Quan Sách

Chương 202: Không thể lùi bước




Lúc Trần Kinh sắp bước vào quán trà Lâm Giang, di dộng vang lên, hắn thấy tên Phương Uyển Kỳ.

- Ai nha, trưởng phòng Trần, trong một đêm nổi danh! Sao nhiều báo chí nhớ đến vậy? Truyền thông không tồi, là thật sao?
Phương Uyển Kỳ nói, cô vẫn sắc bén, giống như súng máy nổ liên tiếp.

Trần Kinh thở dài một tiếng, nói:
- Có phải vui mừng khi người gặp họa! Hình tượng cả Lễ Hà đều bị nhóm truyền thông đó hủy hoại, một câu nói của tôi, không hiểu đầu cơ biến thành cái dạng gì? Đúng là đầu cơ quá đáng đi!

- Chính trị thôi, đều là dơ bẩn, tôi nhất quán cho rằng như vậy. Ồ, đúng rồi! Nếu không có tin tức gì, tôi cũng muốn đưa tin!
Phương Uyển Kỳ nói.

Trần Kinh co rút khóe miệng:
- Không thể trả lời! Không dám quên thân phận phóng viên, điều này tôi sẽ không quên!

- Được, Trần Kinh! Được! Đừng quên là nhân viên của tôi, nếu không tôi khấu trừ tiền lương!
Phương Uyển Kỳ có hơi thẹn quá hóa giận.

- Được rồi, được rồi, yêu cầu thế nào liền như vậy! Tôi hiện tại đang phải đi gặp lãnh đạo...

- Lãnh đạo gì? Tôi nghĩ anh muốn cùng bạn gái anh anh em em đi?
Phương Uyển Kỳ nói.

- Tùy cô nghĩ, nếu không có chuyện gì, tôi ngắt điện thoại đây!
Trần Kinh uy hiếp.

- Tính tôi vậy!
Phương Uyển Kỳ tức giận nói:
- Tôi gửi anh mail, trong đó có kịch bản quảng cáo rất khó giải quyết! Giúp đỡ một chút đi! Tôi chỉ có mấy kịch bản cũ, không có cách nào, gặp một người khách rất khó tính!

- Được được, lát nữa tôi xem, vậy nhé...
Trần Kinh nhanh chóng ngắt điện thoại.

Đầu kia điện thoại, Phương Uyển Kỳ nghe thấy tiếng tút tút, ngơ ngác một lúc, nói:
- Tức chết tôi! Rất không phong độ, rất thô tục vô lễ, thực sự nghĩ mình tốt vậy sao?

Cô lẩm bẩm, rồi thở dài một tiếng... trong đầu bỗng nhiên nghĩ đến cuộc điện thoại Diệp Hải Duyên gọi cô, cô không kìm nổi cười ha ha.

- Sắp xếp một trưởng phòng cấp huyện làm bạn nhảy thế nào? Có vui không? Trưởng phòng người ta còn không muốn kia kìa! Thực sự nghĩ rằng mình rất giỏi sao?

Lúc Trần Kinh đến quán trà, hắn đi đến phòng mà hắn cùng Biện Triệu Nam ước định thuê, Biện Triệu Nam đã đến.. Chỉ có ông ta một người!

Tâm Trần Kinh trầm xuống, rất xấu hổ, bước lại gần, nói:
- Trưởng ban Biện, rất xin lỗi, không ngờ ngài tới nhanh như vậy, thật sự là thất lễ!

Biện Triệu Nam nhẹ nhàng cười, chỉ sô pha, nói:
- Ngồi đi! Không có người ngoài, không phải khách khí, chúng ta tâm sự thoải mái!

Trần Kinh theo lời ngồi xuống, nhân viên phục vụ quán trà mời hai người mỗi người một ly trà, một lúc sau, nhân viên phục vụ lui ra ngoài, vẻ mặt Biện
Triệu Nam dần dần trở nên nghiêm túc:
- Sao lại làm thế? Không biết bây giờ là rất mấu chốt sao? Nhìn hiện tại bên ngoài gây sức ép, nhất là phát biểu ở Thái Thủy, hiện tại bị đầu cơ thành cái gì?

- Rất cẩu thả... cũng rất tùy tiện, cẩu thả ở chỗ không biết suy nghĩ cặn kẽ trước khi làm việc, mà sơ suất còn bị người ta lợi dụng... lại cố tính không chú ý, hiện tại đáng buồn, nghiễm nhiên bị người khác biến thành ngòi nổ!

Mặt Biện Triệu Nam âm trầm, làm y nhìn qua rất có uy nghiêm, Trần Kinh vốn quen nhìn vẻ mặt ôn hòa của y, hiện tại thấy y sa sầm mặt, cảm thấy nhất thời không thích ứng.

- Trưởng ban ngài phê bình rất đúng, là tôi không đủ kinh nghiệm, không ngờ chuyện này lại nghiêm trọng như vậy!
Trần Kinh thành khẩn nói.

