Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1052: Quách Vạn Niên gặp hạn




Vụ án nhà máy sắt thép An Dương đã thành vụ án lớn thứ nhất, một vụ án quan trọng, nhà máy sắt thép tổng cộng có 8 người cao quản, không ngờ có nhiều hơn phân nửa liên quan đến các mặt của vấn đề.

Vừa mới bắt đầu, sau khi tin tức này truyền ra, rất nhiều người đều không tin được, không ngờ có người có thể đụng tới Hùng Quế Lâm.

Trong mắt rất nhiều người ở An Dương quả thực Hùng Quế Lâm còn cao so với Bí thư Thành ủy, cho dù cán bộ bậc nhất ở thành phố ai muốn gặp anh ta, đều phải hẹn trước. Hơn nữa cái giá đỡ của anh ta, còn lớn và xa hơn so với Bí thư Thành ủy.

Khác so với các cán bộ khác là, anh ta có hai thư ký, người tới tìm anh ta nhất định phải thông qua trạm kiểm soát của thư ký thứ nhất và thứ hai này, mới có thể truyền tới lỗ tai của anh ta. Theo một số người trong nhà máy sắt thép phản ánh, bình thường bên ngoài văn phòng Hùng Quế Lâm, cũng có bảo vệ mạnh mẽ, nghiêm túc giống như quân đội.

Lúc y đi ra ngoài ít nhất phải có tới ba chiếc xe. Phía trước có xe cảnh sát mở đường, sau thì có vệ sĩ hộ giá, phô trương như vậy, e là người bình thường so không nổi.

Theo nhân viên văn phòng công tác nói, ký túc xá có hai cái thang máy, trong đó một để vợ chồng Hùng Quế Lâm chuyên dụng, người khác không được đi thang máy này. Có một lần ở trong thang máy phát hiện một mẩu thuốc lá, anh ta liền khai trừ sáu gã công nhân viên chức làm hậu cần.

Bởi vì quan hệ về bối cảnh, anh ta còn can thiệp công tác của Thành ủy. đương nhiên, theo lời nói của một số người, đó là giữ thể diện cho hắn, bởi vì không thể đắc tội nổi Hùng Quế Lâm người này, người không thể đắc tội đành phải thỏa hiệp.

Bởi vậy, có những lúc, anh ta chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là có thể quyết định vận mệnh của một người.

Hai năm trước có một lần, Hùng Quế Lâm ở trong khách sạn uống rượu cùng người ta. Một vị Phó Chủ tịch thành phố mới tới vừa đúng lúc ngồi sát vách, ngồi cùng một chỗ với vị Phó Chủ tịch thành phố này, không ngờ là cán bộ Ủy ban nhân dân thành phố. Khi có người biết được, Hùng Quế Lâm cũng ở trong này ăn cơm, vài người đi tới kính rượu, chỉ có vị Phó Chủ tịch thành phố này không biết Hùng Quế Lâm là người ra sao thôi, nên không qua đó kính rượu với anh ta.

Hùng Quế Lâm lúc ấy cũng không nói gì, sau này lái xe của vị Phó Chủ tịch thành phố này, bị người của Hùng Nhị đánh. Xuống tay rất nặng, đánh gãy một chân của người ta. Lúc vị Phó Chủ tịch thành phố này ý thức được vấn đề nghiêm trọng, tự mình đi nhận lỗi với Hùng Quế Lâm, đến nhà ba lần mà không gặp.

Còn có một lần, trong buổi tiệc sinh nhật Chủ tịch thành phố An Dương, một ít người có phân lượng ở thành phố An Dương đều đến chúc mừng Chủ tịch thành phố. Lúc ấy ở bộ phận chính phủ có một vị nữ cán bộ khá xuất chúng, khoảng độ ba mươi tuổi, người ta gọi là một đóa hoa của Ủy ban nhân dân thành phố An Dương.

Trong tiệc rươu này Hùng Quế Lâm để ý vị nữ cán bộ này, bởi vậy buổi tiệc qua đi, anh ta lại mời vị nữ cán bộ này đổi nơi khác uống tiếp. Nữ cán bộ biết người như Hùng Quế Lâm này mình không thể trêu vào, lúc đang chuẩn bị đáp lại thì ông xã cô ta tới đón cô.

Bởi vậy, vị này nữ cán bộ liền ngượng ngùng cáo biệt với anh ta. Hùng Quế Lâm lúc ấy giận dữ, gọi người đánh ông xã của nữ cán bộ trọng thương phải nhập viện. Sau vụ việc này, còn phải người ta tự mình đến nhà xin lỗi

Có người phản ánh, Hùng Quế Lâm không chỉ có hống hách, hơn nữa còn hơi biến thái.

Anh ta thường dùng một chiêu với phụ nữ, chính là dán giấy niêm phong.

