Quan Thần

Chương 2153: Đại cuộc bước đầu đã định




Theo nghĩa hẹp mà nói, Lý Đinh Sơn không phải là thành viên trong tổ chức chính trị của Hạ Tưởng, Tống Triêu Độ lại càng không phải. Nhưng nói theo nghĩa rộng, cả Lý Đinh Sơn và Tống Triêu Độ đều là đồng minh kiên định nhất của Hạ Tưởng, mặc dù không phải là thành viên trong tổ chức nhưng mà còn hơn hẳn thành viên của tổ chức. Trong vận mệnh chính trị sau này của Hạ Tưởng, đã giúp đỡ Hạ Tưởng rất nhiều, không thua gì thành viên trong tổ chức chính trị. Do vậy, việc Tống Triêu Độ thăng chức và chuyện Lý Đinh Sơn thăng tiến khi Hạ Tưởng biết được cũng cảm thấy vô cùng tốt.

Sau khi Lục Minh được bổ nhiệm làm Phó Chủ tịch Tỉnh tỉnh Tề, chuyện Lý Đinh Sơn cũng thuận lợi đảm nhiệm chức Phó Chủ tịch thường trực tỉnh cũng đã sớm được quyết định từ trước. Sau khi Khâu Nhân Lễ vào Bộ chính trị, rời khỏi Tỉnh Tề, thì bộ máy tỉnh ủy Tỉnh Tề mới có thể sớm được điều chỉnh. Nhưng Trung ương lại điều chỉnh Bộ máy tỉnh ủy tỉnh Tề trước đó, cũng là vì có liên quan tới vận mệnh mới của bộ Chính trị, Lý Đinh Sơn mới có phúc đi trước một bước.

Thời gian Lý Đinh Sơn ngồi ở cấp Phó bộ không ngắn, suôn sẻ mà nói, sau khi đảm nhậm Phó Chủ tịch thường trực Tỉnh, là có thể lên chính. Hạ Tưởng cũng hy vọng Lý Đinh Sơn cũng có thể có cơ hội chủ quản một phương, lấy tài năng và khát vọng của Lý Đinh Sơn, ông ta hẳn phải cần có một góc trời riêng.

Sau khi nghe tin Lý Đinh Sơn được bổ nhiệm, Hạ Tưởng trước tiên phải gọi điện thoại chúc mừng.

- Chúc mừng Phó chủ tịch tỉnh Lý.

- Chủ tịch tỉnh Hạ khách khí rồi, thật lòng mà nói, tôi đi đến được bước này, hẳn là cũng phải cảm ơn cậu mới đúng.

Lý Đinh Sơn vô cùng xúc động, nhất thời nhớ đến thời gian ở Huyện Bá. Ai có thể nghĩ tới cấp dưới năm đó hiện tại chẳng những có cấp bậc cao hơn ông ta, mà hơn nữa việc ông ta được thăng chức cũng là nhờ có cấp dưới trước kia vận động, quả thật là trước giờ đã khác.

Ở năm đó, vào thời khắc mấu chốt kinh doanh thất bại, ông ta may mắn đã nghe theo đề nghị của Hạ Tưởng, lấy một tư thế hoa lệ xoay người bước vào con đường làm quan, cuộc đời ông ta từ đó về sau bước sang một trang mới, thì mới có được thành tựu hôm nay.

Nếu không phải lúc đó Hạ Tưởng mở đường đề nghị, thì nói không chừng ông ta đã về tới tòa soạn báo Bắc Kinh, vác thất bại và sỉ nhục trên lưng, và rồi chết già ở Bắc Kinh.

Hiện tại, ông ta tuy nói rằng chưa có nhiều thành tựu, nhưng ít nhất cũng đã nắm được thành công trong tay, hơn nữa chỉ còn cách cái ngai vàng Chủ tịch tỉnh có một bước nữa. Lùi lại mười mấy năm trước, ông ta nào có thể tưởng tượng được có một ngày sẽ đạt được địa vị như hôm nay?

Đời người quả đúng là không thể tả được. Nếu như năm đó bước vào con đường đen tối đó, thì hiện giờ ông ta không biết sẽ sa sút đến mức nào. Mà nhìn lại, trên đường đi của ông ta, không lúc nào là không có bóng dáng Hạ Tưởng làm bạn xung quanh. Lý Đinh Sơn không thể không phát ra tiếng thở dài từ trong lòng, may mắn lớn nhất trong đời ông ta chính là gặp được Hạ Tưởng!

Hạ Tưởng chính là phúc tinh lớn nhất trong cuộc đời ông ta.