Vẻ mặt Biện Triệu Nam dịu đi một chút, y uống một ngụm trà... Thở dài:
- Trong chuyện này biểu hiện không chín chắn, là trí mạng. Tổ chức đối với việc sử dụng, không thể không suy xét tình huống trước mắt, tôi nói không dễ nghe, đây là tự hủy tương lai!

Biện Triệu Nam lấy tay đập bàn, tiếp tục nói:
- Hôm nay Huyện ủy họp...Bí thư Thư lên tiếng, ông ta cho rằng ứng cử viên tham gia trường Đảng Tỉnh ủy, là không thích hợp! Vì đây là thời kỳ mẫn cảm, nếu Huyện ủy phái lên tỉnh thành, truyền thông bên ngoài có phải lại có cơ hội đầu cơ hay không?

- Khả năng này không thể không đề phòng! Cơ hội thật tốt, chính vì sai lầm của mình lãng phí! Tính cách này khi nào mới có thể trưởng thành hơn?

Biện Triệu Nam bóp cổ tay, Trần Kinh nhẹ nhàng thở ra, trong lòng cũng không thoái mái, trong lòng hắn hiểu rõ, Thư Trị Quốc rốt cuộc vẫn tính toán với mình.

Trần Kinh hiểu ra cái chính mình gọi là vấn đề, đơn giản chính là hai điểm, một lá chưa nhận lễ của Thiệu Băng Oánh, hai là từ sau khi ở hiện trường chứng kiến cảnh Thái Thủy bạo lực chấp pháp, tuy thật sự thất bằng mắt, trong cuộc họp buổi trưa lên tiếng khiển trách việc này.

Trừ ra, Trần Kinh không làm bất cứ chuyện gì, về phía truyền thông đầu cơ làm ẩu, cùng chuyện Dịch Tiên Bình mở miệng, Trần Kinh vốn không tham gia.

Lại nói, truyền thông bôi đen hình tượng Lễ Hà, chân chính phải truy cứu trách nhiệm, cũng là Thư Trị Quốc, Lý Sinh Đạo những lãnh đạo chủ quản bụng làm dạ chịu, sao hiện tại Trần Kinh nghe được, giống như trách nhiệm đều ở mình, Trần Kinh lại nghĩ tới lời nói của Ngũ Đại Minh, trong lòng một ngọn lửa giận rốt cuộc kiềm chế không được, nói:
- Trưởng ban Biện, về tôi vấn đề trưởng thành, tôi tiếp thu. Tôi không tiếp thu cho rằng tôi không chín chắn!

- Vấn đề hệ thống công an Lễ Hà chúng ta, liền rõ ràng phát sinh trước mắt tôi, Từ Lượng hành động không theo pháp luật và kỷ luật, thô bạo chấp pháp. Tôi làm cán bộ Đảng, trực tiếp chỉ ra chỗ sai lầm của y, làm sao có vấn đề? Hiện tại buồn cười thay, tôi chỉ ra chỗ người sai lầm, ngược lại thành thiếu suy nghĩ, không chín chắn, mà đương sự một chút đều vấn đề đều không có.

- Trưởng phòng Công an, chính quyền Đảng ủy huyện Lễ Hà chúng ta, khi nào lại không thấy được vấn đề của mình?

Biện Triệu Nam cả kinh, mắt nhìn chằm chằm mặt Trần Kinh, Trần Kinh khoát tay nói:
- Trưởng ban Biện, tôi không phải đối với cá nhân để ý! Tôi chỉ là cảm thấy, chúng ta chính đàn Lễ Hà, cần phải có người bênh vực lẽ phải, cần có nhiều nghi ngờ và ý kiến bất đồng hơn!

- Vì sao chúng ta lại có nhiều vấn đề như vậy, vì sao gần đây Lễ Hà lại bị truyền thông bôi đen hình tượng? Tôi cảm thấy vấn đề này, chúng ta phải nghiêm túc nghĩ lại, tôi không tiếp thu ý kiến cho rằng tôi không có lý trí chín chắn!

Mắt Biện Triệu Nam nhìn chằm chằm Trần Kinh, dường như muốn nhìn thấu Trần Kinh, Trần Kinh đối diện với y, ánh mắt không lùi bước, không né tránh.

Hai người đối diện thật lâu, khóe miệng Biện Triệu Nam co rúm lại nói:
- Ai nha! Sao tính cách lại như vậy!

Y lục túi mình, mắt nhìn Trần Kinh:
- Có mang thuốc lá không?

Trần Kinh lấy ra một hộp thuốc, đưa cho Biện Triệu Nam một điếu, giúp châm lửa, cũng tự châm cho mình một điếu, hai điếu thuốc trong phòng nuốt sương nhả khói, lầm vào trầm mặc.

