ra một câu:

- Ta cũng không biết chính xác, ha ha, chỉ là đại khái hay là không sai biệt lắm thôi...

Lão khất cái nhướng mày:

- Hữu tướng hiện tại…

- Chiếu theo ý tứ lúc trước của huynh đệ, lúc Lý Lâm Phủ ở tướng vị, có thể áp chế Tiết Độ Sứ phiên vương các nơi, vậy hắn đi rồi, thì Tiết Độ Sứ phiên vương…

Đường Tiểu Đông lắc lắc đầu:

- Vẫn là cũng có thể…

Sắc mặt lão khất cái khẽ biến:

- Chẳng phải nói bảy tám năm sau, Đại Đường có loạn lạc sao?

Đường Tiểu Đông cười ha ha:

- Chỉ là suy tính thôi, vị tất đã đúng, lão tiền bối không cần để trong lòng, ha ha...

Lão khất cái trừng mắt liếc hắn, vẻ mặt biểu tình nghiêm túc nói:

- Không phải, lúc ngươi nói với thái tử điện hạ, biểu tình lại cực kỳ nghiêm túc.

Kháo, lão giang hồ thành tinh này thật đúng là cực kỳ khó chơi mà.

Đường Tiểu Đông cười khổ, lục lọi hết ruột, vắt hết óc, liều mạng nghĩ một lời thỏa đáng:

- Chuyện này… Thế sự vô thường, cái gì cũng có thể, thiên ý không thể trái...

Đã nói đến thiên ý, thì vậy là thỏa đáng nhất rồi, nếu như đối phương vẫn không hài lòng nữa, hắn cũng không còn cách nào khác.

- Thiên ý không thể trái...

Lão khất cái thở dài một tiếng:

- Đúng vậy, thiên ý không thể trái.

Hắn đứng lên, từ trong lòng móc ra một quyển sách nhỏ, nhét vào tay

- Tiểu huynh đệ, giang hồ, quan trường đều hiểm ác đáng sợ, ngươi không có võ công để tự bảo vệ mình thực sự rất nguy hiểm, Miêu Thoán Cẩu Khiêu Hồ Ly Bộ này mặc dù nghe rất bất nhã, nhưng cực kỳ thần diệu, thời khắc hung hiểm cấp bách cũng đủ giữ mạng, tự giải quyết cho tốt, lão khiếu hóa tử cáo từ.

Nói xong liền đi, Đường Tiểu Đông chỉ cảm thấy đôi mắt khẽ hoa, trước mắt liền không còn thân ảnh của đối phương nữa.

Hắn giật mình, kêu lớn:

- Tiền bối, còn chưa thỉnh giáo đại danh của người?

Gió núi hây hẩy, truyền đến thanh âm của lão khất cái già nua:

- Tên chỉ là ký hiệu, không nói cũng được, tiểu huynh đệ, chuyện này coi như là duyên phận giữa ta và ngươi, bảo trọng.

Nhìn Tích Hoa bí quyết cùng Miêu Thoán Cẩu Khiêu Hồ Ly Bộ trên tay, Đường Tiểu Đông vui vẻ cao hứng đi nhanh.

Phát tài rồi.

Mới trở lại Thập Lý Tập, Lý Ngạo vội vã nghênh đón, nói Lý Lâm Phủ có việc tìm hắn trao đổi.

Cho dù có chuyện gì, chỉ cần phải đi tướng phủ, Đường Tiểu Đông đều phải gặp Lý Đằng Giao, đương nhiên hơn nữa là để Lý Lâm Phủ nhìn thấy, cho hắn ăn định tâm đan.

Lý Lâm Phủ tìm hắn, đơn giản là nói chuyện khoa khảo, thời điểm khoa khảo gần kề, Đường Huyền Tông đã phong Vương đại nhân Trương đại nhân của Đại Học Sĩ làm chủ khảo coi thi.

Lý Lâm Phủ ở trong phủ mở thiết yến chiêu đãi hai vị đại nhân, chính là muốn giới thiệu Đường Tiểu Đông cho hai vị đại nhân quen biết, coi như là lôi kéo làm quen chút quan hệ đi.

Kỳ thực, hai người Trương, Vương có thể được Lý Lâm Phủ tự mình chiêu đãi, đã thụ sủng mà kinh, cái rắm ngựa của Lý Lâm Phủ còn mạnh hơn bản thân họ.

Hồi yến tiệc này thế nhưng lại thẳng đến sắc trời dần tối, Lý Lâm Phủ mắt say đến mơ hồ, được Liễu Nguyệt Cơ dìu trở về phòng nghỉ ngơi.

Hai vị đại nhân Trương Vương cũng có bảy tám phần men say. Đang muốn đứng dậy cáo từ, Đường Tiểu Đông mỉm cười nói:

- Hai vị đại nhân dừng bước, vãn sinh có việc thỉnh giáo.

