Quan Sách

Chương 1255: Vênh váo tự đắc




Ngọc Sơn Sở Thành

Ngọc Sơn tới tuyến đường cao tốc Sở Thành cơ bản đã hoàn thành.

Lôi Minh Phong dẫn một đoàn lãnh đạo tới thị sát công trường đường cao tốc. Ở hiện trường công trường, gã nhìn công tác kết thúc của cả công trình mấy chục ngàn công nhân, tâm tình rất tốt.

Gã quay đầu nói với mọi người bên cạnh:

- Các vị, việc xây dựng đường cao tốc Sở Thành, tôi cho rằng là tiêu chí quan trọng Sở Thành từ thành phố tuyến hai tiến lên thành phố tuyến một. Việc xây dựng đường cao tốc, sẽ khiến Sở Thành ta có không gian phát triển rất lớn.

Hiện tại trung ương đề xuất muốn làm thành trấn hóa, Sở Thành chúng ta thông qua tuyến đường cao tốc này, có thể thúc đẩy một bước dài việc thành trấn hóa của toàn thành phố. Đây là thành tích lớn nhất của Thành ủy và ủy ban nhân dân thành phố chúng ta năm nay.

Lôi Minh Phong cảm xúc mạnh mẽ, rất cảm thán.

Gã quay đầu nhìn Ngọc Sơn xa xăm, tâm tình rất tốt.

Hạng mục khai thác Ngọc Sơn, Lôi Minh Phong đang xin trung ương phê chuẩn lập dự án, hạng mục Ngọc Sơn nhận được sự ủng hộ của rất nhiều lãnh đạo của tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh.

Đây sẽ là một hạng mục lớn thúc đẩy kinh tế toàn Sở Thành. Mà dưới Ngọc Sơn, Tẩu Mã Phố không xa, mảnh đất đó sẽ xây thành bến tàu vận chuyển hàng hóa lớn nhất toàn bộ Sở Giang.

Nối liền toàn bộ hạng mục Ngọc Sơn và bến tàu vận chuyển hàng hóa chính là một con đường cao tốc.

Nếu tất cả đều thuận lợi, trước cuối năm, Sở Thành sẽ xác định kết cấu, làm hòa hoãn các vấn đề tài chính của Sở Thành.

Sau đó trải qua 3—5 năm phát triển, bến tàu vận chuyển hàng lớn nhất Sở Thành xây xong, địa vị trung tâm lưu chuyển hàng hóa trung nguyên của Sở Thành sẽ được củng cố.

Như vậy, hoàn cảnh đầu tư và giá trị đầu tư của toàn bộ Sở Thành sẽ tăng theo cấp số nhân. Sở Thành tất sẽ có vũ đài đại triển tài hoa dưới tình thế quật khởi của trung nguyên.

Lần này Lôi Minh Phong tuần tra tuyến đường cao tốc, dẫn đi rất nhiều người.

Không chỉ có cán bộ, còn có các doanh nghiệp.

Anh em Hầu thị của tập đoàn Hầu thị cũng có mặt.

Tập đoàn Hầu thị và Uỷ ban nhân dân Sở Thành hiện tại hợp tác theo chiều sâu, Sở Thành hoàn thiện công trình cơ sở vây ngoài toàn bộ Ngọc Sơn.

Hiện tại chỉ cần tập đoàn Hầu thị đầu tư, ngay lập tức có thể dựng lên trung tâm nghỉ dưỡng và biệt thự ở Ngọc Sơn. Hiện tại xem ra, công tác của ủy ban nhân dân Sở Thành làm rất tốt, hoàn thành toàn bộ công trình bao ngoài trước ba tháng.

Lôi Minh Phong gọi Hầu Quan Trung tới, không khỏi đắc ý nói:

- Hầu tổng, hiệu suất của Sở Thành chúng tôi thế nào? Chúng tôi hưa với nhà đầu tư, thì tuyệt đối hoàn thành với chất lượng cao. Tuyến đường này sẽ nhanh chóng hoàn thành, đối với kế hoạch lớn phát triển tại Ngọc Sơn của các anh, có thể nói là giải quyết xong phiền lo rồi.

