Quân Hôn Cũng Có Ái

Chương 37




Liệt Diễm là người đã cùng Hứa Dương trưởng thành, bọn họ cùng một khoảng thời gian bị bắt đến căn cứ huấn luyện sát thủ để tiến hành tập huấn, đồng thời cùng một gian thời tham gia vào tổ chức sát thủ.

Tuy rằng như thế, nhưng tính cách của bọn họ lại có sự khác biệt rất lớn. Liệt Diễm tính cách thô bạo, tính tình tự phụ, cứng đầu cố chấp, cứ luôn nghĩ rằng bản thân mình là trung tâm, nhưng Hứa Dương lại không giống thế, anh ta giỏi dùng người, không cần biết bất cứ lúc nào đều luôn luôn nguyện ý lắng nghe ý nghĩ của người khác, điều quan trọng chính là, tính cách của anh ta không nóng không vội, không hoảng không loạn. Cho nên, người của tổ chức sát thủ khi ấy đều rất ủng hộ Hứa Dương.

Đặc biệt là lão đại của tổ chức sát thủ năm ấy, Ưng Vương lại càng xem anh ta là ứng cử viên xứng đáng nhất kế thừa vị trí đứng đầu tổ chức sát thủ. Liệt Diễm đố kỵ ghen ghét, liền một lần phái người đi ám sát Hứa Dương. Nhưng Hứa Dương không hổ là sát thủ hàng đầu thế giới, lúc anh ta không cầm súng thì là quý ông thân sĩ, cầm súng lên rồi liền biến thành ma quỷ. Không chỉ toàn thân lành lặn trong nhiều lần bị ám sát, ngược lại càng đem những người muốn hại anh ta giết chết không còn lại một mảnh giáp nào!

Cuối cùng, Hứa Dương thuận lợi lên làm lão đại của tổ chức sát thủ, Liệt Diễm tức khắc thu liễm lại tất cả sự hận thù tự nguyện phục vụ cho Hứa Dương.

Trải qua mười mấy năm, lúc tất cả mọi người đã đều quên mất Liệt Diễm của nhiều năm trước, thì hắn lại lần nữa xuất hiện sáng chói, hơn nữa chỉ trong nháy mắt, đã thay thế Hứa Dương ngồi lên vị trí lão đại của tổ chức sát thủ.

Những năm này trong lúc ẩn nấp bên cạnh Hứa Dương, hắn ở trong ngoài tổ chức cũng đã huấn luyện được rất nhiều thế lực,  cho nên mới có thể mang đến cho tổ chức một mối hoạ lớn trong thời gian một tháng Hứa Dương rời khỏi, đồng thời ngồi vững lên vị trí sát thủ lão đại.

Trước đây, Liệt Diễm đã từng có nhiều lần đến Trung Quốc tham gia nhiệm vụ, nhiệm vụ gần đây nhận được chính là ám sát một cô gái nhỏ 18 tuổi. Chủ thuê là một người phụ nữ, bởi vì đám sát thủ bọn họ lúc nhận nhiệm vụ không có nhấn mạnh nói muốn gặp mặt người chủ thuê, cho nên người phụ nữ ấy vốn không có yêu cầu gặp mặt, mà chỉ đơn giản đưa cho bọn họ một tấm hình cùng với địa chỉ nơi ở của cô gái đó.

Lúc cầm lấy tấm hình, Liệt Diễm kinh ngạc một trận, bởi vì cô gái ở trên tấm hình cùng với Lâm Khả Khả lúc còn trẻ giống nhau như hai giọt nước, thậm chí đến hai cái lúm đồng tiền nhỏ ở hai bên gương mặt cũng đều giống y chang nhau.

Cho nên khi biết được trong tổ chức xuất hiện nội gián, hơn nữa còn là Hứa Dương giở trò, điều đầu tiên hắn nghĩ đến chính là lấy Lâm Hạ để đột phá lớp vòng vây, mà sự thật chứng minh, phương pháp này đúng thật có hiệu quả.

…………

“ Trung đội, Liệt Diễm đột nhiên rời khỏi mái nhà rồi. ” Đoạn Trần đột nhiên nói. Vừa rồi Liệt Diễm vẫn còn an ổn nằm trên mái nhà chờ đợi Lâm Chính Long bước vào toà nhà mà hắn ta đã ngắm chuẩn, nhưng lại đột nhiên đứng dậy rời đi rồi, chuyện này rất kỳ lạ.

