Quan Lộ Thương Đồ

Chương 544: Ai Ra Mặt




Trương Tri Hành không phải chạy về tỉnh thành một mình, mà đi cùng với Khổng Trường Hà còn có hai công nhân bộ phận thị trường của rượu Vân Trì cùng nhau ngồi xe chạy tới Tân Vu, cộng thêm tài xế nữa, năm người chen nhau trên một chiếc Santana. Đi quốc lộ qua đây phải mất hơn 4 giờ đồng hồ, cũng không biết trong xe chật chội khó chịu đến cỡ nào. Đổi lại Trương Khác, đường ngắn còn chịu được, đường dài đã sớm chia ra hai xe để đi rồi.

Trên hội Giao dịch đường rượu tổ chức tại Thành Đô, rượu Vân Trì vung tiền như rác, trong một tuần hội tổ chức, phí dụng tuyên truyền dùng tại Thành Đô vượt quá 2 triệu. Khổng Trường Hà thuê hết ba chiếc phi thuyền duy nhất của Thành Đô để giải truyền đơn, nhằm hấp dẫn sự chú ý của các nhà bán hàng từ các nơi trên toàn quốc tới tham gia lễ hội. Đơn đặt hàng thu hoạch được ở trên lễ hội đã cao tới 200 triệu.

Phải hiểu được, mấy xưởng rượu của rượu Vân Trì trước khi trùng tổ, tổng doanh tiêu một năm cũng không đến 200 triệu.

Đạt được thành tích như vậy rất dễ khiến người mơ màng, may mà ý nghĩ của Trương Tri Hành còn thanh tỉnh. Trước đó còn tương đối ủy quyền đối với rượu Vân Trì, lúc này tự mình can thiệp đến các khâu như con đường kiến thiết, thay đổi công nghệ ủ rượu, khống chế chất lượng, quản lý tài vụ. Chỉ cần trong thời kỳ mở rộng nhanh chóng khống chế được toàn bộ các khâu, thì sẽ không bởi vì nhãn hiệu nhanh chóng mở rộng mà tan vỡ, xí nghiệp mới tính là bước được bước đầu tiên về hướng huy hoàng, bằng không thì chỉ là phù dung sớm nở tối tàn.

Sắp tới rượu Vân Trì có một đại hội thúc đẩy sản phẩm tại Kiến Nghiệp, Trương Tri Hành tự mình đến Kiến Nghiệp để đôn đốc.

Trước tiên Khổng Trường Hà phái hai công nhân của bộ phận thị trường đến hiện trường của đại hội do chi nhánh công ty tổ chức, bảo tài xế lái xe đưa hắn cùng với Trương Tri Hành đến khu biệt thự bên này, dù sao quan hệ giữa Trương Tri Hành và Cẩm Hồ cũng không thích hợp công khai.

Trương Tri Hành cùng Khổng Trường Hà mới vừa đi vào phòng khách của biệt thự, Diệp Kiến Bân cùng Diêu Văn Thịnh liền kề vai sát cánh đi vào. Hàn huyên chưa đến hai câu, Trương Khác đã xuống lầu nói những lời kia.

Diêu Văn Thịnh cầm lấy mớ giấy phác họa Trương Khác đưa cho. Nghe y nói muốn khu đất từ phía đông hồ Yến Quy đến Sư Đại Nam môn, Diêu Văn Thịnh kinh ngạc nhìn Diệp Kiến Bân một cái. Trải qua lần nói chuyện ngày hôm qua, hắn đều bị vây trong trạng thái phấn khởi, dựa vào giao tình từ bé với Diệp Kiến Bân, cứ muốn kéo hắn đến hồ Yến Quy đi một vòng. Đến bây giờ cả hai còn chưa có ngủ. Trước hồ Yến Quy và Sư Đại Nam môn có hai xưởng in nhuộm, bao gồm cả hai nhà xưởng này, khu đất đó khoảng 800 mẫu, coi như Khu Khoa học công nghệ của hạng mục kỹ thuật vườn ươm mà cần địa bàn lớn như vậy sao? Còn có vì sao phải trồng tất cả là sồi đỏ, còn lấy cái tên là Vườn Sồi?

