Quái Dị Thẻ Ma Pháp

Chương 37: Huyết Kiếm vs Chiến Sĩ




Mục tiêu của hắn đến đây là tên vương gia cùng với ba tên pháp sư đánh bị thương Mập mạp với Tuyết Dung.

Hắn không muốn tạo sát nghiệp quá nhiều, dù sao đám thị vệ này chỉ là người thường. Chém giết cũng không có điểm vật chất nào. Nghe hắn nói vậy đám thị vệ run run, nhưng không dám loạn động, cũng không dám tấn công. Bọn hắn cũng không điên đi tấn công tên ác ma dùng máu làm vũ khí này. Lúc nãy thấy máu dưới chân hắn bay lên, cả đám chân đã đứng không vững. Không phải là bọn hắn chưa gặp pháp sư, thậm chí đối mặt nhưng cái loại dùng máu biến thành tiễn này chưa từng thấy. Bọn hắn xông lên chỉ có nạp mạng vô ích.

Từ lúc sử dụng Black Plate cả người Nhất Thành toả ra một loại năng lượng hắc ám bốc lên quanh người như cháy. Một áp lực cực lớn toả ra từ người hắn, mắt lúc đen lúc đỏ, tạo cảm giác khác máu cực kỳ. Thậm chí lúc đám cung tiễn mới thấy hắn đã run tay, động tác chậm chập, chưa kịp bắn thì đã bị tiễn máu xuyên thủng người.

Đúng lúc này, ba luồng áp lực khổng lồ ầm ầm kéo tới. Ba tên pháp sư làm bị thương Mập Mạp và Tuyết Dung nhảy đến trước mười thước đám thị vệ. Tên Vương Gia thì đứng xa xa tránh sau đám thị vệ. Tên pháp sư chiến sĩ quát lớn:

- Ngươi là ai?

Nhất Thành cười lạnh lùng, giọng khàn khàn như từ địa ngục truyền đến:

- Kẻ giết các ngươi.

Không nói nhiều, năng lượng phép thuật trong người tràn ra. Một màng kinh khủng xuất hiện, mấy tên cung tiễn thủ nằm dưới đất dù sống hay chết nhanh chóng khô khắp, máu chúng bị rút ra khỏi cơ thể đều bay về phía Nhất Thành. Đám thị vệ cùng pháp sư đối diện cảm giác máu trong người mình sôi lên, như muốn tuôn ra khỏi thân bay về phía Nhất Thành.

Dù Nhất Thành đã hạn chế mục tiêu hút máu nhưng sức ảnh hưởng không nhỏ lên những người xung quanh. Hắn có thể mượn lực từ tự nhiên giúp tăng lên sức mạnh phép thuật. Đây cũng là sự đáng sợ của phép thuật thất truyền. Phần lớn pháp sư tu luyện ở cấp thấp, khi thi triển phép thuật đều lấy năng lượng từ bình chứa ma pháp trong người. Còn thất truyền phép thuật, ngoài lấy năng lượng trong người còn mượn nhờ từ tự nhiên. Nghĩa là hắn có vô hạn khả năng tăng sức mạnh, đòn tấn công sẽ có thể ảnh hưởng trên diện rộng.

Vừa rồi thi triển tiễn máu, hắn thậm chí chỉ dùng một phần nhỏ năng lượng phép thuật trong người, phần lớn là mượn nhờ từ bên ngoài, tăng lên sức mạnh của tiễn máu. Giờ thì chủ động dùng năng lượng phép thuật trong người, sức hút và áp lực đè lên đám người càng lớn hơn. Nhất Thành quát lớn:

- Huyết Kiếm

Nhất Thành thi phép, nhanh chóng những đám mây máu lơ lửng sau lưng hắn biến thành mười mấy cây huyết kiếm. Đây chính là phép thuật Nghệ thuật Hắc Ám - Tạo Hình Máu. Có điều, nếu nhìn kĩ, huyết kiếm không được ngân thực cho lắm, độ sắc bén cũng không cao. Nhất Thành dù đạt đến độ thuần thục trung cấp nhưng đây là lần đầu tiên hắn dùng trong chiến đấu. Kinh nghiệm còn kém và cần sự tập trung cực lớn.

Ba tên pháp sư đứng đối diện mặt mày cực kỳ trầm trọng, loại phép thuật này bọn hắn chưa thấy bao giờ. Bây giờ tên kia như ác ma, tạo ra áp lực cực kỳ đáng sợ.

Trong không khí ngập mùi máu tanh gắt mũi, không khí trong nháy mắt đè nén đến cực điểm, mỗi một người đều nhìn rõ nụ cười âm u khiến người không rét mà run trên mặt Nhất Thành, tràn đầy vẻ tàn nhẫn như ma quỷ.

Bọn họ không dám khinh thường, vận hết phép lực trong người. Một tên thì phong nhận xuất hiện quanh người, một tên thì tay bốc cháy lên hừng hực, tên chiến sĩ rút kiếm lớn sau lưng, cơ thể lớn hơn một vòng.

