Quân Hôn Cũng Có Ái

Chương 25




Qua vài ngày nữa thành tích thi đại học sẽ được công bố, Lâm Hạ trước giờ chưa biết căng thẳng vì bất cứ điều gì hiện tại cuối cùng biết căng thẳng rồi đây. Cô cũng không biết bản thân mình đang căng thẳng vì điều gì, cứ luôn cảm thấy trong lòng thấp thỏm.

“ Tiểu Hạ, đủ rồi đủ rồi, đã rải nhiều gạo lắm rồi đấy, đừng rải nữa. ” Mẹ Lâm vừa rồi kêu Lâm Hạ đi cho gà con ăn, kết quả cô vẫn luôn rải xuống đất, các chú gà con đã ăn no chạy ra ngoài tản bộ luôn rồi, mà cô vẫn còn ngây ngốc ở đó.

Mẹ Lâm tưởng rằng Lâm Hạ đang lo lắng về số điểm thi đại học, bảo cô quay về ngủ một giấc. Nhưng Lâm Hạ không những không đi, ngược lại đi vào trong căn nhà mới chuyển gạch cho ba Lâm.

Năm sau, nhà bọn họ sẽ bắt đầu xây nhà, hiện tại căn nhà cơ bản đã được hoàn thành rồi, trừ bức tường che ở trong sân vườn có vài chỗ vẫn chưa làm xong. Sau khi làm xong bức tường che ấy, chỉ cần sơn tường thêm vài gian phòng cần dọn vào ở thì bọn họ có thể từ căn nhà bé xíu kia dọn đến căn nhà gạch chắc chắn này rồi.

Lâm Hạ chọn một gian phòng cách phòng khách xa nhất, gian ấy cảnh vật xung quanh đẹp và tĩnh mịch nhất. Còn Lâm Vĩ thì lại bao thầu hết cả lầu hai, bởi vì qua năm sau anh ấy sẽ phải kết hôn cùng Hồ Tuyết Tâm. Bọn họ cũng xem như đã yêu đương hẹn hò gần ba năm rồi, mà Lâm Vĩ cũng đã tìm được một phần công việc tương đối ổn định, đã đến lúc nên kết hôn rồi.

Đột nhiên, mẹ Lâm chạy đến trước mặt cô nói: “ Tiểu Hạ, trong nhà có khách đến, nói là bạn của anh trai con, là một cậu trai trẻ trông rất tinh khôi, mẹ không biết giao tiếp với cậu ấy như thế nào, con giúp mẹ đi chiêu đãi cậu ấy đi. ”

Ba Lâm hỏi: “ Là người khách như thế nào?”

“ Vừa rồi Tiểu Vĩ gọi điện thoại đến nói cậu trai trẻ ấy là bạn cũ phương xa mới đến, bảo là để cho cậu ấy ở sống ở nhà mình vài ngày trước, còn những việc khác đợi Tiểu Vĩ quay về rồi nói sau. ” Mẹ Lâm trả lời.

“ Nếu đã là khách của anh trai, thế để con đi xem thử. ”

Nhưng sau khi nhìn thấy là người nào đến, Lâm Hạ triệt để ngây ngốc rồi.

Bởi vì người này chính là...Tiêu Thần.

Cô đứng ở ngay đó, trong lòng bàn tay đổ ra từng tầng từng tầng mồ hôi. Cô không rõ đó là bởi vì căng thẳng hay là vì hưng phấn nữa, cũng có thể, chỉ đơn thuần là bởi vì thời tiết quá nóng mà thôi.

Tiêu Thần đứng lên, chầm chậm đi về phía cô, trên mặt là một thần sắc nghiêm túc nghiêm chỉnh. Đứng vững, anh duỗi tay ra, xoa lên má của cô.

“ Còn nhớ anh đã từng nói không, có chuyện gì thì em có thể hỏi anh, không cần biết em hỏi điều gì, anh sẽ đều trả lời em, tại sao em thà rằng không từ mà biệt cũng không muốn đi tìm anh thế?”

Lâm Hạ đỏ mắt quay đầu đi, điều cô muốn hỏi nhất chính là, anh yêu em không?

Nhưng cô lại không hỏi ra được.

Bởi vì cô chịu đựng được đáp án phủ định. Trước đây không để tâm đến cái đáp án ấy, là bởi vì cô không yêu anh. Nhưng hiện tại cô sớm đã hiểu rõ tâm ý của bản thân mình rồi, cho nên thứ cô muốn càng lúc càng nhiều, cô trở nên càng lúc càng tham lam hơn. Cô trước giờ chưa từng nghĩ qua, bản thân mình cũng sẽ biến thành một người như thế này.

“ Tại sao lại không trả lời?”

