Quan Khí​

Chương 697: Hồng Quân – xong




Vương Trạch Vinh hôm sau đến văn phòng còn rất vui vẻ. Hắn chơi với Tiểu Giang và con rất vui.

Thấy vẻ mặt của Vương Trạch Vinh như vậy, ngoài Tô Hành Chỉ thì người Vương Hệ đều vui vẻ. Vương Trạch Vinh có vẻ mặt này thì nói hắn nhận được tin tốt nào đó.

Trưởng ban thư ký Thị ủy Tiền Hồng mấy hôm nay rất đau đầu về đủ tin tức. Đối với người Vương Hệ mà nói, nếu sự phát triển của Vương Trạch Vinh bị cản trở thì cuộc sống bọn họ cũng không tốt. Tiền Hồng nghĩ Hồng Quân lên làm Bí thư tỉnh ủy thì Vương Trạch Vinh cho dù được Tổng bí thư khen ngợi cũng sẽ bị chèn ép. Người dựa vào Vương Trạch Vinh nhất định sẽ khó khăn hơn nhiều. Nhưng ai cũng biết mình là người Vương Hệ, bây giờ chỉ có thể hy vọng Vương Trạch Vinh chống chọi được.

Bây giờ thì hay rồi, thấy Vương Trạch Vinh nở nụ cười, tâm trạng Tiền Hồng cũng vui lên.

- Bí thư Vương, có việc vui gì sao?

Tiền Hồng cười hỏi Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh đương nhiên không thể nói sự thật nên nói:

- Bố mẹ tôi đồng ý đến Thường Hồng nên vui thôi.

Tiền Hồng có chút sửng sốt nhưng vẫn vui vẻ nói:

- Bí thư Vương, nếu hai bác muốn đến Thường Hồng thì tôi thấy chỗ ở của Bí thư nên đổi lại một chút. Tôi sẽ bảo người sửa lại cho Bí thư.

Vương Trạch Vinh nói:

- Được rồi, nhà bây giờ cũng được, không cần phiền phức gì đâu. Hôm nay có chuyện gì quan trọng không?

Vương Trạch Vinh đã mua một căn nhà, đến lúc đó sẽ ở cùng bố mẹ hắn.

Nghe Vương Trạch Vinh hỏi công việc, Tiền Hồng nói:

- Hôm nay không có việc gì quan trọng, chủ yếu bây giờ rất nhiều tin tức.

Vương Trạch Vinh nói:

- Việc này các anh phải quan tâm một chút. Thường Hồng muốn phát triển, lời đồn loạn như vậy phải khống chế. Nếu xử lý không tốt thì sẽ gây ảnh hưởng tới sự phát triển của chúng ta.

Là Trưởng ban thư ký Thị ủy, Tiền Hồng cũng có nhiều việc phải làm. Đừng nhìn y ở trước mặt Vương Trạch Vinh rất cung kính nhưng về văn phòng của mình thì rất nhiều người bên dưới muốn lấy lòng. Quyền lực của y bây giờ không hề nhỏ.

- Trưởng ban thư ký, tôi thay ly trà cho ngài.

Một người phụ nữ vừa cười vừa nói.

Người phụ nữ cũng được, làm việc nhanh nhẹn, biết điều, Tiền Hồng cảm thấy có thể bồi dưỡng cô ta một chút.

Tiền Hồng vừa ngồi xuống thì điện thoại di động trên bàn vang lên.

Thấy là Tỉnh ủy gọi tới, Tiền Hồng vội vàng nói:

- Tôi là Tiền Hồng Thường Hồng.

Đầu bên kia là Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy gọi tới:

- Thông báo bộ máy lãnh đạo Thường Hồng lập tức tới Tỉnh ủy họp. Hội nghị sẽ tổ chức vào hai giờ chiều nay, không được vắng mặt.

Nhận được cuộc điện, Tiền Hồng có chút lo lắng rồi vội vàng chạy vào phòng Vương Trạch Vinh:

- Bí thư Vương, tôi vừa nhận được thông báo của Tỉnh ủy, yêu cầu bộ máy lãnh đạo Thường Hồng đến Tỉnh ủy ngay, cấp trên có nội dung quan trọng cần nói.

- Anh lập tức thông báo với mọi người đi.