- Đi

Nhất Thành phất tay, mấy chục huyết kiếm dưới sự không chế của hắn bay về phía ba tên pháp sự. Nhưng hắn vẫn giữ hai thanh huyết kiếm bên mình nhằm ngăn chặn việc ngoài ý muốn. Ba tên pháp sư thấy thế liền đánh ra Magic Plate của mình, thi pháp, ngăn chặn huyết kiếm đang lao tới.

- Hảo Quyền

- Phong Bạo

- Kiếm Phong Chi Kiếm

Ba tên cũng không hề yếu thế, một ngọn gió lốc cùng với mười mấy nắm đấm bằng lửa bay đến không trung, đón đỡ mấy thanh huyết kiếm bằng máu kia đang đánh về phía bọn chúng. Tên chiến sĩ thì khác, thanh kiếm lớn vung lên đón đỡ kiếm máu.

- Âm... Âm… Âm

Huyết kiếm cùng phép thuật của hai pháp sư kia va chạm, tiếng nổ lớn liên tục truyền đến. Nhưng dù là va chạm, huyết kiếm không bị ngăn cản hoàn toàn. Huyết kiếm chỉ nhỏ đi một vòng rồi xuyên qua nắm đấm lửa thoát đi đâm đến tên pháp sư dùng hỏa phép thuật. Ngay khi đâm đến, pháp sư kia vội vàng dùng phép thuật hỏa diễm lên tay phải đón đỡ huyết kiếm.

- Xet..

Hoả tay vừa tiếp xúc với Huyết kiếm thì bị chém đứt, máu tươi phun trao mãnh liệt. Tên pháp sư sử dụng hỏa diệm, vội vàng kết ấn cầm máu.

Pháp sư dùng phong bạo cũng không tốt hơn, chân trái của hắn đang cắm một thanh huyết kiếm. Vừa rồi, dù phong bạo đã ngăn chặn được hai thanh huyết kiếm nhưng thanh thứ ba lại không bị ngăn, đâm thẳng tới, hắn vội vàng tránh né nhưng cũng không kịp, đùi trái đã bị huyết kiếm xuyên thủng.

Hai tên pháp sư này, phép thuật không kém, thi triển nhanh nhưng so cấp bật phép thuật với Nhất Thành còn thua xa. Phép thuật hai tên pháp sư nhiều lắm thì cổ đại phép thuật, lĩnh ngộ cũng khoản sơ cấp đỉnh phong, vì thế sẽ không chịu nổi một kích này của Nhất Thành. Nếu đạt đến trung cấp mới hy vong ngăn nổi huyết kiếm của Nhất Thành.

Bên kia, tên chiến sĩ pháp sư khí thế bỗng trở nên bạo ngược, sức lực tồn đọng trong người hắn lúc nãy cũng từng chút một được phóng thích. Liên tục vung kiếm đón đỡ gạt những huyết kiếm kia sang một bên. Vừa tránh thoát, hắn liền lao về phía Nhất Thành. Nhảy lên trên không, một chiêu dốc hết toàn lực chém xuống.

Cheng!

Một chiêu dốc hết toàn lực chém xuống bị huyết kiếm chặn lại, mặt đất dưới chân Nhất Thành lún xuống. Đúng như Nhất Thành dự đoán, tên chiến sĩ là kẻ mạnh nhất trong ba người. Huyết kiếm phóng về phía hắn nhưng hắn rất dễ dàng tránh né, tốc độ của y cũng không kém, lao nhanh tấn công Nhất Thành. Nhất Thành dự đoán được điều này nên đã giữ lại hai thanh huyết kiếm bên người, nhanh tay nắm lấy một thanh, đón đỡ một kiếm vừa rồi.

Tên chiến sĩ ánh mắt lấp lóe, cổ tay rung lên, Nhất Thành rên lên một tiếng, thân thể bị một cỗ lực lượng không thể ngăn cản văng thẳng ra ngoài, làm mặt đất tạo thành một vết trượt hơn ba mươi thước. Nhưng lúc hắn trượt đi, đã vẫy tay trái, huyết kiếm còn lại duy nhất trên không, đâm về phía tên chiến sĩ.

- Cheng!

Tên chiến sĩ vội vàng chắn kiếm trước ngực đón đỡ huyết kiếm đâm về phía ngực mình. Tiếng động như kim loại va chạm vang lên. Hắn bị đánh lùi lại năm sáu bước mới đứng vẫn.

Lúc cả hai ổn định lại cũng không truy kích, tên chiến sĩ vắt ngang kiếm lớn, ánh mắt rọi lên trên lưỡi cự kiếm. Trên lưỡi cự kiếm vốn trơn nhẵn không ngờ lại thêm một vết xước nhỏ đến mức khó có thể phát hiện.

- Thật mạnh, cũng không tệ lắm. - Y ngước mắt lạnh lùng tán thưởng.