Quan Sách

Chương 1305: Lôi kéo




ler

Chương 1305: Lôi kéo.

Hôm nay Từ Binh mở đại tiệc tiếp khách.

Khách chủ yếu có phó chủ tịch thành phố Hành Thủy, Âu Tiên Minh, trưởng ban tổ chức Thành ủy thành phố Cửu Lễ, Sầm Tiểu Xuyên, phó chủ tịch thành phố Nguyên Thủy, chủ tịch Mặt trận tổ quốc, Tô Bảo Kiện, mấy người này đều là quen biết cũ của Từ Binh.

Hơn nữa mấy người kia đều là những người cốt cán của hệ Lã Quân Niên.

Trong đó Âu Tiên Minh còn xuất thân là thư ký của Lã Quân Niên, công tác ở Tỉnh ủy hơn tám năm.

Ăn cơm ở quán ăn Lâm Giang, Từ Binh sắp xếp tới câu lạc bộ Dạ Mông Lung hát, sau đó đi mát xa.

Dùng lới của Từ Binh, hôm nay có thể gặp được mấy lão huynh đệ thật không dễ dàng, có một cơ hội mọi người gặp mặt, ngồi một chút, thật đáng quý.

Mấy năm nay, mọi người trời nam đất bắc, ai cũng bận công tác, bình thường khó gặp mặt, thỉnh thoảng ngay cả liên hệ điện thoại cũng ít, đều không dễ dàng.

Ở trung tâm mát xa Túc Để, bốn người thuê một phòng lớn.

Từ Binh nhân dịp uống rượu hưng phấn nói:

- Bảo Kiện, anh không nhớ, lúc chúng ta đi học, tam đàn văn kiệt của khoa chúng ta, anh là đại danh đỉnh đỉnh. Tôi bằng tuổi anh, chớp mắt đã qua mấy chục năm, cảnh xuân tươi đẹp dễ qua.

Từ Binh khẽ cảm thán, trong lòng vẫn là hơi đắc ý.

Tam kiệt trong khoa khi đó, ba người đều làm quan, có hai anh em vẫn luôn làm việc trong doanh nghiệp nhà nước. Hai người sau đó lần lượt bỏ việc đi kinh doanh ở Lĩnh Nam, nghe nói đều làm ăn không ổn lắm.

Còn Tôn Bảo Kiện cũng cao hơn Từ Binh rất nhiều. Lúc Tôn Bảo Kiện làm việc ở Tỉnh ủy, Từ Binh vẫn làm nhân viên của phòng quản lý khu phố.

Khi đó ô tô còn rất ít, Từ Binh rất hâm mộ Tôn Bảo Kiện đi đâu cũng đều ngồi xe jeep màu xanh, tới bên dưới, đi nhà hàng, uống rượu lâu năm của Sở Thành, đúng là ăn ngon uống sướng.

Vấn đề điều động công việc của bà xã Từ Binh, từ ngoại thành chuyển vào nội thành, cũng là tìm Tôn Bảo Kiện mới ổn thỏa.

Uư thế của Tôn Bảo Kiện kéo dài chừng mười mấy năm.

Thời điểm Tôn Bảo Kiện làm nhân vật số một quận ủy, Từ Binh vẫn là phó chủ tịch quận.

Nhưng sau đó, Từ binh tiếp xúc với Lã Quân Niên đầu tiên, được ông ta yêu thích và tín nhiệm, bắt đầu một đường lên thẳng mây xanh.

Tuy Tôn Bảo Kiện cũng từng qua lại thân thiết với Lã Quân Niên, nhưng hơi thở văn thanh trên người ông ta quá đậm, trong một số sự việc không xuống nước được. Thời điểm nên ra tay tặng quà, thì cứng nhắc, thời gian mấy năm, Từ Binh đã ngang ngửa với Tôn Bảo Kiện rồi.

Hiện tại, Từ Binh đã thành nhân vật số một thành phố cọc tiêu của toàn tỉnh, Kinh Giang. Cái sau lại vượt cái trước, trở thành nhân vật tai to mặt lớn trong hệ thống của Lã Quân Niên.

Nhân mã của Lã phái hiện tại, ngoài Thiệu Vĩnh Cường, còn có ai có thể cạnh tranh với Từ Binh?