Vương Trạch Vinh nói với Tiền Hồng.

Thấy Tiền Hồng đi ra, Vương Trạch Vinh cười cười, chuyện cần đến đã đến rồi.

Tiền Hồng rất nhanh thông báo.

Sau khi các thường vụ Thường Hồng nhận được thông báo liền nghĩ xảy ra chuyện lớn. Trong thời gian này có rất nhiều tin tức truyền ra, có tin nói Hồng Quân xảy ra chuyện. Nhưng thấy Hồng Quân vẫn đi làm bình thường nên mọi người thấy tin này không quá thật.

Chẳng qua có một vài người biết trước tin tức nên hội nghị rất im ắng.

Không ngừng có người gọi điện tới hỏi Vương Trạch Vinh, họ muốn xem xảy ra chuyện gì.

Vương Trạch Vinh biết rõ nội dung nhưng không nói mà yêu cầu mọi người lập tức đến Tỉnh ủy.

Từng chiếc xe con từ Thị ủy, Ủy ban xuất phát.

Nhìn bộ máy lãnh đạo lên xe rời đi, các cán bộ cũng thấy sẽ xảy ra chuyện lớn.

Đường tỉnh Giang Sơn rất tốt, khi hội nghị do Tỉnh ủy diễn ra, mọi người đã đến đông đủ.

Các Lãnh đạo tỉnh ủy nghiêm túc đi vào, đi đầu là Trưởng ban tổ chức cán bộ Trung ương – Vương Triêu Chính.

Thấy Vương Triêu Chính đến, mọi người biết đã xảy ra chuyện lớn. Ông ta đến thì nói rõ bộ máy lãnh đạo tỉnh Giang Sơn sẽ thay đổi lớn.

Hạng Nam do Uông Nhật Thần chủ trì, mọi người phát hiện một việc là chủ tịch tỉnh Hồng Quân không tham gia.

Thấy cảnh này, rất nhiều người rất lo lắng.

Phùng Triêu Lâm ngồi dưới không ngừng nhìn ra cửa, nhìn một lúc đến khi các Lãnh đạo tỉnh ủy ngồi xuống, Phùng Triêu Lâm cũng không thấy Hồng Quân xuất hiện.

Vương Trạch Vinh vẫn nhìn tình hình trên đài, hắn phát hiện có một người đàn ông khoảng 50 tuổi khá xa lạ đi sau Uông Nhật Thần. Vương Trạch Vinh biết đó là người thay thế Hồng Quân.

Uông Nhật Thần nhìn xung quanh khiến rất nhiều người cúi thấp đầu xuống.

- Sau đây xin mời Trưởng ban Vương – ban Tổ chức cán bộ Trung ương thông báo quyết định điều chỉnh cán bộ.

Uông Nhật Thần nói.

Nghe thấy điều chỉnh cán bộ, mọi người đều dựng tai lên nghe ngóng.

Vương Triêu Chính nhìn quanh hội trường rồi nhìn công văn trên bàn mà đọc:

- Trung ương đã có quyết định, đồng chí Hồng Quân không đảm nhiệm chức Ủy viên Tỉnh ủy, thường vụ, Phó bí thư, chủ tịch tỉnh tỉnh Giang Sơn nữa, có phân công khác. Đồng chí Tả Quân Huy đảm nhiệm Ủy viên Tỉnh ủy, thường vụ, Phó bí thư, chủ tịch tỉnh tỉnh Giang Sơn.

Hả.

Rất nhiều người hít vào một hơi thật sâu, việc này quá đột nhiên.

Vương Triêu Chính lúc này liền giới thiệu tình hình của Tả Quân Huy.

Nghe Trưởng ban Vương nói, Phùng Triêu Lâm ngồi sau lưng Vương Trạch Vinh mà không thể tin vào tai này. Thời gian này y cũng nghe thấy tin Hồng Quân xảy ra chuyện, y đã đến nhà Hồng Quân một chuyến nhưng không thấy gì lạ cả. Đang khi Phùng Triêu Lâm yên tâm thì xuất hiện tình hình này.

Rất nhiều người cũng có cảm giác như Phùng Triêu Lâm, Triệu Lâm Phân cũng vô cùng sợ hãi.