Qua thật lâu, Biện Triệu Nam bỗng nhiên đứng dậy, trong phòng bước đi thong thả vài bước nói:
- Sao phòng này lại buồn như vậy?
Y bước đi thong thả, bước đến cửa sổ, kéo rèm cửa, mở cánh cửa sổ nhôm hợp kim, bên ngoài gió lạnh ù vào, thổi tóc trên đầu y.

Biện Triệu Nam quay lại nhìn Trần Kinh, nói:
- Đức Cao lần này tuyển cán bộ làm Phó phòng, cơ hội này nên nắm chắc! Tôi hiểu rõ, cơ hội này rất trọng yếu, chỉ có thể thành công, không thể thất bại!

Trần Kinh cũng đứng dậy, miệng hắn chuẩn bị nói, nhưng lại không biết nói từ đâu, Biện Triệu Nam nói thật sự hàm súc, nhưng căn cứ Biện Triệu Nam nói, Trần Kinh có thể suy đoán, ở huyện khẳng định sẽ có một loạt biện pháp ứng đối, có lẽ chuyên môn nhằm vào Trần Kinh.

Thư Trị Quốc, Lý Sinh Đạo, hai người kia bất luận ai Trần Kinh cũng không chạm vào được, huống chi, còn Vương Hàm Dương, nghiễm nhiên thành Thiên Lôi để Thư Trị Quốc sai đâu đánh đó!

Cũng còn Thái Thủy với bối cảnh và hậu trường rất vững chắc, xí nghiệp mạnh, sau lưng sẽ liên quan đến bao nhiêu mối quan hệ?

Trần Kinh và Biện Triệu Nam tán gẫu rất muộn, từ quán trà về nhà, Trần Kinh không bắt xe, mà một mình đi bộ dọc theo bờ đê Lễ Hà về.

Dọc theo đường đi, gió lạnh cuối thu thổi vù vù, thổi vào mặt hắn lạnh như băng, tóc hắn cũng bay bay, nhưng trong lòng hắn là lửa giận nóng bỏng.

Con thỏ nóng nảy còn cắn người, Trần Kinh gần đây vẫn khắc chế, nhưng hiện tại xem ra, giống như có người cũng không có bởi vì Trần Kinh khắc chế mà kiềm chế, ngược lại, nghĩ Trần Kinh khắc chế trở thành yếu đuối, ngầm không biết muốn dùng thủ đoạn gì đối phó Trần Kinh đây!

Theo ý Trần Kinh, hắn không nghĩ đặt chân lên huyện tranh đấu, nhưng cái gọi là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, rất nhiều chuyện không theo ý Trần Kinh.

Ngay ngày hôm sau Trần Kinh và Biện Triệu Nam gặp nhau, Huyện ủy tổ chức hội nghị, hội nghị quyết định trong hệ thống công an triển khai đả kích bạo lực chấp pháp, hành động chuyên nghiệp quét sạch con sâu làm rầu nồi canh trong hệ thống công an, đứng mũi chịu sào là Trưởng đồn công an thị trấn Dịch Chu Từ Lượng.

Từ Lượng bạo lực chấp pháp tạm thời bị cách chức điều tra, mà năm cảnh sát tham gia vụ bạo lực chấp pháp cũng bị tạm thời cách chức.

Trưởng phòng Công an Lý Sinh Đạo tuyên bố với bên ngoài, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân Lễ Hà, Phòng công an đã kiên định đả kích bạo lực chấp pháp trong hệ thống công an, đồng thời, Lý Sinh Đạo cũng hoan nghênh thượng cấp đến Lễ Hà, trợ giúp và giám sát Lễ Hà giải quyết vấn đề.

Lý Sinh Đạo nói, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân Lễ Hà, Phòng công an hoàn toàn có năng lực, tin tưởng tự mình có thể giải quyết vấn đề đang tồn tại. Y cường điệu, vấn đề Lễ Hà, chỉ là cá biệt, vấn đề của một số người, không phải vấn đề tồn tại trong tất cả các cán bộ và cảnh sát...

Ngày hôm sau khi Lý Sinh Đạo phát biểu, các nhà truyền thông ít dần đưa tin tiêu cực Lễ Hà, ngược lại, truyền thông chủ đạo Đức Cao – nhật báo Đức Cao lại viết một bài báo về nội bộ Lễ Hà tích cực chỉnh đốn hệ thống công an, mặt khác, lãnh đạo chủ chốt Đức Cao bắt đầu liên tiếp thị sát Lễ Hà.

Mặt khác, tin tức tập đoàn Hồng Thành tiến vào Lễ Hà cũng được đưa tin theo chiều sâu, tin tức tích cực ngày càng nhiều, tin tiêu cực dần mất đi, ngày đen tối ở Lễ Hà, ngay lập tức trở nên tươi sáng.

Mà chính đàn Lễ Hà đấu đá, cũng vì vậy phong vân trở nên càng biến hóa kỳ lạ...