Quân Lâm Binh Vương

Chương 490: Thế giới này thật là rất điên cuồng a!




"Đánh đủ rồi. Rất thống khoái." Ưng Bác Không cuối cùng đánh thêm hai quyền, ba cước nữa. Lúc này mới dừng lại. Toàn thân Hải Trầm Phong da tróc thịt bong, trên mặt đủ mọi màu sắc, giống như con gấu trúc trong rạp xiếc vậy. 

"Đánh đủ rồi thì thả hắn đi làm việc thôi, bản thiếu gia cũng không phải phái hắn đi đấu trường." Quân Khương Lâm tức giận nói. Nói như thế nào Hải Trầm Phong hiện tại cũng coi như là người của mình, ngươi lại ở trước mặt ta đánh hắn như vậy. Còn coi mặt mũi của bản thiếu gia ra gì không? 

Hải Trầm Phong như được đại xá, cũng không để ý tới nỗi đau toàn thân, bò dậy rồi nhanh như chớp biến mất. 

Quân Khương Lâm quay đầu nhìn Ưng Bác Không, đang định nói gì, đột nhiên... 

"Ý" Một tiếng kêu bén nhọn cùng sợ hãi vang lên. Hai người đều giật nảy mình. 

Tiểu la lỵ Khả Nhi cẩn thận từng ly từng tí bưng nước trà lên. Lại đột nhiên phát hiện một chuyện. 

"Công tử, không tốt rồi, không tốt rồi, tiểu la lỵ thất kinh kêu lên. 

"Làm sao vậy?" 

"Là Đường công tử, Đường công tử hắn, hắn té xỉu rồi." Khả Nhi chỉ vào Đường đại công tử đang nằm trên mặt đất, vẻ mặt kinh hoảng. Chỉ thấy thân thể mềm như bún của Đường Nguyên co quắp lại, toàn thân thịt mỡ cũng không còn rung động nữa, nguyên lai đã sớm bất tỉnh rồi." 

"Chuyện gì xảy ra vậy?" Quân Khương Lâm ù ù cạc cạc tiến lên phía trước, không có người làm gì hắn, vậy sao hắn lại ngất như vậy nhỉ... 

Hắn tiến sát lên nhìn qua. Đặt tay lên mạch tượng của mập mạp, đột nhiên biểu hiện trên mặt của Quân Khương Lâm trở nên rất hưng phấn, hắn cứng họng nhìn chung quanh một lần, nói: "Đây là chuyện gì? Lại có thể khiến hắn xuất mồ hôi tới tình trạng mất nước như vậy, thật hiếm có. 

Xuất mồ hôi tới tình trạng mất nước, Đường đại thiếu gia thật đúng là có một không hai, lúc này có hy vọng giảm béo rồi. 

Kiếp trước lẫn kiếp này. Đây là lần đầu tiên Quân đại thiếu gia nhìn thấy tình trạng như vậy. 

Không biết là may mắn hay là bất hạnh, trọng lượng cơ thể mập mạp lúc này lại có thể giảm đi tới mười cân. Một ngày giảm mười, đây quả thực chính là kỷ lục của thế giới phương pháp giảm béo a! 

Quân đại thiếu gia luống cuống tay chân một hồi, khó khăn lắm mới đem được Đường đại thiếu gia vào nhà, còn may là Quân đại cao nhân mới đột phá, nếu không với trọng lượng của mập mạp này, một mình Quân đại cao nhân cũng thật là vô pháp lay động thân thể mập mạp này. 

Trọng lượng của mập mạp đúng là không thể chê được, thế nhưng đảm lược thực sự không được lớn lắm, Ưng đại chí tôn bên kia căn bản là chưa có làm gì, hắn đã sợ tới mức hôn mê một nửa. 

Quân đại thiếu gia biết lần này hắn căn bẳn không có nguy hiểm gì. Trực tiếp bóp miệng hắn tưới một ngụm nước lạnh có hòa lẫn muối vào. Đối với cái loại tình trạng như mập mạp này. Mất nước chính hẳn là nên dùng súp, nhưng mà bây giờ kiếm đâu ra? Dù sao "Nước muối" cũng có hiệu quả tương tự, quá bổ dưỡng đối với mập mạp cũng không tốt! 

