Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 614: Tuyển thư ký




Hắn nhận ra người này, Đằng Phi, vừa tham gia tuyển thư kí của Bí thư Đảng ủy thành phố. Nghe nói Bí thư mới muốn tuyển thư kí, hơn nữa thông báo rộng rãi, cho nên lần này rất nhiều người đến đăng ký. Phòng Nhân sự chủ trì thi viết, Đằng Phi cũng ở trong đó.

Trường phòng Toàn biết Đằng Phi, cái chính là ông ta có cháu trai, là bạn học với Đằng Phi.

Cháu trai hắn cũng thắng trong cuộc thi viết này, phần thi tiếp theo không do phòng Nhân sự quản lý. Sau khi thi viết, chỉ còn hai mươi người, giao cho Trưởng ban thư ký Thành ủy, do Dương Lăng Vân toàn quyền phụ trách.

Sau khi Trưởng ban thư ký phỏng vấn chắc chắn, phỏng chừng có thể vào chỗ Bí thư Thành ủy phỏng vấn, cũng chỉ một hai người. Đằng Phi trong phần thi viết này, điểm số vô cùng đột phá, cho nên Trường phòng Toàn liếc mắt một cái liền nhớ kỹ cái tên này.

Vì thế, ông ta cố ý bảo cháu trai mình, mời Đằng Phi về nhà ăn cơm.

Không nghĩ tới hoom nay đụng phải Đằng Phi ở nhà hàng, Trường phòng Toàn liền giải vây

Dù chuyện này không cần mình ra mặt, Trương Nhất Phàm cũng lười khoe khoang tính anh hùng này. Thấy Đằng Phi với Thôi Hồng Anh rời khỏi, Trương Nhất Phàm đi ra nhìn một cái. Đằng Phi và Thôi Hồng Anh vội vàng đi xuống lầu, Trương Nhất Phàm trở lại phòng riêng ngồi xuống.

Đổng Tiểu Phàm u buồn nói:
-Ông xã, em thấy địa khu Vĩnh Lâm này, phong khí chả tốt đẹp gi, lũ làm quan này thực chỉ là bọn lưu manh của xã hội, như bọn du côn du đãng vậy.

Thật ra loại hiện tượng này, không chỉ là tồn tại ở địa khu Vĩnh Lâm, trước kia Trương Nhất Phàm cũng nhiều lần nhìn thấy. Như khi Tượng Thư Á làm Chủ tịch thành phố ở Đông Lâm, không phải vắt óc tìm cách tiếp cận Lưu Hiểu Hiên sao?

Một vài cô gái ý chí không kiên định, tất nhiên không chịu nổi sức hấp dẫn của bọn họ, dần dần ngã xuống. Thôi Hồng Anh này còn được, vào thời điểm mấu chốt còn biết giữ mình.

Trương Nhất Phàm cười cười nói:
-Nói cho em biết ở đây, rất nhiều kẻ làm lãnh đạo dưới tay có lũ lưu manh. Quan trường không tiện ra mặt giải quyết, bèn dùng lũ lưu manh giải quyết sau lưng. Có nước ở đâu cũng có bùn lầy, hơn nữa mấy ngày nay, anh vẫn ở văn phòng nghiên cứu, phát hiện càng nơi nghèo khó, quan chức càng tham.

- Vì sao?

-Bởi vì địa phương này kinh tế lạc hậu, giao thông không phát triển, bọn họ đều sợ nghèo rồi. Em nghĩ xem, giả như một người là ăn mày đột nhiên có hi vọng chiếm được một triệu, hắn sẽ làm như thế nào?

- Liều lĩnh, liều mạng có được khoản tiền này."

-Đúng rồi,vì bọn họ sợ nghèo rồi. Ngoại trừ đạt được một triệu này ra, họ còn nghĩ rất nhiều cách để đạt được một triệu này. Bây giờ lũ có quyền của địa khu Vĩnh Lâm này, không khác gì ăn mày thấy một triệu lắm, đều sợ nghèo, liều mạng để đạt được mục đích. Quả thực đến nông nỗi ngỗng qua khêu lông.

-Bọn họ càng như thế, người khác càng không dám tiến vào, nhà đầu tư nếu không vào, kinh tế không thể phát triển, cho nên, chỉ càng ngày càng nghèo, càng nghèo càng tham. Một vòng tuần hoàn cứ như thế. Đây không phải là nỗi buồn của xã hội.

-Vậy anh chuẩn bị làm sao?
Đổng Tiểu Phàm ngước khuôn mặt xinh đẹp lên, nhìn Trương Nhất Phàm nói.

- Đợi, bây giờ trừ đợi ra, không có cách khác.

- Anh muốn cố ý yếu thế? Đợi bọn họ bộc lộ toàn bộ bản tính tham lam, anh mới từ từ thu dọn?

- Trừ cách này, anh không còn cách khác. Bây giờ ở thành phố Vĩnh Lâm anhkhông có người giúp đỡ, bọn họ bất cứ khi nào có thể hạ bệ anh.
Trương Nhất Phàm cười, gắp miếng thịt vịt cho bà xã.
-Nhưng, bọn họ thật muốn làm vậy, trước tiên cũng phải nghĩ cho mình một chút.

- Đây là món vịt nổi tiếng Vĩnh Lâm, em nếm thử một chút.

Nghe Trương Nhất Phàm phân tích rõ ràng tình hình địa khu Vĩnh Lâm như vậy, vẻ mặt Đổng Tiểu Phàm cũng u buồn, cô khuyên nhủ:
-Nếu thật sự không được, anh không cần cứng rắn, em nghe nói người ở đây rất dã man, việc gì cũng làm được.