Dù sao Diêu Văn Thịnh lý giải không sâu về Trương Khác. Diệp Kiến Bân cầm lấy bản phác họa trong tay Diêu Văn Thịnh lật xem một lúc, biết những thứ này đều xuất phát từ tay Hứa Tư. 15 phút trước khi Trương Khác gọi điện thoại bảo hắn chạy tới còn nghe được giọng của Hứa Tư bên cạnh y, lúc này có lẽ rời khỏi biệt thự rồi. Giống như hắn thương tiếc Tôn Tịnh Hương vậy, cũng có thể cảm nhận được cảm tình của Trương Khác đối với Hứa Tư:

- Ý nghĩ rất tốt, tôi cũng không thích kiến trúc công nghiệp lạnh tanh, tên gọi vô vị. Gọi là Vườn Sồi được rồi.

Đây là hắn lấy việc công làm việc tư. Ngõ Học Phủ ngày càng đổ nát. Mặc dù trong TP.Kiến Nghiệp đưa nó vào danh sách cần cải tạo, nhưng các phương thế lực tranh đoạt khối thịt béo ở đây, khiến cho ngõ Học Phủ rơi vào tình trạng bỏ ngỏ. Hắn cũng không phải là mơ ước miếng thịt này, mà là không muốn ngõ Học Phủ, nơi tọa lạc của 1978 bị khiến cho chướng khí mù mịt. Hắn không có liên hệ đặc biệt mật thiết với trong TP.Kiến Nghiệp, thế nhưng đem hai hạng mục Khu Khoa học công nghệ của Cẩm Hồ cùng cải tạo ngõ Học Phủ buộc cùng một chỗ, như vậy sẽ dễ thao tác hơn nhiều.

Trương Khác có thể hiểu rõ tâm tư của Diệp Kiến Bân. Trước đó Diệp Kiến Bân vẫn luôn giựt giây mình theo hắn cùng làm địa ốc, chủ yếu vẫn là ôm lấy công trình cải tạo ngõ Học Phủ. Trước đó là Trương Khác không muốn bước chân vào ngành địa ốc, nên vẫn lảng tránh kiến nghị của Diệp Kiến Bân. Khu Khoa học công nghệ cũng muốn ủy thác Thế Kỷ Cẩm Hồ cùng nhau khai phát kiến thiết, buộc chặt cùng với công trình cải tạo ngõ Học Phủ lại chẳng qua là thuận nước giong thuyền. Y gật đầu, nói:

- Muốn gom lại cùng nhau thì nhất định phải có một danh nghĩa quang minh chính đại. Tôi thấy như vậy được rồi, nắm lấy toàn bộ ngõ Học Phủ, ngoại trừ các cửa hàng ven đường, vùng giữa ngõ Học Phủ và phía tường đông đại học Đông Hải lấy ra để mở mang khu nhà trọ cao cấp, do Khu Khoa học công nghệ mua lại, cho nhân viên kỹ thuật công tác tại Khu Khoa học công nghệ thuê với giá rẻ...

- Nói như vậy, sau khi Khu Khoa học công nghệ xây dựng thành, sợ phải chiếm tới ngàn mẫu rồi?

Trước kia Trương Tri Hành đã học bảy năm Địa học tại Kiến Nghiệp, do quan hệ công tác, hàng năm cơ hội lui tới Kiến Nghiệp cũng nhiều, rất lý giải đối với tình huống của vùng hồ Yến Quy, hắn rất quan tâm đến hướng đi của Cẩm Hồ. Thế nhưng thông thường đều phải khắc chế không can thiệp sự vụ của Cẩm Hồ. Nếu ở đây thì cũng phải chen vào một hai câu:

- Phương án Khu Khoa học công nghệ cũng đưa ra rồi, hiện tại trong TP.Kiến Nghiệp có động tĩnh gì hay chưa? Tôi thấy kế hoạch Khu Khoa học công nghệ phải đợi trong TP.Kiến Nghiệp có phản ứng trước, rồi mọi người mới đưa ra.

Diệp Kiến Bân còn vừa mới giới thiệu tên của Diêu Văn Thịnh cho Trương Tri Hành, còn chưa tường tận giới thiệu thân phận cùng bối cảnh của Diêu Văn Thịnh. Trương Tri Hành thấy Diệp Kiến Bân ôm cả vai Diêu Văn Thịnh đi vào, cũng không có tỉ mỉ suy nghĩ đến.