Nhất là đối với người phụ nữ đã có chồng, một khi bị anh ta để ý tới, anh ta liền dán giấy niêm phong cho người ta. Rất nhiều người đều không rõ dụng ý của việc dán giấy niêm phong này, nhưng người biết được đều sẽ nhảy dựng lên mắng to, tên Hùng Quế Lâm này quá vô sỉ .

Có chút dọa nam nạt nữ, một ông địa chủ sống thoát xã hội, lưu manh vô lại.

Nếu nói cái tốt duy nhất của Hùng Quế Lâm thì chính là anh ta đối với bà xã mình, gần như là cầu được ước thấy, hơn nữa ở nhà không có nửa địa vị nào. Hơn nữa người này ở bên ngoài kiêu ngạo ương ngạnh, ở nhà hoàn toàn giống như biến thành một người khác.

Quách Tương Vân mãi đến phạm phải tội cô vẫn tin tưởng Hùng Quế Lâm đối với cô ấy là tốt nhất, hơn nữa cô cũng nói, dựa vào việc Hùng Quế Lâm đối với mình như vậy, cho dù anh ta ở bên ngoài có làm cái gì không phải, cô cũng không tra cứu.

Bởi vậy có thể thấy được, Hùng Quế Lâm tên nhãi thủ đoạn đối nhân xử thế này, vẫn rất là cao minh. Chỉ tiếc lưới trời tuy thưa, nhưng khó lọt. Hắn đúng là vẫn không có tránh được chế độ của pháp luật.

Trong lúc Hùng Quế Lâm bị bắt giam, anh ta từ chối bất cứ câu hỏi công đạo gì, đối với chuyện thua lỗ của nhà máy sắt thép, từ đầu đến cuối đều duy trì trầm mặc. Đối với sự việc của Quách Tương Vân, anh ta chỉ nói một câu, bà xã tôi là vô tội, các người nên thả cô ấy.

Quách Vạn Niên là vào cái ngày Trương Nhất Phàm vội chạy tới An Dương, ông ta biết được tin tức này. Lúc ấy ông ta vẫn duy trì liên hệ với người nhà máy sắt thép, bất cứ lúc nào có thể để ý được nhất cử nhất động của Trương Nhất Phàm ở An Dương.

Trương Nhất Phàm lúc trước ở đầu đường tốc độ cao của An Dương xuống xe, lúc yêu cầu trực tiếp đi vào nhà máy sắt thép, hắn liền ý thức được có chút gì đó không đúng. Hơn nữa nhà máy sắt thép tất cả cao quản đều có mặt ở hiện trường. Quả nhiên, ngay tại bữa cơm trưa, cao quản nhà máy sắt thép gần như bị bắt hết một mẻ.

Hơn nữa người bị bắt giam, trên cơ bản đều là người của Quách Vạn Niên, lúc ấy ông ta liền nhảy dựng lên mắng:

- Trương Nhất Phàm không phải là người, tôi liều mạng với anh!

Kỳ thật ngày hôm đó, lúc Lâm Đông Hải dẫn người đi An Dương, cũng không phải chỉ bắt giam bốn người, ngay cả Lưu Tòng Văn một số giám đốc, chủ nhiệm có tình tiết nghiêm trọng bên trong, sớm đã bị sa lưới. Chỉ có điều Ủy ban Kỷ luật tỉnh đã phong tỏa tin tức, không ai biết tình huống này.

Lần này chuyện nhằm vào nhà máy sắt thép để chống tham ô, tiến hành chỉnh đốn và cải cách, quách hệ bị thương thê thảm và nghiêm trọng. Người phụ nữ của Quách Vạn Niên, con rể, em rể… rất nhiều họ hàng gần xa liên quan đến, bao gồm những người lợi dụng cạp váy quan hệ đó, đối với tài sản quốc hữu tiến hành cắn nuốt trụ trùng, từng người đều bị đào ra.

Những người trung gian này, có người kiếm lời không ngờ cao tới hơn một ngàn vạn, triệu phú cũng không ít.

Trương Nhất Phàm trong khoảng thời gian này, vẫn luôn ở nhà máy sắt thép thành phố An Dương. Mỗi ngày đều là nhằm vào việc này mà điều chỉnh toàn diện. Vì để cam đoan nhà máy sắt thép vận hành bình thường, cũng vì ổn định tâm trạng, Trương Nhất Phàm sắp xếp một ít cán bộ làm công tác lớn.

Phải chỉnh đốn thì phải làm thấu đáo, tuyệt đối không thể để khí thế này cháy thành tro tàn, bởi vậy Trương Nhất Phàm đem lượng thời gian lớn và tinh lực vào việc chỉnh đốn và cải cách nhà máy sắt thép. Hắn cho chính mình một thời gian, nhất định phải trong năm này phải hoàn thành nhiệm vụ gian khổ này.

Mà Quách Vạn Niên ở nhà, nghe tiếng khóc nỉ non của bạn già, ông ta giận dữ đi ra cửa nhà.

