Qua Nhà Tớ Làm Bài Tập Đi

Chương 20: Nghiện làm anh trai & Cùng cha khác mẹ




Edit: Bàn

Nam sinh hiển nhiên không ngờ Khúc Liệu Nguyên dám khè lại mình, sửng sốt một chút mới bật dậy khỏi giường, lưu loát như trong phim, biểu tình từ không kiên nhẫn biến thành đầy thù địch.

Khúc Liệu Nguyên bị doạ giật mình, vội vàng lùi về phía sau, làm động tác che chở Tống Dã đằng sau.

"..." Tống Dã cảm thấy không đúng lắm, bình tĩnh lên tiếng nói, "Mới nhập học ngày đầu tiên, hai người đây là muốn làm gì?"

Nam sinh tóc ngắn có lẽ cũng đồng ý nhập học ngày đầu tiên đã gây chuyện là không tốt, hừ một tiếng trong lỗ mũi, giơ tay lên chỉ chỉ Khúc Liệu Nguyên, nói: "Khúc cái gì Nguyên? Tao nhớ kĩ mày rồi, ngày tháng sau này còn dài lắm."

Khúc Liệu Nguyên vẫn muốn nói, Tống Dã ở đằng sau kéo cậu một cái, cậu liền ngậm miệng.

Bạn cùng phòng côn đồ của cậu cất điện thoại đi, hai tay nhét túi quần, một bộ dạng rất du côn, lảo đảo đi ra khỏi kí túc xá.

"Tên này?" Khúc Liệu Nguyên không thể tưởng tượng nổi nói, "Nhất Trung sao lại nhận loại học sinh này chứ?"

Tống Dã nói: "Lúc nãy là làm sao vậy? Cậu cãi nhau với người này?"

"Đâu ra, còn không nói chuyện." Khúc Liệu Nguyên kể chuyện lúc nãy có một tiểu lưu manh không theo trend ở đây, nói, "Có điều tên đó không ở phòng tớ, không biết là người lớp nào. Nghe nói là ban ngày còn trèo tường ra ngoài, nói chuyện nghe rất dơ."

Tống Dã gật đầu, nói: "Khoá này của bọn mình có khoảng 1000 học sinh mới, rừng vốn lớn loại chim nào cũng có. Cậu đừng động chạm đến tên đó, có thể không tiếp xúc thì đừng tiếp xúc. Tên đó nếu phải gây sự với cậu thì cậu cũng đừng lấy cứng đối cứng, thực sự không được thì có thể tìm giáo viên."

Khúc Liệu Nguyên nói: "Tớ có phải học sinh tiểu học đâu, còn đi báo giáo viên? Quá mất mặt."

Tống Dã vạch trần khuyết điểm của cậu: "Cậu không phải là học sinh tiểu học nữa, vẫn còn muốn đứng trước toàn trường đọc bản kiểm điểm vì đánh nhau với bạn học à?"

Khúc Liệu Nguyên còn không phục: "Nhưng mà tớ..."

"Là ai nói nhất định sẽ nghe lời tớ?" Tống Dã lôi ra bài anh trai, nói, "Tớ là anh cậu."

Khúc Liệu Nguyên nghĩ thầm đồ nghiện làm anh trai nhà cậu! Nói: "Được rồi được rồi, anh trai, em đói."

Đồ ăn căng tin trường Nhất Trung nghe nói là ngon nhất trong tất cả trường cấp 3 ở thành phố.

Nhưng hôm nay người ăn trong căng tin không nhiều lắm, chỉ mở 3 cửa sổ bán cơm. Lớp 11 và lớp 12 phải đến 1/9 mới đi học, học sinh mới lớp 10 vẫn còn nhiều người chưa làm xong thẻ cơm, có nhiều người dùng mì ăn liền và đồ ăn vặt ăn tạm một bữa.

