Quan Thuật

Chương 467: Ứng chiến




May mà phòng hội nghị ở lầu ba, dựa vào thân thủ thất đoạn của Trương Cường, trên không trung có thể khống chế tư thế tốt, có lẽ ngã không chết, chỉ chịu đau bên ngoài một chút.

-Muốn làm gì? Đây là Tổ Hạch tâm số 8!

Thiết Chiêm Hùng rống to một tiếng, Mã Dương Xuân, Thái Chính Dương, Triệu Quát, Cố Thiên Kỳ đều đứng lên, chuyện này cũng không thể nhịn được vì sát thần của tổng bộ cũng quá mức rồi.

Tất cả đều lạnh lùng nhìn chằm chằm hai người Sát thần Lang Phá Thiên và Lạc Tuyết Phiêu Mai, khí thế toàn thân đại phát, không khí tràn ngập mùi thuốc súng.

-Hừ! Nếu Trương Cường có vết thương nào, tôi sẽ khiến Sát thần thành Tử thần. Anh muốn so đấu phải không? Đi!

Diệp Phàm cực kỳ giận dữ, tuy nhiên trên mặt vẫn tương đối bình tĩnh, lạnh lùng hừ một tiếng đang chuẩn bị đi ra phòng họp, đột nhiên quay mặt sang về phía Lạc Tuyết Phiêu Mai hừ nói:

-Cô không phải muốn tôi thành đầu heo sao? Được! Nếu tôi thua sẽ tùy ý để cô xử trí, tuy nhiên nếu tôi thắng thì nên làm gì bây giờ?

- Anh quyết định đi, do anh chọn lựa!

Lạc Tuyết Phiêu Mai tức giận, kiên quyết nói, đôi mắt trừng lên sắp bằng quả bóng bàn.

- Bà xã sao, tôi nhất định sẽ không cưới cô, cô quá dữ tợn, tôi sợ không cẩn thận sẽ biến thành đầu heo mất, làm vợ nhỏ còn được, người hiện đại gọi là nhân tình, quyết định như vậy đi, gọi tôi một tiếng ông xã là được, có dám đánh cuộc không? Ở đây có anh Thiết, anh Mã, anh Thái, Triệu tướng quân, Cố tướng quân làm chứng.

Diệp Phàm ngạo mạn, liếc nhìn sắc mặt Lạc Tuyết Phiêu Mai đã sắp biến thành màu gan heo. Cô ả này thật sự rất đẹp, khuôn mặt trứng ngỗng trời sinh căng mọng, nước da lại càng trắng trẻo, sáng bóng. Dáng người cao ráo, khoảng 1m7, khuôn ngực tròn căng.

Tuy nhiên thắt lưng của cô ả này lại rất nhỏ nhắn, so với Tứ mỹ Thủy Châu chỉ có hơn chớ không kém, có thể so sánh được với Ngọc Kiều Long của Ngư Dương, xuân lan thu cúc khó phân cao thấp.

-Đánh cược, tôi muốn một cái chân khác còn lại của anh, đồ điên cuồng.

Lạc Tuyết Phiêu Mai cũng không kìm được, đôi môi run run, có lẽ rất tức giận đồng chí Diệp Phàm.

- Diệp Phàm, không được!

Thiết Chiêm Hùng vung tay lên muốn ngăn cản.

- Thế nào? Đồng chí Thiết Chiêm Hùng đường đường là Tổ trưởng Tổ Hạch tâm số 8, là người duy nhất có thể xưng là đại soái của tổng bộ cũng là một tên hèn nhát, không phải toàn bộ thủ hạ đều như vậy chứ?

Lang Phá Thiên không nể mặt một chút nào, nói thẳng ra, ngay cả đám người Mã Dương Xuân cũng bị nhét vào,

nhất thời dẫn tới mấy người này cũng phẫn nộ, tuy nhiên bọn người Mã Dương Xuân vẫn cố gắng nhẫn nhịn, gã này là người không thể chọc vào.

