Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 306-1: Anh gánh vác được sao




Editor: Quỳnh Nguyễn

"Về sau tôi sợ gặp chuyện không may, cho nên đến phòng cậu đỡ Hinh Hinh trở về phòng đi, còn sửa sang đơn giản phòng không cho người phát hiện dấu vết." Cát Thanh nói, "Tôi tuyệt đối không nghĩ tới là Nhạc Vi làm tay sai Giang Nguyệt Đình không đạt thành mục đích, chính cô ta thông đồng tiên sinh. Ngày thứ hai, Minh tiên sinh từ phòng Nhạc Vi và Hinh Hinh ra, ngay cả Nhị thiếu gia đều đã cho rằng Hinh Hinh là bị Minh tiên sinh đạp hư, kỳ thật căn bản không phải."

Minh Ý vẫn muốn biết chân tướng đêm hôm đó, lại không nghĩ rằng mà lại là như thế này. Anh càng khó lấy tưởng tượng, nếu không có thím Cát, đời này Hinh Hinh liền thật sự hủy đi. Nghĩ đến khả năng kia, anh liền rét run toàn thân.

" Lại về sau Hinh Hinh và Giang Nguyệt Đình giao dịch, Giang Nguyệt Đình giúp cô lấy đến tất cả phần văn kiện để cho cô có thể rời khỏi Minh gia, mà cô cho Giang Nguyệt Đình giác mạc. Chuyện này Minh phu nhân biết. Tôi hiểu biết Minh phu nhân, Hinh Hinh là gai trong mắt cô, hơn nữa lúc ấy cô cũng nghĩ lầm Hinh Hinh cùng Minh tiên sinh cấu kết, cô sẽ không bỏ qua cho Hinh Hinh. Cũng là cái lúc kia Vĩ Trạch về nước, chúng ta vừa mới nhận thức lẫn nhau, tôi để cho anh giúp tôi mang Hinh Hinh đi nước ngoài. Ngay lúc ấy bác sĩ Quý cũng đồng ý hỗ trợ, làm xong giải phẫu liên hợp tiễn bước Hinh Hinh, nếu không Hinh Hinh cũng mất mạng."

Minh Ý ngồi xổm trước mặt Cát Thanh, vẻ mặt vô cùng trịnh trọng: "Thím Cát, tôi cảm ơn thím, thím là ân nhân tôi và Hinh Hinh."

"Tôi chỉ là xem Hinh Hinh là người đáng thương giống tôi thôi, nha đầu kia ở Minh gia quá khổ, không đành lòng cô cứ như vậy bị Minh gia làm hỏng." Thím Cát khóc ròng, "Đại thiếu gia, tôi không hối hận làm chuyện này, tôi chỉ hối hận không để cho Minh Chí Côn chết."

Minh Ý không có biện pháp trách Cát Thanh, anh thậm chí cảm thấy được mình giao bà cho cảnh sát đều là tàn nhẫn.

"Thím Cát, thím có cái gì để cho tôi làm hay không? Minh Ý tôi nợ thím một cái ân tình, thím để cho tôi làm cái gì tôi đều đã vì thím làm được." Minh Ý nói.

Cát Thanh không nghĩ tới Minh Ý sẽ nói như vậy, bà nói: "Tôi, tôi cũng không làm cái gì, tôi chỉ là muốn giúp đỡ Hinh Hinh thôi, cô quá đáng thương rồi."

"Nhưng là thím giúp Hinh Hinh là thật, không có thím không có Hinh Hinh hiện tại. Cái tình này tôi nợ thím, thím muthimsooi làm cái gì tôi nhất định làm được." Minh Ý nói.

Cát Thanh nhìn Minh Ý, bà biết đại thiếu gia là thật sự, bà nghĩ nghĩ đã nói: "Đại thiếu gia, tôi muốn xin cậu tìm Tiểu Nịnh về giúp tôi, mặc kệ thế nào cô là đứa nhỏ Tĩnh Nhã."

"Tốt, tôi đáp ứng thím." Minh Ý không chút do dự đáp ứng.

"Ta còn có một cái thỉnh cầu, cũng xin cậu đáp ứng tôi." Cát Thanh lại nói.

"Thím nói." Lúc này Minh Ý, đó là Cát Thanh để cho mình đưa mạng của anh cho bà anh đều đã làm được. Bởi vì là Cát Thanh cấp cho Hinh Hinh sinh mạng mới.

"Có một ngày nếu Vĩ Trạch thật sự làm chuyện sai lầm, thật sự không thể tha thứ, xin cậu buông tha anh, cũng giúp anh." Cát Thanh xin chỉ thị.

Minh Ý ngoài ý muốn lại không ngoài ý, anh đã cực kỳ hoài nghi Ninh Vĩ Trạch, chỉ là tạm thời không có bất cứ chứng cứ gì.

"Có thể chứ? Đại thiếu gia, Vĩ Trạch là con tôi, lúc còn nhỏ tôi vứt bỏ anh. Về sau cha mẹ nuôi đã chết anh lại bị vứt bỏ một lần. Anh ăn thật nhiều khổ, hiện tại sinh hoạt rốt cục bình thường, tôi thật sự cực kỳ sợ hãi không tôi xem anh, anh sẽ đi nhầm đường."

Minh Ý gật đầu, lúc này anh không có biện pháp không đáp ứng: "Thím Cát, tôi đáp ứng, tôi đều đã đáp ứng thím."

Cuối cùng Cát Thanh buông tha, bà hiểu biết đại thiếu gia, nếu anh đồng ý liền nhất định sẽ làm được.

Rất nhanh Vương Thiết Thanh đã tới rồi, nhìn đến Minh Ý sắc mặt cũng không tốt, anh nói: "Minh tổng, anh như thế nào phát hiện Cát Thanh?"