Tống Dã lấy 2 phần cơm và đồ ăn, bảo Khúc Liệu Nguyên bưng một phần đi trước, còn mình đi lấy một phần khác. Hắn cố tình tách ra chọn món khác nhau, như vậy hai người có thể ăn chung, Khúc Liệu Nguyên hơi kén ăn, cái này không ăn cái kia không ăn, chọn chọn lựa lựa.

"Buổi chiều mỗi lớp sẽ có một buổi chào đón học sinh mới, cậu đừng chơi trội quá," Tống Dã nói, "Cũng đừng giành làm cán bộ lớp, làm những thứ này ở cấp 3 không có gì hữu dụng, học tập cho giỏi, quan hệ tốt với bạn cùng lớp là được."

Khúc Liệu Nguyên nói: "Tớ không làm cán bộ lớp đâu, còn chưa từng làm. Tớ muốn hỏi giáo viên một tí, xem có được đổi kí túc xá không, tớ muốn ở cùng chỗ với cậu."

Tống Dã nói: "Đừng hỏi, chắc chắn không được. Tớ nghe người trong kí túc xá nói, lớp thực nghiệm nhiều hơn lớp thường 1 tiết tự học buổi tối, làm việc nghỉ ngơi cũng không giống nhau, ở chung phòng kí túc xá làm sao được?"

Khúc Liệu Nguyên: "Hả? Các cậu phải học thêm 1 buổi tự học buổi tối à?"

"Muốn ở cùng chỗ, cũng không phải không có cách." Tống Dã cố ý nói, "Kiểm tra tháng tớ cố kiểm tra kém một chút, đến lúc đó bị đá khỏi lớp thực nghiệm, nói không chừng có thể ở chung một phòng kí túc xá với cậu."

Khúc Liệu Nguyên: "... Cậu bớt bớt đi, đừng hại tớ, mẹ tớ mà biết cậu vì cái này mà cố tình kiểm tra kém thì chắc chắn cho tớ ăn đòn."

Tống Dã nói: "Vậy thì ngược lại, cậu kiểm tra tốt một chút, tranh thủ vào lớp thực nghiệm."

Khúc Liệu Nguyên lập tức nói: "Tớ không làm được đâu."

Tống Dã nói: "Thi vào Nhất Trung cậu cũng nói không được, cuối cùng vẫn thi đậu còn gì? Chỉ cần cố gắng, chỉ cần muốn làm, thì không có gì là không được."

Khúc Liệu Nguyên có phần được khích lệ, nói: "Vậy tớ... sẽ cố hết sức."

Tống Dã nói: "Không phải sẽ cố hết sức, mà là phải cố hết sức, kiểm tra nếu không vào được lớp thực nghiệm thì cậu vẫn phải ở cùng chỗ với tiểu lưu manh đấy."

Nhớ tới bạn cùng phòng kia, Khúc Liệu Nguyên lập tức đau đầu: "Đâu phải chỉ ở cùng chỗ, còn đi học cùng lớp kia kìa, hi vọng chiều xếp chỗ ngồi được cách nó xa một tí."

Cơm nước xong lại về kí túc xá, 6 vị bạn cùng phòng đều đủ, tên côn đồ kia thì không.

Có thể thi đậu Nhất Trung thì mọi người đều là học bá chân chính ở trường cấp 2 trước kia, ngoại trừ Khúc Liệu Nguyên, 4 bạn cùng phòng đều là mắt cận, tập thể đeo kính, mọi người tự giới thiệu, thoạt nhìn đều cố gắng làm bạn tốt.

Khúc Liệu Nguyên cũng giới thiệu bản thân, coi như biết lẫn nhau.

"Khúc Liệu Nguyên, ông gặp đứa giường dưới tôi chưa?" Nam sinh giường trêи bên trái gần cửa sổ hỏi, "Bọn tôi lúc đến không thấy nó, giường nó dọn xong rồi, mà người thì đi đâu rồi ấy."