- Kế hoạch Khu Khoa học công nghệ, hiện tại con mới có một khái niệm.

Trương Khác tường tận giới thiệu cho ba về thân phận của Diêu Văn Thịnh:

- Tất cả còn có Văn Thịnh giúp đỡ nghĩ cách...

Vừa rồi lời nói nhằm vào trong TP.Kiến Nghiệp có chút không thích hợp, song Trương Tri Hành cũng không có cảm thấy có trở ngại gì, cũng biết đối với Diêu Văn Thịnh thì TP.Kiến Nghiệp, tỉnh Đông Hải có thể là cầu thang trên sĩ đồ của hắn, những nhân tài này ngồi ở đây là đồng bọn trên sĩ đồ của hắn. Tuy nhiên sự xuất hiện của Diêu Văn Thịnh cũng thực sự là đưa than sưởi ấm cho Cẩm Hồ trong ngày tuyết rơi.

- Trong TP.Kiến Nghiệp ai sẽ đứng ra thúc đẩy chuyện này? - Trương Tri Hành hỏi.

Trước đó, trong TP.Kiến Nghiệp bảo trì trầm mặc, phản ứng chậm chạp cũng chủ yếu là bởi vì quan hệ giằng co giữa tỉnh trưởng Lý Viễn Hồ và Cẩm Hồ. Lúc này có Cố gia giúp đỡ hòa hoãn quan hệ của song phương, hạng mục Khu Khoa học công nghệ bố trí tại Kiến Nghiệp thì không hề nghi ngờ là chính sách quan trọng nhất, cấp bậc Diêu Văn Thịnh hơi thấp, lại mới đến, mặc dù có Cố gia ở sau lưng triển khai, tính công là lớn nhất. Nhưng lần này công lao bề ngoài lại phải tặng cho người khác, huống chi trong TP.Kiến Nghiệp cũng đích xác yêu cầu một người đủ phân lượng đứng ra làm vai chính, để thúc đẩy hạng mục Khu Khoa học công nghệ.

- Tôi có thể thuận lợi điều đến Kiến Nghiệp, may mà có thị trưởng Vương Duy Quân hỗ trợ...

Diêu Văn Thịnh không đem chuyện nói hết. Nếu không phải Trương Tri Hành chủ động hỏi câu này, hắn vẫn không nói ra tên của Vương Duy Quân:

- Thị trưởng Vương Duy Quân từng là thư ký của gia gia tôi...

Vương Duy Quân là phó thị trưởng. Nhưng đồng thời cũng là Thường ủy Thành ủy, địa vị trong Chính phủ TP.Kiến Nghiệp hơi thấp so với phó thị trưởng Thường vụ, Thường ủy Thành ủy Hồ Tôn Khánh, nhưng địa vị cao hơn phó thị trưởng thông thường.

Đêm qua mới biết thân phận chân thực của Diêu Văn Thịnh, còn chưa kịp thu thập tư liệu tương quan cùng tiền cố vấn Ủy viên Cố Trường Canh. Nghĩ đến lai lịch của vài Thường ủy TP.Kiến Nghiệp cũng không ít, nhưng không ngờ phó thị trưởng Thường ủy Vương Duy Quân lại đã từng đảm nhiệm qua thư ký của Cố Trường Canh, nghĩ đến Cố Trường Canh đưa Diêu Văn Thịnh tới Kiến Nghiệp, ngoại trừ Diệp gia, cũng không thể không có an bài khác.

Đối với Vương Duy Quân, Trương Khác chỉ có ấn tượng phiến diện từ trên báo, TV cùng tư liệu. Tuy nhiên điều này không quan trọng. Sau này mình cứ tin vào Diêu Văn Thịnh là được. Trương Khác hỏi ba mình:

- Ba xem buổi trưa có thích hợp mời thị trưởng Vương Duy Quân cùng nhau ăn cơm hay không, hen luôn cả bác Kim...

Trương Tri Hành nhìn đồng hồ đeo tay một cái, lúc này sợ Vương Duy Quân sớm có an bài, giờ mà gọi điện thoại hẹn thì có chút thất lễ.

Diêu Văn Thịnh nói:

- Nếu không để tôi gọi điện thoại liên hệ xem sao?