Lâm Hạ nắm chặt nắm tay, dần dần cúi thấp đầu xuống.

Tiêu Thần biết chuyện cô không muốn làm bất cứ ai cũng đều không thể ép cô làm, nên cũng không muốn ép cô nữa. Anh cúi người, đem thân thể càng lúc càng nhỏ bé của Lâm Hạ ôm vào trong lòng, trong tức khắc, anh liền cảm thấy nơi nào đó của bản thân mình cuối cùng cũng viên mãn rồi.

“ Không có Triệu Ngưng Ngọc, giữa hai chúng ta trước giờ chưa từng có sự xuất hiện của Triệu Ngưng Ngọc. Anh chọn em bởi vì em là chính em, không có liên quan gì đến người khác, chỉ là bởi vì anh muốn cùng em ở bên nhau. Lâm Hạ, đừng nghi ngờ tình cảm của anh dành cho em, cũng đừng nghĩ đến việc từ bỏ mối quan hệ giữa hai chúng ta, bởi vì anh không cho phép. ”

Tuy rằng anh không có nói ba chữ ‘anh yêu em’ này, nhưng cô tựa hồ như đã xua đi hết đám mây mù dày đặc cuối cùng đã có thể nhìn rõ tình cảm của anh dành cho cô rồi, hoá ra, anh đối với cô cũng có tình cảm nha.

Lâm Hạ cũng duỗi tay ra, ôm chặt lấy anh.

“ Lâm Hạ, lần này anh đến, chủ yếu là muốn cùng ba mẹ em bàn luận về chuyện của hai chúng ta. Nhưng sợ là quá đường đột, cho nên anh đã lấy thân phận là bạn của Lâm Vĩ để đến gặp ba mẹ của em, em không trách anh chứ?”

Lâm Hạ khi vừa nghe thấy câu đầu tiên thì mặt đã đỏ lên rồi, sau đó lắc lắc đầu. Cô đã cùng Tiêu Thần yêu đương bí mật tận ba năm rồi, cô cảm thấy rất có lỗi với anh.

Nơi nông thôn hẻo lánh tuy rằng không có sơn hào hải vị gì, nhưng khách quý đến bọn họ vẫn là đem đồ ngon nhất của gia đình lấy ra chiêu đãi, mẹ Lâm còn đội cả trời nắng lớn chạy ra siêu thị một chuyến, lúc quay về toàn thân mồ hôi nhễ nhại, Lâm Hạ đau lòng cầm lấy đồ ở trong tay của bà, rồi thúc giục bà nhanh chóng đi tắm rửa đi.

Sau khi Lâm Hạ xoay người trừng mắt nhìn Tiêu Thần một cái, liền đi vào trong bếp để nấu cơm.

Làm bốn món mặn hai món rau và một món canh, về mặt hình thức tuy là không có đẹp đẽ như những quán cơm ở trong thành phố, nhưng mùi vị lại một chút cũng thua kém những món ăn có giá trên trời trong những khách sạn nổi tiếng, hơn nữa, những món ăn này mang đậm chất đặc sắc của nông thôn, người bình thường ở trong thành phố không thể ăn được đâu.

Khi chiến tranh kháng Nhật, đánh giết là khẩu hiệu báo rằng nông thôn bao vây thành phố, nhưng khi tốc độ của thành phố càng lúc càng tăng nhanh, càng lúc càng nhiều người thành phố vào những năm tuổi già đã chọn lựa về quê hương để sinh sống. Không chỉ bởi vì môi trường ở nông thôn tốt, mà còn bởi vì rau củ thức ăn ở nơi này sạch sẽ hơn, đặc sắc hơn so với thành phố.

Tiêu Thần đã mấy ngày rồi chưa có an tâm mà ăn cơm như thế này, bữa ăn này anh ăn vô cùng vui vẻ. Ba Lâm mẹ Lâm thấy chàng trai trẻ đến từ nơi thành thị không những không ghét bỏ thức ăn của thôn quê bọn họ, ngược lại còn ăn ngon miệng hơn cả bọn họ, thật sự còn vui vẻ hơn cả khi được ăn một bữa sơn hào hải vị.

Khi anh đặt chén đũa xuống, trái tim của Lâm Hạ cũng nương theo đó mà treo cao lên, bởi vì cô dự cảm được rằng, Tiêu Thần tựa hồ muốn mở lời rồi.

“ Thưa chú thưa dì, con có một chuyện muốn nói với hai người. ” Tiêu Thần ngôi nghiêm chỉnh, hai tay đặt ở trên đầu gối.

Ba Lâm hỏi: “ Chuyện gì?”

