Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Quyển 1 - Chương 97: Thái tử phi ( bảy )




Không ngờ, cư nhiên ông bị đạp phải hố, bị hắn chơi một ván tiền trảm hậu tấu!

"Hoàng thượng, quân vô hí ngôn, văn võ bá quan đều nhìn ngài đấy." Tiêu hoàng hậu đến gần, dùng giọng cực thấp nhanh chóng nói, trừ Linh Đế, cũng chỉ có Đế Tuấn võ công cao cường có thể nghe thấy lời nói của bà.

Hắn thoáng nhìn nhàn nhạt, gật đầu một cái, tỏ vẻ cảm tạ.

Trái tim hoàng hậu nhất thời chảy qua một cỗ ấm áp, hốc mắt chua xót lại có lệ, kể từ khi hắn trở về sau miếu, đây là lần đầu tiên hắn dùng ánh mắt này nhìn mình, ''Nếu không, xem thái tử phi mà tiểu cửu nhi chọn trước? Trước mặt nhiều người như vậy, lại nói ra mật chỉ của hoàng thượng, nếu như người muốn giữ mặt mũi cho tiểu cửu nhi trước mọi người, lấy cá tính của hắn, về sau nhất định cung kính với người, người cảm thấy thế nào?"

Trong lòng ông đại chấn, những năm gần đây, ông đều cố gắng kéo gần khoảng cách của hai người, chung đụng thì bất đắc dĩ mà xa cách thì nhiều, từ đầu đến cuối không có cơ hội.

Hơn nữa Cửu Nhi có cá tính cực mạnh, khó có thể đến gần, muốn gia tăng tình cảm phụ tử, thật là so với lên trời còn khó hơn.

Có lẽ Mạn Nhi nói đúng, đây chính xác là cơ hội tốt khiến hắn nhận tình.

Vì thế coi như để cho nữ nhân kia làm thái tử phi mấy ngày thì làm sao.

Về phần có thể hay không đảm đương vị trí, vậy phải xem bản lãnh của nàng.

Nghĩ thông suốt, tâm tình bình phục sơ qua.

Nhận lấy ngọc điệp cùng kim sách trong tay hắn, thuận thế đỡ hắn dậy, nụ cười của ông ôn hòa, giống như lão phụ (bố) cực kỳ hiền lành, chỉ là đè thấp âm thanh có mấy phần lạnh căm căm, "Cửu Nhi, ngươi cố ý tìm phiền toái cho phụ hoàng, coi như có tâm với nữ nhân, cũng không thể đột nhiên tập kích trong trường hợp này, một chút tâm lý chuẩn bị của trẫm cũng không có.''

Mặt hắn không chút thay đổi, đôi môi bất động, cũng có âm thanh rõ ràng bên tai ông :''Nhi thần chỉ muốn cho phụ hoàng một kinh hỉ."