Quan Thuật

Chương 570: Lại nổi phân tranh




-Mọi người còn nhớ trận thảm án ở đập Thiên Thủy chứ, lúc ấy đồng chí Diệp Phàm bị thương. Bí thư Chu đại diện thị ủy còn đích thân tới bệnh viện thăm đồng chí Diệp Phàm.

Lúc ấy đồng chí Diệp Phàm hình như chỉ là một thôn quan trú ở đập Thiên Thủy, khi Bí thư Chu tới, đồng chí Diệp Phàm rất lợi hại, Bí thư Chu hỏi đồng chí ấy muốn đề xuất yêu cầu gì, đồng chí ấy vừa lên tiếng đã bảo Bí thư Chu rò ra chút tiền sửa đường cho đập Thiên Thủy. Ha ha ha…

Lô Trần Thiên cười một tiếng nhất thời làm cả sảnh đường cùng cười theo.

Y nói tiếp:

-Cho nên, thời gian trước khi Bí thư Chu tới Khu kinh tế Lâm Tuyền đột nhiên nhớ ra đồng chí Diệp Phàm, cười nói: Anh chàng đó đúng là một đại sư hóa duyên, cho nên, sau này khi tôi đến khu kinh tế lật bài mới nhớ ra câu nói này, thật ra người khởi xướng chính là Bí thư Chu của chúng ta, ha ha…

Lô Trần Thiên thoải mái cười, những người khác cũng ở yên lặng cười thầm. Chuyện lớn liên quan đến Bí thư thị ủy Chu, không có ai dám cười.

Tuy nhiên trong lòng ai nấy đều âm thầm hoảng sợ, cảm giác tiểu tử này làm sao số tốt như vậy, lại có thể lưu lại một cái bóng trong lòng Bí thư Chu.

Bí thư Chu ngoài miệng nói đùa là đại sư hóa duyên, thật ra trong lời nói rất có mùi vị thưởng thức.

Hơn nữa, đừng xem thường cái bóng này, nó có trợ giúp rất lớn đối với con đường thăng quan sau này của Diệp Phàm.

Trong lòng lãnh đạo mấy thị xã, cho tới đám người Trương Quốc Hoa và Ngọc Xuân Thiền đương nhiên cảm thấy mùi vị chua xót.

Bọn họ biết, muốn lưu lại một ấn tượng trong lòng lãnh đạo thị ủy là một chuyện khó khăn như thế nào, tầng thứ của mình còn chưa tới, chỉ có thể thở dài thầm trách Diệp Phàm may mắn mà thôi.

-Đề tài thảo luận tiếp theo chính là chuyện mở rộng đường Đông Tỏa Dương của thị trấn Lâm Tuyền.

Trong tay các đồng chí đều có một tập tài liệu chi tiết, tôi nghĩ, sau khi Lâm Tuyền được nối liền toàn diện, lấy Lâm Tuyền làm trung tâm, xe cộ lui tới sẽ tăng nhanh.

Tất cả xe cộ đều đi qua con đường Đông Tỏa Dương, chuyện mở rộng đường đã rất cấp bách, nếu bây giờ không mở rộng, chờ sau này tất cả mọi người xây xong phòng ốc còn muốn khuếch trương, tốn hao thời gian, nhân lực, tiền bạc nhiều hơn. Đương nhiên, chuyện này liên quan đến thị trấn Lâm Tuyền cho nên tôi đã đặc biệt gọi Chủ tịch thị trấn Tạ tới dự thính hội nghị.

Diệp Phàm nghiêm túc nói.

-Chủ nhiệm Diệp, chuyện mở rộng đường trước kia cũng đã thử qua rồi, vấn đề bồi thường đất đai xử lý rất khó khăn, chủ yếu nhất vẫn là số tiền bồi thường sau khi lùi nhà khỏi mặt đường quá mức khổng lồ.

Lần trước tính toán bước đầu không có 300 vạn thì không thể giải quyết được,nếu bắt thị trấn Lâm Tuyền chúng tôi phải gánh vác số tiền này thì không thể nào gánh vác nổi, vẫn xin Chủ nhiệm Diệp suy nghĩ lại, xem xem có thể không mở rộng đường được không. Hơn nữa còn phải xây đường giống như trên thành phố.