Về sau việc khai thác phát triển Ngọc Sơn, chủ yếu phải xem các anh làm thế nào rồi, tôi chúc cho các anh khai thác thành công.

Hầu Quan Trung cười ha hả nói:

- Bí thư, thành công của chúng tôi thật ra chính là thành công của Sở Thành, bước tiếp theo các anh xây bến tàu, giá trị toàn Sở Thành sẽ tăng lên gấp đôi. Sở Thành sắp bước vào thời kỳ phát triển tốc độ cao.

Lôi Minh Phong nhìn xung quanh, nói:

- Hầu tổng nói đúng, hôm nay không ít doanh nghiệp của chúng ta tới. tôi tin các vị nhìn thấy thay đổi mới của Sở Thành, sẽ càng tin tưởng kiên định vào tương lai phát triển của Sở Thành.

Hôm nay tôi có thể nói rõ cho các vị, lúc này đầu tư vào Sở Thành là cơ hội hoàng kim nhất.

Các vị có thể dùng lượng đầu tư ít nhất, tranh thủ được lợi ích lớn nhất, nếu không qua giai đoạn này, sẽ không có món hời thế nữa đâu.

Gã đứng lặng thật lâu, khoát tay nói:

- Chúng ta lên xe đi, đi theo đường cao tốc lên thẳng Ngọc Sơn. Buổi trưa ăn cơm ở Ngọc Sơn, tôi mời mọi người tắm suối nước nóng, tận hưởng vẻ đẹp phong cảnh của Ngọc Sơn.

Lôi Minh Phong ngồi ghế sau, hơi hạ cửa kính xe, hít lấy không khí có mùi bùn đất và hoa bên ngoài, tâm tình rất tốt.

Trưởng ban thư ký Quốc Khánh bên cạnh gã định nói nhưng lại thôi.

Lôi Minh Phong quay đầu nói:

- Quốc Khánh, chuyện gì mà ấp a ấp úng? Có chuyện gì nói thẳng đi.

Kính Quốc Khánh ngượng ngùng cười, lấy ra một tập tài liệu trong túi đưa cho Lôi Minh Phong:

- Bí thư, đây là tin mới nhận được.

Lôi Minh Phong hơi nhíu mày, nhận tài liệu đọc lướt qua, kinh ngạc không nói ra lời.

Thật lâu sau, gã mới cười haha nói:

- Thứ này của cậu là đồ giả, Trần Kinh kia thất vọng quá hóa điên sao? Lúc này lại lên giọng khởi động hạng mục Lãng Châu, công khai đấu thầu đối với toàn xã hội? ai đấu thầu khỉ gì, tới đầu tư ở nơi quỷ quái Lãng Sơn kia?

Kính Quốc Khánh nghiêm túc nói:

- Bí thư, tin rất chính xác. Hơn nữa hôm nay báo Kinh Giang chắc chắn sẽ đăng tin này. Tôi vừa liên lạc với mấy nhà truyền thông Sở Thành, bọn họ cũng xác nhận tin này.

- Thật ư?

Lôi Minh Phong giả vờ kinh ngạc nói:

- Thật là sự thật! Trần Kinh này, đúng là không biết trời cao đất rộng. tôi nói chứ, tên này chính là đứa trẻ bị chiều hư, hắn không cam lòng thất bại. Sở Thành ta muốn khai thác phát triển Ngọc Sơn ảnh hưởng tới việc khai thác phá triển Lãng Châu của hắn.

Hắn liền cố tình cũng làm khai thác Lãng Châu, ít nhất khí thế cũng không thua kém chúng ta.