Cho dù là Thiệu Vĩnh Cường, Dung Châu của ông ta có thể so với Kinh Giang được sao?

Đây không phải điểm mấu chốt nhất, mấu chốt nhất chính là, ngày tháng sắp tới Lã Quân Niên sẽ thuận đà phát triển, sau này ở thời đại của Lã Quân Niên, Thiệu Vĩnh Cường còn có bao nhiêu cơ hội so bì với mình?

Tôn Bảo Kiện và Từ Binh nói chuyện phiếm, hai người Âu Tiên Minh và Sầm Tiểu Xuyên cũng bắt vào.

Trước mặt Từ Binh họ biểu hiện rất khách khí, rất kính cẩn. Hiện tại danh tiếng của Từ Binh rất lớn, danh vọng cũng rất cao.

Mấu chốt là gần đây hệ Kinh Giang quật khởi mạnh mẽ đã trở thành xu hướng mới của chính đàn Sở Giang. Trưởng ban thư ký tỉnh ủy Trần Kinh tới Sở Giang mới ba năm, liền điều tới thường vụ Tỉnh ủy, nổi bật cứng rắn, có một không hai.

Từ Binh khôn khéo, không treo cổ ở một cây. Xuống khỏi dòng sông của Lã Quân Niên, ông ta lại trèo lên cái cây quý trưởng ban bí thư Trần, chỉ như vậy, đã khiến người ta phải ngưỡng mộ.

Một bên có ý dựa vào Từ Binh, mà Từ Binh cũng nhất định phải có chỗ trong chỉnh hợp phái Lã.

Cho nên không khí hai bên rất hòa hợp.

Lần này Lã Quân Niên bị bệnh, rất nhiều dòng chính đều tụ tập, nói lo lắng cho bệnh tình của ông ta, chẳng bằng nói là lo lắng và bất an về vị trí của mình.

Lã Quân Niên tồn tại, rất nhiều người có tâm phúc. Lã Quân Niên mất, rất nhiều người chính là lục bình không rễ. Chính đàn Sở Giang cạnh tranh kịch liệt như thế, sau này con đường làm quan của họ còn được thuận buồm xuôi gió không?

Kỳ thật, thông qua sự kiện lần này, thông qua cái gọi là Lã Lục chi tranh gần đây, Lã Quân Niên ốm tới mức phải vào bệnh viện.

Người có khứu giác chính trị đều có thể ngửi được, chính đàn Sở Giang, sự nhạt đi của Lã Quân Niên là tất nhiên.

Cho dù Lã Quân Niên là nhân vật số một Hội đồng nhân dân, nhưng tất nhiên sẽ là lực bất tòng tâm đối với tầng quyết sách trung tâm, sự khống chế với rất nhiều việc của Tỉnh ủy.

Đám người Sầm Tiểu Xuyên cũng ý thức được, nếu không tìm ra con đường mới, nếu không dùng các mối quan hệ lần nữa, thì không xong rồi, thời gian không chờ đợi mình.

- Tiểu Xuyên, anh là trưởng ban tổ chức, quan hệ với trưởng ban tỉnh ủy Biên chắc cũng không tệ nhỉ.

Từ Binh quay đầu nhìn Sầm Tiểu Xuyên.

Sầm Tiểu Xuyên nhỏ hơn Từ Binh mấy tuổi, nhưng tóc đã hói, trông có vẻ già hơn cả Từ Binh

Ông ta thản nhiên cười nói:

- Trưởng ban Biên địa vị sâu xa, yêu cầu cũng nghiêm khắc, công tác tổ chức mấy năm nay của thành phố Cửu Lễ chúng tôi bị phê bình không ít.

Từ Binh khoát tay nói:

- Tiểu Xuyên, công tác tổ chức nhân sự hiện tại là một điểm nóng. Điểm nóng mà tỉnh ủy nắm lấy, Trưởng ban thư ký Trần vẫn nỗ lực thúc đẩy công tác này. Về sau công tác này các anh vẫn phải theo sát bước đi của tỉnh ủy, phải kịp thời lĩnh hội tinh thần của tỉnh ủy.