Hạ Tưởng đương nhiên không biết được cảm thán trong đáy lòng Lý Đinh Sơn, nhưng lại nghe ra bên trong giọng điệu của Lý Đinh Sơn có chút tang thương, chuyện cũ trước đây cũng đồng thời hiện lên trong đầu hắn, hắn lanh lảnh cười:

- Phó chủ tịch tỉnh Lý, chuyện cũ cũng đã qua rồi, chuyện tương lai còn chưa có tới, chỉ có nắm chắc hiện tại, mới có thể mà sống một cách hết mình.

Lý Đinh Sơn cũng cười:

- Hay cho câu sống một cách hết mình. Được. Có được lời chúc tốt lành của cậu, tôi tin tưởng sẽ làm ra được chuyện lớn ở Tỉnh Tề.

Hạ Tưởng cũng bị khí phách của Lý Đinh Sơn cuốn hút, cho nên cùng Lý Đinh Sơn nói đùa vài câu.

Lý Đinh Sơn thăng tiến, đối với đại cuộc toàn quốc sau này của Hạ Tưởng cũng có tác dụng thúc đẩy tích cực. Vài năm sau, rốt cuộc Lý Đinh Sơn đã có thể lên làm chính, đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh. Lý Đinh Sơn chủ quản một tỉnh tỏa sáng dưới thời đại của Quan Viễn Khúc, làm ra cống hiến không thể xóa nhòa trong việc thúch đẩy chuyển đổi hình thức nền kinh tế trong thời đại mới.

Sau đó, Lý Đinh Sơn được Hạ Tưởng và Tống Triêu Độ hết lòng tiến cử, cuối cùng có thể vào được danh sách quan lớn địa phương, trở thành nhân vật số 1 của một tỉnh, Bí thư tỉnh ủy! Nếu như lão Sử ở dưới suối vàng biết được, chắc chắn sẽ rất vui mừng. Năm đó, ông ta trong lúc hấp hối đã phó thác Hạ Tưởng phải chiếu cố Lý Đinh Sơn, cũng không nghĩ tới Hạ Tưởng sẽ một mạch giúp đỡ Lý Đinh Sơn thăng tới ngôi vị Bí thư tỉnh ủy.

Lý Đinh Sơn cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, trong lúc đảm nhiệm Bí thư tỉnh ủy, trở thành tấm gương về việc cải cách thể chế chính trị trong thời kỳ mới, cũng mở ra một đoạn đường cho Hạ Tưởng.

Sau khi Lý Đinh Sơn thành công đảm nhận chức vị Phó Chủ tịch thường trực tỉnh, Trần Thiên Vũ cũng có một bước nhảy quan trọng, từ Bí thư Thành ủy một bước thăng thẳng lên làm Thứ trưởng Bộ Nông nghiệp!

Có thể nói, các thành viên trong tổ chức chính trị của Hạ Tưởng, ngoại trừ việc Bành Vân Phong thăng chức, Trần Thiên Vũ chính là người kế tiếp khiến cho Hạ Tưởng phải lo lắng. Việc sắp xếp như thế nào cho Trần Thiên Vũ ngồi vào được vị trí cấp Phó bộ, có quan hệ đến con đường phát triển sau này của anh ta có thông thuận hay không. Trong mười mấy thành viên của tổ chức chính trị, Bành Vân Phong và Trần Thiên Vũ khiến cho Hạ Tưởng nhọc lòng nhiều nhất. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

Cũng là hai người mà Hạ Tưởng muốn bồi dưỡng nhất. Theo Hạ Tưởng thấy, người có hy vọng theo sát bước chân của hắn nhất sau khi tiến nhập cục diện mới, không phải Bành Vân Phong thì cũng là Trần Thiên Vũ.

Bành Vân Phong có căn cơ ở Tỉnh Yến nên rất có hy vọng ở Tỉnh Yến thăng tiến đến Chủ tịch tỉnh, tiếp đó, khi ra khỏi Tỉnh Yến thì có thể đến tỉnh khác đảm nhận Bí thư tỉnh ủy.

Trong mười năm, lấy năng lực của anh ta, cộng thêm Hạ Tưởng nâng đỡ, muốn bước trên con đường hướng tới chức Bí thư tỉnh ủy, cũng không phải là vấn đề lớn.

Bành Vân Phong quả nhiên không phụ lòng kỳ vọng của Hạ Tưởng, thậm chí còn vào được cấp Chính bộ sớm hơn vài năm so với dự đoán của Hạ Tưởng. Và mười mấy năm sau đó, trở thành thuộc hạ trung thành và đắc lực nhất của Hạ Tưởng, luôn đi theo bên cạnh Hạ Tưởng, vì Hạ Tưởng bày mưu tính kế, lần lượt diệt trừ những thế lực công kích Hạ Tưởng, lập rất nhiều công trạng vì ngôi vị tối cao sau cùng của Hạ Tưởng.