Tiêu Thần trầm ngâm một lúc, tựa hồ như đang sắp xếp ngôn từ, hồi lâu sau mới nói: “ Con muốn thử cùng Lâm Hạ tiếp xúc qua lại. ”

Nghe thế, ba Lâm mẹ Lâm nhìn Lâm Hạ một ánh mắt, phát hiện cô đang kinh ngạc mà nhìn lấy Tiêu Thần, còn tưởng rằng cô bị lời nói của Tiêu Thần dọa sợ, thực ra cô chỉ đang kinh ngạc tại sao anh lại nói là muốn “tiếp xúc qua lại”, bọn họ không phải sớm đã tiếp xúc qua lại vào ba năm trước rồi sao?

Ba Lâm cảm thấy chàng trai trẻ này không tồi, nhưng cũng nhìn ra được, người này lớn hơn Lâm Hạ tương đối nhiều. Mà người thôn quê bọn họ kiêng kị nhất chính là bên nam lớn hơn bên nữa quá nhiều, cho nên không vốn không đồng ý.

“ Tiêu Thần à, cậu là một người trẻ tuổi rất ưu tú, tôi cũng rất tán thưởng cậu, nhưng tôi cảm thấy tuổi tác của cậu từ đầu đến cuối vẫn lớn hơn Lâm Hạ một chút, cho nên, có thể có chút không thích hợp. ” Lời ông nói thật ra tương đối khéo léo, nếu đổi lại là người khác, nhất định sẽ trực tiếp nói là một chút cũng không thích hợp.

Tiêu Thần rất nghiêm túc mà nhìn vào ba Lâm: “ Chú ạ, con biết ở nơi này của mọi người có rất nhiều truyền thống, con cũng không muốn phá đi truyền thống của mọi người, chỉ là bởi vì người con gái con muốn chỉ nhỏ như thế mà thôi. Trong hai mươi mấy năm nay con đã trải qua rất nhiều chuyện, không cần biết là đau khổ hay là vui vẻ, nhưng điều con có thể bảo đảm chính là nhất định sẽ cố hết sức khiến cho cô ấy cảm thấy vui vẻ, còn về việc đau khổ, bởi vì con đã từ trải qua rồi, cho nên con có thể khiến cô ấy tránh khỏi những việc này. ”

Nói thật lòng, người đàn ông ở đối diện nói chuyện thành khẩn đến như thế, ba Lâm mẹ Lâm cũng đều rất cảm động, cũng thực sự nghĩ rằng đem con gái giao cho anh sẽ rất tốt, nhưng bọn họ không thể chỉ dựa vào lời nói ở một phía liền đem con gái bán đi, cho nên nên nhất trí đem tầm mắt nhắm chuẩn về phía Lâm Hạ.

Lâm Hạ lúc này vẫn còn đang đắm chìm trong những lời nói khiến cô cảm động của Tiêu Thần vẫn chưa có cách nào thoát ra được, cho đến khi ba cặp mắt nóng rực nhìn lấy cô mới khiến cô tỉnh ngộ.

Cô chỉ nói một câu: “ Con tin tưởng anh ấy. ”

Ba Lâm cảm thất rất bất ngờ, Lâm Hạ trước giờ vẫn luôn là cô gái ngoan ngoãn, trăm ngàn việc duy nhất chỉ có việc đi học là lớn nhất, hơn nữa cô giáo Lâm Hiểu Nguyệt của Nhị Trung cũng từng nói với ông rằng, trong trường học có rất nhiều người theo đuổi Lâm Hạ, nhưng cô lại chưa từng cho bất cứ ai lấy một ánh mắt. Cho nên lần này, nhanh như thế mà cô đã đồng ý thỉnh cầu yêu đương của một người đàn ông, ông cảm thấy rất bất ngờ.

“ Các con trước đây có phải quen biết nhau không?” Ba Lâm cuối cùng cũng đã tìm ra điểm mấu chốt của vấn đề rồi.

Trong lòng Lâm Hạ nhảy lên, đang muốn phủ nhận, chợt nghe thấy lời của Tiêu Thần, anh nói: “ Năm ấy Lâm Hạ thường xuyên đến bệnh viện thăm Lâm Vĩ, mà con cũng thường xuyên cùng Lâm Vĩ gặp mặt ở bệnh viện, cho nên cứ như thế mà quen biết được Lâm Hạ. ”

“ Đúng đó ạ. ” Lâm Hạ hùa theo. Nhưng sau khi hùa theo xong trong lòng lại sinh ra cảm giác áy náy, từ sau khi quen biết Tiêu Thần cô liền bắt đầu nhiều lần lừa gạt ba mẹ, tuy rằng là bất đắc dĩ, nhưng lừa gạt chính là lừa gạt, cho dù có nói quang minh chính đại đi nữa, cũng không thay đổi được bản chất lừa gạt. Mà Tiêu Thần đã lựa chọn nguỵ tạo một phần quá trình quen biết của hai người họ, thực chất cũng là sợ cô sẽ bị ba mẹ trách phạt, nói đến cùng, vẫn là do cô.

