Quân Bộ Phong Hậu Kế Hoạch

Chương 128: Khúc nhạc dạo




Bởi vì thời điểm liên hợp diễn tập đội ngũ lại tổ chức cứu viện, các tạp chí lớn đều tuyên dương bốn phía. Trong đó có đoạn phỏng vấn ngắn một trong số các học viên.

“Aslan * Elvis tiên sinh, ta nghe nói ngươi là người đưa ra đề nghị cứu trợ khu bị thiên tai Aliya sớm nhất. Thế nhưng, nếu diễn tập không thể kéo dài thời hạn cử hành, sẽ tương đương với việc các ngươi tự bỏ quyền thi đấu mà thua cuộc, vậy sẽ dẫn đến hao tổn vinh diệu toàn bộ quốc gia. Lúc ấy có không ít người phản đối. Xin hỏi ngươi làm cách nào thuyết phục bọn họ thế?”

“Ta cũng không có thuyết phục bọn họ.” Thanh niên tóc vàng mắt xanh hướng tới màn ảnh mỉm cười, nụ cười kia giống như ánh dương quang ấm áp chói mắt, ngay cả nhiếp ảnh gia cũng bị hắn hấp dẫn.

“Lúc ấy là bỏ phiếu quyết định. Tất cả quan quân đều có quyền quyết định chuyện này.”

“Ý của ngươi là, lúc ấy cán bộ liên quân đều đồng ý chuyện này?”

“Đúng vậy. Bảo hộ nhân dân, đây vốn là lý do quân nhân tồn tại.”

Thanh niên kính một quân lễ, dưới ánh mặt trời, dáng người anh tuấn của hắn thông qua màn huỳnh quang khắc vào lòng mọi người, trở thành hình tượng quân nhân không thể xóa nhòa. Giống như một hòn đá ném vào lòng hổ tĩnh lặng làm gợi lên tầng tầng gợn sóng, mọi người đối với quân nhân lại lần nữa khôi phục nhiệt tình. Lòng hâm mộ với quân đội tăng lên theo cấp luỹ thừa. Chuyện này làm cả Quân bộ đều bất ngờ.

Mà tên tuổi Aslan y như thần tượng treo trên ngọn cây. Vô số thư tình gửi đến tắc hòm thư của hắn, khiến trang web không thể không chuyên môn vì hắn mở không gian lưu trữ lớn hơn. Các nơi cũng nhảy ra thành lập hội tiếp ứng Aslan. Sự tích hắn tại khu thiên tai chuyện chuyện điểm điểm đều bị đào ra tuyên truyền bốn phía. Không chỉ ở Liên Minh, thậm chí ngay cả Đế Quốc cũng có không ít fan của hắn.

Sau đó, ánh mắt mọi người đều dừng tại diễn tập liên hợp quân sự quốc tế. Vô luận là Đế Quốc hay Liên Minh, giới truyền thông đều chạy đưa tin đến muốn giãn gân. Chú ý đối với sự kiện này đạt tới độ cao trước nay chưa từng có.

Cho nên, khi Liên Minh đưa ra yêu cầu kéo dài thời hạn tiến hành diễn tập với Ủy ban liên hợp diễn tập quốc tế. Đế Quốc cũng sảng khoái đồng ý. Chung quy Quân bộ Đế Quốc cũng không muốn để người trên toàn thế giới đều nói bọn họ không có tinh thần thượng võ.

Một tháng sau, đội ngũ tham gia diễn tập rốt cuộc khởi hành. Lúc căn cứ Lạp Phổ Tháp xuất phát, dưới mặt đất cảnh tượng thật khó tin, tràn đầy những lá cờ màu sắc rực rỡ tung bay và biểu ngữ. Mọi người vì anh hùng trong lòng mà cổ vũ, mong ước bọn họ khải hoàn trở về.

“Các anh hùng cứu vớt Aliya anh dũng! Các ngươi là niềm kiêu ngạo của Liên Minh!”

“Các ngươi nhất định sẽ thắng lợi!”

“Aslan đại nhân! Cố gắng lên!”

