Quan Sách

Chương 249: Điều chỉnh bộ máy




Vấn đề điều chỉnh bộ máy Lâm Hà, cuối cùng cũng họp hội nghị thường vụ.

Ban tổ chức cán bộ đưa ra phương án điều chỉnh, Phó bí thư huyện ủy huyện Lễ Hà thay mặt vị trí Chủ tịch huyện do nguyên Phó bí thư huyện Lễ Hà Triệu Nhất Bình đảm nhiệm, còn Phó bí thư do Phó chủ nhiệm văn phòng Thành ủy Nhan Uyên đảm nhận, Bí thư Đảng ủy công an do ủy viên thường vụ Đảng ủy công an Cao Phong Quốc đảm nhận.

Còn đối với chỗ trống của Phó bí thư huyện Lễ Hà, Ban tổ chức cán bộ đề nghị do Hồng Nhâm Bác đảm nhận chức Phó bí thư, ủy viên thường vụ huyện ủy Lễ Hà.

Phương án này của Ban tổ chức cán bộ, vượt ra ngoài sự dự kiến của nhiều người, bởi vì cục diện điều chỉnh bộ máy huyện Lâm Hà rất rõ ràng, đó là do Ngũ Đại Minh hoàn toàn nắm trong tay!

Ngũ Đại Minh nắm trong tay điều chỉnh, Trịnh Khang Khang càng phải cao độ ăn khớp ý chí với Ngũ Đại Minh, nhưng phương án này của Trịnh Khang Khang có nhất trí với ý của Ngũ Đại Minh hay không?

Nếu không nhất trí, Trịnh Khang Khang khó có thể còn có ý gọi nhịp với Ngũ Đại Minh?

Đối với đề nghị này của Ban tổ chức cán bộ, mọi người tham luận rất dè dặt, mà trong lúc này, Ngũ Đại Minh lên tiếng, ông ta nói:
- Tôi sớm đã trải qua, mọi người có ý kiến gì, kiến nghị gì, cứ nói thoải mái, sao rồi? Mọi người không nói gì sao?

Phó chủ tịch thường trực thành phố Lưu Minh Minh đan hai tay vào với nhau, hai chân bên dưới không yên cứ thay đổi trên dưới không ngừng, trong lòng có chút nôn nóng. Con người Hồng Nhâm Bác y rất hiểu, y càng biết rõ, Hồng Nhâm Bác và Trịnh Khang Khang không có chút quan hệ nào, Trịnh Khang Khang nếu muốn dùng một người, cũng không thể nghĩ đến Hồng Nhâm Bác.

Y nhanh chóng phản ứng lại, Hồng Nhâm Bác không phải là người Trịnh Khang Khang muốn dùng, mà là người mà Ngũ Đại Minh muốn dùng.

Chiêu này của Ngũ Đại Minh thật lợi hại! Quán triệt ý chí của mình không có chút biến sắc, mà lại còn thành công hàng phục Trịnh Khang Khang.

Không chỉ như vậy, hiện tại 3 huyện phía bắc của Đức Cao, Bí thư huyện ủy huyện Tu Mai Mã Bộ Bình khá tích cực dựa vào Ngũ Đại Minh, hồi Ngũ Đại Minh mới nhận chức, anh ta liền vội vã bày tỏ lòng trung thành!

Trần Kinh và Mã Bộ Bình có tình thầy trò thân thiết, Trần Kinh lại là tâm phúc của Ngũ Đại Minh, có được quan hệ này, Tu Mai vẫn có thể thoát khỏi tay Ngũ Đại Minh.

Về huyện Lâm Hà, mượn cớ lần này của Lâm Hà, Ngũ Đại Minh ra tay tàn nhẫn, một lúc cách chức 3 ủy viên thường vụ, mà 3 ủy viên thường vụ mới đều là người ông ta đề bạt, sau sự kiện Lâm Hà, Bí thư huyện ủy Mâu Cường có thể giữ được vị trí, đây cũng là do Ngũ Đại Minh ủng hộ anh ta.

Trong công tác sau này của Mâu Cường, có thể không đứng trong đội ngũ của Ngũ Đại Minh bên này?

Cuối cùng chính là huyện Lễ Hà, hoàn cảnh huyện Lễ Hà rất phức tạp, tình huống cũng đặc thù nhất. Bí thư huyện ủy Huyện Lễ Hà Dịch Minh Hoa năng lúc nắm cục diện trước mắt vẫn chưa được. Trong lúc này Ngũ Đại Minh cho Hồng Nhâm Bác bước vào chính đàn, đây không phải là trộn cát vào thì là cái gì?

