Quan Sách

Chương 1002: Hạ Quân tới!




Phó bí thư Tỉnh ủy Hạ Quân tới thị sát Hoàn Thành, trên dưới Hoàn Thành đều rất coi trọng việc này.

Bí thư Thành ủy Nhạc Vân Tùng đích thân tới đón.

Nhạc Vân Tùng coi trọng lần thị sát này của Hạ Quân, trong đó có rất nhiều nguyên nhân.

Hiện nay Hoàn Thành đang đứng trước việc cải cách, Lĩnh Nam cũng đang đứng trước việc cải cách, cải cách một bước sâu hơn chính là đồng nghĩa với việc thay đổi.

Việc đấu đá giữa các lãnh đạo cấp cao ở Lĩnh Nam là rất nhiều, thay đổi bộ mặt của quan trường Lĩnh Nam, Lĩnh Nam hiện giờ, Hạ Quân tất nhiên là người rất quan trọng.

Năm đó lúc Hạ Quân vẫn chỉ là một Trưởng ban thư kí, ông ta đã được gọi là cha nuôi của quan trường Lĩnh Nam, mà ông ta hiện nay đã trở thành Phó bí thư Tỉnh ủy, lại nhận được sự tín nhiệm của Bí thư Mạc dành cho, hiện nay ở chính đàn Lĩnh Nam ông ta cũng có một vị trí vững chắc và không ngừng thăng tiến.

Trước đây rất lâu Nhạc Vân Tùng luôn luôn muốn kết nối quan hệ với Hạ Quân, nhưng không thể tìm được cơ hội nào tốt.

Nhưng năm nay, Hạ Quân đột nhiên lại rất hứng thú với Hoàn Thành. Mà sau khi việc điều chỉnh thường vụ Tỉnh ủy, Hạ Quân được giao phụ trách việc liên hệ với Hoàn Thành, chỉ đạo công việc của Hoàn Thành, điều này càng có lý do cho Nhạc Vân Tùng tiếp cận với Hạ Quân.

Năm nay để kết nối quan hệ với Hạ Quân ông ta đã đã phải bỏ ra rất nhiều công sức, ông ta dần cảm thấy mình đã lọt được vào vòng quan hệ của Hạ Quân.

Mà lần này Hạ Quân tới thị sát, cũng được ông ta coi là Phó bí thư Hạ đang cổ vũ tinh thần ông ta, ông ta sao có thể không coi trọng chứ?

Việc Hạ Quân tới đây thị sát Trần Kinh lúc đầu không biết.

Gần đây trọng tâm công việc của hắn đã thay đổi, hắn mải mê nghiên cứu kinh tế ở Hoàn Thành, dường như cả ngày đều đi xuống địa phương.

Mà trong quá trình thị sát, hắn nhận được điện thoại của Trưởng ban thư ký Vương Kì Hoa, trong điện thoại ông ta thông báo cho hắn biết, Phó bí thư Tỉnh ủy tới Hoàn Thành thị sát, các bộ máy trong thành phố đều phải tập trung đến đón tiếp.

Hạ Quân sẽ nghỉ tại khách sạn Hoàn Thành.

Bí thư Thành ủy Nhạc Vân Tùng dẫn đầu đoàn đón tiếp đứng đợi trước khách sạn Hoàn Thành.

Trần Kinh đang trên đường tới, vì vậy chậm một chút, lễ đón tiếp hắn không tham dự được, mà trực tiếp tham gia hội nghị mà Hạ Quân gặp mặt bộ máy thành phố.

Trong hội nghị Trần Kinh cũng không được sắp xếp phát biểu, việc báo cáo công việc do Nhạc Vân Tùng và Khương Thiếu Khôn phát biểu, hai người dường như có vẻ đều rất coi trọng lần đón tiếp này, nên đều chuẩn bị một bài diễn văn rất dài, chất lượng bài báo cáo thì cũng không có nhiều, Trần Kinh nghe xong có chút buồn ngủ.

Nhạc Vân Tùng và Hạ Quân đã tiếp xúc với nhau nhiều lần, Trần Kinh đại khái cũng đều biết.

Một mặt, Nhạc Vân Tùng muốn tìm người hỗ trợ ở trong Tỉnh ủy, để củng cố vị trí của ông ta ở chính đàn Lĩnh Nam.

Về hậu thuẫn của Nhạc Vân Tùng, chính đàn Lĩnh Nam có rất nhiều lời đồn, trong đó có lời đồn rằng Nhạc Vân Tùng có mối quan hệ rất sâu sắc ở Bắc Kinh.