Chủ tịch thị trấn Tạ Đoan là người đầu tiên đứng lên chất vấn cộng thêm phản đối.

Bởi nếu chuyện mở rộng đường nện xuống thị trấn Lâm Tuyền, y sẽ phải lĩnh cả, mới vừa rồi 800 vạn lấy được từ tập đoàn điện lực hiện giờ chỉ còn lại 360 vạn, Chủ tịch thị trấn Tạ Đoan đau lòng đến thiếu chút nữa ngất đi.

Nếu còn muốn mở rộng đường đoán chừng còn phải tốn 300 vạn tiền bồi thường, nếu thật sự làm như vậy thì số tiền kiếm được từ Tập đoàn điện lực sẽ không còn gì nữa.

Chuyện này đương nhiên Tạ Đoan và Mâu Dũng đều không muốn nhìn thấy.

-Chủ nhiệm Diệp, lần trước hội nghị thường ủy huyện cũng thảo luận quyết định, mở rộng đường thì nhất định phải mở rộng, nhưng không phải là 26 mét mà là 12 mét. Tôi nghĩ, đường phố của một thị xã, 12 mét là đủ rộng rồi. Nếu làm quá lớn ngược lại có chút lãng phí có phải không?

Mâu Dũng cũng cố lên gân mở miệng, cùng Tạ Đoan hai người hợp lại ép Diệp Phàm.

Đương nhiên, Diệp Phàm bây giờ là Phó Chủ tịch huyện, tỷ như "Thích làm lớn thích công to" những lời nói đả thương người này cũng không dám quăng ra nữa.

Chẳng qua, Mâu Dũng cũng rất thông minh, bày ra ở hội nghị thường ủy huyện, đương nhiên là muốn phản chế Diệp Phàm.

Đương nhiên, lãnh đạo của những thị xã khác thấy chuyện này không có liên quan đến bọn họ, cũng vui vẻ xem cảnh náo nhiệt trước rồi hãy nói.

Nếu quả thật liên lụy đến mình thì mới nói, nếu có thể thấy Mâu Dũng và Tạ Đoan gặp xui xẻo, bọn họ lại càng thoải mái, chỉ mong sao Diệp Phàm cứ tiếp tục áp chế Tạ Đoan và Mâu Dũng kêu bọn họ bỏ tiền ra thì càng thích thú.

- Trước hết nói về chuyện đổi đường, chuyện này do Trưởng phòng Thiết Minh Hạ chịu trách nhiệm trình bày kế hoạch.

Diệp Phàm quay sang Trưởng phòng kế hoạch Khu kinh tế Thiết Minh Hạ gật đầu.

-Xin chào các vị lãnh đạo, tôi là Thiết Minh Hạ người phụ trách phòng kế hoạch khu kinh tế. Ban đầu trước khi tiến hành bản kế hoạch mạng giao thông lớn Lâm Tuyền, Chủ nhiệm Diệp đã mời chuyên gia viện thiết kế tới từ Thủy Châu kiểm tra bàn bạc, cuối cùng cho cũng đưa ra kết luận. Nếu như mạng giao thông lớn Lâm Tuyền toàn diện được nối liền, sau khi trải nhựa mặt đường, lưu lượng xe cộ qua lại so với hiện tại sẽ tăng trưởng gấp năm lần.

Thiết Minh Hạ vừa nói đến đây Tạ Đoan lập tức phản bác nói:

-Không thể nào, Khu kinh tế Lâm Tuyền chúng ta tuy nói là trung tâm của sáu thị trấn hai thị xã, trên thực tế chỉ là trung tâm của thị xã phía dưới huyện Ngư Dương chúng ta, cũng không phải là trung tâm toàn bộ tỉnh hoặc toàn bộ thành phố, chỉ là

khu kinh tế huyện mà thôi, làm sao có thể làm cho lưu lượng xe cộ gia tăng gấp năm lần. Con số này quá dọa người, đừng nói là một thị trấn Lâm Tuyền, chính là vùng sát cổng thành huyện Ngư Dương chúng ta cũng không thể có lưu lượng xe cộ lớn như vậy.

Tạ Đoan trước hết đề xuất chất vấn con số lưu lượng xe cộ.

