Quan Môn

Chương 698: Hết thảy đều kết thúc





Ngay lúc Diệp Khai đang tương đối vướng mắc, Cố Thành bắt đầu nói rồi:
- Vừa mới biết rõ, phụ thân của đồng chí Diệp Khai cư nhiên chính là đồng chí Tử Bình, điều này làm cho ta cảm thấy được có chút ngoài ý muốn, bất quá cẩn thận nghĩ lại một hồi, lại là hợp tình hợp lý.
- Lời này của Cố bí thư, có ý tứ gì?
Diệp Khai hỏi ngược lại.
- Đổi lại một người khác, không có nền tảng gì, cũng không thể được đồng chí Nhạc Sơn đại lực ủng hộ, huống hồ ngươi lại còn trẻ như vậy.
Cố Thành nhìn Diệp Khai liếc , sau đó nói:
- Đã có bối cảnh là Diệp gia, ngươi dĩ nhiên là không cần lo lắng những sự tình loạn thất bát tao khác sẽ quấy nhiễu công tác của ngươi.
- Cái này thì ta thừa nhận. Đôi khi, gia thế xác thực rất trọng yếu, nhất là ở trong quan trường.
Diệp Khai nhẹ gật đầu, cũng không phủ nhận điểm này.
Trên thực tế chính là như thế, con cháu thế gia, bản thân liền dễ dàng hơn người bình thường, càng dễ đạt được các loại tài nguyên, ví dụ như tài nguyên chính trị, tài nguyên kinh tế, tài nguyên tình báo, vân vân, những điều này đều là mượn lấy tiện lợi của quyền lực, từ phương diện khác mà nói, cũng là dựa vào tổ ấm, Cố Thành nói lời bình với hắn như vậy, cũng không có lỗi lầm gì.
- Quyết định của Cố bí thư, khiến cho ta cảm giác có chút ngoài ý muốn.
Diệp Khai không có gì không dám nói:
- Ta cho rằng, kế tiếp còn phải hướng Cố bí thư học tập nhiều thứ hơn, ai biết Cố bí thư lại không chơi với ta nữa rồi.
- Ha ha, ta đã già, không chơi được một chỗ với người trẻ tuổi các ngươi.
Cố Thành đối với từ ngữ có chút khói lửa của Diệp Khai, cũng không có phản ứng gì, chỉ là vừa cười vừa nói:
- Hoa đào tiên nhân trồng cây đào, cây đào trưởng thành, hoa đào tiên nhân cũng liền nên công thành lui thân. Còn như thế nào quản lý cái đào viên này, tự nhiên có rất nhiều người có thể làm được, hoa đào tiên nhân không cần phải sống quãng đời còn lại trong đào viên, nên đi thì đi, đây là chính đạo.
Ngươi ngược lại là nghĩ thoáng a, trong nội tâm Diệp Khai lẩm bẩm một câu, sau đó liền nói:
- Ta đối với bản thân của hoa đào tiên nhân cũng không có ý kiến gì, chỉ là vườn quá lớn, cây đào quá nhiều, khó tránh khỏi tốt xấu lẫn lộn, có sinh ra côn trùng, có bên trong hủ nát rồi, không thu thập một chút là không được, ta liền cố gắng mà trở thành người làm vườn rồi.
Ý của hắn cũng nói rất rõ ràng, ta đối với bản thân Cố Thành ngươi không có ý kiến gì, nhưng mà đám quan chức được đề bạt dưới tay ngươi, nếu như bọn hắn làm sai việc, ta đây là Bí thư kỷ ủy tự nhiên là không thể đổ trách nhiệm cho người khác, là phải trợ giúp bọn hắn nhận thức được sai lầm của mình, hơn nữa còn phải gánh trách nhiệm đấy.
- Mọi vật đều do trời chọn, kẻ phù hợp mới có thể sinh tồn.