Khúc Liệu Nguyên nói: "Gặp mặt một lần, nó hình như học Thập Trung, tôi thấy đồng phục của nó thế, không biết tên gì."

Ở giường dưới cạnh Khúc Liệu Nguyên là một nam sinh tên Giang Ba, cười nói: "Tôi cũng Thập Trung này, tôi biết đứa nào là Thập Trung trong lớp mình đấy, nó trông thế nào?"

Khúc Liệu Nguyên đúng sự thật miêu tả một chút: "Cao gần bằng tôi này, tóc cực kì ngắn, không đeo kính, rất gầy... Tính tình không tốt lắm, không giống học sinh lắm, giống dân anh chị."

Giang Ba vẻ mặt sợ hãi nói: "Không phải... không phải chứ, tôi với Diêu Vọng chung một phòng á?!"

Mấy bạn cùng phòng khác cũng tò mò như Khúc Liệu Nguyên, nhao nhao hỏi: "Diêu Vọng là ai? Nó làm sao vậy?"

Giang Ba đẩy cặp kính dày cộp, dựng thẳng một ngón tay, dùng giọng hồi hộp, nói: "Nó, là một truyền thuyết khủng bố của Thập Trung bọn tôi."

Theo truyền thuyết, cấu kết với thế lực ngoài trường, trong trường bắt nạt nam sinh trêu ghẹo nữ sinh, ngoài cổng thu phí bảo kê, ngày ngày trốn học, còn thường xuyên động thủ đánh giáo viên,

Bá chủ một phương Thập Trung, Diêu Vọng.

"Thế nó thi đậu Nhất Trung kiểu gì?" Khúc Liệu Nguyên khϊế͙p͙ sợ nói, "Nó vào theo tuyến dự thính à?"

Giang Ba nói: "Đúng rồi, nó vừa khéo đậu tuyến dự thính. Kiểu người như bọn nó, gian lận cũng không khó lắm đâu."

Một bạn cùng phòng mắt nhỏ đeo kính khác, tên là Dương Thần Quang, nói: "Có khả năng đấy, anh họ tôi năm nay thi đại học, nói địa điểm thi của bọn họ có người gian lận, đeo một cái tai nghe mini cực kì nhỏ, trong tai nghe có người đọc đáp án cho."

Khúc Liệu Nguyên nghe vậy sửng sốt một chút, tò mò hỏi: "Không phải đề thi đại học đến khi thi mới được tháo niêm phong à? Người đọc đáp án kia biết câu hỏi trong đề kiểu gì?"

Dương Thần Quang bị hỏi đến nghẹn họng, nghĩ nghĩ, mới quay về cãi lại: "Ngoại trừ tai nghe ra, còn phải phối hợp với kính sát tròng nữa, đã xem Mission Impossible chưa? Đã xem Men in Black chưa? Dù sao thì đây cũng là đồ công nghệ cao đó."

Khúc Liệu Nguyên vẫn còn nghi vấn, nói: "Nhưng mấy phim này toàn là phim khoa học viễn tưởng, đã là khoa học viễn tưởng thì căn bản có làm được ở hiện thực đâu."

Dương Thần Quang cãi không được, qua loa kết thúc đề tài này: "Dù sao thì đấy là tôi nghe anh tôi nói. Nếu muốn gian lận thật thì thủ đoạn rất nhiều, bọn mình không tưởng tượng nổi đâu."

"Đúng rồi, nếu không làm sao Diêu Vọng thi đậu Nhất Trung được?" Giang Ba giải vây đúng lúc, còn nói, "Trước đây Diêu Vọng để tóc rất dài, còn nhuộm đủ màu, nghe nói nghỉ hè nó tham gia băng nhóm trộm cướp bị cảnh sát bắt, ở trong đấy bị cạo đầu, tạm giam 15 ngày, trước khi vào học mới được thả ra."

Tội phạm từng bị cảnh sát bắt tạm giam?!?!?!?!?!