Không quản Vương Duy Quân có thể thoát ra đến đây được hay không, Trương Khác đều phải gọi điện thoại mời Kim Quốc Hải qua đây dùng cơm. Lúc này Kim Quốc Hải là phó bí thư Chính pháp ủy tỉnh, sở trưởng Sở Công an, bình thường Trương Khác đến Kiến Nghiệp cũng không có cơ hội đi tìm hắn, ngày hôm nay vừa lúc ba y chạy tới tỉnh thành, dù 1 giờ trưa mời Kim Quốc Hải qua đây gặp cũng sẽ không đường đột.

Buổi sáng Diêu Văn Thịnh đã bớt chút thời gian báo cáo lại với Vương Duy Quân chuyện đêm qua, buổi trưa vốn muốn kéo Diệp Kiến Bân và Vương Duy Quân cùng nhau ăn cơm -- cho rằng buổi trưa Trương Khác vẫn chưa dậy, nên không hẹn Trương Khác -- nhưng bị điện thoại của Trương Khác đột nhiên gọi qua. Buổi trưa Vương Duy Quân không có an bài khác, nhận được điện thoại của Diêu Văn Thịnh, liền ngồi xe qua đây, vừa vặn cùng xe của Kim Quốc Hải trước sau lần lượt vào công viên Sư Tử.

Vương Duy Quân cùng Cố gia có quan hệ sâu xa, không chỉ từng đảm nhiệm thư ký của Cố Trường Canh, hơn nữa còn là bạn học của Trần Tân Dân, con rể út của Cố Trường Canh, cũng là dượng của Diêu Văn Thịnh.

Cố Trường Canh gọi điện thoại tìm hắn nói muốn đưa Diêu Văn Thịnh đến Kiến Nghiệp nhờ hắn chiếu cố, hắn nào có lý không đáp ứng? Không nghĩ đến tình dẫn dắt trước kia, dù cho suy nghĩ đến sĩ đồ sau này, hắn cũng muốn làm tốt quan hệ cùng Cố gia.

Vẫn là sau khi đến Kiến Nghiệp vào ngày 30, Diêu Văn Thịnh mới tiết lộ ý đồ của hắn cho Vương Duy Quân.

Sớm tại ngày 28, thực nghiệp Gia Tín công bố tăng phương án tịnh cấu tại Đông Hải đã gây nên sóng to gió lớn, trong TP.Kiến Nghiệp mới bắt đầu đứng ngồi không yên. Sợ hạng mục Khu Khoa học công nghệ của Cẩm Hồ sẽ bị thành phố khác giành mất.

Năm nay Vương Duy Quân 50 tuổi, vóc dáng không cao, người rất gầy gò, đầu hói, khí chất lại hào hoa phong nhã. Khi gặp Kim Quốc Hải tại cửa tiểu khu, mặc dù không quá quen, nhưng hắn biết Kim Quốc Hải là do Từ Học Bình một tay đề bạt lên, tạm giữ chức ởHải Châu, có quan hệ mật thiết với cha con Trương Tri Hành, Trương Khác. Thấy hắn cùng mình đến tiểu khu, chào hỏi hai câu bắt tay nhau rồi cùng đi, thân mật tựa như bạn cũ nhiều năm.

Vương Duy Quân cũng đặc biệt thân thiết với Trương Tri Hành, mặc dù hắn là cấp Chính sở, Trương Tri Hành là cấp Phó sở, nhưng Trương Tri Hành có một đứa con dám thách thức cả tỉnh trưởng Lý Viễn Hồ. Vương Duy Quân vô ý thức cảm thấy thân phận của Trương Tri Hành không thua kém mình, thấy Trương Tri Hành muốn xuống bậc thang tiếp đón, vội vàng giành trước nắm tay hắn, không để hắn đi xuống cầu thang.