Vương Trạch Vinh nhìn Tả Quân Huy, hắn biết Tả Quân Huy không phải người Uông hệ.

Bây giờ Tả Quân Huy mặc dù chỉ là Quyền chủ tịch tỉnh nhưng thành chủ tịch tỉnh thì không vấn đề gì. Đối với việc Tả Quân Huy thành chủ tịch tỉnh, các cán bộ đã biết tình hình đều không ngạc nhiên. Chủ tịch tỉnh đã thay đổi.

Nhìn Tả Quân Huy, lại nhìn Uông Nhật Thần, Vương Trạch Vinh biết đây là do Uông Nhật Thần thầm hoạt động. Đưa một người không phải Uông hệ đến làm chủ tịch tỉnh, mục đích của ông chính là nắm lấy vị trí Bí thư tỉnh ủy.

Bây giờ tỉnh Giang Sơn hoàn toàn là thiên hạ của Uông hệ, Tả Quân Huy có thể làm gì được không?

Hội nghị không lâu là kết thúc, chỉ điều chỉnh chủ tịch tỉnh mà thôi. Ra khỏi hội trường, vẻ mặt mọi người đều rất nghiêm túc.

Vương Trạch Vinh vừa ngồi vào xe thì Hạng Nam gọi tới.

- Trạch Vinh, kết thúc hội nghị chưa?

Vương Trạch Vinh nói:

- Vừa tuyên bố xong ạ.

Hạng Nam nói:

- Vợ và con Hồng Quân phải bị xử lý trước pháp luật, Hồng Quân cũng bị liên quan. Chẳng qua việc này diễn ra khiến Hồng Quân được điều chỉnh tới một vị trí không quan trọng. Tỉnh Giang Sơn bởi vì chuyện của nhà Hồng Quân mà không ít người bị dính vào.

Vương Trạch Vinh nói:

- Hôm nay con không thấy Hồng Quân xuất hiện.

Hạng Nam nói:

- Chuyện lần này đã đả kích Hồng Quân quá lớn, bây giờ nghe nói y đang ở bệnh viện. Bố gọi điện với con là nói một chút về tình hình của Tả Quân Huy. Tả Quân Huy không phải người Uông hệ, không phải của Lâm hệ. Y là người do vài bên tranh đoạt mà lên, con không cần quá lo lắng vì y. Uông Nhật Thần đồng ý để Tả Quân Huy tới tỉnh Giang Sơn làm chủ tịch tỉnh là nhằm khống chế vị trí Bí thư tỉnh ủy sau khi ông ta về hưu.

Vương Trạch Vinh không hề ngạc nhiên mà nói:

- Bố, bố bảo con nên làm như thế nào?

Hạng Nam nói:

- Sau khi Hồng Quân xuống, Uông Nhật Thần vì khống chế tỉnh Giang Sơn nên sẽ điều chỉnh bộ máy các cấp. Con cũng nên điều chỉnh các nhân viên gây ảnh hưởng tới sự phát triển của Thường Hồng.

Ý của Hạng Nam thì Vương Trạch Vinh đã nghĩ tới.

Nghĩ đến việc Hồng Quân vì người nhà mà bị bắt, Vương Trạch Vinh cũng lo lắng. Hắn có nhiều việc không thể lộ ra ngoài, xem ra về sau càng phải thêm cẩn thận.

Hồng Quân lần này coi như hoàn toàn ngã xuống, không ít người sẽ đi theo.

Lúc này Tiền Hồng rất kính phục Vương Trạch Vinh vì nghe tin Hồng Quân ngã. Hôm nay y sớm thấy vẻ mặt vui vẻ của Vương Trạch Vinh, bây giờ nhớ thì mới hiểu sao Bí thư Vương lại cao hứng như vậy. Chẳng lẽ Bí thư Vương sớm biết Hồng Quân sẽ ngã nên mới vui vẻ như vậy? Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ chỗ dựa ở Trung ương của Vương Trạch Vinh càng lúc càng mạnh. Đi theo lãnh đạo như vậy thì tiền đồ còn nhỏ sao?

Tiền Hồng càng nghĩ càng hưng phấn. Nhìn Triệu Lâm Phân, Tiền Hồng thầm than người phụ nữ quá ngu ngốc, chạy theo Phùng Triêu Lâm làm gì.