Quái Dị Thẻ Ma Pháp

Chương 369: Vật Dẫn






-Đẹp, hoàn mỹ tuyệt đối.

Không chút động tác dư thường.
Lão sư Cuồng Sinh hai mắt mở trừng trừng, thốt lên từng chữ.

Các lão sư khác gật gật đầu, bọn họ đều là lão sư, ở tuổi của Hướng Thiên, bọn họ vô pháp làm được điều này.
Nguyệt Lão hai mắt sáng lên nhìn chầm chầm Hướng Thiên.

Sau đó cười cười vuốt vuốt râu, cảm thấy rất vui vẻ.
Ngư Thần bên kia đầu tiên là kinh ngạc, sau đó lắc đầu cười khổ.

Một đối mười, danh tiếng vừa lên đã bị Hướng Thiên xuất thủ che hết hào quang.

Trong lòng hắn đúng là khá cực khổ, hắn không biết Hướng Thiên là ai nhưng đoán được tên này bật hack, mà hắn cũng bật hack, sao lại khác nhau như vậy.
Thế giới này làm gì có ai luyện được thân thể phát triển hoàn mỹ đến mức độ này.

Cân bằng đến không thể tin được.

Sức bền, nhanh nhẹ, độ dẻo dai đều có, thật sự khó tin.

Nếu Hướng Thiên biết Ngư Thần nghĩ gì thì chỉ có thể nói một câu.

‘Xin lỗi, ngươi chỉ là nạp tiền, còn ta là bật hack thật sự.’
-Bộp, Bộp, Bộp
Đám học viên sau khi ngơ ngác một lúc thì vỗ tay la hét, không khí cả phòng sôi động hẳn lên.

Bọn hắn đến học viện mấy năm, năm nào cũng xem học viên mới tranh phong nhưng chưa bao giờ thấy một trận giao phong đặc sắc như vậy.
Dù không có phép thuật đặc sắc, chỉ giao phong chủ yếu bằng thể lực là chính nhưng quá xuất sắc.

Một người đấu mười, không rơi vào hạ phong.

Một người chỉ dùng mấy giây, lấy cách hoàn mỹ nhất hạ bốn học viên cùng lứa.
Quả thật là thiên tài trong thiên tài, thậm chí phải nói hai người này là yêu nghiệt của yêu nghiệt mới đúng.

Không biết đến lúc hai học viên mới này học phép thuật, đến lúc đó còn đặc sắc như thế nào.
Tất nhiên cũng có người ghen tị nhưng trong lòng không thể không phục.
-Hai người, ai ở phòng cao cấp.
Hướng Thiên nhìn Ngư Thần như muốn hỏi.

‘Muốn vật tay không?’
Bên kia mọi người mong chờ nhìn Hướng Thiên và Ngư Thần, muốn thấy cuộc chiến của hai học viên yêu nghiệt này.
-Không! Ta ở phòng đơn bình dân.
Ngư Thần lắc đầu cười nói, hắn thật không muốn chiến.

Vừa rồi, hắn một đối mười thể lực mất cũng không ít.

Nếu giờ chiến cùng Hướng Thiên, tức rơi vào thế hạ phong.

Với lại, hắn không muốn cùng Hướng Thiên chiến chút nào.

Hắn không biết tên này bên trong hồ lô giấu gì nhưng chắc chắn hắn giấu giếm không ít thứ.
Như lúc mới gặp, sức hút kia xuất hiện lần nữa thì hắn sẽ ăn đủ.
-Haizz
Mọi người thất vọng nhưng cũng không quá để tâm.

Thời gian học ở đây còn rất dài, chắc chắn sẽ được xem hai tên yêu nghiệt này giao thủ.
Nguyệt Lão bước lên một bước,
-Tốt lắm, năm nay dù học viên mới không nhiều nhưng thiên tài lại không ít.


Trong thời gian ở học viện, hy vọng các ngươi phát triển tốt nhất, học được thứ mình muốn.

Tất cả theo sư huynh mình về phòng.

Còn nữa, sáng sớm mai, các người tất cả phải có mặt tại đây.