Tiêu Thần nhận lấy ống nhòm, nhìn thấy mái nhà trống trơn không một bóng người, chân mày chau lại, lẽ nào, hắn đã biết bản thân mình bị bao vây rồi sao?

“ Di chuyển!”

Ai nấy cũng đều thu dọn xong đồ đạc của bản thân mình, đi theo phía sau Tiêu Thần đi ra ngoài, trong lúc bước ra khỏi cửa chợt đụng phải Hứa Dương đang xông vào đây. “ Tôi nhận được một thông tin, Lâm Hạ bị Liệt Diễm bắt đi rồi!”

Đồng tử của Tiêu Thần mở rộng, bàn tay nắm dây quai balo gân xanh nổi lên, trong con người loé qua một tia kinh sợ hoảng loạn, nhưng rất nhanh phục hồi trở lại lại lần nữa mở cánh cửa ra, “ Vào trong rồi nói. ”

“ Là thế này đây, trong tổ chức có một người gửi thông tin cho tôi, nói Liệt Diễm bắt được một cô gái nhỏ, hắn chuẩn bị dùng cô gái ấy để ép buộc tôi. Khi đó tôi nhất thời không hiểu rõ cậu ta nói lời này là có ý gì, nhưng sau đó nghĩ kỹ lại, trên thế giới này người có đủ sức uy hiếp đối với tôi cũng chỉ có Khả Khả, nhưng Khả Khả đã qua đời rồi, thế thì, Liệt Diễm nhất định sẽ nghĩ rằng, Lâm Hạ trông giống  Khả Khả đến thế kia thì cũng có thể uy hiếp được tôi. ” Hứa Dương chân mày nhíu chặt uống ngụm nước, trong lòng hận không thể cho Liệt Diễm trăm ngàn vết dao.

“ Ý của anh là ai cơ, Lâm Hạ hiện tại đã ở trong tay của Liệt Diễm rồi ư?” Tạ Ích Dương hỏi nói, anh ta cũng có chút gấp gáp, em trai anh ta vì cô gái nhỏ này nên mới từ bỏ ước mơ học nhiếp ảnh ngược lại chạy đến đại học Quân Y, nếu như Lâm Hạ xảy ra chuyện gì đó, đừng nói là trung đội trưởng, đến cả em trai của anh ta cũng có thể đau đến sống không bằng chết mất.

Hứa Dương trầm trọng mà gật gật đầu.

Tiêu Thần từ đầu đến cuối đều trầm mặc, sau cùng cuối cùng cũng hỏi lên điểm mấu chốt của vấn đề này: “ Tại sao hắn ta lại biết đến Lâm Hạ?”

“ Cái này tôi cũng không rõ, Lâm Hạ vẫn luôn ở trong trường học, rất ít khi đi lại những nơi bên ngoài trường học hay nhà ở, theo lý mà nói, cô ấy có lẽ không có cơ hội tiếp xúc với những người của tổ chức sát thủ, cho nên…….” Anh ta ngừng lại chốc lát, nói: “ Cho nên, tôi đoán, có thể đã có người bỏ tiền mời tổ chức sát thủ đến giết cô ấy. ”

“ Không thể nào! Lâm Hạ tiếp xúc được đều là những người trong trường học, hơn nữa tính tình cô ấy ôn hoà, không dễ đắc tội với người khác. Tôi nghĩ rằng, sẽ không có ai hận cô ấy hận đến nỗi muốn dồn cô ấy vào đường chết. ” Anh là chồng chưa cưới của Lâm Hạ, tất nhiên biết được nhân phẩm của Lâm Hạ, người ghen ghét Lâm Hạ cũng sẽ có, nhưng ghen ghét đến mức muốn để cô chết, có lẽ là không có.

“ Tôi cũng cảm thấy không thể nào, nhưng đây là cách lý giải duy nhất. ” Hứa Dương lấy một điếu thuốc ra châm lửa, mạnh mẽ hút một hơi, khói trắng bay bay làm mông lung đôi mắt của anh ta.

“ Hiện tại không phải là lúc nói cái này. ” Tiêu Thần đứng lên, cầm balo lên liền đi về phía bên ngoài, “ Hiện tại điều quan trọng nhất chính là cứu cô ấy ra ngoài. ”

“ Tiêu Thần, anh là lính đặc chủng, nhất định phải bình tĩnh. ” Hứa Dương sợ anh quá lỗ mãng, không những không cứu được Lâm Hạ ra, ngược lại còn làm loạn toàn bộ kế hoạch này.