Trương Nhất Phàm quá độc ác, không ngờ không nói một tiếng, liền đem nhiều năm tâm huyết của Quách Vạn Niên ông ta, đẩy ra. Cái gì có thể nhẫn nhịn, chứ cái này thì không thể.

Ông ta quyết định đi tìm Bí thư Lý cầu cứu, nhưng lúc đi ra cửa, ông ta ngồi trong xe lại là thở dài một trận. Ngay cả tìm được Bí thư Lý rồi có thể làm thế nào chứ? Đây là chuyện có chứng cớ vô cùng xác thực.

Nhưng không đi tìm Bí thư Lý, ông ta lại có chút không cam tâm, mặc kệ nói như thế nào, ông ta cũng là nguyên lão lãnh đạo trong bộ máy tỉnh. Bí thư Lý chẳng lẽ chút thể diện này cũng không giữ cho ông ta sao?

Quách Vạn Niên vẫn là mặt dày mày dạn, đi tới đại viện Tỉnh ủy.

Thật đáng tiếc, Bí thư Lý không ở trong văn phòng, cậu ta liền gọi cho thư ký của Lý Thiên Trụ, sau khi Chu Đại Bí tiếp điện thoại nói cho cậu ta biết, Bí thư Lý mấy ngày nay cũng không ở tỉnh Tương, có chuyện gì thì đợi Bí thư Lý trở về tỉnh Tương rồi nói sau.

Quách Vạn Niên tức giận đến ném điện thoại, Bí thư Lý rời khỏi tỉnh Tương trong thời điểm quan trọng này, là có dụng ý gì?

Ngay tại lúc sau khi Quách Vạn Niên cúp điện thoại, Chu Anh văn ở hành lang của một khách sạn nào đó của tỉnh Tương, gõ vang cửa phòng của Lý Thiên Trụ nói:

- Bí thư Lý, vừa rồi Phó chủ tịch tỉnh Quách gọi điện thoại tới ạ!

Lý Thiên Trụ gật gật đầu nói:

- Về sau hắn tới tìm tôi nữa thì cứ nói tôi không có ở đó.

Chu Anh văn nói:

- Dạ rõ.

Nhìn Lý Thiên Trụ tựa vào sô pha, bộ dáng có chút mệt mỏi, chu Anh văn nói:

- Bí thư Lý, nếu không ngài nằm một chút trước đi, nghỉ ngơi một chút đã.

Anh ta đương nhiên biết ông chủ đang đau đầu về sự tình này, Trương Nhất Phàm đi An Dương, hiện tại An Dương nhà máy sắt thép nhất cử nhất động, đều phơi sáng dưới cho phóng viên. Bởi vì khai quật ra cái vụ án này, đích thực đã chấn động rất nhiều nơi và người, thậm chí ngay cả một số lãnh đạo trung ương cũng nghe đến phong thanh này rồi.

Nhưng bọn họ không nói gì, không có ý nói chuyện , chính là đang chờ xem mình xử lý cái án này như thế nào.

Quách Vạn Niên ngoại trừ cầu tình, ông ta còn có thể làm gì?

Nếu thả Hùng Quế Lâm, làm sao có thể nói công đạo cùng với hơn mười vạn công nhân viên chức nhà máy sắt thép đây?

Lý Thiên Trụ ngẫm nghĩ một chút, lấy ra di động đích thân gọi cho Ủy ban Kỷ luật tỉnh.

Lý Hồng alô một câu, Lý Thiên Trụ mới nói:

- Vấn đề của Quách Tương Vân nghiêm trọng không?

Lý Hồng đã biết dụng ý của ông, Lý Thiên Trụ đang kêu mình hãy thủ hạ lưu tình, không cần đuổi tận giết tuyệt. Chỉ có điều cô trả lời một câu:

- Còn trong tình hình thẩm tra xử lí, hiện tại bọn họ đều không chịu mở miệng, không chừng còn phải một thời gian rất dài.

Không có khai cung, việc này đã nói rõ, còn có rất nhiều thời gian thủ đoạn đùa giỡn. Đúng, vợ chồng Hùng Quế Lâm chính là nghĩ như vậy, chỉ cần chính mình không thừa nhận, không nhận tội, Ủy ban Kỷ luật không đến mức dụng hình đối với bọn họ.

Bọn họ là có thể tranh thủ nhiều thời giờ hơn, để Quách Vạn Niên hoạt động, hai người rất tin, ba sẽ không khinh địch buông tha cho bọn họ như vậy. Mà ý tưởng của Vương Tin Sơ, và hai người cơ bản là đồng nhất, nãy giờ anh ta cũng không nói gì.

Quách Vạn Niên cầu tình vô vọng, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Trương Nhất Phàm, nếu như Tương Vân có việc gì, cậu cũng sẽ không sống khá nổi đâu!