Như vậy đi, Tiểu Xuyên, giữa năm nay, anh chuẩn bị cùng tôi và Trưởng ban Trần đi thăm thú.

Tiếp xúc nhiều với lãnh đạo, sẽ có ích đối với công tác của anh.

Từ Binh cười haha, nhìn về phía Âu Tiên Minh và Tôn Bảo Kiện nói:

- Các anh cũng thế, không thể chỉ nhìn công tác của lão Hoàng Lịch, phải cùng tiến, có phải không, lão Âu.

Âu Tiên Minh trầm ổn nhất, ông không nói nhiều, nghe xong lời này của Từ Binh, lại cười nói:

- Bí thư Từ chỉ bảo chúng tôi, chúng tôi có thể không tán thưởng sao? Thật ra tôi cũng từng gặp Trưởng ban thư ký Trần một lần, còn từng nói chuyện. Không hổ là tài tử của Sở Giang, trình độ rất cao, chỉ có điều chưa có duyên kết bạn.

Có bí thư Từ hỗ trợ, có thể kết bạn với tài tử như trưởng ban Trần, cá nhân tôi cảm thấy rất xúc động.

Từ Binh vung tay lên nói:

- Vậy quyết định thế đi. Sau này chúng ta sẽ liên lạc lại. Chút bệnh sợ bóng sợ gió của chủ nhiệm Lã lại giúp anh em ta tụ tập với nhau, cũng là một việc vui.

Lời này của Từ Binh có chút thỏa thuê đắc ý.

Người bên dưới của Lã Quân Niên, cũng không phải một khối bền chắc như thép.

Đều mỗi người có đoàn thể riêng, đối với Từ Binh mà nói, người vẫn luôn cho ông ta áp lực lớn là Thiệu Vĩnh Cường.

Thiệu Vĩnh Cường này, giỏi nhất là vồn vã. Thường được Lã Quân Niên sủng ái. Nhất hệ nhân mã của Lã Quân Niên, hơn nửa đều quen Thiệu Vĩnh Cường, hơn nữa quan hệ còn không phải bình thường.

Thiệu Vĩnh Cường gần đây ở Dung Châu đang đối nghịch với Đức Cao.

Nghe nói âm thầm vơ vét rất nhiều tài liệu lau mông không sạch của Ân Lâm, Dung Đức chi tranh, cuối cùng có lẽ vẫn là Thiệu Vĩnh Cường chiếm thượng phong.

Hơn nữa từ năm nay, Dung Châu hô khẩu hiệu muốn làm khai thác du lịch, thu thập tiền vốn từ xã hội với lượng lớn.

Lập tức muốn tu sửa đường sắt tốc hành tỉnh thành, ngoài ra nghe nói sân bay duy nhất ở phía bắc Sở Giang cũng muốn chọn đặt ở Dung Châu.

Như vậy, vị trí cọc tiêu phía Bắc Sở Giang của Đức Cao sẽ gặp nguy cơ lớn. Khả năng Dung Châu đi đầu là rất lớn.

Mà điều nằm ngoài dự kiến của Từ Binh là, Thiệu Vĩnh Cường gần đây nghe nói đã tạo quan hệ với Tôn Thiên Thạch ở Tỉnh ủy. cùng với việc phát triển Sở Nam, Tôn Thiên Thahcj không ngờ cũng không quên Sở Bắc.

Tuần sau, nghe nói Tôn Thiên Thạch muốn tới Dung Châu thị sát sản nghiệp du lịch. Trên thực tế cũng là thể hiện thái độ ủng hộ đối với công tác của Dung Châu.

Về mặt lý lịch và kinh nghiệm, Từ Binh kém hơn Thiệu Vĩnh Cường một chút. Đây là điểm yếu của ông ta.

Nhưng hôm nay ông ta có thể thoải mái lôi kéo mấy người Sầm Tiểu Xuyên, cảm giác cũng rất tốt.

Ông ta hợp tác với Trần Kinh hai năm, trong lòng rất hiểu Trần Kinh, cũng rất coi trọng.

Thiệu Vĩnh Cường có con đường của Thiệu Vĩnh Cường. Từ Binh có sự kiên trì của Từ Binh. Nhất hệ Kinh Giang hiện tại thế mạnh mẽ, nhưng nội tình vẫn kém chút ít.