Đứng trước bức tường trong suốt của Lạp Phổ Tháp, Connor hâm mộ nói: “Oa...... Aslan được hoan nghênh quá nga. Quả thực so với siêu cấp thần tượng còn lợi hại hơn.”

“Đương nhiên, ngay cả siêu cấp thần tượng còn muốn thân cận hắn nga. Vừa rồi Kim Tinh sau khi biểu diễn chào mừng xong, không phải ôm hắn rồi hôn một cái sao? Dấu son môi vẫn còn nha.” Thanh niên tóc đen bên cạnh trên mặt lộ ra biểu tình tự hào, cứ như người được hôn là bản thân mình vậy.

Người này là ‘Thân vệ đội’ số 1 của Aslan, tên là Hassan, tóc xoăn đen ngắn, hắn có màu da phương Đông, ngũ quan lại khắc sâu giống như người phương Tây. Gần đây hắn đi theo bên người Aslan, đại khái thay thế Lý Duy trở thành trợ thủ đắc lực của Aslan.

Hoàn toàn tương phản với Lý Duy, Hassan là loại hình hoạt bát sáng sủa, vô luận người nào đều chơi thân được. Hắn thuộc về một dân tộc thiểu số ở Đông Phương, bọn họ thích chơi đàn, cũng rất giỏi ca hát.

“Thật đáng tiếc nga. Vì cái gì ngày đó không có ai đến phỏng vấn ta?” Connor đầy mặt tiếc hận.

“Ta ngược lại cảm giác......” Fitzgerald cào cào cái gáy, “Được nhiều người như vậy thích cũng không bằng được người trong lòng thích nhất thích đâu.”

Connor không nghĩ tới Fitzgerald sẽ thẳng thắn nói ra như thế, trong lòng run lên, quay đầu nhìn về phía thiếu niên bên người, “Tiểu An, Fitzgerald lại vờ ngớ ngẩn.”

Con ngươi đen huyền của Lưu Bình An nhìn đủ loại kiểu dáng biểu ngữ dưới mặt đất. Lúc nhìn đến có người cầm dùng một trái tim màu đỏ “Aslan, ta yêu ngươi’ hươ hươ, cảm giác trong lòng một trận buồn bực.

“Ta mới không có vờ ngớ ngẩn đâu.” Fitzgerald phản bác nói, con ngươi ôn nhu nhìn Lưu Bình An, “Ngươi nói đúng không? Tiểu An.” Nhưng người sau lại mặt không chút thay đổi, tựa hồ một chút cũng nghe không thấy.

Sau đó, thiếu niên đột nhiên xoay người rời đi. Điều này làm cho Fitzgerald và Connor đều có điểm ngạc nhiên. Chẳng lẽ Tiểu An nổi giận?

“Tiểu An, ngươi muốn đi đâu? Chờ ta với.” Connor lập tức dính theo. Fitzgerald định đi theo, nhưng lại cảm giác mình làm vậy Tiểu An sẽ cảm thấy thực phiền đi, thân hình như hắn không thể làm như Connor được.

Bộ dáng ủ rũ của hắn khiến Hassan xích một tiếng cười ra. Hắn cảm giác Fitzgerald rất giống con chó nhỏ bị chủ nhân vứt bỏ. Không nghĩ tới bọn họ thú vị như vậy, khó trách Aslan đại nhân lại thích thân cận với bọn họ.

Phát hiện đại cá tử đang nghi hoặc nhìn mình, cặp mắt trừng lớn càng giống một con đại cẩu cẩu. Hassan nhịn xuống xúc động cười to, vỗ vỗ bả vai đối phương, “Yên tâm đi huynh đệ, Tiểu An không phải nổi giận với ngươi đâu.”

“Di?”

“Bất quá, ngươi cũng rất đáng thương. Haizzz...... Ai bảo Aslan đại nhân của chúng ta có mị lực như vậy chứ?”

Fitzgerald tựa hồ không quá minh bạch hồ ngôn loạn ngữ của Hassan. Người sau lấy ra chiếc đàn tùy thân của hắn mang tên Nhiệt Ngõa Phổ, “Huynh đệ, đừng phiền não nữa. Chúng ta ca hát đi.”