Mục đích mở rộng đường đương nhiên là lo lắng sau này lượng xe thông qua thị trấn Lâm Tuyền quá nhiều tạo thành mặt đường quá chật, phát sinh kẹt xe, tai nạn.. ảnh hưởng đến an toàn người dân…

Nếu như không có lượng xe cộ lớn đi qua, cần gì phải mở rộng đường? Chuyện đó đương nhiên là chuyện hao tài tốn của, Diệp Phàm mở rộng đường có chút khiến người khác khó hiểu, có chút hiềm nghi hắn làm công trình thể diện.

-Chủ tịch thị trấn Tạ, xin nghe tôi nói xong.

Thiết Minh Hạ lễ phép nói, có vẻ hơi tức giận khi thấy Tạ Đoan cắt ngang lời mình.

-Thật xin lỗi, anh nói tiếp đi, tôi nghe.

Tạ Đoan cũng rất lễ phép, đương nhiên vì có đám người Phó Chủ tịch thành phố Lô và Cổ Bảo Toàn đang ở đây, nếu không Tạ Đoan làm sao khách khí như thế.

-Chuyện mở rộng đường thật ra đúng là Chủ nhiệm Diệp có tầm nhìn cao hơn, bao quát phạm vi rộng rãi toàn diện kế hoạch, hơn nữa lúc ấy thảo luận với các chuyên gia trong tỉnh hồi lâu mới quyết định.

Khu kinh tế Lâm Tuyền chúng ta lấy thị trấn Lâm Tuyền làm khu trung tâm triển khai, một khi đường thông suốt toàn diện, mặt đường được rải nhựa, hơn nữa lần này độ rộng mặt đường đạt đến 12 mét, so với đường giao thông bình thường của tỉnh cũng cao cấp hơn.

Theo chuyên gia và Chủ nhiệm Diệp suy đoán, hướng tây bắc xe từ Địa khu Đức Bình tới cũng sẽ không đi đường vòng qua thành phố Phúc Xuân rồi đến Mặc Hương nữa, mà sẽ rẽ sang bên Lâm Tuyền trực tiếp xuyên thủng thành phố Phúc Xuân đến Mặc Hương. Hơn nữa xe từ Địa khu Đức Bình tới tỉnh Tích Ninh nhất định sẽ đi theo con đường Lâm Tuyền của chúng ta. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Chủ nhiệm Diệp còn suy đoán, từ tỉnh Giang Đô muốn tới thành phố Mặc Hương và tỉnh Tích Ninh bên kia cũng có thể trực tiếp thông qua Đức Bình đến thị trấn Quy Hồ của Khu kinh tế Lâm Tuyền chúng ta, cuối cùng vẫn phải đi trên con đường Lâm Tuyền này.

Chỉ riêng trên con đường này, lượng xe gia tăng khoảng 2 lần so với lượng xe bình thường đến thị trấn Lâm Tuyền.

Mặt khác, tỉnh Tích Ninh muốn tới Địa khu Đức Bình và tỉnh Giang Đô cũng phải đi qua con đường ở thị trấn Lâm Tuyền chúng ta, nếu như đi đường vòng qua thành phố Phúc Xuân bên kia, bọn họ cũng không phải là kẻ ngu, không công lái thêm trên trăm cây số lộ trình, cho dù tiền xăng có rẻ, người ngồi trên xe cũng sẽ không chịu.

Sau này còn có xe cộ từ Địa khu Mân Vân, từ phương hướng Quảng Đông tới…thật ra Chủ nhiệm Diệp nói dòng xe gấp năm lần đã coi như là trị số bảo đảm rồi.

Lúc ấy tiến sĩ Vu Bạch Minh, Phó viện trưởng viện Thiết kế quy hoạch tỉnh nghiêm túc nói: Nếu lạc quan đoán chừng có gấp năm lần lưu lượng xe cộ chạy qua, bi quan đoán chừng có thể đạt tới bảy tám lần thậm chí gấp mười lần cũng có thể.

Thật ra có xe chạy qua, thị trấn Lâm Tuyền các anh cũng không phải gặp chuyện gì xấu, xe vừa đến thì tài nguyên cuồn cuộn, cũng có thể có lực kéo thúc đẩy kinh tế địa phương phát triển.