Hồng Nhâm Bác không phải là Triệu Nhất Bình, Triệu Nhất Bình xuất thân đào tạo chính quy, là cán bộ từ trên tỉnh điều xuống, có chút nói như rồng leo mà làm như mèo mửa, Hồng Nhâm Bác lại là cán bộ từ nhỏ lớn lên ở bản địa Lâm Hà này.

Trên dưới huyện Lễ Hà gã rất am hiểu, mặc dù mấy năm nay gã ở Lâm Hà, nhưng Lâm Hà và Lễ Hà chỉ là thượng du và hạ du của một con sông, văn hóa tương tự, môi trường tương tự, hai mảnh đất giao lưu bình thường, người dân giao lưu gắn bó. Có Hồng Nhâm Bác ở Lễ Hà, Dịch Minh Hoa muốn nắm được cục diện của Lễ Hà, lại khó càng thêm khó.

Vận mệnh của Lễ Hà chung quy trốn không thoát, bị Ngũ Đại Minh phân hóa lôi kéo, cuối cùng toàn bộ đều nằm trong tay ông ta!

Ngũ Đại Minh sắc bén vượt qua sự mong đợi của Lưu Minh Minh, y nghĩ rằng, Ngũ Đại Minh ít nhất phải cần đến 3,5 tháng mới có thể đứng vững, còn thời gian này, Lưu Minh Minh có thể cố gắng tăng sức ảnh hưởng của mình lên, ít nhất có thể tranh cho mình được một cái giá tốt.

Nhưng hiện tại, Ngũ Đại Minh chỉ dùng thời gian chưa đến 1 tháng, liền có thể làm ra nhiều chuyện như vậy. Những ủy viên thường vụ đều đứng ra thể hiện lòng trung thành với ông ta, Lưu Minh Minh có thể làm gì? Y thực sự có chút do dự không quyết!

- Tôi đồng ý với ý kiến của Ban tổ chức cán bộ! Phương án này của Ban tổ chức cán bộ suy xét chu toàn, khá hợp tình hợp lý! Nhất là đối với vấn đề nhận chức của Hồng Nhâm Bác, tôi thấy giải quyết rát tốt. Năng lực Hồng Nhâm Bác, anh ta ở Lâm Hà bao năm như vậy, đều rõ như ban ngày.

- Đối với những cán bộ như vậy, mặc dù có mắc lỗi, nhưng có thể có thái độ chấn chỉnh, hổi cải làm lại, chúng ta cần phải cho họ cơ hội!

- Còn đối với môi trường Lâm Hà, Lễ Hà càng phức tạp, để Hồng Nhâm Bác ở Lễ Hà, đã là cơ hội mà Tổ chức cho anh ta, cũng là tổ chức cho anh ta một thử thách!

Người lên tiếng ủng hộ Ngũ Đại Minh đầu tiên chính là Bí thư Đảng ủy công an Chương Hoa Quang, lần này Chương Hoa Quang xử lý việc ở Lâm Hà, Ngũ Đại Minh có ý kiến với gã, trong hội nghị thường vụ, Ngũ Đại Minh đã hung hăng phê bình gã.

Nhưng cuối cùng, khi Ngũ Đại Minh điều chỉnh bộ máy Lâm Hà, vẫn chiếu cố lợi ích của Chương Hoa Quang.

Bí thư Đảng ủy công an huyện Lâm Hà vẫn là chọn lọc ra từ hệ thống chính trị pháp luật truyền thống của Chương Hoa Quang, điều này được thể hiện trong phương án của Ban tổ chức cán bộ.

Ngũ Đại Minh chỉ là dùng nhiều phương pháp để đánh Chương Hoa Quang, đánh trước kéo sau, bây giờ xem ra kết quả không tồi, Chương Hoa Quang là người đầu tiên nhảy ra ủng hộ cho Trịnh Khang Khang trong hội nghị thường vụ, còn trên thực tế lại là ủng hộ Ngũ Đại Minh.

