Quan Môn

Chương 1044: Báo săn cùng chó ngao Tây Tạng




- Không được, tôi phải làm tinh tường tình huống......

Nam Cung Vân biết được phụ thân Nam Cung Thủ Chuyết khả năng bị anh họ Nam Cung Ly khống chế thì lập tức khẩn trương.

Mặc dù nói tin tức hiện tại lấy được cũng không chứng minh là tổ phụ Nam Cung Kinh Hồng xảy ra điều gì, nhưng với tư cách gia chủ đương thời, nếu như Nam Cung Thủ Chuyết xảy ra chuyện gì thì vẫn sẽ ảnh hưởng đến ổn định của Nam Cung thế gia.

Hơn nữa theo như cảm giác của Nam Cung Vân thì tựa hồ bên tronng Nam Cung thế gia đã xảy ra chính biến.

- An tâm một chút chớ vội.

Diệp Khai lập tức ngăn trở Nam Cung Vân vọng động, hắn suy nghĩ một chút rồi trầm ổn phân tích:

- Hiện tại chúng ta chỉ mới nghe lén được mấy câu, cũng không thể đủ xác định cha cô đã bị đám Nam Cung Ly khống chế, dù sao với tư cách gia chủ, ông không đến mức cứ như vậy dễ dàng bị người giam lại a? Chỉ sau khi chúng ta làm rỗ chân tướng mới có thể cân nhắc phải chăng nên động thủ.

Cách nghĩ của Diệp Khai tự nhiên là xuất phát từ ổn thỏa, cũng có đạo lý.

Tại đây dù sao cũng là Paris, nếu như làm ra động tĩnh khá lớn, lại không bắt được sơ hở của Nam Cung Ly vậy thì chuyện tiếp theo không dễ rồi.

Vạn nhất kinh động đến cảnh sát Paris, thậm chí là quân đội Paris ra mặt, chuyện liên quan đến chính trị, thậm chí nâng tầm quốc tế thì không ai có cách nào đem chuyện này nhẹ nhõm giải quyết hết.

- Tôi không chờ được, tôi phải lẻn vào trong trang trại rượu thăm dò một chút tình huống.

Nam Cung Vân ngồi được mấy phút rốt cục lại không yên, đứng lên nói với Diệp Khai.

Diệp Khai khuyên hai câu, thấy Nam Cung Vân đã định chủ ý liền cũng thôi không lãng phí thời gian.

Theo thân thủ mà nói, Nam Cung Vân cũng coi là siêu nhất lưu hảo thủ trong Nam Cung thế gia, nhất là một thân trang bị càng xuất thần nhập hóa, quỷ thần khó lường. Bất kỳ thứ gì tiếp cận cô ta trong vòng 10mđều có nguy hiểm một kiếm phong hầu.

Đối với vấn đề này, Diệp Khai đã thấy qua nên cũng có lòng tin. Nhưng cân nhắc đến Nam Cung Ly khẳng định cũng không phải loại lương thiện, hơn nữa khả năng có số lượng lớn súng ống, Diệp Khai vẫn có chút lo lắng.

- Tôi có thể ứng phó.

Nam Cung Vân đổi lại đồ màu đen, đội mũ đen lên đầu, cả người như hòa vào đêm tối.

- Không thể khinh thường.

Diệp Khai nhìn thoáng qua Nam Cung Vân đã chuẩn bị sẵn sàng:

- Chúng ta vẫn chưa rõ tình hình trong trang trại.

- Kiến trúc của người Pháp phần lớn giống nhau.

Nam Cung Vân rất có kinh nghiệm, chắc là trước kia đã tiếp xúc nhiều.

- Vậy cô..... Hết thảy coi chừng a.

Diệp Khai thấy Nam Cung Vân đã quyết tâm như thế thì cũng không nói gì thêm, chỉ phân phó người của mình hết sức phối hợp, không muốn lật thuyền trong cống rãnh.

Lần này đi trước vào Paris phối hợp hành động có chừng hơn hai mươi người, đều là tinh anh trong tinh anh, cũng là lực lượng mà đám Lê Đại âm thầm tích súc mấy năm qua.

Diệp Khai sở dĩ không làm kinh động nhân thủ bên cục cảnh vệ trung ương, chủ yếu vẫn là xuất phát từ giữ bí mật...