Cố Thành nhìn xem Diệp Khai nói ra:
- Hoa đào tiên nhân đi rồi thì đào viên liền là của người khác, tùy tiện giày vò như thế nào, đó là chuyện của người đến sau, Diệp bí thư ngươi nói có đúng hay không?
- Cố Binh ở Australia rất tốt rồi, chỗ kia rất thích hợp với tu tâm dưỡng tính.
Sau khi Diệp Khai nghĩ nghĩ, rốt cục tỏ thái độ nói.
Cố bí thư người ta đã có thành ý như vậy, ngay cả thủ hạ cũng không để ý, như vậy Diệp Khai hắn cũng không muốn quấn chặt lấy, huống chi chuyện của Cố Binh, nguyên vốn là cũng không nghiêm trọng giống như vậy, cho dù là buông tay, thì cũng chỉ là một câu nói.
- Cảm ơn. Cố Thành hé mắt, nhổ ra hai chữ.
- Tại sao hắn có thể làm như vậy?
Ở một cái tiểu viện bên trong Bắc Kinh, Cố lão có chút tức giận đem quải trượng ném văng ra ngoài, đập nát một cái bình hoa cao hơn người.
Sau khi đột nhiên nhân được tin tức Cố Thành yêu cầu sớm lui xuống, tâm tình của Cố lão hiển nhiên là vô cùng chấn động, bởi vì từ trước đến nay, Cố Thành đều không nói với lão chuyện này.
Quá đột nhiên! Lại khiến cho hắn một chút chuẩn bị cũng không có!
- Không có quan hệ trong cục diện chính trị, đôi khi xác thực rất bất tiện.
Trần Chiêu Vũ nhìn Cố lão đang nổi giận, tự nhiên nói.
Hai người bọn họ đều là người đã lui xuống, trước kia có một ít mạng lưới quan hệ, hiện tại cũng đã bắt đầu dần dần yếu bớt hoặc là có xu thế phân hóa, trước kia là dựa vào quyền lực của mình để làm ra được tấm lưới quan hệ, nhưng mà hiện tại cũng chỉ có thể dựa vào cảm tình để gắn bó lợi ích của đoàn thể nhỏ này, khiến cho nó không đến mức sụp đổ nhanh như vậy.
Nhưng đó là đối với Cố lão, còn mạng lưới liên lạc của Trần Chiêu Vũ thì đỡ hơn một ít, mạng lưới liên lạc của Cố lão chủ yếu tập trung ở bên phía tỉnh Hà Đông, nhất là dùng Cố Thành làm nhân vật chủ yếu.
Hôm nay Cố Thành bỗng nhiên bỏ gánh rồi, hơn nữa cũng không có bàn giao cho bên dưới, đây cũng là mang đến cho Cố lão một đả kích rất lớn.
Mắt thấy, tổ chức của Cố lão ở tỉnh Hà Đông, muốn triệt để tan thành mây khói rồi.
Nhìn thấy tinh thần Cố lão lập tức uể oải, trong lòng Trần Chiêu Vũ cũng có chút cảm động lây.
Gần đây trong nhà Cố lão xác thực là không an bình, vốn là cháu gái Cố Miêu Miêu chạy tới nước Anh, tuy có gọi điện thoại trở về, nhưng lại tỏ vẻ chính mình đối với cách làm người của Hồ Hán cực độ khinh bỉ, không có khả năng kết hôn với hắn, điều này làm cho Cố lão vô cùng tức giận, mà thời gian qua đi không lâu, Cố Thành ở tỉnh Hà Đông lại đột nhiên bỏ quyền, càng khiến cho Cố lão bị đả kích không nhẹ.
Hà Đông vừa mất, tầm ảnh hưởng của lão ít nhất phải mất đi một nửa trở lên, đương nhiên là đau lòng cực kỳ.
- Ông bảo trọng cho tốt đi.