- Anh Thiết, không sao! Danh hiệu "Đại ca" này em đã quyết định rồi, ngoài ra còn kiếm một tiên nữ làm vợ nhỏ, cho dù thua cũng chỉ khiến em tan vỡ mộng xuân. Đáng giá!

Diệp Phàm bình tĩnh mỉm cười, khiến đám người Thiết Chiêm Hùng chỉ có thể lắc đầu thở dài.

Nếu tiếp tục ngăn cản có lẽ không dễ nói chuyện, vì đây là quyết đấu, có điểm giống như tinh thần võ sĩ đạo thời cổ đại. Chuyện này trong tổ A Đặc cần cho phép, chỉ cần hai bên đồng ý, cho dù có một bên tử vong cũng không cần chịu trách nhiệm.

Tổ Đặc cần khích lệ các đội viên thường xuyên tỷ thí lẫn nhau, có lợi cho mọi người cùng nhau tiến bộ, cạnh tranh đương nhiên phải tàn khốc. Ví dụ như Mã Dương Xuân tiến vào giai đoạn thân thủ đạt đến lục đoạn, nếu cảm giác có thể chiến thắng Thiết Chiêm Hùng, có thể đề xuất khiêu chiến.

Thiết Chiêm Hùng đến lúc đó chỉ có hai con đường, một là nếu không ứng chiến thì tự động nhường chức vụ Tổ trưởng cho Mã Dương Xuân, một con đường khác chính là dùng nắm đấm đánh ngã Mã Dương Xuân tiếp tục giữ được vị trí. Tuy nhiên mặc dù nói có quy định như thế, bình thường mà nói tổng bộ vẫn có điều chỉnh thích hợp.

- Trương Cường, cậu không sao chứ?

Diệp Phàm đi ra nhìn thấy Trương Cường đang tức giận xoa nắn cái mông đã sưng to gần gấp đôi.

Sát thần Lang Phá Thiên thật đúng là thâm độc, độ mạnh yếu đắn đo vô cùng chính xác, những chỗ khác của Trương Cường cũng không bị thương, chỉ có cái mông ngã sưng lên, nhìn vẻ mặt phẫn nộ của gã, Diệp Phàm cũng thấy buồn cười, bỡn cợt nói:

- Không tệ, cái mông hiện tại càng trở nên gợi cảm, có lẽ Hương Thảo lại càng thích.

-Anh Diệp, không sao. Sát thần không thẹn là Sát thần, lợi hại! Thủ đoạn âm độc. Trương Cường vốn định nữa lải nhải mấy câu, thấy Lang Phá Thiên trầm mặt đi ra ngoài vội vàng nuốt vào câu nói sau cùng, hỏi:

-Anh Diệp. Chuyện gì vậy?

- Quyết đấu, tôi có thể chống đỡ được 10 chiêu của gã thì gã sẽ gọi tôi là đại ca, cô nương kia làm nhân tình của tôi, ha ha, làm chồng nhỏ thì thích hơn, nữ nhân gọi đại ca thì có gì hay đâu, nếu không đỡ được, tôi sẽ mất hai chân cho bọn họ.

Diệp Phàm thản nhiên mỉm cười, trong lòng cũng không lo lắng. Dựa vào thân thủ Khai Nguyên thất đoạn của hắn, cho dù thân thủ này là do dược liệu trợ lực đột phá nên có điểm khuyết thiếu, tuy nhiên muốn chống đỡ 10 chiêu của Sát thần thì có là gì? Theo lý mà nói dù thế nào cũng có thể có năm thành chắc chắn.

Thất đoạn và lục đoạn so sánh với nhau cũng là một khoảng cách, hơn nữa Tiểu Lý đao của mình cũng không phải hư danh.

Cho nên Diệp Phàm tràn đầy niềm tin, tuy nhiên hắn cũng biết rõ, Sát Thần hẳn là cũng có sở trường, cũng không thể khinh thường quá mức.

- Anh Diệp…chuyện này

Trương Cường rất lo lắng, ánh mắt mở to như chuông đồng, hết sức lo lắng cho Diệp Phàm.