“ Ba mẹ, tuy là anh ấy lớn hơn con 11 tuổi, nhưng con cảm thấy vừa ổn, sau này trên con đường nhân sinh, nếu như con cảm thấy khó khăn, có lẽ anh ấy sẽ có thể giúp con chỉ điểm sai lầm. Càng huống hồ, anh ấy là một người rất tốt, con đã quen anh ấy ba năm rồi, con nghĩ rằng mình rất hiểu anh ấy. ” Lâm Hạ cả mặt mang thần sắc nghiêm chỉnh, đôi mắt nghiêm túc mà nhìn lấy ba mẹ của cô.

Nếu như khi vừa bắt đầu bọn họ còn có chút không vừa lòng, thế thì sau khi nghe xong lời của Lâm Hạ, bọn họ liền hoàn toàn không còn chút dị nghị nào nữa, bọn họ chưa từng thay Lâm Hạ làm bất cứ việc gì, lần này đồng ý cứ xem như là làm chút việc nhỏ cho cô vậy.

“Tiêu Thần, con là làm việc gì thế?” Ba Lâm hỏi.

Đây là đồng ý chuyện của anh và Lâm Hạ rồi sao? Tiêu Thần cười cười nói: “ Con là quân nhân. ”

“ Cái gì?” Ba Lâm kinh ngạc mà nhảy bật lên, còn mẹ Lâm cũng bị doạ cho sắc mặt trắng bệch.

“ Tiểu Hạ, con lẽ nào đã quên chuyện của anh trai con rồi sao? Con sao lại dám cùng với một quân nhân ở bên nhau thế?!” Ba Lâm tức giận chỉ vào Lâm Hạ, trong lòng nhói đau.

Trong lòng Lâm Hạ cũng đau, nhưng cô nhất định phải đem một số chuyện nói cho rõ ràng: “ Ba, mẹ, chính bởi vì anh trai con đã từng là một vị quân nhân ưu tú, cho nên con mới yêu thích quân nhân đến thế. Mọi người đổi vị trí suy nghĩ thử xem, nếu như năm đó anh con không có bị thương, thích phải một cô gái, mà ba mẹ của cô gái lại phản đối bọn họ ở bên nhau. Hai người và anh trai sẽ có cảm nghĩ như thế nào? Quân nhân liều mạng ở tiền phương để bảo vệ quốc gia, lẽ nào chúng ta còn muốn ghét bỏ bọn họ sao?”

“ Tiểu Hạ, con biết là ba không có ý này. ”

“ Ba à, con biết, con biết ba chỉ là đang nhớ đến lúc anh trai bị thương mới phản đối chúng con như thế, nhưng ba có biết không? Anh trai có thể đứng lên một lần nữa, toàn bộ đều nhờ vào việc Tiêu Thần đã mời chuyên gia nước ngoài đến hội chẩn cho anh trai, thậm chí đến việc trị liệu của mẹ, cũng là anh ấy giúp đỡ đấy. Ba à, chúng ta có thể hạnh phúc như thế, đều là nhờ vào Tiêu Thần…….” Nói xong, cô đã khóc không thành tiếng, bởi vì còn có rất nhiều chuyện cô vẫn chưa nói.

Mẹ Lâm nước mắt ngập tràn mà nhìn lấy Tiêu Thần, bà đã từng chịu đựng sự dày vò đau đớn của bệnh tật, cho nên càng thêm cảm ơn bản thân khoẻ mạnh của hiện tại, cũng càng thêm cảm ơn người đã giúp đỡ bà.

Tiêu Thần đứng lên, vòng qua bên kia, đem Lâm Hạ kéo vào trong lòng. Cô gái nhỏ của anh vẫn luôn như thế, một chút chuyện nhỏ cũng có thể khiến cô cảm động đến khóc nức nở.

Đó là bởi vì, từ nhỏ đến lớn chưa từng có ai giúp đỡ cô như thế này.

Vành mắt của ba Lâm cũng đỏ rồi, nhà bọn họ mấy năm nay thuận buồm xuôi gió, hoàn toàn không giống cục diện khó khăn tiến bước như những năm trước, cho nên ông cũng rất cảm tạ cái người ấy.

“ Tiểu Hạ, ba không hy vọng con bởi vì những điều này mà……”

Lâm Hạ đánh gãy lời nói của ông ấy: “ Ba à, con yêu ba!”