Người của cục cảnh vệ trung ương đi sau, sau đó sẽ thay Diệp Khai cùng Nam Cung Vân đi vào Châu Âu, với tư cách bia ngắm hấp dẫn lực chú ý của các thế lực, để cho Diệp Khai tiện hành động.

Vệ sĩ của Nam Cung Vân cũng có mấy người, lúc này chưa tới. Để đảm bảo hành động lần này, ngoại trừ Nam Cung Vân còn thêm sáu người mà Diệp Khai cung cấp, dĩ nhiên còn có nhiệm vụ bảo đảm an toàn cho hắn.

Dù sao, Diệp Khai mới là đối tượng mà bọn họ cần nghiêm khắc bảo hộ.

Sau nửa giờ, Diệp Khai cùng mấy người Nam Cung Vân đi xe tới ngoài trang trại rượu, trong bóng đêm quan sát hoàn cảnh chung quanh.

- Chưa từng nghe nói qua tên trang trại rượu này.

Diệp Khai thông qua kính hồng ngoại quan sát kiến trúc đối diện, nói với Nam Cung Vân.

- Nếu là chuyện muốn che dấu tai mắt người khác thì đương nhiên không thích hợp lựa chọn trang trại rượu quá nổi danh . Nam Cung Vân cũng cầm kính hồng ngoại trong tay. Đây chính là hàng cao cấp của quân đội, không biết cô ta lấy từ đâu ra. Tuy hiệu quả rất tốt, có thể nhìn ra phân bố hỏa lực của đối phương nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng là khối lượng quá nặng, cầm không quá thuận tiện.

Trang trại rượu này khá kín đáo, nằm trên vùng đồi thấp có nhiều cây, chung quanh còn có sông nhỏ vờn quanh, phong thuỷ không tệ, mấy tòa nhà đều ẩn dưới tàng cây không dễ quan sát động tĩnh.

Nếu không phải đám Lê Đại sớm một bước cài đặt thiết bị nghe lén trên người của Nam Cung Ly thì bọn họ căn bản không có khả năng rõ được nội tình nơi này. Dù là hiện tại, từ thiết bị giám sát cũng chỉ có thể nhìn ra được hoạt động của Nam Cung Ly trong trang trại, ngẫu nhiên cũng có thể nghe được giọng đối thoại của hắn và người khác.

- Suỵt, đừng lên tiếng , giống như có người tới......

Nam Cung Vân bỗng nhiên nhỏ giọng nói với Diệp Khai.

Diệp Khai nhìn qua thiết bị hồng ngoại tong tay Nam Cung Vân, liền phát hiện trên màn hình có mấy cái điểm nhỏ màu đỏ dang di động rất nhanh tới đây, dường như là xông lại.

- Cái gì mà chạy nhanh như vậy?

Diệp Khai nhìn những đốm đỏ kia, không khỏi có chút ngạc nhiên hỏi.

Theo như kinh nghiệm của Diệp Khai thì con người nhất định không có khả năng chạy nhanh như vậy. Nhưng theo hình thể tựa hồ lại không giống như chó dữ khiến hắn cảm thấy có chút kinh ngạc.

- Báo săn.

Nam Cung Vân có kinh nghiệm phong phú hơn về phương diện này , cô nhìn thoáng qua, lập tức liền làm ra phán đoán.

Các phú hào Châu Âu thì nuôi dưỡng chó dữ đã không thể thỏa mãn yêu cầu của bọn họ, nên nuôi dưỡng báo săn trong địa bàn riêng của mình đã trở thành mốt .

Chỉ là mọi người thật không ngờ, Nam Cung Ly lại nuôi không dưới sáu đầu báo săn trong trang trại.

Lực sát thương của loài này mạnh hơn nhiều so với chó săn, nhất là phương diện tốc thì chó ăn không cách nào với tới.

Trong lúc nói chuyện, sáu đầu báo săn đã lao đến, trong bóng đêm, mười hai con mắt giống như mười hai ngọn đèn xanh lét, tuy ở trong xe nhưng bọn họ cũng có thể cảm nhận được một loại uy hiếp trí mạng.

- Nổ súng?

Diệp Khai nghĩ nghĩ, cuối cùng cảm thấy không nắm chắc một kích lấy mạng.

Báo săn vốn đã nhanh nhẹn, trải qua huấn luyện càng hiểu được như thế nào tránh né uy hiếp tử vong, cho nên chỉ dựa vào súng ngắn để đối phó chúng, tựa hồ là không quá tin cậy, ngược lại dễ dàng dẫn xuất hung tính vậy thì càng phiền toái.