Hắn thích làm thì làm đi, chúng ta là tỉnh thành, về phát triển khu vực, chúng ta chiếm ưu thế, có được tiên cơ, chẳng lẽ ngay cả người ta làm chút chuyện chúng ta cũng bị lay động sao?

Như vậy có vẻ không ổn đúng không? Chúng ta phải có ý chí và khí độ thật lớn, cá nhân tôi cũng khôn cần phải chấp nhặt với một đứa trẻ bị chiều hư chứ?

Lôi Minh Phong có vẻ rất độ lượng, bộ dạng thẳng thắn.

Kính Quốc Khánh vốn còn muốn báo cáo tình hình Kinh Giang gần đây cho gã. Nhằm vào đủ loại bôi xấu Kinh Giang gần đây, phương diện Kinh Giang bắt đầu phản chế rồi.

Mấy doanh nghiệp công khai công kích vấn đề môi trường đầu tư của Kinh Giang, hiện tại có mấy người đã gặp vấn đề kinh doanh. Tin tức tiêu cực của họ cũng dần dần áp chế đủ loại ngôn luận họ nhằm vào Kinh Giang.

Không chỉ thế, Trần Kinh làm một cuộc gặp mặt các nhà đầu tư rất long trọng ở Kinh Giang, có nhiều doanh nghiệp toàn tỉnh được mời.

Mà một vài doanh nghiệp sau khi được mời đến Kinh Giang khảo sát, cũng đều chứng thực với giới truyền thông, tin đồn về môi trường đầu tư của Kinh Giang là giả.

Đảng ủy và chính quyền Kinh Giang đều nhiệt liệt hoan nghênh các nhà đầu tư, người dân Kinh Giang thuần phác hiếu khách, hoàn cảnh chỉnh thể của Kinh Giang cũng rất tốt.

Trong đó nhất là phương diện phê duyệt chính trị, quy trình phê duyệt của Kinh Giang nhanh nhất toàn tỉnh, phục vụ tốt nhất. đây cũng là nhờ sự cải cách nhiều hạng mục của chính quyền Kinh Giang. có thể nói thông qua một loạt việc thực thi phản chế, hình tượng toàn thành phố Kinh Giang đang chuyển biến theo hướng tốt.

Mà khi Kính Quốc Khánh vừa nhân được tin đã bày tỏ, tập đoàn Vạn Hải đã phát biểu về thời gian đầu tư vào quần thể Tam Hòa và của Kinh Giang.

Bọn họ bày tỏ, sự kiện Tam Hòa là môt sự kiện ngẫu nhiên, là sai lầm trong quá trình đấu thầu của tập đoàn Vạn Hải dẫn tới xảy ra việc này.

Hiện tại tập đoàn Vạn Hải đã khởi tố công ty xây dựng Vĩnh Cố Sở Giang. ngay lúc đó, tập đoàn Vạn Hải bày tỏ, đang cùng lãnh đạo Thành ủy và chính quyền thành phố Kinh Giang tích cực bàn bạc giải quyết vấn đề khất nợ và tiền lương của công nhân.

Hiện tại công tác công nông dân đã làm khá tốt, hai bên đã đi đến thống nhất chung cơ bản, nhóm công nông dân hiện tại cảm xúc ổn định, tuyệt đối sẽ không xảy ra bạo loạn kiểu như vậy nữa.

Trong vòng mấy ngày ngắn ngủi, Kinh Giang làm nhiều công tác như vậy, tốc độ và hiệu suất dập lửa này thật sự khiến những người đứng xem như Kính Quốc Khánh phải khiếp sợ.

Điều này cũng thể hiện lực khống chế của Trần Kinh đối với cục diện Kinh Giang.

Nếu không nắm trong tay cục diện, Trần Kinh không thể ổn định trấn tuyện nhanh như vậy hơn nữa còn hoạch định một đòn phản chế rất có tính tập trung, rất có hiệu quả như vậy.

