Quái Dị Thẻ Ma Pháp

Chương 285: Châu chấu đá xe




Sau khi hắn cắn nuốt bàng bạc tinh huyết, thân ảnh hắn càng lúc càng hóa thành khổng lồ, áp lực cuốn lên, đè ép thiên địa, hắc khí kinh khủng của hắn bắt đầu áp súc với tốc độ kinh người.

Ngắn ngủi chỉ trong vài hơi thở, thân ảnh đang khổng lồ sừng sững trong thiên địa kia bắt đầu thu nhỏ lại cực nhanh, cuối cùng bên trong hắc khí cuồn cuộn, một bóng người chậm rãi bước trên không đi ra.

Thân ảnh này thu hút vô số ánh mắt, chỉ thấy hắn người khoác áo bào trắng đối lập với những tên quỳ trên không, trên áo bào khắc rõ biểu tượng đầu lâu màu đen với đôi mắt đỏ lòm, áo bào phiêu động trong gió, lộ ra khí tức có chút mờ ảo.

Khuôn mặt của hắn cũng cực kỳ tuấn lãng, mặt mũi như ngọc, chỉ có điều trái ngược lại sự tuấn lãng của hắn, hắn có một đôi mắt lại là màu đen kịt sâu thẩm, không có chút tròng trắng nào, nhìn qua giống như hai cái hố đen, chậm rãi xoay tròn, cắn nuốt vạn vật vào trong đó.

Có điều trừ ngoại trừ hai con mắt này, quỷ dị nhất chính là ở trên trán tên này lại sinh ra ba viên tà mục khác, có điều trừ con mắt ở giữa đang mở ra, hai con mắt còn lại vẫn đóng chặt, không có động tĩnh gì.

Diệt Thế Thần này lại có đến Năm con mắt!

Đám người Bá Đao ở trong Huyết Nguyệt Thành sắc mặt cực kỳ khó coi. Nhìn hình thái này của Diệt Thế thần, từ trên người của hắn, bọn họ mơ hồ cảm giác được một dao động pháp lực cực kỳ tà ác khiến họ sợ hãi, hiển nhiên, sau khi cắn nuốt huyết nhục ở mấy thành trì bị phong ấn kia xong, sức mạnh của Diệt Thế thần cũng đã có chút khôi phục.

"Mặc dù chỉ khôi phục hơn một nửa sức mạnh, nhưng hẳn đã đủ dùng".

Diệt Thế Thần cười cười, cúi đầu nhìn về phía đông đảo Huyền Thoại pháp sư, những pháp sư đỉnh phong của Đại Hoang, chỉ có điều nụ cười kia mang theo vô tận tàn khốc, không có chút nhiệt độ nào.

Các Pháp sư Huyền Thoại như lão Cường sắc mặt ngưng trọng. Bọn họ tập trung cùng một chỗ, đội hình như vậy có thể nói là đáng sợ nhất Đại Hoang, nhưng dù vậy khi đứng trước Diệt Thế thần, bọn họ lại có cảm giác được vô biên lạnh lẽo.

"Sau gần 10 vạn 9000 năm, ta cuối cùng cũng sống lại, 10 vạn 9000 năm trước, Hoả Thần cùng chư thần liều mạng ngăn lại ta Hủy Diệt Đại Hoang, hôm nay, ta liền phá hủy nơi hẻo lánh này, dùng cái này để ghi dấu lại bản thần đã trở về đi".

Diệt Thế thần nhẹ giọng nói.

Thanh âm vừa dứt, chỉ thấy tà mục ở giữa trán của hắn nhẹ nhẹ chớp động, hành động nhẹ nhàng nhưng sau đó, một đạo ánh sáng đen sẫm đột nhiên bắn ra từ con mắt giữa trán mang theo hủy diệt.

"Diệt Mục Pháp"

Ánh sáng đen từ con mắt phát ra bắt đầu khuếch đại, vừa mới bắn ra khỏi tà mục kia đã hóa thành một viên hắc ám hình tròn trước người hắn, hắc viên kia tựa như từ trong tử vong và hủy diệt biến thành, mang theo vô tận hắc khí, khi nó rơi xuống đất, toàn bộ mọi thứ ở phía Bắc Đại Hoang này sẽ hoàn toàn hủy diệt.

Đám người Bá Thiên nhìn hắc viên đen đang ầm ầm tới gần kia, sắc mặt đại biến, bởi vì bọn họ có thể cảm giác được trên hắc viên kia hàm chứa sức mạnh kinh khủng bực nào.

Sức mạnh pháp lực đó, cho dù Huyền Thoại pháp sư hậu kỳ dính phải, cũng phải chết không nghi ngờ.

"Liều Mạng Thôi, Đồng loạt ra tay chặn lại!”.

Lão Cường sắc mặt kịch biến, lạnh lùng hét lớn.

Cũng không cần hắn nói nhiều lời, đám người phía sau đã hét dài, nhất thời pháp lực đại thịnh như triều tịch cuộn trào, thiên địa ở giữa bị xé rách, từng đạo kinh thế pháp thuật như điện kích phóng lên cao, trực tiếp tiến tiến tới ngăn chặn hắc viên màu đen sẫm kia.

Nhiều Huyền Thoại pháp sư hậu kỳ đồng thời xuất thủ như vậy, thanh thế đúng là cực kỳ kinh người.

“Ầm, ầm!”

Dưới đông đảo ánh mắt khẩn trương nhìn chăm chú ở nơi va chạm, từng đạo thế công toàn lực do Huyền Thoại pháp sư hậu kỳ thi phép chính diện oanh kích vào hắc viên kia.

“Uỳnh!”

Va chạm chỉ xảy ra trong nháy mắt, sóng xung kích không cách nào hình dung quét ngược ra tứ phía, lan tới mấy trăm vạn dặm trên đất, toàn bộ không gian giữa thiên địa dường như đều bị xé rách.

Vô cùng vô tận không gian không ngừng sụp đổ trên không, ánh mắt của mọi người đều gắt gao nhìn nơi va chạm, muốn biết kết quả sẽ như thế nào.

Nơi đó, hỗn loạn không gian trùng kích tứ phía, từ từ tiêu tán, chớp mắt sau đó, hắc viên quang mang chợt xuyên thủng qua, xuất hiện trong tầm mắt của tất cả mọi người ở phía dưới.

Bên trong ánh sáng của hắc ám, viên hắc ám hình tròn vẫn mang theo khí thế hủy diệt kia đè ép xuống, hình thể của nó vẫn không thu nhỏ lại chút nào, hiển nhiên cho dù tất cả Huyền Thoại pháp sư hậu kỳ đồng thời xuất thủ cũng vẫn không thể rung chuyển được nó.

“Hít!”

Trong Huyết Nguyệt Thành, những người còn sống sót đều hít một hơi khí lạnh, sắc mặt trắng bệch cùng tuyệt vọng nhìn hướng thiên không.

Thậm chí ngay cả đám người Bá Thiên, vẻ mặt cũng có chút đờ đẫn, bởi vì bọn họ cảm thụ được sự kinh khủng của cỗ sức mạnh kia, thứ sức mạnh đó đã siêu thoát thiên địa này, bọn họ xa xa không thể nào chống lại.

"Chẳng lẽ đã tới ngày tận thế của Đại Hoang sao?"

Lão Cường lâm vào tuyệt vọng nói, bên trong con mắt tràn đầy vẻ không cam lòng nhưng sự tuyệt vọng chiếm phần lớn.

"Châu chấu đá xe, các ngươi không biết tự lượng sức mình!"