Tối trọng yếu nhất là Diệp Khai lo lắng một khi nổ súng sẽ đánh rắn động cỏ.

- Không thể nổ súng.

quả nhiên, Nam Cung Vân lập tức lắc đầu nói.

Cô ta trước khi đến đã có chuẩn bị nhất định, lúc này liền lấy từ đằng sau ra một cái bao, lục trong đó mấy thứ rồi ném ra ngoài.

- Đó là cái gì?

Diệp Khai hỏi.

- Thỏ sống tẩm độc, còn rất khỏe.

Nam Cung Vân hồi đáp.

Mấy con thỏ đã bị hạ độc, chỉ có thể giãy dụa, nhưng là dù sao cũng là vật còn sống, mấy con báo săn thấy được liền lập tức vây quanh.

Báo săn cùng chó săn cũng không quá đồng dạng, muốn huấn luyện bọn chúng ngoan ngoãn cũng không dễ dàng. Nhất là sau khi chúng ngửi thấy máu tanh thì lập tức hưng phấn, nhao nhao xông lên phía trước, cắn xé đám thỏ.

Sau chừng 10 phút, đám báo săn đều nằm vật xuống đồng cỏ.

Đúng lúc này, Nam Cung Vân liền từ trên xe nhảy xuống, cổ tay khẽ đảo một lát đã đâm trúng cổ họng sáu con báo.

- Vậy cũng là bảo hộ động vật a?

Diệp Khai nhìn rồi nói.

- Hiện tại không giải quyết, đợi lát nữa chúng ta sẽ có phiền toái.

Nam Cung Vân hồi đáp.

Tiếp đó Nam Cung Vân lại nhìn Diệp Khai:

- Anh cũng đừng tiến vào, bằng không mà nói, tôi còn phải phân thần chiếu cố anh.

-......

Diệp Khai há to miệng nhưng không nói gì thêm.

Nam Cung Vân lại dùng dụng cụ nhìn ban đêm xem hoàn cảnh chung quanh, sau đó cùng mấy tên thủ hạ của Lê Đại thận trọng tiến vào trang trại. Trên đường đi có rừng cây thấp thoáng, cho nên cũng hạ tỷ lệ bị phát hiện xuống.

Bất quá vào lúc tiếp cận cách kiến trúc chừng hơn 50m thì bọn họ liền phát hiện tình huống mới.

Đối diện truyền đến tiếng hít thở của chó săn, nghe ra chừng trên chục con.

- Là chó ngao Tây Tạng!

Nam Cung Vân ngừng một chút, cau mày nói.

- Khốn kiếp!

Một tên thủ hạ của Lê Đại nghe xong, lập tức thầm mắng một câu.

Chó ngao Tây Tạng còn phiền toái hơn cả báo săn. Báo săn còn có thể cho hạ dược giải quyết hết, nhưng chó ngao Tây Tạng nếu như không phải chủ nhân cho ăn thì sẽ không ăn. Muốn giải quyết êm gọn chúng không phải chuyện dễ dàng.

- Gia hỏa Nam Cung Ly bỏ tiền vốn lớn như vậy, rõ ràng nuôi dưỡng cả báo săn cùng chó ngao Tây Tạng?

Nam Cung Vân cũng kinh ngạc.

- Nếu như không được, trước hết dùng thôi miên khí thể a?

Một gã thủ hạ đề nghị.

Bởi vì bọn họ đã sớm đến Paris, cho nên các phương diện chuẩn bị vẫn tương đối nguyên vẹn, vốn là để cho Diệp Khai làm việc thuận tiện, lúc này lại không nghĩ tới phát huy công dụng ở đây, coi như là Nam Cung Vân vận khí tốt.

- Cũng chỉ có thể làm như vậy.

Nam Cung Vân cũng không có cách nào tốt hơn, gật đầu đồng ý.

Mấy tên thủ hạ của Lê Đại lập tức lấy ra bình thôi miên khí thể sau đó đeo mặt nã dưỡng sinh vào rồi ném bình khí vào trong sân.

Vào lúc khí ngạt đậm đặc bốc lên, đám chó ngao Tây Tạng cực kỳ cảnh giác lập tức cảm nhận được không đúng.

Chúng lung la lung lay ngã xuống đất, giống như là uống rượu bị say.