Đối với lời đồn này, Trần Kinh cảm thấy rất buồn cười.

Duyên hải không so sánh với nội địa, có thể làm lãnh đạo đứng đầu một thành phố vùng duyên hải, thì có mấy người không có các mối quan hệ sâu sắc chứ?

Trần Kinh nói ra thì cũng rất nhiều mối quan hệ, các mối quan hệ của hắn ở Bắc Kinh thì không ít, nhưng thì làm sao chứ?

Nước xa không thể cứu được lửa gần, quan huyện không bằng quan hiện (chức cao không bằng quan địa phương), Nhạc Vân Tùng nghĩ ra cũng có chút xấu hổ, vì vậy ông ta mới tích cực muốn kết nối quan hệ với Hạ Quân.

Còn đối với Hạ Quân mà nói, Hoàn Thành mãi mãi là vùng thế mạnh của ông ta, Hạ Quân đã từng làm Bí thư Thành ủy Hoàn Thành, uy vọng ở Hoàn Thành là rất cao.

Nhưng Hoàn Thành dạo gần đây diễn ra nhiều lần điều chỉnh bộ máy, chính đàn thay đổi rất nhiều, sức mạnh của Hạ Quân ở Hoàn Thành cũng giảm dần đi, vào lúc này, ông ta cần xây dựng lực lượng của mình ở Hoàn Thành, Nhạc Vân Tùng là người đứng đầu, ông ta biểu hiện lại rất tích cực, tất nhiên là rất hợp với ý của ông ta.

Hai người có thể xem là rất đồng điệu với nhau.

Còn về phần Khương Thiếu Khôn.

Khương Thiếu Khôn đã làm chủ nhiệm ở Phòng đốc tra Tỉnh ủy bao nhiêu năm, Hạ Quân thì lại là Trưởng ban thư kí Tỉnh ủy.

Khương Thiếu Khôn nhiều năm dưới sự lãnh đạo của Hạ Quân, quan hệ trên dưới nhiều năm với nhau, Khương Thiếu Khôn có thể trễ nải việc đón tiếp Hạ Quân sao?

Vì vậy Hạ Quân thị sát Hoàn Thành, ông ta nhận được rất nhiều sự hoan nghênh và coi trọng.

Trong lúc Trần Kinh đang suy nghĩ linh tinh, đột nhiên cảm thấy ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía hắn.

Hắn hơi có chút ngạc nhiên, từ từ ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy Hạ Quân đang nhìn hắn.

Chu Quốc Hoa ngồi bên cạnh biết Trần Kinh không biết gì, ông ta liền khẽ nhắc Trần Kinh:
-Liên quan tới vụ án 6.23!

Trần Kinh vội định thần lại, nói:
-Phó bí thư Hạ, liên quan tới vụ án 6.23, đây là một vụ án rất phức tạp, các bộ máy của chúng tôi đã thành lập những tổ điều tra chuyên sâu, tổ trưởng hiện nay là do Chủ tịch Khương phụ trách, còn công việc cụ thể do Bí thư Vệ phụ trách, công việc của tôi đã có chút thay đổi, những diễn biến gần đây của vụ án này, tôi cũng không rõ cho lắm!

Trần Kinh bình thản nói ra tình hình bộ máy hiện nay, Hạ Quân hơi có chút kinh ngạc, ánh mắt hướng về phía Khương Thiếu Khôn, nói:

-Chủ tịch Thiếu Khôn, là như vậy sao?

Khương Thiếu Khôn lúng túng gật đầu nói:
-Phó bí thư Hạ, vụ án 6.23 hiện nay về cơ bản sẽ nhanh chóng kết thúc, nói chung tình hình vụ án này gần như đã được làm rõ, các bên đều đồng tình với nhau. Bước tiếp theo là kiểm tra thu nhập của một số cơ quan, và khởi tố những người liên quan, thì vụ án này coi như kết thúc!

Hạ Quân gật đầu, không nói gì.

Khương Thiếu Khôn xử lý như vậy, có thể nói là rất được lòng ông ta.

Ông ta lần này thị sát Hoàn Thành một mặt là để khích lệ bộ máy ở Hoàn Thành, tiến thêm một bước tăng tốc độ cải cách kinh tế. Mặt khác là vì không thể yên tâm về vụ án 6.23.

Ông ta lo lắng Trần Kinh không nghe theo chỉ thị, sẽ tiếp tục mở rộng vụ án này ra, từ đó sẽ không thể khống chế được vụ án này.