Trần Chiêu Vũ ở lại trong chốc lát, sau đó chính mình cáo từ trước mà đi.
- Ai, trộm gà không được còn mất nắm gạo, xem ra Cố Thành cũng không phải là đối thủ của Diệp Khai a, không biết Hồ Hán hắn có được không?
Cố lão nhớ tới chuyện này, không khỏi có chút bận tâm.
Cố Thành vừa ly khai trung tâm quyền lực của tỉnh Hà Đông mà nói, như vậy kế hoạch đầu tư vào xí nghiệp thép ở tỉnh Hà Đông của tập đoàn Nhật Bản do Hồ Hán phụ trách, tất yếu sẽ phải chịu ảnh hưởng, tiến trình nhất thể hóa của tập đoàn Tiểu Dã, chưa hẳn có thể dễ dàng thực hiện như vậy.
Về phần nói Hồ Hán phải chăng có thể bài trừ muôn vàn khó khăn, đem xưởng thép xây dựng ở Thánh Vương tân khu bên Giang Trung, vậy thì càng thêm khó khăn.
Kỳ thật vấn đề trọng yếu nhất vào lúc này, cũng không phải là vấn đề xí nghiệp thép sinh ra ô nhiễm, mà là muốn thông qua xây dựng xí nghiệp thép, đem bến cảng cạnh Thánh Vương tân khu bỏ vào trong túi, muốn làm được điểm này, nhất định là không tránh khỏi ánh mắt của người sáng suốt đấy.
Chủ yếu nhất, liền là không thể lại để cho Diệp Khai nhúng tay vào chuyện này, cho nên tất phải tìm một ít chuyện cho Diệp Khai, không thể để cho hắn có thời gian rảnh rỗi.
- Phải làm sao bây giờ ?
Cố lão suy nghĩ chuyện này, khi ánh mắt hắn nhìn xuống một phần nhỏ trên tiểu thuyết quan trường, thời điểm nhìn thấy nhân vật chính bên trong cùng đấu trí đấu dũng với đối thủ, đột nhiên thấy được dẫn dắt, lập tức liền có chủ ý.
- Anh đồng ý không truy cứu chuyện của Cố Binh nữa à?
Chung Ly Dư có chút kinh ngạc hỏi.
Vừa rồi Diệp Khai vừa về đến, liền gọi điện cho Phó bí thư kỷ ủy thành phố Dương Thuận Hinh, ý bảo nàng không cần phải sắp xếp lại tài liệu về Cố Binh nữa, vì vậy cùng với vụ án xưởng thép thành phố Tả Thế Xương có quan hệ không lớn, mặt khác lại chỉ thị nàng đối với Tả Thế Xương mau chóng kết án, căn cứ tình huống chuyên giao cho cơ quan tư pháp, truy cứu trách nhiệm.
Tiếp đó, Diệp Khai lại gọi điện thoại cho người của mình ở Australia, tỏ vẻ có thể buông ra khống chế với Cố Binh, lại để cho hắn gọi điện thoại báo bình an, bất quá muốn hoàn toàn tự do mà nói, phải chờ tới sau khi thế cục ở tỉnh Hà Đông ổn định mới được.
Chung Ly Dư liền ở một bên nghe thấy, đối với phản ứng của Diệp Khai có chút tò mò.
Bởi vì lúc tước Diệp Khai biểu hiện ra tư thế, hoàn toàn chính là muốn cùng Cố Thành tử chiến đến cùng đấy, nhưng mà bây giờ rõ ràng liền rút lui trở về, không thể không khiến cho người ta sinh ra nghi ngờ, chẳng lẽ là nói, Diệp Khai cũng nhận được áp lực thật lớn của việc không thỏa hiệp?
- Thật ra sự tình rất đơn giản, Cố Thành thỏa hiệp, hơn nữa làm ra nhượng bộ to lớn.