Rõ chưa?
-Rõ
Mọi người đều hét lớn đáp lời.
Sau đó, mỗi người theo học trưởng mình về phòng ngủ.

Phòng ngủ của học viên mỗi năm học đều khác nhau.

Bốn lớp được phân làm đông tây nam bắc, đối ứng Ám Ma Hắc Dạ.

Dạ lớp ở hướng bắc, đám người Hướng Thiên được dẫn đi một hành lang rộng và dài, đi được một lúc thì thấy xuất hiện rất nhiều ngã rẽ.

Mỗi ngã rẽ dành cho mỗi năm học viên.
Đám người Hướng Thiên được dẫn vào một ngã rẽ dành cho năm nhất.

Bọn hắn được dẫn đến cái tháp cực cao.

Mỗi phòng đều ở bốn người, chỉ riêng Ngư Thần và Hướng Thiên có phòng riêng.

Hai người được dẫn hướng đến đỉnh tháp.

Phòng Hướng Thiên chính là phòng cao nhất, còn của Ngư Thần thì chỉ dưới hắn một phòng.
Hướng Thiên bước vào thì kinh ngạc, trong phòng đầy đủ tất cả đồ dùng hằng ngày.

Có một cái giường lớn, phòng khách khá rộng, đặc biệt có một phòng luyện công.

Nơi đó có một cái bồ đoàn rộng, bên cạnh lại có các dụng cụ thể dục nhầm để luyện thể.
-Rất tốt, sau này không cần lo lắng phải ra ngoài tìm chỗ tu luyện.

Đêm cũng đã về khuya, Hướng Thiên nhìn qua cửa sổ ở đỉnh tháp.

Hắn thở dài, thế giới này thật sự là kỳ quái, nửa hiện đại nửa cổ đại.


Mang một phong cách rất khác biệt.
Ngọn núi này thật thoáng đạt, đứng ở đây hắn có thể nhìn đi rất xa.

Có điều, dưới ánh trăng một đỏ một trắng, hắn chỉ có thể nhìn thấy tất cả đều là đỉnh ngọn cây.

Thực vật thế giới này cực kỳ phát truyền, bao quanh cả học viện chính là một khu rừng rậm, rậm rạp đến mức khó tin.
Hướng Thiên nhìn hai mặt trăng trên bầu trời mà nhíu chặt lông mày.

Hắn cảm nhận được năng lượng kỳ quái thoát ra từ chúng mỗi đêm, có dịu dàng có tà ác.

Đặc biệt ban ngày trời âm u đầy mây nhưng mỗi đêm, mây mù biến mất, ánh trăng luôn luôn hiển hiện rõ ràng một cách khó tin.
-Thế giới này có quá nhiều bí ẩn.

Tất cả những gì mình tiếp xúc chỉ là một góc băng sơn.

Cần phải mạnh hơn nữa, chỉ có khi tự mình thành thần mới hiểu rõ mọi chuyện.
Hắn từng hỏi Ngư Thần về một số bí mật của thế giới này nhưng Ngư Thần luôn lẩn tránh.

Hướng Thiên cũng không cố gặng hỏi, dù biết hắn cũng không đủ sức mạnh để ảnh hưởng đến chúng.
-Hệ Thống, vì sao ta vẫn không thể tu luyện hai loại Phập Môn pháp môn?
-Ký chủ cần vật dẫn…
Hắn đã từng thử tu luyện hai môn Phật Môn nhưng không có thành công.

Thì ra là thiếu vật dẫn,...
-Vật dẫn? Giới thiệu rõ một chút.
-Vật dẫn chính là thứ giúp ký chủ liên hệ năng lượng phép thuật trong cơ thể với thiên địa, cũng là nơi viết lên phép thuật của mình.

Ký chủ muốn tu luyện một môn phép thuật, vật dẫn sẽ ghi nhận phép thuật đó, mỗi lần thi phép, thông qua vật dẫn, ký chủ khiến năng lượng trong người ảnh hưởng đến thiên địa bên ngoài.

Cũng là vật dẫn sẽ giúp ký chủ hấp thụ năng lượng từ bên ngoài vào trong thân thể.
Hướng Thiên gật đầu hiểu rõ, cũng tương tự Magic Plate của kiếp trước.