Pokemon Kaitou Izumi

Chương 497: Ta không hề một mình!




Làm hòa được hai vị thần thú không gian cùng thời gian, Kaitou và các pokemon đã sử dụng hết toàn bộ sức lực còn sót lại.

Gục ngã ở phía trên của tòa tháp, vốn tưởng rằng mọi thứ đã an toàn, một cái bóng đen khổng lồ với đôi mắt đỏ máu đang xông tới với tốc độ chóng mặt…

“Kaitou! Cẩn thận! Nguy hiểm!!!” Drasna hét lên và dùng toàn bộ khả năng để đuổi tới bên cạnh đứa cháu mình.

Tuy nhiên khoảng cách giữa cả hai lúc này tương đối xa, dù cho có đẩy hết tốc độ cũng không nhanh bằng cái bóng đen phía sau Kaitou.

Cảm giác ớn lạnh đang chạy dọc sóng lưng của đứa trẻ, đây không phải là lần đầu Kaitou đối mặt với cái chết gần như vậy.

Nhưng thật quái lạ… bởi vì lần này, cậu giống như không hề.. sợ hãi cái chết đang diễn ra?

[Minh chứng bất khuất: Không bị tác động về mặt áp lực và khí thế]

Điều đó làm cho Kaitou cảm thấy khó chịu, nhưng đồng thời, lại khiến cho đầu óc của Kaitou trở nên vô cùng minh mẫn.

Dù rằng bản thân đang ở trong tận cùng tuyệt vọng.

‘Di chuyển đi, cái cơ thể chết tiệt này….’

Kaitou chật vật muốn nhúc nhích cái cơ thể của mình, siêu năng lực của cậu cũng đã cạn kiệt.

Cố gắng điều chỉnh hơi thở của mình, chậm rãi vươn tay tới nằm ở kế bên mình, Lous cũng đang quay đầu sang nhìn cậu.

Lúc này Kaitou và các pokemon của cậu yếu ớt giống như những chiếc lá có thể bị thổi bay bất cứ lúc nào.

Thân hình khổng lồ hiện ra sau nguồn năng lượng màu đen dày đặc, mang theo hệ Ghost và Dragon, thần thú tượng trưng cho phản vật chất, Giratina!

Bị thổi bay bởi Steel Beam vẫn chưa đủ để hoàn toàn đánh gục một con thần thú, cản trở nhất thời thì may ra.

Đáng lý cậu nên suy nghĩ kỹ lưỡng hơn về vấn đề này, Kaitou tập trung nhìn về phía đôi móng vuốt sắc bén và sức mạnh dữ dội đến từ đối diện

Cơ thể nó đã bị thương không nhẹ, có lẽ Giratina cố gắng đánh tới đây… chỉ đơn thuần là vì cơn phẫn nộ đối với việc bản thân bị Lucario thổi bay một cách dễ dàng.

Mục tiêu của nó là Lucario, ánh mắt Giratina gắt gao khóa chặt lấy thân hình kẻ đã gây ra thương tích cho mình.

Rất gần… thật sự rất gần…

‘Một mẹo nhỏ mà thôi, nhưng sẽ có tác dụng được một lần…’

Cậu không thể mang bản thân dịch chuyển rời đi, cũng không thể cứu lấy toàn bộ các pokemon của mình ngay lập tức.

Nhưng mà, nếu chỉ là di chuyển một vật thể nhẹ, đó lại là một chuyện khác, nhất là khi Kaitou đã nắm lấy được tay của Lous.

Cả hai lập tức hiểu được ý nhau.

Ngay khi Giratina ra đòn tấn công cũng là lúc mà nó thiếu đề phòng nhất!

“Teleport!”

Gần ngay trước mặt, thân hình khổng lồ của Giratina bị gói gọn lại trong một quả Ultra Ball.

Không thể sử dụng quá nhiều sức mạnh, Kaitou đã tự cứu lấy chính mình bằng cách kéo dài thời gian của Giratina

Cầm lấy pokeball thu hồi lại toàn bộ đồng bọn, đối với Lous cũng đưa tới pokeball thu hồi, nhìn gương mặt nổi giận của đối phương, Kaitou thật sự muốn thở dài.

Nhưng mà khi Lous ở bên trong pokeball, nó sẽ an toàn hơn là mạo hiểm bên ngoài với cậu.

Không phải là cậu không tin tưởng đối phương, mà là lúc này, một mình cậu sẽ thuận tiện hơn.

Trước khi thu hồi lại Lous, Kaitou cúi đầu lại gần nó và thì thầm nói

“Tin tưởng ta, được chứ, ta sẽ không lựa chọn cái chết đâu….”