Diệp Khai đối với Chung Ly Dư nói ra:
- Vì suy nghĩ cho chỉnh thể đại cục của tỉnh Hà Đông, ta tha cho con của hắn một lần, hkoong truy cứu chuyện như vậy cũng tốt, lại để cho Cố Thành thuận lợi hoàn thành việc giao lại quyền lực, triệt để lui xuống.
- Gần đây chuyện tình bên tỉnh Hà Đông, làm cho người ta có một loại cảm giác hoa mắt hỗn loạn, làm chính trị thực sự không phải việc mà người bình thường có thể làm:
Chung Ly Dư lắc đầu nói, sau đó lại hỏi:
- Gần đây không phải là anh đều truy cầu nguy tắc công bằng, công chính, công khai sao? Như thế nào cũng nảy sinh loại giao dịch phía sau màn này?
Diệp Khai nghe xong, lập tức liền cười.
Những lời này trước kia đúng là hắn đã nói không chỉ một lần, hơn ở thời điểm đang công tác ở Thánh Vương tân khu, cũng vẫn dựa theo nguyên tắc này làm việc, cho nên việc tái cơ cấu và làm hiệu suất làm việc ở Thánh Vương tân khu cũng rất cao, đám đội ngũ cán bộ cũng đều tương đối liêm khiết, công tác quản lý nhà nước đưa ra công khai vô cùng tốt, ở trước khi hắn rời đi, cũng đã thành đơn vị thí điểm của quốc gia đang làm thí điểm chính sách ở phương diện này.
Bay giờ Diệp Khai tới tỉnh Hà Đông chưa tới nửa năm, Chung Ly Dư liền thấy hắn bắt đầu làm những giao dịch phía sau màn này, khong thể nói là không cảm thấy ngạc nhiên, chẵng lẽ nói Diệp nhị thiếu gia cũng bị hoàn cảnh chính trị của tỉnh Hà Đông đồng hóa rồi sao?
Chung Ly Dư hoàn toàn có lý do tin tưởng, sau khi trải qua vụ án rơi xe ở ven sông cầu lớn, Diệp Khai hoàn toàn có thể dựa thế ở tỉnh Hà Đông quét ngang một mảng lớn, ví dụ như cường thế đem Cố Thành dí xuống, tin tưởng trung ương vì trấn an Diệp Khai, trấn an Diệp gia, cũng sẽ không có người nào nhảy ra nói chuyện này làm không ổn.
Nhưng mà Diệp Khai đã chủ động tiếp nhận thỏa hiệp của Cố Thành, khiến nàng cảm thấy hiếu kỳ.
- Bất kể là đấu tranh như thế nào, cuối cùng là cũng muốn dùng thỏa hiệp thu tràng, cho nên nghệ thuật chí cao của việc làm quan, chính là giỏi về nắm giữ thời cơ thích hợp, thông qua đấu tranh và thỏa hiệp để đạt được lợi ích lớn nhất.
Diệp Khai đối với Chung Ly Dư giải thích nói:
- Hôm nay Cố Thành chủ động lui xuống, đối với đội ngũ cán bộ ổn định ở tỉnh Hà Đông có rất nhiều chỗ tốt, đó là sau khi tránh khỏi một cuộc tranh đấu lớn, Bí thư Nhạc Sơn có thể rất thuận lợi thực hiện ý đồ của trung ương, anh có thể không cần động đao binh mà vứt bỏ được một người đối đầu, đám cán bộ có thể an tâm làm việc, lão bách tích có thể an ổn sống qua ngày, có thể nói là thắng trên nhiều phương diện, em nói anh còn có cái gì không hài lòng đây?
- Thì ra là thế, nghe anh vừa nói như vậy, em giống như có chút đã minh bạch.
Chung Ly Dư lập tức kịp phản ứng, vừa cười vừa nói:
- Cổ nhân nói, người thiện chiến không có công danh hiển hách, xem ra anh thật giống như là làm được.