Nữ tế (con rể) tương lai của hữu tướng đại nhân lên tiếng, hai vị đại nhân nào dám không nghe, lập tức ngồi xuống.

Đường Tiểu Đông từ trong lòng lấy ra ngân phiếu, phân biệt dúi trước mặt hai người:

- Một chút lòng thành, mong hai vị đại nhân vui vẻ nhận cho.

Hai vị đại nhân Trương Vương đầu tiên là ngẩn ra, sau đó nhãn tình sáng lên, lộ vẻ tham lam.

Hai tấm ngân phiếu vạn lượng, đại ấn của tiền trang Hối Thông, mười phần chân thật.

Chỉ là tiền này cực kỳ nóng tay mà.

Hai người liếc nhau, đồng loạt đưa ngân phiếu trở lại, vẻ mặt biểu tình khó xử nói:

- Đường công tử, chuyện này… Sao có thể chứ...

Nét mặt Đường Tiểu Đông lộ ra vẻ cười bí hiểm:

- Hai vị đại nhân cần phải nhận lấy, đây là một chút tâm ý của vãn sinh, chắc nhạc phụ đại nhân cũng không trách tội hai vị đại nhân đâu.

- Vậy… Thực sự không có ý tứ rồi...

Một vạn lượng bạc, cũng đủ hảo hảo chơi bời một đời rồi, ai không chảy nước miếng?

Chỉ là bạc này cực kỳ nóng, trước khi thăm dò ý tứ của hữu tướng đại nhân, thì không thể nhận lấy, có điều Đường Tiểu Đông lại nói như vậy, ẩn hàm đây là ý của hữu tướng đại nhân, vậy thì phải nhận, không nhận cũng phải nhận rồi.

Vị Đường công tử này thật biết đối nhân xử thế, tiền đồ vô lượng, thảo nào tướng gia lại coi trọng hắn như vậy, đương nhiên phải nịnh bợ cho tốt.

Thu tiền tài của người, đương nhiên phải giúp người tiêu tai.

- Công tử có phân phó gì?

Đường Tiểu Đông mỉm cười:

- Phân phó thì không dám, tại hạ chỉ muốn thỉnh giáo hai vị đại nhân, nếu như thi đậu hàng thứ năm, sáu, có phải không cần gặp bệ hạ không?

- Chỉ có trước ba thứ tự đầu mới có tư cách này…

Trong đầu hai vị đại nhân khẽ động, mơ hồ đoán được ý của Đường Tiểu Đông, lập tức cười ha ha nói:

- Công tử yên tâm, ngay cả Trưởng công chúa Ngọc Chân cũng cực kỳ tôn sùng công tử, bằng sự tài trí của công tử, kim khoa trạng nguyên cũng dễ như trở bàn tay. Ha ha…

Tài trí cái rắm, lão tử ngay cả chữ phồn thể còn không biết viết, khảo cái rắm.

Nghe nói hơn mười vị tài tử được Trưởng công chúa Ngọc Chân tiến cửphải kim khoa trạng nguyên, thì cũng là thám hoa bảng nhãn, ánh mắt cực chuẩn, nhưng mà lần này, hắc hắc, tuyệt đối là nhìn lầm rồi.

Đường Tiểu Đông cười quỷ dị một tiếng:

- Thế sự khó có thể dự liệu, không đến thời khắc cuối cùng, ai cũng không dám cam đoan chắc chắn.

Hắn đứng lên, ôm quyền về hai người, vẻ mặt mỉm cười quỷ dị:

- Hai vị đại nhân, vãn sinh thi đậu cũng được, không đậu cũng chẳng sao, nhưng vị trí thứ sáu này, vẫn không thể định sẵn sao?

Một câu nói tuyệt đối vô sỉ, hơn nữa nhìn như thương lượng, lại ẩn chứa uy hiếp ở trong.

Hai vị đại nhân hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời có chút không kịp phản ứng lại.

May mà hai người lăn lộn nhiều năm ở quan trường, phản ứng đầu óc cũng coi như nhanh, đồng loạt giật mình nói:

- Ý của công tử là...

Đường Tiểu Đông cười hắc hắc quái dị:

- Vị trí thứ sáu, ta.

Cuối cùng hai vị đại nhân cũng hiểu rõ ý của hắn, giật mình nói:

- Vạn nhất công tử đậu vị trí thứ nhất, chẳng phải là...

Đường Tiểu Đông cười ha ha:

- Hai vị đại nhân không cần lo lắng, nhạc phụ đại nhân sẽ không trách tội, ha ha, tóm lại, vị trí thứ sáu là ta bao.

- Công tử phân phó, sao dám chối từ...

Hai vị đại nhân vẫn là nghi hoặc khom người đáp ứng lại.

Ngay cả Trưởng công chúa Ngọc Chân cũng cực tôn sùng hắn, đương nhiên hắn có tài học cực kỳ, không tranh đệ nhất, lại muốn đoạt đệ lục?