Hơn nữa, tôi thấy kế hoạch phát triển của thị trấn Lâm Tuyền các anh nhất định phải vượt mức quy định 15 năm trước mới được, giống như bến xe cũng phải xây dựng giống như vậy, phủ xanh thị trấn, chuẩn bị một số phương tiện giao thông, thiết bị điện tín cũng phải đuổi theo, nếu không sau này muốn chỉnh đốn và cải cách thì phải dốc hết sức lực, hơn nữa hiệu quả cũng không tốt.

Một con đường bị đào lấp bảy tám lần, khắp nơi là miếng vá cũng ảnh hưởng đến diện mạo thị trấn, ha ha ha…

Thiết Minh Hạ hài hước nói.

-Chuyện này cũng chỉ có thể nói là dự đoán giai đoạn đầu, cũng chưa trải qua chứng minh kiểm nghiệm thực tế. Năm 1845 Max từng nói: Tư tưởng của con người có tính chân lý khách quan hay không, điều này không phải nằm ở vấn đề lý luận, mà là vấn đề thực tế. Con người nên chứng minh tính chân lý tư tưởng của mình trong thực tế, tiếp xúc thực tế là tiêu chuẩn duy nhất kiểm nghiệm chân lý chính xác hay không. Cho nên, tôi cho rằng chuyện này có chút phóng đại, nếu kiểm nghiệm chứng minh thực tế đoán chừng chuyên gia sai lầm, nhưng đến lúc đó đã muộn rồi.

Khu kinh tế Lâm Tuyền chúng ta vì thế phải chịu tổn thất lớn mấy trăm vạn thậm chí hơn ngàn vạn. Chuyên gia cũng chưa chắc hoàn toàn chính xác, nếu không cũng không có nhiều hậu bối lật đổ lý luận của chuyên gia xuất hiện.

Tạ Đoan có sự chuẩn bị trước, còn dùng danh ngôn của vĩ nhân Max để phản bác, miệng lưỡi cũng tương đối nhanh nhẹn.

Tuy nhiên, tâm lý của các vị đang ngồi đã có khuynh hướng nghiêng về Diệp Phàm và chuyên gia Vu Bạch Minh vô cùng nổi tiếng trong tỉnh.

Vu Bạch Minh là một chuyên gia có trình độ tương đối cao ở tỉnh Nam Phúc, thậm chí nổi tiếng khắp Hoa Hạ.

-Ha ha, danh tiếng của lão Vu chúng ta không nói nữa, chuyện này rõ như ban ngày. Chủ tịch thị trấn Tạ vừa rồi có lấy vĩ nhân Max ra. Lời nói của vĩ nhân đương nhiên rất chính xác, đây chính là chân lý phải trải qua kiểm nghiệm thực tế.

Điểm này tất cả chúng ta cũng không thể nói vĩ nhân sai lầm rồi, nhưng….

Nói tới đây, Diệp Phàm đột nhiên dừng lại nhấp hớp trà, liếc mắt nhìn mọi người, lại nói:

-Trên thế giới bất luận sự vật gì đều là tương đối, trên thế giới không có sự vật tuyệt đối. Nhìn từ phép biện chứng duy vật, trên thế giới bất luận là sự vật gì đều là thể thống nhất mâu thuẫn. Lời này tôi thấy rất có lý.

Có một số sự vật không thể đợi sau khi trải kiểm nghiệm thực tế mới đi thi hành, lấy ví dụ đơn giản, dùng sự nghiệp hàng không ra mà nói, không gian bên ngoài địa cầu rốt cuộc như thế nào, không ai biết rõ.

Chúng ta muốn thăm dò thì phải chế tạo máy móc phi hành không gian, chế tạo những thứ này sẽ tốn một khoản tiền lớn. Hơn nữa, thăm dò không gian tồn tại rất nhiều biến số, có lẽ con người tiêu mất mấy tỉ chế tạo cỗ máy thăm dò mới vừa bay ra khỏi địa đầu đã bị phá hủy.

Nếu bọn họ sợ tốn tiền, sợ thất bại thì không đi chế tạo, chúng ta cũng vĩnh viễn không cách nào biết được tình huống thật sự bên ngoài không gian.