Ngũ Đại Minh đã nói qua trong hội nghị cán bộ toàn thành phố, việc chọn lựa và dùng những cán bộ của thành phố Đức Cao về sau phải tuân theo nguyên tắc, trong đó ông ta cũng nhấn mạnh nói đến chuyện sử dụng cán bộ. Ông đề xuất, đối với những cán bộ hoàn toàn hối lỗi với sai lầm của mình, phạm lỗi không nghiêm trọng, có thể hối cải làm lại, khi chọn lựa bổ nhiệm, phải dám bổ nhiệm. Câu phát biểu này của ông ta, thể hiện rõ là việc bổ nhiệm Hồng Nhâm Bác là thích hợp nhất, Chương Hoa Quang bây giờ ủng hộ Hồng Nhâm Bác, cũng không phải là ủng hộ câu nói của Ngũ Đại Minh đó sao?

Phương án mà Ban tổ chức đưa ra trong hội nghị thường vụ được thông qua, sự bổ nhiệm của Ban tổ chức cán bộ chính thức được phát hành!

Triệu Nhất Bình đã mãn nguyện được bổ nhiệm từ Phó chủ tịch huyện Lâm Hà thành Chủ tịch huyện, ngay khi bổ nhiệm chính thức được ban hành, người mà y gọi điện đầu tiên chính là Trần Kinh.

Trong điện thoại, giọng điệu của Triệu Nhất Bình khó giấu được sự hưng phấn, y nói:
- Chủ nhiệm Trần, đã nhận được tin tức bổ nhiệm tôi ở Lâm Hà rồi, tôi rất phấn chấn, đồng thời cũng cảm giác được gánh nặng trên vai rất lớn. Lâm Hà cũng là một huyện nghèo, điều kiện của Lâm Hà, còn rất nhiều mặt kém so với Lễ Hà!

- Có thể tưởng tượng, công việc về sau của tôi nhất định sẽ gặp nhiều khó khăn không tưởng được, đến lúc đó có khả năng không ít lần phiền toái đến anh, Chủ nhiệm Trần!

Trần Kinh đùa cợt nói:
- Lãnh đạo à, không cần khách khí với tôi đâu! Lần thăng chức này, theo lý tôi nên chúc mừng anh, nhưng anh lại gọi điện thoại đến cho tôi rồi!

Trần Kinh bên này cười ha ha, Triệu Nhất Bình ở đầu bên kia nghe thấy như mở cờ trong bụng!

Lần điều động này của y cũng là biến đổi bất ngờ, đến phút cuối Chu Thanh vẫn còn nhắc nhở y, có phải là mối quan hệ bên kia của Trần Kinh khơi thông không đúng chỗ hay không.

Lần này khiến cho Triệu Nhất Bình hết sức khẩn trương, liên tục động viên tinh thần sắp xếp chuyện này, thậm chí chuyện này còn kinh động đến cả quan hệ trên tỉnh.

Dồn sức lực, thu được chỗ tốt để lập can kiến ảnh, không chỉ có lần bổ nhiệm này thành công, quan trọng hơn, có thể xây dựng được mối quan hệ khá vững chắc với Trần Kinh, điều này với Triệu Nhất Bình mà nói, cực kỳ có lợi cho công việc của y!

Triệu Nhất Bình là Phó bí thư bao nhiêu năm ở Lễ Hà, làm lão Nhị 10 năm, rất nhiều người hơi một tí là lại nghi ngờ năng lực của y, làm y không ngừng than khổ!

Y là một người từ bên ngoài bước vào, đến sinh sống ở địa phương, lại là cấp phó, thì có thể làm ra bao nhiêu trò trống đây?

Bây giờ thì không như vậy, Triệu Nhất Bình làm việc ở Sở Bắc bao năm, tích lũy được kinh nghiệm phong phú, bây giờ y lại đảm nhận nhân vật số 1 của chính phủ, đối với y, các điều kiện làm ra thành tích ở mọi mặt đều thành thục rồi! Nếu y vẫn không làm ra thành tích nào, y sao có thể can tâm?

Triệu Nhất Bình gọi điện thoại cho Trần Kinh xong, còn Hồng Nhâm Bác thì đích thân từ Lâm Hà chạy đến Đức Cao, trực tiếp thăm hỏi Trần Kinh.

Hồng Nhâm Bác đến Đức Cao, là đến Ban tổ chức cán bộ đưa tin, sau đó đi nhận chức. Nhưng y đến chỗ Trần Kinh đầu tiên, xách đến một túi to đặc sản của vùng Lâm Hà!