Vậy vạn nhất gã thi đậu đệ nhất, thì phải làm như thế nào? Hắn sẽ không nói giỡn đó chứ?

Năm này, quái sự thật đúng là nhiều mà.

Về đến nhà rồi, Đường Tiểu Đông ném Miêu Thoán Cẩu Khiêu Hồ Ly Bộ cho Lôi Mị, lão khất cái không dạy hắn cách luyện, hắn không thể làm gì khác hơn là ném nan đề này cho Lôi Mị rồi.

Thời điểm tan học trở về, thấy mọi người tụ ở diễn võ trường, thỉnh thoảng bộc phát ra trận trận thanh âm ủng hộ.

Hiếu kỳ chen vào liếc nhìn, liền thấy ba cao thủ tinh anh của ba nhà Đ, Lôi, Tần vây bắt điên cuồng tấn công Lôi Mị không ngừng.

Trong đao quang kiếm ảnh, Lôi Mị dùng thân pháp quỷ dị ẩn hiện khó lường như điện xẹt, lúc như mèo chạy, lúc như chó nhảy, lúc lại di chuyển quỷ dị, vũ khí của ba cao thủ tinh anh thủy chung không đuổi kịp thân ảnh của nàng.

Mặc dù thân pháp có chút xấu xí, chỉ là thần diệu quỷ dị lạ thường.

Đường Sương lạnh băng bước qua, thấp giọng hỏi: - Biểu đệ, Miêu Thoán Cẩu Khiêu Hồ Ly Bộ này quả nhiên cực kỳ thần diệu quỷ dị, đệ từ đâu lấy ra bí kíp này vậy?

Đúng lúc này, ba cao thủ tinh anh thở hồn hộc dừng tay lại, cảm thán thân pháp thần diệu quỷ dị kia.

Lôi Mị hồng quang đầy mặt khen ngợi:

- Thân pháp này quả nhiên thần diệu quỷ dị mà, chỉ là có chút… Xấu xí.

Một đại mỹ nhân yểu điệu mà học chạy như chó mèo, có lúc còn phải lăn trên mặt đất, quả thật mười phần bất nhã.

Đường Tiểu Đông cười ha ha nói:

- Vậy nàng đặt tên là Long Đằng Phượng Tường Điệp Vũ Tiêu Diêu Bộ cũng được a.

Vốn là một câu nói vô tâm, lại làm Lôi Mị và Đường Sương chấn động toàn thân, đôi mắt xinh đẹp lóe lên tia sáng kỳ dị.

Hai người liếc nhau, Lôi Mị liếc hắn bằng một mị nhãn cực kỳ ôn nhu, cho đến khi bản thân trở lại gian phòng bế quan.

Biết được bí kíp Miêu Thoán Cẩu Khiêu Hồ Ly Bộ này là do một vị cao nhân tuyệt thế tặng cho, Đường Sương cảm thán không ngớt, chỉ có thể nói đây là duyên phận.

Đường Tiểu Đông chỉ nói quá trình mình và lão khất cái quen biết, về phần chuyện Lý Hanh, hắn không nói một chữ, cũng không phải không tin chúng nữ, mà là lo lắng làm chúng nữ mạnh mẽ tra hỏi, liền tạo ra nan đề đau đầu như búa bổ rồi.

Đã có thuật khinh thân đề túng vừa thần diệu vừa đơn giản như vậy, thì cũng phải có nội công phối hợp tương ứng. Đường Sương trước truyền thụ hắn nội công, Đường Tiểu Đông cười tủm tỉm vươn tay ra.

Đường Sương thử mạch môn hắn một lần, vẻ mặt biểu tình kinh ngạc:

- Ý, biểu đệ, đệ đã có cơ sơ nội công rất tốt, học ai vậy?

Trước đây, không phải nàng chưa từng bắt biểu đệ học, chỉ là biểu đệ này đúng là không có hứng thú với công phu, ra sức tìm các loại lý do khước từ, Đường Sương bất đắc dĩ, không àm gì khác hơn là mặc hắn.

Kỳ thực, Đường Tiểu Đông cũng không phải không có hứng thú, chỉ bất quá phải học một vài chục năm, hơn nữa còn phải tu tập kiên trì lớn nghị lực lớn, chuyện này còn không bằng lấy mạng hắn cho rồi.

Biết được tuyệt thế cao thủ kia trợ giúp biểu đệ đả thông hơn phân nửa huyệt vị kinh lạc trong cơ thể, nàng lại một trận cảm thán, hay là, coi như đây là cơ duyên của biểu đệ đi.

Có căn cơ nội công tốt, Đường Sương bắt đầu truyền thụ hắn các bước cơ bản dựa theo Miêu Thoán Cẩu Khiêu Hồ Ly Bộ.