Trong đại sảnh vang lên tiếng ca nhẹ nhàng khoan khoái, mang theo nét đặc sắc dân ca dân tộc, làn điệu tươi vui tựa hồ có thể làm nhân tâm cũng khoái trá theo.

“Uy, Hassan. Hát bài ca khải hoàn đi!” Có người cao giọng hô: “Chúng ta nhất định có thể toàn thắng mà về.”

“Được rồi!”

--0--

Lúc Eugene chuẩn bị đi vào WC, đột nhiên sau lưng bị ai đó đẩy mạnh một cái, cả người thiếu chút nữa bổ nhào lên bồn cầu. Mà người đẩy cũng lập tức đi vào gian đó, đóng cửa WC lại.

“Uy uy, lão đại. Có thể hay không lần sau chọn một chỗ khác nha?” Eugene vỗ trán nói, “Ta không muốn mỗi lần đều ở trong WC làm loại sự tình này a.”

“Như vậy không phải càng có hương vị sao? Rất nhiều người thích làm trong WC a.” Aslan khoanh tay, nhíu mày, mang theo một điểm cười xấu xa. Thấy thế nào cũng không thể cùng hình tượng quý công tử lúc trước liên tưởng cùng một chỗ.

“Cho ta xin đi, không phải nói như vậy quá ái muội sao? Lần trước đã bị hiểu lầm một lần rồi.” Eugene đang nói đột nhiên im bặt, hắn biết mình đạp trúng cấm kỵ của Aslan. Người lần trước hiểu lầm là Lý Duy.

Hắn vụng trộm liếc liếc mắt nhìn Aslan, phát hiện đối phương không có biến sắc mặt, khe khẽ thở dài, “Xin lỗi.”

“Không sao.” Aslan lắc đầu, “Đó là trách nhiệm của ta.”

Nghe ngữ khí Aslan, liền biết đối với việc Lý Duy chết, hắn vẫn còn tự trách. Eugene nói: “Đó cũng không hoàn toàn là trách nhiệm của ngươi. Tuy rằng là ngươi bảo hắn đưa vị giáo sư kia về ký túc xá, thế nhưng chính hắn cũng quá không cẩn thận.”

Ngày đó sau khi bị tập kích, đến bệnh viện trị liệu, một ít người bị thương nhẹ có thể trở về ký túc xá. Aslan để Lý Duy đưa bọn họ trở về. Vài tên học viên chứng thực, Lý Duy sau khi đưa bọn họ đều đuổi về ký túc xá, mới đưa vị giáo sư khoa nghiên cứu nhền nhện kia về. Đại khái là khi đó bị gián điệp nhền nhện chiếm cứ thân thể đi.

Đối với cái chết của Lý Duy, hắn khó giải nỗi lòng. Nếu lúc ấy không phải hắn bảo Lý Duy đưa những người đó về, đại khái hiện tại Lý Duy vẫn đang ở bên người hắn.

Thế nhưng hối hận là vô dụng, hắn cũng không muốn dây dưa trên mặt này. Việc cần làm nhất hiện giờ là đánh bại nhền nhện. Như vậy mới là vì Lý Duy báo thù. Cho nên hắn cần sức mạnh, sức mạnh cường đại. Lời phát biểu trong bài phỏng vấn cũng là vì tìm kiếm sức mạnh. Có nhân dân duy trì, đó chính là sức mạnh lớn nhất.

Aslan giơ một tay lên, ý bảo hắn không cần nói nữa. “Dừng ở đây. Nói tình báo ngươi tra được đi.”

“Nhưng mà nha......” Eugene nhìn ánh mắt Aslan, tựa hồ có điểm chần chờ.

“Nói đi. Ngươi muốn bao nhiêu?”

“Lão đại, ngươi thật đúng là trực tiếp a, người ta sẽ thẹn thùng đó.” Eugene ra vẻ ngượng ngùng, vò vò góc áo làm người cảm giác buồn cười lại ghê tởm.

Aslan lại tựa hồ không hề phản ứng, hắn cong khóe miệng, làm thủ thế, “Nhiêu đây, đủ chưa?”