Nhưng mà, Vương Duy Quân giành càng nhiều thời gian hơn để quan sát Trương Khác. Trong khoảng thời gian này, Trương Khác ở trong tỉnh nhận được sự quan tâm còn hơn cả cha y Trương Tri Hành. Hắn đã biết nội dung buổi nói chuyện đêm qua của Trương Khác, Diệp Kiến Bân, Diêu Văn Thịnh -- còn chưa biết quy hoạch càng cụ thể hơn cùng tên địa danh chính thức mà Trương Khác đã nói với Diêu Văn Thịnh -- Trước đó cũng không nghĩ đến hạng mục Khu Khoa học công nghệ của Cẩm Hồ sẽ là kế hoạch khí thế to lớn như vậy, không chỉ vì thỏa mãn yêu cầu kỹ thuật tự thân ươm của tập đoàn Ái Đạt, quỹ đầu tư sáng nghiệp 300 triệu quốc nội có thể nói quy mô chưa từng có, nhất định có thể hấp dẫn các nhà sáng nghiệp tương quan với lĩnh vực tiêu dùng điện tử từ các nơi toàn quốc tập hợp đến Kiến Nghiệp, trực tiếp thúc đẩy sản nghiệp điện tử thông tin của TP.Kiến Nghiệp. Mà bỏ phí tài trợ cuộc thi sáng nghiệp cùng phát minh học thuật do các sinh viên trường cao đẳng toàn quốc tham dự, càng có thể tạo thành ảnh hưởng có tính toàn quốc.

Về ý nghĩ, thanh niên này có một ý nghĩ vượt quá người bình thường rất nhiều. Nhìn Trương Khác khí độ thong dong đứng ở phía sau cha hắn Trương Tri Hành, cẩn thủ thân phận cùng lễ tiết của vãn bối, trong lòng Vương Duy Quân hơi cảm khái, kỳ tích quật khởi của Cẩm Hồ thực sự là khiến người rất khó tưởng tượng.

Kim Quốc Hải thì lại rất tùy tiện, rất thật cao hứng thấy được Trương Khác ở trong thời gian ba năm ngắn ngủi tỏa ra được quang mang sáng chói như vậy. Tuy nói trong lòng Lý Viễn Hồ rất không ưa Cẩm Hồ, nhưng Kim Quốc Hải cũng tin tưởng Lý Viễn Hồ là áp chế không được quang mang của Cẩm Hồ, hắn chỉ là bảo vệ tốt bản phận của mình, cũng sẽ không đi tận lực nịnh bợ Lý Viễn Hồ, cũng không sợ hãi Lý Viễn Hồ sẽ tự dưng giận chó đánh mèo với mình.

Nhận được điện thoại của Trương Khác, nói là ba y Trương Tri Hành vừa vặn đến Kiến Nghiệp, Kim Quốc Hải liền vui vẻ tới đây, cũng không nghĩ tới sự tình đã có hi vọng chuyển biến.

Buổi trưa phân ra ba xe chạy đến Vọng Giang các ở giữa sườn núi Sư Tử dùng cơm. Trước mặt Vương Duy Quân cũng không tiện nói chuyện chi tiết về hạng mục Khu Khoa học công nghệ. Chỉ chờ Vương Duy Quân thúc đẩy trong TP.Kiến Nghiệp thì hạng mục Khu Khoa học công nghệ sẽ hình thành ý kiến thống nhất, đợi trong TP.Kiến Nghiệp hình thành ý kiến thống nhất rồi, bên Cẩm Hồ sẽ để Trần Tín Sinh hoặc là Tô Tân Đông đại biểu tập đoàn Ái Đạt chính thức cùng Chính phủ TP.Kiến Nghiệp nói chuyện tường tận về hợp tác với hạng mục Khu Khoa học công nghệ.

Trương Khác còn đem việc tối hôm qua Hoàng Khắc Quần cùng Liễu Chí Quân mời y cùng ăn cơm nói cho Vương Duy Quân. Diêu Văn Thịnh nghe, nhìn xem họ có kéo theo cả Hoàng Khắc Quần hay không? Phương diện này có lẽ Hoàng Khắc Quần sẽ phải cùng Vương Duy Quân phân chia công lao. Thế nhưng Hoàng Khắc Quần vừa mới điều đến Chính phủ TP.Kiến Nghiệp đảm nhiệm phó thị trưởng, chức vụ phân công quản lý còn chưa có xác nhận, song dù sao trên đầu còn đội cái mũ chủ nhiệm viên khu kỹ thuật cao tân, nếu như kéo cả hắn vào, ngày sau rất nhiều chuyện đều sẽ tương đối thuận lợi hơn.