Nếu như là ở thời cổ đại, Bành Vân Phong chính là đại công thần khai quốc.

Đương nhiên, bên cạnh Hạ Tưởng cũng không thể không nói đến Trần Thiên Vũ.

Nếu nói Đường Thiên Vân là đệ nhất quân sư đa mưu túc trí của Hạ Tưởng, thì Bành Vân Phong chính là đệ nhất quản gia bên cạnh Hạ Tưởng. Sau này, Đường Thiên Vân chính là Chủ nhiệm Văn phòng của Hạ Tưởng, Bành Vân Phong là Chủ nhiệm văn phòng Trung ương còn Trần Thiên Vũ chính là người thi hành từng mệnh lệnh của Hạ Tưởng, giống như Trần Hạo Thiên thực thi từng ý đồ của Tổng bí thư ở địa phương vậy.

Sau khi Trần Thiên Vũ mãn nhiệm chức Thứ trưởng Bộ Nông nghiệp, vừa ra khỏi Bắc Kinh, đã nhảy dù vào chức Chủ tịch tỉnh. Mấy năm sau, vào Bộ Chính trị và quản lý tỉnh Lĩnh Nam. Trần Thiên Vũ rất có tinh thần xây dựng, hơn nữa, đối nhân xử thế rất chín chắn, tính toán sâu xa, làm việc thận trọng, không bao giờ phạm sai lầm. Sự khôn khéo và mưu lược đó khiến cho bất kể là thủ hạ hay là đối thủ của anh ta đều cảm thấy sợ hãi!

Không ít người từ trên xuống dưới đều nói, Trần Thiên Vũ chính là được chân truyền từ Hạ Tưởng, thành công kế thừa thủ đoạn và phương pháp làm việc của Hạ Tưởng. Không ít người đã gọi Trần Thiên Vũ chính là Hạ Tưởng thứ hai, thậm chí còn có người nói, nếu không phải Trần Thiên Vũ lớn tuổi hơn Hạ Tưởng thì có lẽ đã bị Hạ Tưởng bồi dưỡng thành người kế nghiệp.

Kỳ thật, điều mà không ai ngờ được chính là, Hạ Tưởng chưa từng có lòng muốn bồi dưỡng người kế nghiệp, cũng không chỉ định người kế nghiệp. Từ việc chọn lựa người tham gia trong tổ chức chính trị có thể thấy được, phần lớn thành viên trong tổ chức hoặc là người cùng tuổi với hắn, hoặc là thư ký của hắn, rõ ràng là không có ý đồ bồi dưỡng người kế nghiệp trong đó. Chung Nghĩa Bình là người trẻ tuổi nhất trong tổ chức chính trị, chưng cũng chỉ ít hơn Hạ Tưởng vài tuổi. Không ít người cảm thấy khó hiểu với cách làm của Hạ Tưởng. Lấy khí thế như mặt trời giữa ban trưa của Hạ Tưởng, muốn chỉ định một người kế nghiệp, trên cơ bản là sẽ không gặp bất cứ khó khăn nào, vì sao hắn lại chắp tay dâng cơ hội tốt đó cho người khác?

Mãi đến khi Đảng phái của Hạ Tưởng được thành lập xong, nhiều người mới bừng tỉnh ngộ, chẳng trách Hạ Tưởng không hề chỉ định người kế nghiệp, không theo lẽ thường, bởi vì Hạ Tưởng không chỉ muốn có một người kế nghiệp duy nhất mà là một Đảng phái có thể kế thừa lý tưởng của hắn!

Tiếp sau Trần Thiên Vũ, chức vụ mới của Bành Dũng cuối cùng cũng được quyết định.

Bành Dũng được Phó Tiên Phong tận tâm giúp đỡ ở tỉnh Tương, do vậy, đối với chuyện Bành Dũng tiếp theo sẽ đảm nhận chức gì, Hạ Tưởng cũng không phải quan tâm nhiều lắm, không phải là do hắn không để ý tới Bành Dũng, mà là hắn cố ý nhường cơ hội lại cho Phó Tiên Phong.

So với hắn, Phó Tiên Phong có lẽ càng tận hết sức lực mà đề bạt Bành Dũng, thậm chí còn trực tiếp hơn cả hắn.

Quả nhiên, Phó Tiên Phong đã không khiến Hạ Tưởng thất vọng. Lúc đầu, Bành Dũng ở Tỉnh Tương chỉ là Phó Thị trưởng. Theo lẽ, Phó Thị trưởng tiếp theo sẽ được thăng làm Thị trưởng, làm Thị trưởng một thời gian, sau đó mới có thể đảm nhiệm Bí thư Thành ủy. Nhưng Phó Tiên Phong đảo ngược, trực tiếp bỏ qua vị trí Thị trưởng, khiến Bành Dũng một bước tiến thẳng lên làm Bí thư Thành ủy.