Đó là lời nói cuối cùng của Kaitou trước khi thân ảnh Lous tiến vào trong quả cầu pokeball, đồng thời, Ultra Ball ở phía sau lưng không giữ Giratina được lâu, nhanh chóng vỡ nát ra thành vô số mảnh vụn.

Con thần thú phản vật chất Giratina lại xuất hiện ở đằng sau lưng Kaitou, nhưng lần này có vẻ nó trở nên nổi giận hơn.

Như thể muốn nuốt chửng lấy Kaitou, đem toàn bộ sự thù hằn lúc trước cho Lucario đẩy qua tên nhân loại bé nhỏ này.

Mạo phạm quyền uy của nó là không thể tha thứ!

“Haha…! Ngốc thật đấy, đồ * * *!”

Kaitou lại thản nhiên quay đầu lại, khuôn mặt không hề sợ hãi, cũng không có bất cứ nhún nhường.

Giống như đang nói với một con pokemon bình thường, giễu cợt mỉm cười chửi câu thô tục.

Kế tiếp, thả người nhảy khỏi tòa tháp, rơi tự do xuống bên dưới không trung.

“Kaitou!!!!!”

Drasna vội vàng để Altaria bay tới nắm lấy cánh tay cháu mình, nhưng lại chậm đi một nhịp, khoảnh khắc mà Drasna chụp hụt cánh tay của Kaitou, bà cảm giác trái tim mình như rớt ra.

“Mau đuổi theo….”

OÀNH!

“Arrggg!!”

Từ bên trong tòa tháp, Giratina nổi giận phóng ra, cơ thể toát lên sức mạnh của hệ Ghost, chiêu thức Shadow Force sử dụng húc bay Drasna và Altaria rơi ra xa.

Đồng thời nhanh chóng đuổi theo Kaitou đang rơi xuống, miệng của Giratina còn đang há rộng để tấn công.

Một khối Shadow Ball to gấp hàng chục lần khối Shadow Ball của Lous được tạo ra, chuẩn bị bắn tới.

Mọi người đều có thể nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng này.

Drasna được Drastine đuổi tới tiếp lấy, những người xung quanh cũng đang cố gắng chạy lại gần cản trở Giratina

Nhưng mà thời gian đã không đủ, tốc độ của Giratina quá nhanh, Alice cùng Tonio không dám nhìn thấy cảnh tượng này.

Kaitou đang rơi xuống, rơi một cách tự do, trên người cậu không còn bất cứ vật phẩm nào để cản trở lại Giratina.

Chiêu trò lúc nãy không thể sử dụng lại, có điều…

‘Ta không hề một mình!’

Đối mặt với Giratina, nụ cười vẫn luôn ở trên khóe môi Kaitou thật sự làm cho nó nổi điên, nhưng cùng lúc lại làm cho Giratina nghi ngờ cùng cẩn thận.

Mọi việc quá mức thuận lợi làm cho nó hơi hoảng hốt.

Chính sự do dự trong giây lát đó đã khiến cho Giratina đánh mất cơ hội tốt nhất của mình, một khối Dark Pulse cấp tốc đánh xuống với tốc độ chóng mặt cản lại Shadow Ball của Giratina.

ẦM!

Sự xuất hiện bất thường này lần nữa khiến cho mọi người giật mình không thôi, ở trên bầu trời, một con thần thú với nửa thân dưới đỏ máu, nửa thân trên hắc ám, đôi mắt màu xanh dương nổi giận nhìn xuống.

Đôi cánh phát ra ánh sáng của Sky Attack, chính nó là người đã sử dụng Dark Pulse để cản lại Giratina.

“Yveltal!!”

Drasna vui mừng gọi lên cái tên này

Nhưng những người khác lại cực độ hoang mang cùng lo lắng, lại là một cái thần thú khác xuất hiện.

Chẳng lẽ Alamos thị trấn muốn diệt vong sao?

Vì sao thật nhiều thần thú cứ lần lượt xuất hiện tại nơi này? Trái ngược với Drasna, bọn họ cảm thấy kinh hoàng và tuyệt vọng khi nhìn thấy Yveltal.

Con chim đang bay với tốc độ cực nhanh lao về phía Kaitou, bên dưới Alice nhịn không được bịt mắt kêu to

“Không!!!!”

Cô thật sự không muốn nhìn thấy cảnh có người chết thảm thiết như thế trước mặt mình…

Tuy nhiên, một cảnh máu me không hề thấy, ngược lại, Yveltal ra sức tấn công Giratina, đồng thời mang theo Kaitou ở trên người mình che chở.

Điều này có ý nghĩa là gì…?

Ho-Oh có thể che chở cho người mà nó tán thành, nhưng Yveltal, nó… trở thành đồng bạn của đứa trẻ này?