Người trong phòng kí túc xá: "................."

Tất cả mọi người nhìn sang giường dưới bên trái gần cửa sổ đã được dọn xong, không hẹn mà cùng nghĩ: Cuộc sống cấp 3 của mình thật thảm.

Buổi chiều, mỗi lớp có một buổi chào đón học sinh mới.

Cùng bạn cùng phòng mới tới phòng học, toà nhà dạy học có tổng cộng 6 tầng, lớp 10-1 ở trong cùng phía đông tầng 1, lớp 10-7 ở trong cùng phía tây tầng 2.

Đoàn người đi ra từ kí túc xá nam sinh, cách tương đối gần cầu thang phía đông, đương nhiên phải đi qua cửa lớp 1, Khúc Liệu Nguyên liền nhìn vào trong một chút. Còn 10 phút nữa là đến 2 giờ rưỡi vào học, phòng học lớp 1 đã ngồi đầy, quá nhiều người, cậu trong chốc lát không thấy Tống Dã ngồi đâu. Trong phòng học rất yên tĩnh, cậu cũng ngại không dám nhìn lâu, vội vàng nhìn một chút rồi thu hồi tầm mắt, tiếp tục đi lên tầng.

Dương Thần Quang lúc nãy khoác lác trong kí túc xá bị 10 vạn câu hỏi vì sao của Khúc Liệu Nguyên phá đám, liền có chút ý kiến với Khúc Liệu Nguyên, giờ dùng giọng điệu tựa như châm biếm nói, hỏi: "Khúc Liệu Nguyên, ông nhìn lớp thực nghiệm người ta làm gì? Ao ước đố kị à?"

Khúc Liệu Nguyên cảm giác được sự chế giễu của cậu ta, không hiểu ra sao nói: "Cái gì? Anh tôi ở bên trong mà."

Giang Ba nói: "Anh ông ở lớp thực nghiệm?"

Nhắc đến Tống Dã, Khúc Liệu Nguyên liền kiêu ngạo lên, nói: "Đúng rồi, anh trai nuôi của tôi, ảnh thi cấp 3 được 577."

Bạn cùng phòng "Oa" một tiếng, đều bị số điểm này trấn áp, Dương Thần Quang nghiêm mặt, bước nhanh lên cầu thang, không đi cùng nhóm bọn họ nữa.

Vào phòng học, vì giáo viên vẫn chưa đến, các học sinh tuỳ tiện tìm một chỗ ngồi trước, Giang Ba liền lôi kéo Khúc Liệu Nguyên tìm một chỗ trống ngồi chung, tiếp tục tò mò hỏi cậu: "Anh ông tên gì đấy? 577, là đứng thứ 2 toàn thành phố à?"

Khúc Liệu Nguyên nói: "Đồng vị trí thứ 2 có 3 người 577. Ảnh tên Tống Dã."

Giang Ba: "Không phải anh ruột ông à? Sao hai người không chung họ?"

Khúc Liệu Nguyên đã sớm biết phải nói gì khi gặp tình huống này, nói: "Là anh ruột, nhưng không đặt chung họ."

Giang Ba hiểu rõ nói: "Ồ..."

Suy nghĩ của Khúc Liệu Nguyên rất đơn giản, có vài nhà trong xưởng 407 là tình huống này, anh em ruột, một người trong đó theo họ mẹ. Cậu nói như vậy là muốn người khác cũng hiểu như thế, đỡ phải thảo luận chuyện trong nhà Tống Dã.

Đáng tiếc, Giang Ba không hiểu theo ý mà cậu muốn truyền đạt, sau đó không lâu, Nhất Trung lưu truyền tin đồn rằng --

Các cậu biết chưa? Tống Dã lớp 1 và Khúc Liệu Nguyên lớp 7 mỗi ngày đều ở bên nhau đúng không? Bạn tốt cái gì? Không phải không phải, hai người bọn họ là anh em ruột cùng cha khác mẹ!