Nhưng Tiêu Thần vẫn một mực đi ra ngoài, giống như không nghe thấy lời của anh ta vậy.

Bắt đầu từ lúc anh tiến bước vào bộ đội đặc chủng, đã có người nói với anh rằng, lính đặc chủng là đỉnh cao của bộ binh, bọn họ được khoác lên cái danh vinh quang ‘những người ưu tú nhất’, nhưng đồng thời, những điều mà bọn họ phải đón nhận lại nhiều hơn những người khác. Lúc nhìn thấy chiến hữu ngã xuống ở trước mặt, điều bọn họ cần phải làm không phải để lại sự đau khổ, mà là tiếp tục vực dậy chiến đấu. Khi kẻ địch bắt lấy người mà bản thân bọn họ yêu nhất để uy hiếp bọn họ, điều bọn họ cần phải làm không phải là thỏa hiệp, mà là bất cứ lúc nào cũng phải duy trì sự bình tĩnh, không được nóng vội.

Những điều này, anh đã sớm học được rồi, nhưng hiện tại gặp phải, chợt lại là một tình cảnh khác. Anh cảm thấy ở trong trái tim có một trận đau đớn lo lắng không yên, tựa hồ có một thứ gì đó muốn phá lồng ngực mà nhảy ra.

…………….

Lúc Lâm Hạ tỉnh lại, phát hiện bản thân mình đang ở trong một nhà kho, hơn nữa còn là kiểu tan hoang cũ nát, gián và chuột chạy loạn khắp nơi, cô muốn di chuyển thân thể, chợt phát hiện thân thể đến cả một chút sức lực cũng không có, căn bản không động đậy được.

Có thể là bởi vì không được uống nước, đôi môi của cô trắng bệch, thô ráp đến nỗi tróc cả một lớp da. Lâm Hạ nuốt một ngụm nước bọt, cổ họng bởi vì động tác nuốt xuống mà hơi nhói đau.

Cô không biết bản thân mình bị gì, rõ ràng chỉ là đi mua một cái quạt điện, sao lại bị đem đến nơi này rồi thế? Hơn nữa lại còn bị trói chặt.

Đột nhiên, bên ngoài truyền đến một chút âm thanh, tuy rằng rất nhỏ, nhưng cũng có thể nghe được rõ ràng.

Một người đàn ông hỏi: “ Lão đại, chúng ta đã bị bao vây rồi, xung quanh đây đều có lính đặc chủng, chúng ta phải làm sao đây?” Trong giọng nói có chút gấp gáp.

Người được gọi là ‘lão đại’ trả lời: “ Hiện tại chúng ta có cô gái tên là Lâm Hạ kia ở trong tay, ít nhất có thể kiềm hãm được Hứa Dương. ”

Lại có một giọng nói nói: “ Cô gái ấy rốt cuộc là ai thế, tại sao có thể kiềm hãm được Hứa lão đại?”

Giọng nói uy nghiêm của ‘lão đại’ lại vang lên: “ Vừa rồi mày gọi Hứa Dương là gì?”

“ Lão đại, em nhất thời quên mất, xin anh hãy tha thứ cho em……”

“ Ahh____” Giọng nói xin lỗi của người đàn ông ấy đột nhiên hét lên một tiếng, ‘ầm’ một tiếng quỳ xuống trên đất: “ Lão đại, em sai rồi, em thật sự không phải cố ý đâu ____”

“ Lão đại, hiện tại đang là lúc cần gấp nhân lực, trước tiên giữ lại cái mạng chó của nó đã sau này hãy xử lý nó vậy, thêm một người thêm một phần sức lực. ” Một người đàn ông khuyên giải nói.

Có lẽ bởi vì lời nói của người đàn ông đó đã chạm phải điều mấu chốt rồi, nên ‘lão đại’ liền bỏ qua cho người đàn ông đang bị giẫm đạp kia.

Lâm Hạ thầm nghĩ, người đàn ông đó tính cách thật là thô bạo, người ta chỉ là nói một câu ‘Hứa lão đại’ mà thôi, thế mà xém chút nữa bị hắn ta đá chết rồi.