Trương Nhất Phàm cười nói:
-Đau lòng à? Haha...

Đổng Tiểu Phàm lườm hắn một cái,
-Già mà không đứng đắn!

-Yên tâm đi, nếu những việc này đều không giải quyết được, anh còn gì là người nhà Trương gia.
Trương Nhất Phàm cắn một cái cổ vịt, hung hăng nói:
-Coi như đều là xương, anh cũng phải cắn nó.

Phòng bên vang lên giọng nói:
- Nghe nói bí thư mới tới muốn tuyển thư ký, hắn có ý tứ gì? Văn phòng nhiều người như vậy, cũng không vừa mắt người nào sao?

-Tôi lại nghe nói tay Bí thư mới tới này rất có nền móng, vợ hắn là con gái lão tổng một công ty quốc gia gì đó, trong nhà tiền nhiều vô cùng, nhà xe sang trọng không chỉ là nói chơi.

-Bây giờ có ai có quyền không có tiền. Người ta là con cháu đại gia tộc đời thứ ba. Trương gia ở thủ đô. Nghe nói làm không ít đại sự ở Đông Lâm và thành phố Song Giang. Lần này đến Vĩnh Lâm, không phải là ra tay ở bộ máy Vĩnh Lâm chứ!

- Việc này tôi cũng nghe nói, dường như Lý gia và Phương gia chính là bị hắn làm cho đảo điên. Bây giờ Trương gia và Thẩm gia tạo thành liên minh, thế đang cao. Cục trưởng Bành, anh có nghe phong thanh gì không? Tay Bí thư trẻ đó đến Vĩnh Lâm đã nửa tháng thì phải? Nghe nói ngày nào cũng ở văn phòng xem tư liệu, một rắm cũng không thả, rốt cuộc làm cái quỷ gì?

Cục trưởng Bành nói:
-Loại chuyện này, các anh lo nhiều như vậy để làm chi? Lo tới hắn làm gì. Nên uống thì uống, nên ăn thì ăn, hắn một mình đến thành phố Vĩnh Lâm, ở dưới mấy Phó bí thư và Chủ tịch thành phố cũng không phải ăn chay, hạ bệ hắn còn không phải chuyện dễ sao?

-Thì đúng vậy, nhưng chuyện này xa xôi quá, không liên quan đến nhân viên nhỏ chúng tôi.

Một người khác nói:
-Trường phòng Toàn, nghe nói cháu trai anh lần này cũng tham gia thi tuyển thư ký Bí thư Thành ủy, nếu lần này thành công, cháu trai anh chính là người được tin tưởng bên cạnh Bí thư rồi, haha... Đến lúc đó người làm chú như anh, thăng quan phát tài không phải chuyện nước chảy thành sông sao?

Trường phòng Toàn cười bí hiểm, cũng không đáp lời.

Cục trưởng Bành nâng chén lên,
-Vậy chén này phải kính Trường phòng Toàn thăng quan phát tài, đến lúc đó đừng quên những huynh đệ này.

Trường phòng Toàn cố ý chối từ nói:
-Đâu có, việc này cuối cùng còn phải bí thư phỏng vấn. Ông ta cũng không cho cái số, khó à! Nghe nói lần này yêu cầu rất cao.

-Ài, anh không phải thân thiết với thư kí Dương, tiếp đón anh ta, nhờ anh ta gợi ý.

Sau đó nghe thấy Cục trưởng Bành ói:
-Tôi lại nghe nói, có đến vài lãnh đạo đều cho người của mình cắm vào đây, anh nên nắm chắc. Đây là chuyện cầm chắc, chỉ cần cắm người bên cạnh Bí thư thành công, chẳng khác nào giả làm máy giám sát trên người Bí thư, cạnh tranh nhất định rất quyết liệt.

-Lọai chuyện này, chỉ nên hội ý, không được truyền miệng. Nào, chúng ta uống rượu.

Trương Nhất Phàm nghe đến đó, không khỏi có chút giận dữ, chính mình tuyển một thư ký, không ngờ có người dám gian lận trong đó. Chỉ có điều hắn không tức giận ngay, trong lòng thầm có tính toán.

Những người này thật đúng là chỗ nào cũng nhúng tay vào. Đáng tiếc ông đây cố tình không được cho dẫn người lại đây, thậm chí đến thư ký cũng không được. Nếu không mới nhận chức, ba đống lửa này được đốt lên rồi.

Tình cảnh hiện tại thật sự giống như lời mấy người kia, nếu khống chế không tốt, những kẻ ở dưới hạ bệ mình tuyệt đối là chuyện rất dễ. Mấu chốt là bản thân không thể nói rõ trước mắt Tỉnh ủy, Thẩm Hoành Quốc hiện tại không có khả năng giúp mình, Trương Nhất Phàm chỉ có thể tự lên kế hoạch lâu dài.

Một khi đã như vậy, để cho tất cả những người thi tuyển thư kí bắt đầu thi đấu đi! Xem ai thắng ai?

Ăn cơm xong về nhà, Đổng Tiểu Phàm nói:
-Vĩnh Lâm này loạn quá rồi, em phải về xin chỉ thị bố một chút, cử người xuống người giúp anh. Nếu không điều Đường Vũ đến?

- Không được, không được. Chúng ta ăn cơm!
Trương Nhất Phàm đang lên kế hoạch trong lòng, dọn dẹp lũ khốn này thế nào.