Hồng Nhâm Bác đối với Trần Kinh, có thể nói là cảm động đến rơi nước mắt.

Lúc đó sau khi chấm dứt việc xử lý chuyện Lâm Hà, Hồng Nhâm Bác tìm đến Chu Thanh đầu tiên, thái độ lúc đó của Chu Thanh lãnh đạm, tránh không kịp. Lúc đó, trong lòng gã rất lạnh nhạt, dự cảm xấu nhất của gã chính là con đường làm quan đời này của mình vậy là hết rồi.

Tinh thần gã sa sút, suy sụp, tất cả những mất mát bây giờ gã vẫn còn nhớ như in, cái này gọi là khắc cốt ghi tâm cũng không quá đáng.

Nhưng chính vào lúc đó, một cuộc điện thoại của Trần Kinh làm gã thấy được hi vọng!

Nhận điện thoại của Trần Kinh, gã lại một lần nữa tìm Chu Thanh, nhưng Chu Thanh lại càng lãnh đạm hơn trước, lúc đó gã hiểu ra rằng, có lẽ ý kiến của Chu Thanh và Trần Kinh không phải là một.

Gã không dám gọi điện cho Trần Kinh, chỉ có thể khổ sở chờ đợi, ngày nào cũng chịu dày vò, cuối cùng, gã cũng đợi được điện thoại của Trần Kinh.

Trần Kinh ám chỉ Hồng Nhâm Bác, Thành ủy đang chuẩn bị có chút điều chỉnh bộ máy của 3 huyện phía Bắc, điều này có khả năng là một cơ hội của Hồng Nhâm Bác. Phương án điều chỉnh bộ máy này, là do Ban tổ chức cán bộ đưa ra, Hồng Nhâm Bác trong phương diện này cần phải động não!

Hồng Nhâm Bác vi mừng quá đỗi, nhưng nhanh chóng lại mặt mày nhăn nhó.

Làm sao gã có quan hệ với Ban tổ chức? Nhưng thực ra gã có nghĩ, chỉ cần không cố gắng đến bước đó.

Điều khiến gã không ngờ tới chính là dường như Trần Kinh đã giúp gã sắp xếp hết cả, giới thiệu gã quen biết với lãnh đạo tòa soạn nhật báo Đức Cao, sau đó do lãnh đạo tòa soạn hẹn Trưởng ban Trịnh Ban Tổ chức cán bộ ăn cơm.

Trên bàn ăn, trong lòng Hồng Nhâm Bác đã biết trước rồi!

Trong lòng Hồng Nhâm Bác rất rõ rằng, Trần Kinh chỉ điểm gã, tuy nhiên đó là đi lướt qua, cấp bậc lễ nghĩa cần kết thúc. Hồng Nhâm Bác cũng phải bỏ ra một số tiền lớn, mang hết những gì mà mình tích lũy được trong mấy năm gần đây ra, để cho Trưởng ban Trịnh phấn khởi mà phục dịch!

Trần Kinh chỉ đường cho gã, Hồng Nhâm Bác nếu làm không tốt, gã còn có mặt mũi nào mà gặp Trần Kinh?

Đối với Trịnh Khang Khang, Hồng Nhâm Bác là một kẻ phá của, nhưng gã tới chỗ Trần Kinh, cũng chỉ dám mang vài món đặc sản.

Chỉ có điều trong thâm tâm, Hồng Nhâm Bác hoàn toàn khuất phục Trần Kinh, gã biết Trần Kinh không thiếu tiền, Trần Kinh giúp mình một tay cũng không phải vì tiền.

Người trẻ tuổi giống như Trần Kinh, tiền đồ rộng lớn, chí khí nhất định cũng cực cao, một chút tiền sao có thể khiến bọn họ để ý chứ? Hồng Nhâm Bác làm như thế, ngược lại lại là khinh thường Trần Kinh!

Trong lòng Hồng Nhâm Bác hiểu rõ, Lễ Hà là nơi mà Trần Kinh đã đợi bao năm nay, lần này mình đi Lễ Hà, Trần Kinh nhất định sẽ dặn dò mình cái gì đó.

Trọng trách Lễ Hà không nhẹ, nhưng Hồng Nhâm Bác tin rằng, gã tin tưởng mình có thể làm ra thành tích, cũng chỉ làm nên thành tích, mới có thể là lời cảm ơn tốt nhất đối với Trần Kinh…!