Cô lại xê dịch thân thể một chút, chợt không cẩn thận đụng phải một khúc gỗ ở bên cạnh tường, Lâm Hạ vội vã xoay đầu nhìn về phía cánh cửa, cửa lớn dần dần mở ra dưới ánh mắt kinh sợ của cô.

Cô cuối cùng đã nhìn rõ mấy người ở bên ngoài rồi, người lão đại đẫn dầu kia mặc bộ đồ da màu đen, đeo thêm một cái kính đen nhìn không rõ dung mạo, nhưng từ tư thế đi lại có thể biết được hắn ta có lẽ là một người rất bá khí. Còn người đi bên cạnh hắn ta ai nấy cũng đều mặc cả thân quần áo màu đen, nhìn vào có chút khí thế có thừa, bá khí tràn ngập.

Lâm Hạ hoàn toàn không ý thức được bản thân mình đang từng bước từng bước tiến gần đến nguy hiểm, ngược lại ở trong lòng còn đang đánh giá vẻ bề ngoài của bọn họ nữa.

“ Quen biết Hứa Dương sao?” Người đàn ông mặc áo khoác màu đen kia chợt hỏi.

Lâm Hạ nhìn vào kính đen của hắn ta, tựa hồ có thể cảm nhận được ánh mắt sắc bén của hắn ta từ trong kính đen bắn ra, cô co rụt thân thể lại, nhỏ bé mà gật gật đầu.

Nhận được câu trả lời, người đàn ông rất mãn nguyện, khoé miệng còn vui vẻ mà câu lên.

Nội tâm của Lâm Hạ vùng vẫy một phen, cuối cùng không từ bỏ mà mở miệng: “Tôi căn bản không quen biết các người, tại sao các người lại muốn bắt tôi? Tôi đắc tội với các người rồi sao?”

“ Có người ra giá mua cái mạng của cô. ”

Lâm Hạ kinh ngạc mà mở to đôi mắt, ngây ngốc nhìn vào những người đang ở trước mặt mình, có người, ra giá, mua cái mạng của cô? Thế thì, những người ở trước mặt đây, là sát thủ?

“ Tại sao chứ?” Ban đầu cô rất kinh sợ và căng thẳng, nhưng sau khi biết được mục đích của bọn họ, cô ngược lại đã bình tĩnh trở lại, không phải bởi vì cô không sợ chết, mà là bởi vì, làm một cái ví dụ, bạn tham gia kỳ thi cuối kỳ, bạn cho rằng bạn làm không tốt sẽ rớt môn cho nên bạn cứ luôn lo lắng bất an, nhưng lúc thành tích được công bố và đúng thật là đã rớt môn, bạn ngược lại rất bình tĩnh.

“ Sát thủ chúng tôi có một quy tắc, chính là tuyệt đối sẽ không tiết lộ thông tin của chủ thuê cho bất kỳ ai biết, cho nên, ” Liệt Diễm tháo kính đen xuống, một khuôn mặt đen đến phát sáng lọt vào trong tầm mắt của Lâm Hạ, “ Tôi sẽ không nói cho cô biết. ”

“ Lão đại, Hứa Dương tìm thấy chúng ta rồi!” Một người đàn ông cùng mặc bộ quần áo màu đen gấp gáp chạy qua đấy, giọng nói có chút run rẩy: “ Còn đưa theo hai người đàn ông khác nữa. ”

“ Phía sau bọn họ có lính đặc chủng hay không?” Người mà hắn ta kiêng dè nhất vẫn là lính đặc chủng, Hứa Dương cho dù có lợi hại, nhưng cũng không đánh lại được số đông sát thủ đang vây đánh. Chỉ có những người lính đặc chủng Trung Quốc kiên trì bất bạt, không đạt được mục đích quyết không ngơi nghỉ kia mới là điều mà hắn ta vẫn luôn sợ nhất, cho dù sau lưng hắn ta có cả một tổ chức sát thủ hùng mạnh.

“ Không có. ”

Lâm Hạ ở bên cạnh dỏng tai lắng nghe đoạn đối thoại của bọn họ, lúc nghe thấy hai chữ Hứa Dương, trong lòng hơi có chút lo lắng, Hứa Dương chỉ có ba người, mà bọn họ ở đây có nhiều người đến như thế, bọn họ sẽ là đối thủ của những tên sát thủ này sao.