Phải biết rằng Sát thần là nhân vật tàn ác có thể chống đỡ được 10 chiêu của cao thủ siêu giai Ngụy Đoan Huyết Cẩu, trưởng lão Lao Sơn có thân thủ cửu đoạn.

Những cao thủ đỉnh cao lục đoạn của Tổng bộ đều vô cùng sợ y, chuyện này thật sự vô cùng đáng sợ. Hi vọng chiến thắng của anh Diệp căn bản bằng không, cặp chân xem ra không giữ được rồi. Trương Cường buồn bã, chỉ hận mình không có cách nào giúp đỡ, tức giận đến mức muốn đập đầu vào tường.

-Duơng Xuân, gọi toàn bộ anh em ở sân luyện tập phía sau núi giải tán đến đài ngắm cảnh.

Thiết Chiêm Hùng cau mặt, miệng mấp máy không thốt ra được lời nào, vẻ mặt bất đắc dĩ, bình thời là anh hùng oai phong một cõi lúc này hoàn toàn không có ảnh hưởng gì. Thật ra trên thế giới này không ai dám nói chuyện gì cũng có thể làm được, ngay cả Chủ tịch nước cũng không thể.

Trong hai người người này bất luận là người nào bị thương đối với y mà nói đều là tổn thất không nhỏ, đương nhiên, nói lý ra y cực kỳ không muốn thấy Diệp Phàm bị thương, bởi vì Diệp Phàm đã giúp y không ít việc, quả thực là công binh xưởng chế tạo cao thủ.

Mặc dù nói hắn chỉ mang chức cố vấn suông của Liệp Báo, tuy nhiên mục đích thật sự của y chính là đem hắn bồi dưỡng thành Thiếu soái Tổ Hạch tâm số 8.

Quan trọng nhất là hắn có quan hệ rất tốt với vị cao nhân lánh đời kia, có thể chế tạo Lôi âm cửu long hoàn để tăng cường công lực, nếu hắn bị thương vị cao nhân lánh đời kia còn không tức giận, sau này còn muốn có được dược hoàn đó là không có khả năng.

Còn có một chuyện làm Thiết Chiêm Hùng hết sức lo lắng, chính là Diệp Phàm có vị sư phụ siêu giai hay không.

Người có thể nuôi dưỡng được loại cao thủ ngũ đoạn mới 19 tuổi như Diệp Phàm, sư phụ của hắn tuyệt đối là một nhân vật đại sư, có lẽ còn là một vị cao thủ siêu giai cửu đoạn.

Nếu hai chân của đồ nhi bị phế, có lẽ Sát Thần sẽ gặp đại phiền toái, nói không chừng sư phụ của hắn còn có thể trút giận lên cả tổ A Đặc cần Hoa Hạ, mang đến tổn thất khôn lường cho quốc gia, tức giận lôi đình của loại cao thủ này cho dù là quốc gia cũng sẽ run sợ, đương nhiên, những điều này Thiết Chiêm Hùng hoàn toàn không muốn nhìn thấy, tuy nhiên bây giờ đã cưỡi lên lưng hổ khó lòng mà xuống.

Tuy nhiên Thiết Chiêm Hùng cũng âm thầm quyết định, cho dù là cuộc đọ sức này gây ầm ĩ đến tổng bộ cũng phải bảo vệ cặp chân của Diệp Phàm, nếu không chuyện này sẽ cực kỳ hỗn loạn.

Sân luyện tập sau núi của Liệp Báo cũng không chỉ là một nơi tập luyện, phạm vi tương đối lớn. Thật ra chính là một nơi núi non bao vây tứ phía, phạm vi đạt đến 20 ngàn mét, vách núi thẳng đứng cao và dốc bao vây xung quanh giống như sơn cốc tự nhiên.

Núi non xung quanh cao gần năm sáu trăm mét, trên núi bao trùm cổ thụ dày đặc nhìn không hết tầm mắt.