Bành Dũng thăng chức gây nên chấn động không nhỏ ở Tỉnh Tương, bởi hiếm khi được thấy một Phó thị trưởng trực tiếp thăng tiến lên vị trí Bí thư Thành ủy, Bành Dũng chính là người duy nhất trong mười mấy năm qua ở Tỉnh Tương.

Nghe nói, lúc đó cũng có không ít ý kiến phản đối, nhưng Phó Tiên Phong không để ý, trong hội nghị thường vụ đã đập bàn nói bất luận thế nào cũng muốn cho Bành Dũng ngồi vào vị trí đó. Trịnh Thịnh chỉ có thể cam chịu, những người khác bị ép dưới khí thế của Phó Tiên Phong, tuy giận mà cũng không dám nói gì. Cuối cùng, có thể nói là dưới sự thúc đẩy của Phó Tiên Phong, cưỡng ép thông qua chuyện Bành Dũng được bổ nhiệm.

Nghĩ đến chuyện Trịnh Thịnh sắp phải rời chức vị, và Phó Tiên Phong sẽ thăng nhiệm làm Bí thư tỉnh ủy Tỉnh Tương, ai cản trở nhân vật số 1 tương lai, thì chẳng phải là tự tát vào mặt mình hay sao?

Thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn của Phó Tiên Phong đã lộ rõ trong việc của Bành Dũng, khiến tất cả những người có liên quan ở Tỉnh ủy Tỉnh Tương cảm thấy vô cùng lo lắng. Lo rằng sau khi Phó Tiên Phong nhậm chức thì sẽ càng hống hách hơn, nhưng họ không nghĩ tới, sau khi cưỡng ép bỏ phiếu thông qua việc bổ nhiệm Bành Dũng, Phó Tiên Phong lại một mình đi tìm và nói chuyện với từng ủy viên thường vụ, khéo léo nói đến thành tích và năng lực của Bành Dũng, lại còn giải thích về biểu hiện mạnh mẽ cứng rắn của anh ta ở hội nghị thường vụ.

Phó Tiên Phong thành thạo sử dụng hai loại mánh khóe, khiến cho không ít Ủy viên thường vụ không còn lời nào để nói, chỉ có thể tán thành với quan điểm của Phó Tiên Phong và nhấn mạnh sẽ nghe theo lãnh đạo sắp xếp.

Việc Bành Dũng chính thức được bổ nhiệm đã đánh dấu hoàn thành toàn diện việc bố trí các thành viên trong tổ chức chính trị trên cả nước!

Tất cả quân cờ của Hạ Tưởng đều đã hạ xuống, chỉ cần chờ đến khi luân chuyển mười tám vị quan lớn, là vận mệnh chính trị mới trong nước trên cơ bản đã được hình thành. Sau này, khi địa vị của hắn cao dần lên, thì các thành viên trong tổ chức chính trị mới có thể nâng cao thêm một bước nữa.

Nhưng không thể không nói, vừa mới hoàn thành bố cục lần thứ nhất, đã khiến cho sức mạnh toàn diện của Hạ Tưởng tăng lên. Không khoa trương mà nói, thực lực hiện tại của Hạ Tưởng còn mạnh hơn vài phần, so với một Ủy viên Bộ chính trị.

Thậm chí, các thành viên trong tổ chức của hắn đều là những nhân vật tinh anh cá biệt, khiến Ngô Tài Dương cũng phải âm thầm khâm phục, bởi những thành viên tinh anh trong tổ chức của ông ta cũng thua kém hơn, khiến đường đường một Trưởng ban tổ chức cán bộ Trung ương cũng cảm thấy không bằng…

Thời gian trôi thật nhanh, đã đến ngày lễ Quốc khánh.

Điều khác biệt so với ngày Quốc khánh năm trước chính là năm nay Hạ Tưởng dự định sẽ nghỉ ngơi một chút, về nhà hỏi thăm cha mẹ, cùng với cha mẹ vợ ở Bắc Kinh nghỉ ngơi hai ngày, ôn lại chút thân tình. Bởi vì hắn biết, sau ngày Quốc khánh, cũng chỉ còn khoảng chục ngày nữa là sẽ đến luân chuyển mười tám vị cán bộ lớn, đến lúc đó, hắn nhất định sẽ rơi vào hoàn cảnh phải vội vội vàng vàng xử lý công việc khắp nơi.

Hạ Tưởng phải về Đan Thành trước, nhưng thân phận hiện tại của hắn là Chủ tịch tỉnh, không thể giống như trước kia, vừa bước ra, là đã phải có cảnh vệ và xe cảnh sát đi theo mở đường!