Làm nhân vật then chốt nhất hệ Kinh Giang, Từ Binh lúc này có thể nắm chắc cơ hội, làm lớn mạnh thực lực của bản thân, điều này tất sẽ khiến Trưởng ban thư ký Trần có ấn tượng tốt.

Buổi tối qua đi, đã rạng sáng.

Từ Binh và ba người chia tay, nửa đêm vẫn về Kinh Giang.

Lập tức mở cuộc họp thu hút đâu tư Kinh Giang. đây là trọng điểm giai đoạn tiếp theo. Trần Kinh từng đích thân chỉ thị, phải chăm chỉ thu hút đầu tư, làm ra đặc sắc, tranh thủ khiến Kinh Giang có được ưu thế cạnh tranh lớn hơn nữa.

Còn dã tâm âm thầm của Từ Binh càng lớn hơn.

Hiện tại Kinhh Giang phát triển tốt như vậy, Trần Kinh để lại nhiều tài nguyên ở Kinh Giang như vậy.

Từ Binh muốn nhân cơ hội này, một quyền thực hiện đột phá lớn, thậm chí là đuổi kịp và vượt qua tỉnh thành. Nếu kinh Giang có thể đuổi kịp và vượt qua tỉnh thành về mặt kinh tế, như vậy tất sẽ tăng thêm lực ảnh hưởng của Kinh Giang và cá nhân Từ Binh.

Tuy nhiên Từ Binh thỏa thuê mãn nguyện của hiện tại, sao có thể nghĩ nhiều như vậy?



Lã Quân Niên bị bệnh nằm viện, tuy tin tức truyền ra, Lã Quân Niên chỉ là có vấn đề nhỏ, cũng không có gì đáng ngại.

Nhưng ông ta vừa vào viện, lại khiến bầu không khí của chính đàn Sở Giang vốn đang giương cung bạt kiếm trở nên hòa hoãn hơn rất nhiều.

Lã Quân Niên công khai khiêu chiến tỉnh ủy, thả thiêu thân làm khó dễ quyết sách nhân sự của tỉnh ủy trên Hội đồng nhân dân, khiến Ngũ Đại Minh cực kỳ phản cảm, đối chọi gay gắt.

Dưới tình huống Tỉnh ủy công nhiên tạo áp lực và nội bộ Hội đồng nhân dân phân hóa nghiêm trọng trong, trong ngoài đều khốn đốn, Lã Quân Niên dĩ nhiên bó tay không biện pháp.

Mà cái gọi là mâu thuẫn Lã Trần thời gian trước, cũng vì lần va chạm kịch liệt này, mà thất sắc ảm đạm.

Chẳng ai ngờ, ở thời khắc mấu chốt, Lã Quân Niên lại đột nhiên xuất hiện tình huống như vậy.

Cơn bệnh của Lã Quân Niên này, có thể này là có được lợi ích, trời bên ngoài sập xuống dường như cũng không liên quan gì tới ông ta.

Tuy mấy ngày nay lục tục có người tới bệnh viện đệ nhất nhân dân thăm, nhưng điều này từ một phương diện khác phản ánh, Lã Quân niên đang tìm một bậc thang mà người khác không ngờ tới.

Tính tình tiểu thư, mệnh a hoàn.

Lã Quân Niên có rất nhiều hùng tâm tráng chí, có rất nhiều nhu cầu chính trị, nhưng ông ta vẫn là lực bất tòng tâm. Sở Giang hiện tại đã không con bao nhiêu không gian thích hợp để ông ta tồn tại, dĩ nhiên đã trở thành sự thực bất tranh giành rồi.

Tuy nhiên chỉ một cơn bệnh, nhưng sau lần bệnh này thể hiện ra là chính đàn Sở Giang một lần tẩy bài thanh thế lớn sắp rớt màn che.

Vốn rất nhiều người đều muỗn em trò này, đều muốn xem Lã Quân Niên đã làm ăn ở Sở Giang nhiều năm như vậy, rốt cục có bao nhiêu năng lượng.

Nhưng rất đáng tiếc, trò hay cũng không tới như dự định, ngược lại một cục diện khiến mọi người không tưởng lại xuất hiện, nghiên về phía…