Eugene thu hồi biểu tình buồn cười, đột nhiên trở nên nghiêm túc, hắn đẩy tay Aslan, “Lão đại, kỳ thật ta không cần tiền. Tình báo này nguyên bản ta vốn tự mình muốn tra xét, mà ngươi cũng cùng việc này có liên quan.”

“Nga? Lái buôn tình báo không cần tiền, vậy muốn cái gì? Nói trước, ta sẽ không bán thân nga.”

“Lão đại, đừng mở miệng vui đùa nữa.” Eugene thật không rõ, loại dáng vẻ lưu manh thế này, vị thiếu gia thế gia này đến cùng là học được từ nơi nào. Hay là như người ta nói, sau khi vào quân đội, quý công tử đều biến thành lưu manh?

“Ta cần ngươi cam đoan. Nghe tình báo này, ngươi không được hối hận.”

Cách mắt kính hình tròn, Eugene nhìn chằm chằm vào mắt Aslan, người sau cũng không chút nào dao động nhìn lại hắn. Aslan từ đầu đến cuối đều vẫn duy trì thái độ bình thản.

“Ngươi nói đi.”

“Quân bộ Aliya bị sóng thần nhấn chìm. Đại khái rút lui rất vội vàng, có một bộ phận hệ thống phòng ngự không được bố trí tốt, ta phí một chút thời gian xâm nhập thành công. Nhưng bởi vì đa số số liệu đã bị chuyển hoặc là mất đi, tin tức lấy được không nhiều. Chỉ biết được một kế hoạch tên là ‘Kế hoạch Ong chúa'.”

“A...... Rất thú vị nha. Quân bộ từ lúc nào bắt đầu tự sản xuất mật?”

“Bà nội nó!” Eugene thầm mắng một tiếng, trừng Aslan nói: “Lão đại. Không cần lấy chuyện này ra đùa được không? Nó với ngươi ta đều có quan hệ a.”

Aslan gật gật đầu, ý bảo hắn tiếp tục nói.

“Sau này ta lại xâm nhập Sở nghiên cứu Aliya. Hệ thống phòng ngự làm việc phi thường tốt. Ta tốn thời gian hai ngày, rốt cuộc tìm được một điểm hữu dụng. Có một lượng lớn số liệu trên một văn kiện được thiết lập thể thức mã hóa. Tất cả đều là số liệu thân thể của một ít người. Nhìn sơ qua giống như là số liệu khi kiểm tra thân thể tập hợp được. Nhưng có mấy hạng mục trong kiểm tra thân thể bình thường tuyệt đối không có.”

“Tuy rằng chỉ có biệt hiệu mà không có tính danh, nhưng ta vẫn thấy được số liệu của chính mình. Sau đó, tiến hành so sánh số liệu của ngươi và Fitzgerald, phát hiện các ngươi cũng có trong đó.”

“Ngay khi đó, ta nhận ra ta thật là một con chuột bạch trong Sở nghiên cứu a.” Aslan trên mặt không có lộ ra biểu tình kinh ngạc. Việc này sớm đã nằm trong dự kiến của hắn.

“Dù sao không chỉ có một mình ngươi, còn có rất nhiều người. Nhưng chỉ có mấy người có dấu hiệu đặc biệt, bọn họ không có ngoại lệ, DNA đều có dấu hiệu biến dị. Mà loại dấu hiệu này là nhân tạo.”

Nói tới đây, trong mắt Eugene có một cỗ dao động lưu chuyển, đẩy đẩy kính mắt, ý đồ che dấu cảm xúc của mình.

“Kế hoạch nhằm chế tạo vũ khí sinh vật đối phó với nhền nhện biến chủng. Mà chúng ta chính là......”

Aslan một tay bắt lấy vai Eugene, ngón tay phi thường dùng lực, Eugene cảm giác xương vai của mình tựa hồ sắp bị hắn bóp nát, nhưng trên mặt hắn vẫn duy trì nụ cười ôn hòa.

“Nói trọng điểm đi. Ngươi bỏ quên phần quan trọng nhất rồi.”