- Cũng tạm được đi, nếu như không phải Cố Thành đột nhiên buông tay, anh khẳng định phải trả giá rất lớn, cương vị kế tiếp còn không biết ở nơi nào nữa.
Diệp Khai hồi đáp.
Nếu như hai người tử đấu đến cùng, như vậy kết quả sau cùng bất luận là như thế nào, Diệp Khai đều là nhất định phải rời khỏi tỉnh Hà Đông.
Trong vòng vài ngày cuối cùng của tháng ba, tin tức lớn nhất của tỉnh Hà Đông, chính là dưới sự suất lĩnh của Phó hội trưởng Cưu Sơn Mộc Phu của Hiệp hội Nhật Hoa hữu hảo, đối với một ít khu vực nghèo khó của tỉnh Hà Đông tiến hành an ủi, đồng thời tặng cho vật tư giá trị mấy trăm vạn đô la.
Trừ cái đó ra, các đại biểu thuộc đoàn đại biểu của giới kinh doanh, còn đối với hoàn cảnh buôn bán của thành phố Long Thành làm khảo sát, có người đầu tư vào khách sạn, còn có người đầu tư xây dựng trang phục thành thị, đầu nhập tài chính đều là mấy chục triệu nhân dân tệ, còn mặt khác một ít đầu tư vào cái khác không đáng giá nhắc tới.
Đương nhiên rồi, tương đối mà nói là có một việc trọng yếu hơn, chính là trải qua đàm phán gian khổ, tập đoàn Tiểu Dã rôt cục đã cùng xưởng thép thành phố đạt thành kế hoạch hợp tác, do tập đoàn Tiểu Dã đầu tư vào 15 tỉ Yên, ở xưởng thép thành phố xây dựng một cái cái dây chuyền sản xuất đặc chủng inox, chủ yếu là sản xuất ra một ít sản phẩm inox để bổ sung tiền vào kho.
Lúc này đây, điều kiện của tập đoàn Tiểu Dã liền thoải mái hơn rất nhiều, không có nhiều điều khoản kèm theo như vậy, rất nhanh đã đạt thành hiệp nghị.
Nguyên nhân chủ yếu nhất thúc đẩy bọn hắn chấm dứt đàm phán nhanh như vậy, chính là Diệp Khai lại để cho người khác thả ra phong thanh, nói rằng qua nhiều cố gắng giải thích của hắn, Dư tổng của căn cứ Hoa Đông thần vận rốt cuộc đã buông tha cho quyết định muốn hủy bỏ đơn đặt hàng trước kia, đáp ứng tiếp tục cùng xưởng thép thành phố tiến hành bàn bạc, thương định danh sách hạng mục cần mua.
Tin tức này một khi truyền ra, Tiểu Dã Tuấn Nam liền lập tức chỉ thị cho đoàn đại biểu đàm phán mau chóng ký tên, vì thế lại buông tha cho mấy cái điều khoản đang dây dưa không rõ, vội vàng đáp ứng yêu cầu của xưởng thép thành phố.
Đài truyền hình của tỉnh và thành phố đều phái tới đội hình khổng lồ, tham gia nghi thức ký kết hợp đồng của tập đoàn Tiểu Dã và xưởng thép thành phố, ngược lại là nghi thức ký kết hợp đồng đơn đặt hàng của căn cứ Hoa Đông thần vận và xưởng thép thành phố thì đơn giản hơn nhiều, cũng không công khai với báo chí.
Ở trong một mảnh đèn flash, mọi người liền nhìn thấy những người đầu tư bên phía Nhật Bản có bộ dáng không phải là rất vui sướng, liên tưởng đến chuyện đàm phán lần trước bị cắt ngang, thiếu chút nữa liền triệt để tan vỡ, trong nội tâm các ký giả liền hiểu rõ, lúc này đây nhất định là tập đoàn Tiểu Dã không có được kết quả như bọn hắn mong muốn.