Giải quyết xong nguy cơ mất nước, Quân đại thiếu gia ném thân thể mập mạp lên giường, xác định không có phát sinh việc gì, dù sao Ưng Bác Không vẫn đang chờ ở đằng kia, dường như có gì muốn nói nhưng lại xấu hổ không dám, trông bộ dạng hắn rất thú vị. 

Người ta thủy chung là một trong những bát đại chí tôn, để người ta đợi lâu cũng không tốt! 

Hơn nữa, đường đường là nhất đại chí tôn, Mời một vị thiếu niên chỉ giáo võ học quả cũng thật là có phần... 

Thế giới này thật là rất điên cuồng a! 

"Hở? Ngươi còn có chuyện gì sao?" Quân đại thiếu gia biết rõ còn cố hỏi, nói rõ chính là muốn nhìn Ưng đại chí tôn làm như thế nào mở miệng mời mình sau này thỉnh giáo đây. 

"Hôm nay ta có may mắn được gặp lệnh sư, ha ha, tu vi của lệnh sư tinh xảo, quả nhiên một thân tạo hóa công, học cứu uyên thâm. Lão phu cùng hắn say sưa nói chuyện rất lâu, cùng trao đổi võ học, hận là gặp nhau quá muộn, coi nhau như tri kỷ, thập phần tương đắc." Ưng Bác Không vân vể khuôn miệng nghĩ nửa ngày, rốt cục cũng tìm được ra lời dạo đầu, không thể không nói, lời dạo đầu này tương đối phù hợp với thân phận của Ưng đại chí tôn. 

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Quân đại thiếu gia không phải là Quân đại cao nhân, không biết tiền căn hậu quả mới có thể nói! 

"A?" Quân Khương Lâm thiếu chút nữa cười phá lên, trên mặt lại lộ ra vẻ hiếu kỳ, cùng thần sắc"Thì ra là thế". 

Ưng Bác Không điều chỉnh lại tinh thần, nói: "Hai ta trò chuyện với nhau rất vui. Về sau sư phụ của ngươi nói tới ngươi là đồ đệ của hắn, sư phụ ngươi rất bất đắc dĩ nói, lúc trước truyền thụ cho ngươi phi ưng phác kích thuật, mà thiên tư của ngươi mặc dù cũng không tồi, thế nhưng lười biếng thành tính, đến nay không thể dò ra sự biến ảo trong đó, khiến hắn rất đau lòng. Hôm nay hắn nhờ cơ duyên xảo hợp nên gặp ta, e hèm, mọi người đều biết lão phu chính là người nghiên cứu phi ưng thuật rõ nhất, cho nên hắn liền nhờ lão phu tới, chỉ điểm một chút cho ngươi." 

Ưng Bác Không càng nói càng chôi chảy, càng nói càng giống thật. Ai nhìn vào cơ hồ cũng tưởng là hắn nói thật, "Lão phu tuy cũng trăm sự bận bịu, thế nhưng nhân sinh khó có được một tri kỷ, hôm nay đã có duyên tri giao, cũng cố mà làm, cũng đành bớt chút thời gian chỉ bảo giúp đồ đệ của hắn." 

Quân đại thiếu gia bên này gục người xuống bàn, phảng phất như đang dốc lòng lắng nghe, kỳ thực một tay bịt mũi, cố gắng nín hơi, một tay ôm bụng, hít thở thật sâu, nín cười đến độ thật sự sắp dính nội thương rồi. 

Ưng Bác Không làm ra vẻ đạo mạo của cao nhân, thư thái nói ra một tràng, lại phất phất tay, dùng một loại ngữ khí không thèm đếm xỉa tới, nói: "Bây giờ ngươi ra ngoài, luyện qua công phu phi ưng pháp quyết mà sư phụ ngươi truyền đi, để lão phu nhìn xem, đến tột cùng là sai ở chỗ nào. Nhanh lên cho xong việc, lão phu phải khởi hành về thảo nguyên, lần này ra đi thời gian cũng không ngắn nữa. Đã chậm trễ không ít chính sự rồi."