Mà hiện giờ ông ta nghe thấy Khương Thiếu Khôn nói như vậy, trong lòng ông ta cảm thấy có thể vứt bỏ tảng đá nặng này rồi.

Nhưng…

Hạ Quân rất hiểu Trần Kinh, ông ta vốn là một người cũng rất nhạy cảm, vụ án 6.23 từ tay Trần Kinh chuyển sang phía Khương Thiếu Khôn, khiến ông ta cảm thấy trong chuyện này có vấn đề gì đó.

Trần Kinh có thể thuận lợi phủi tay khỏi vụ án 6.23, chẳng nhẽ Nhạc Vân Tùng và Khương Thiếu Khôn không biết sao, Trần Kinh là hoàn toàn thoát khỏi sự rằng buộc sao?

Hội nghị tiếp đón diễn ra trong hai tiếng.

Sau khi cuộc họp kết thúc, Nhạc Vân Tùng cùng Hạ Quân đi ăn cơm.

Vì buổi chiều còn phải đi thị sát, nên việc sắp xếp bữa trưa rất đơn giản.

Nhạc Vân Tùng và Hạ Quân ngồi nói chuyện phiếm với nhau, Hạ Quân đột nhiên nói:
-Vân Tùng, Trần Kinh tại sao đột nhiên không phụ trách vụ án 6.23 nữa vậy? Các cậu nghĩ thế nào?

Nhạc Vân Tùng ngơ ngác, liền nói đại khái về việc Trần Kinh chủ động xin từ bỏ việc phụ trách vụ án này với Hạ Quân.

Ông ta nói rất đơn giản, còn nhiều điểm quan trọng trong chuyện này mà ông ta không nói rõ ra.

Nhưng Hạ Quân là người thế nào? Ông ta cũng đã cho người đi nghe ngóng trước rồi, về cơ bản là ông ta cũng đã hiểu toàn bộ câu chuyện.

Ông ta khẽ thở dài một tiếng, cục diện Hoàn Thành hiện nay ông ta cảm thấy có chút bất lực.

Nhạc Vân Tùng và Khương Thiếu Khôn ít nói chuyện, bàn bạc với nhau, hai người cứ nhìn nhau mà làm. Mà hai người này thì không thể nào khống chế được Trần Kinh.

Vụ án 6.23, Trần Kinh xử lý một cách thong dong, gây ra tội lớn, nhưng lại có thể nhẹ nhàng thoát tội, Nhạc Vân Tùng và Khương Thiếu Khôn hai người này lại không có cách nào.

Mà cục diện Hoàn Thành hiện nay lại rơi vào cục diện mà Trần Kinh hiểu rõ.

Trần Kinh bị kẹp giữa Nhạc Vân Tùng và Khương Thiếu Khôn, nhất định phải có sự tồn tại của hắn, mới có thể giữ cân bằng các mối quan hệ trong bộ máy, nói thật, với cục diện trước mắt thì Hạ Quân cũng không biết làm gì, Trần Kinh thì ông ta vẫn rất coi thường, ông ta ở Hoàn Thành có kinh nghiệm hơn Nhạc Vân Tùng và Khương Thiếu Khôn rất nhiều.

Ngay cả Hạ Quân cũng cảm thấy ông ta không thể thay đổi được cục diện hiện nay.

Hoàn Thành phải hướng tới hướng tốt đẹp hơn, trong việc này Trần Kinh lại phút huy hết được tác dụng của hắn rất tốt, tính khả thi trong việc này là rất lớn.

Hạ Quân rất có hứng thú với Hoàn Thành, ông ta không có khả năng can dự vào cục diện hiện giờ của Hoàn Thành, trong lòng ông ta hiểu rõ, cục diện Hoàn Thành nhiều chỗ không thể thay đổi ngay được, mà có trong một thời gian dài cũng không thể thay đổi được.



Khương Thiếu Khôn có chút phiền não.

Việc thị sát của Hạ Quân khiến ông ta cảm thấy áp lực rất lớn.

Từ khi Khương Thiếu Khôn nhận chức tới nay, vì muốn kích thích kinh tế Hoàn Thành, ông ta đã nghĩ rất nhiều cách, trong đó vấn đề quan trọng là cần có nhiều nguồn đầu tư và thúc đẩy nhu cầu tiêu thụ trong vùng.

Nhưng cách làm này của Khương Thiếu Khôn, khiến cho rất nhiều lãnh đạo trong Tỉnh không vừa lòng, trong đó Hạ Quân chính là người không vừa lòng nhất.