Hiện tại, Trần Kinh lại rầm rộ khởi động khai thác Lãng Châu Kinh Giang. Đằng sau đây thật sự chỉ đơn giản là đấu chí sao?

Ô tô từ từ giảm tốc độ, dừng lại, Kính Quốc Khánh nhăn mặt nhìn phía ngoài cửa sổ:

- Lão Sử, sao lại thế này? Tắc đường à?

Lão Sử lái xe quay đầu lại nói:

- Trưởng ban thư ký, phía trước xe bất động, hình như có chắn đường.

- Gì? Chướng ngại vật trên đường?

Kính Quốc Khánh mở cửa xe, bốn năm chiếc xe, cách đó không xa, anh ta quả nhiên nhìn thấy hai chiếc xe cảnh sát màu đỏ chắn đường, Kính QUốc Khánh vội vàng bước nhanh về phía trước.

Mà vào lúc này, người trên xe sớm đã tụ tập lại.

Phụ trách công tác bảo đảm an toàn lần này là Phó cục trưởng cục Công an Mã Đào.

Lúc Kính Quốc Khánh đi lên trước, Mã Đào đang phẫn nộ đi tới, Kính Quốc Khánh vội tới nói:

- Có chuyện gì? Lão Mã?

Mã Đào vừa thấy Kính Quốc Khánh tới, vội buông tay nói:

- Trưởng ban thư kí, quân phân khu Kinh Giang, đường tạm thời bị bịt kín, nói là muốn làm diễn tập quân sự.

Kính Quốc Khánh thất sắc, nói:

- Vì sao họ lại bịt đường? đây là cao tốc của Sở Thành chúng ta, bọn họ có bịt đường cũng phải nói qua với chúng ta chứ? Đi, chúng ta lên nói chuyện.

Mã Đào lắc đầu nói:

- Trưởng ban thư ký, đoạn này đã là đoạn của Lãng Châu Kinh Giang rồi, cách Ngọc Sơn chỉ có ba km, nghiêm túc mà nói, hiện tại đây là công trường của Kinh Giang.

Kính Quốc Khánh khẽ nhíu mày, không tiếp tục nới với Mã Đào, mà bước nhanh về phía trước.

Đi đến gần anh ta mới nhìn rõ, thì ra hai chiếc xe quân chắn đường, mười mấy người lính xếp thành một hàng, phía trước là quân dụng chặn đường, mấy anh lính đều vác súng trường 81, đứng thẳng tắp như cọc tiêu.

Kính Quốc Khánh thần sắc hòa hoãn đi nói:

- Đồng chí, các anh đang làm gì vậy?

Một anh lính hơn 20 bước ra khỏi hàng cúi chào Kính Quốc Khánh nói:

- Rất xin lỗi, đồng chí, chúng tôi là quân phân khu Kinh Giang. hôm nay chúng tôi đang tiến hành diễn tập dã chiến bộ đội ở khu vực này, xe của các anh không thể đi qua.

Kính Quốc Khánh lạnh lùng nói:

- Các anh có biết người ngồi trên xe phía sau là ai không? Các anh diễn tập sao không báo cáo gì? Chẳng lẽ các anh muốn để lãnh đạo tỉnh ủy cũng cứ như vậy quay đầu xe rời đi, bỏ lần thị sát quan trọng này sao?

Anh ta dừng một chút, lấy ra giấy chứng nhận trong ví ra đưa cho anh lính trẻ nói:

- Đây là giấy tờ của tôi, mục tiêu của chúng tôi là Ngọc Sơn, anh lập tức liên hệ cấp trên, mau chóng cho chúng tôi đi.

Anh lính nhận giấy chứng nhận của Kính Quốc Khánh, nhìn lượt qua cung kính trả lại, sau đó cúi chào nói:

- Thủ trưởng, chắc ngài phải chờ một chút, thủ trưởng bộ đội của chúng tôi hiện tại đang quan sát diễn tập, nửa tiếng nữa chúng tôi chắc mới liên hệ được…