Trong sơn cốc còn có một đầm sâu như hồ băng khác thường, dài rộng cũng có vài dặm, đáy đầm rốt cuộc sâu bao nhiêu trước mắt vẫn chưa kiểm tra được.

-U….u.

Một chuỗi tiếng báo động màu đỏ phát ra, một chiếc sừng trâu cực lớn giống như kèn lệnh thổi lên, vì năm ngoái khi đi chấp hành nhiệm vụ quan trọng, đội viên của Liệp Báo tựa hồ bỏ mạng mất khoảng một thành.

Thiết Chiêm Hùng tựa hồ chạy một lượt Hoa Hạ, phát huy hết công lực miệng lưỡi, mới chiêu mộ được 20 võ giả nhị đoạn từ các đại thế gia, môn phái, và lựa ra 20 tinh anh từ trong bộ phận cảnh sát, an ninh, quân đội cũng đang ở trong núi tiến hành tập luyện sinh tồn tàn khốc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

Những tinh anh này bình thời đều là cao thủ bắn súng, vật lộn…của các bộ phận, nhân tài ở phương diện nào cũng có,

Khi tập trung lại một chỗ, mọi người đều không ai phục ai, chuyện đánh nhau thường xuyên xảy ra, kỳ quái là huấn luyện viên của Liệp Báo cũng không ngăn cản, hình như còn hơi cổ vũ, khích lệ.

Tuy nhiên chỉ có một lệnh cấm là không cho phép ra tay độc ác đả thương tính mạng và làm người khác tàn phế.

Nếu dùng một câu nói của Thiết Chiêm Hùng chính là giết chết mở đường máu mới là cường giả, Liệp Báo không hoan nghênh bọn hèn nhát, nếu không được thì sớm rút lui.

Đương nhiên cấp bậc của 20 cao thủ mà Liệp Báo chiêu mộ đặc biệt này rất cao, đều là Thượng úy, chương trình huấn luyện cũng không giống nhau.

Còn những tiểu tử chọn ra từ các bộ phận cảnh sát, an ninh, lính đặc chủng quân đội lại càng ít thấy Thượng úy, về căn bản đều là cấp bậc Thiếu úy, Trung úy.

Bởi vì tuổi tác có hạn chế, giống như từ 18 đến 24 tuổi lại có mấy người có thể lên tới cấp bậc sĩ quan cấp Tá, giống như Tề Thiên bọn họ đều thuộc về nhân tài kiệt xuất, hơn nữa có gia thế tương trợ mới có thể thăng tiến nhanh như vậy.

Thủ trưởng dẫn đội trái lại có ba nhân vật cấp Thiếu tướng, tuy nhiên cấp bậc Thiếu tướng của bọn họ ở sân huấn luyện chỉ có thể phục tùng chỉ huy của Đại tá Thiết Chiêm Hùng.

Thiết Chiêm Hùng mặc dù chỉ đeo quân hàm Đại tá, nhưng thực quyền còn cường ngạnh hơn Trung tướng trong quân đội bình thường, Trưởng ban bộ Công an chưa hẳn làm gì được y, phó Trưởng ban của bộ An ninh còn phải thường xuyên nhờ Thiết Chiêm Hùng giúp đỡ!

Nghe được tiếng báo động màu đỏ và đạn tín hiệu vang lên, gần 50 gã học viên tập luyện cấp tốc từ trong ao bụi cỏ, hố bẫy chui ra,

bằng tốc độ nhanh nhất tập trung trên một tháp nhỏ hình lô cốt của sân huấn luyện Liệp Báo, ở đó cũng được trang bị một màn hình lập thể 3D cực lớn.

Hình ảnh và âm thanh từ sân huấn luyện truyền đến có thể đạt đến hiệu quả sống động như thật, ở đây cũng là đài tham quan theo dõi của sân huấn luyện Liệp Báo, có ý nghĩa đặc thù.

Thiết Chiêm Hùng có lẽ cũng muốn nhân cơ hội này khiến những con ếch ngồi đáy giếng cao ngạo như khổng tước, gà trống trông thấy cái gì mới gọi là cao thủ cấp siêu năng chân chính.