Lần thị sát này của Hạ Quân lại thêm một lần nữa nhấn mạnh, kinh tế Hoàn Thành cần phải chuyển đổi mô hình tăng trưởng, Hoàn Thành phải bỏ ngay việc dựa vào các doanh nghiệp lao động thủ công, cần phải hạn chế các ngành tiêu hao năng lượng và làm ô nhiễm mô trường nhiều, chỉ có như vậy, Hoàn Thành mới có tương lai.

Hoàn Thành nhất định phải xem việc điều chỉnh kết cấu là việc quan trọng phải làm, phải đặt việc điều chỉnh kết cấu kinh tế ở vị trí quan trọng.

Theo Khương Thiếu Khôn thấy, chỉ thị lần này của Hạ Quân và những chính sách mà ông ta làm trước đây rất khác biệt.

Khương Thiếu Khôn cho rằng, Hoàn Thành là ngọn cờ đầu của Lĩnh Nam thậm chí là toàn quốc trong ngành chế tạo, bất kể lúc nào ngọn cờ này cũng không được đổ. Đặc biệt là lúc gặp phải khó khăn, vừa giải quyết khó khăn, lại vừa không thể làm tổn hại những gì đã có.

Hoàn Thành có thể nói là một cái quầy hàng lớn, và trong nó có rất nhiều chỗ hỏng hóc, nếu không soạn ra những chính sách mới, thì những người ở dưới có thể ủng hộ tiếp tục sao?

Nếu những người ở dưới không ủng hộ, Khương Thiếu Khôn sẽ phải đối diện với nhiều thiệt thòi, còn mất cả tiền nữa, cục diện cuối cùng lại rất khó coi.

Khương Thiếu Khôn hiện giờ chậm trễ không đưa ra quyết định, lý do chính là ở đây.

Đương nhiên, Khương Thiếu Khôn còn có chỗ lo lắng.

Hiện giờ cục diện Sở công an Khương Thiếu Khôn không thể nắm chắc được, Vệ Hoa căn bản không nghe theo chỉ thị của Khương Thiếu Khôn.

Mặc dù ông ta năm lần bảy lượt tới tuần tra Sở công an, đưa ra chỉ thị quan trọng cho Sở công an, nhưng quay đầu đi là Vệ Hoa lại chẳng coi ra gì, khiến cho ông ta rất đau đầu.

Ông ta hoài nghi tới Trần Kinh đang đứng ở giữa cản trở, nhưng sau khi ông ta tỉ mỉ điều tra mới phát hiện, nguyên nhân không phải như vậy.

Việc Vệ Hoa chỉ có chức danh mà quyền hạn hẹp là sự thật, Trần Kinh có thể nắm được Đinh Đắc Quân và Trần Lập Trung, về phía chính trị pháp luật, miễn cưỡng có thể khống chế Vệ Hoa, và cũng chỉ có Trần Kinh mới làm được việc đó.

Điểm mà Vệ Hoa khiến người ta cảm thấy kinh tởm chính là thể hiện ở đây.

Trong hệ thống chính trị pháp luật, Vệ Hoa hiện nay tán dương Trần Kinh, khiến cho những âm mưu của Trần Kinh phải thay đổi, ông ta từ đó đối đầu với Khương Thiếu Khôn, điều này khiến Khương Thiếu Khôn thấy rất bực mình.

Tuy rằng đến cuối cùng, Khương Thiếu Khôn vẫn là người chiếm được thế thượng phong, nhưng thế thượng phong này ông ta có thể giữ được bao lâu?

Ông biết rõ, ông ta nhất định phải nhanh chóng ổn định cục diện hiện nay, nếu không thì công việc sau này sẽ gặp phải càng nhiều sự cản trở hơn.

“Ting, ting!”

Điện thoại trên bàn bỗng đổ chuông.

Khương Thiếu Khôn nhíu mày, cầm điện thoại lên.

Giọng của Thư kí tiểu Đoạn trong điện thoại gấp gáp, anh ta nói:
-Chủ tịch, Sở công an gửi đến một văn kiện, anh hiện nay…

Trong lòng Khương Thiếu Khôn giật thóp một cái, ngay lập tức nói:
-Cầm ngay đến đây cho tôi!

Cửa phòng mở ra, sắc mặt của tiểu Đoạn nghiêm túc, đặt văn kiện trước mặt Khương Thiếu Khôn.

Khương Thiếu Khôn cầm văn kiện, đọc lướt qua hàng chữ ở trên bìa, sắc mặt của ông ta bỗng trở lên trắng bạch, ông ta đột nhiên nói:
-Cái này rốt cuộc là ai làm? Thế này thì hoang đường quá!