Quan Thương

Chương 265: Quan Hệ Giữ Quan Và Thương (2)




Không ai phủ nhận được tầm quan trọng của Tân Bác Khuê Nghiệp với Tân Bác.
Tổng đầu tư của Tân Bác Khuê Nghiệp chiếm 2/3 tổng đầu tư khu công nghiệp, các xí nghiệp khác vào khu công nghiệp tuyệt đại dựa vào phụ trợ cho Tân Bác Khuê Nghiệp, thúc đẩy lớn cho sự phát triển tiến trình kiến thiết công nghiệp Tân Bác. Đầu năm khu công nghiệp còn chưa có quy mô gì, nay đã thành một thành trấn công nghiệp hiện đại.
Thay đổi quyền lực ở Tân Bác bị nhân tố bất ngờ phá hỏng, La Bình sau khi đánh giá lại Tân Bác Khuê Nghiệp, phát hiện ra ông ta không có thực lực lên mặt với Liên hợp Tĩnh Hải. Để bù đắp vết nứt có thể có do sự thất lễ trước kia, ba tháng qua La Bình đa làm không ít việc.
La Bình giữ nụ cười thân thiết, giơ ly đặt lên môi, trong lòng cân nhắc câu từ, vài giây sau nói:
- Lâm tiên sinh, khu công nghiệp trước kia thuộc khu dưới của Tân Bác, quan hệ nhiều thêm một tầng, đem lại sự bất tiện cho xí nghiệp trong khu công nghiệp, mùa xuân năm sau, khu công nghiệp sẽ thuộc sự quản lý trực tiếp của thành phố. La Bình tôi đại biểu địa phương hi vọng Lâm Tuyên sinh góp ý nhiều hơn, để chúng tôi trừ bỏ những bất tiện trước kia, dù sao Tân Bác là địa phương nhỏ, tầm nhìn không xa bằng của Lâm tiên sinh.
Lâm Tuyền cảm khái, một vị bí thư thành ủy phải hạ mình trước mặt đúng là chuyện rất sảng khoái, Lâm Tuyền tuy luôn cảnh cáo mình không được đắc ý, nhưng y cũng là con người. Có điều y liếc mắt nhìn Lưu Tĩnh đằng xa, nếu y không nhầm, cô gái này luôn chú ý cuộc nói chuyện ở bên này.
Lâm Tuyền nâng ly hướng về phía Lưu Tĩnh:
- Chúng tôi cảm thụ được sự quyết tâm của chính phủ Tân Bác, nhất định sẽ phối hợp tốt với chủ nhiệm Lưu.
- Ồ, Lâm tiên sinh biết Tiểu Lưu làm phó chủ nhiệm khu rồi sao?
La Bình nhìn sang Lưu Tĩnh, nhưng lúc này ông ta rất tự chủ, những tình cảm dư thừa đều giấu kín:
- Tiểu Lưu rất có tài, trước đó cạnh tranh công khai, cô ấy được điểm cao nhất. Lâm tiên sinh cũng hiểu, địa phương là nơi luận tư cách bối phận, loại chuyện cạnh tranh này là thứ mới mẻ, phía dưới thế nào cũng có người nghi ngờ năng lực của cô ấy. Lúc ấy tôi vỗ bán nói, ai kéo được về khu công nghiệp hạng mục 20 triệu, tôi cho người đó làm phó chủ nhiệm. Liên hợp Tĩnh Hải quyết định tiếp tục đầu tư thành lập công ty vật liệu Si, công lao lớn của Tiểu Lưu, mọi người mới phục.
Chuyện thành lập công ty vật liệu Si quy mô đầu tư 50 triệu do Trương Bích Quân, Tần Vũ làm, không ngờ La Bình đem công lao đặt lên Lưu Tĩnh.
Liên hợp Tĩnh Hải thực sự có năng lực can thiệp vào một số sự vụ địa phương, chính vì thế Lâm Tuyền mới cảnh cáo đám Trương Bích Quân phải cảnh giác, không dính líu vào sự vụ Tân Bác.
Lâm Tuyền tất nhiên không vì chuyện nhỏ này mà so đo, chỉ cần bọn họ nhớ ân tình này, thì Liên hợp Tĩnh Hải sẽ bớt đi không ít lực cản.
Lưu Tĩnh hết sức tự nhiên đi tới, khuôn mặt chỉ xoa chút phấn nhẹ không hề nhìn thấy chút ngần ngừ hay rụt rè nào, hàng mi nhạt giãn ra, môi cười chúm chím, đôi mắt đẹp không rời Lâm Tuyền:
- Lâm tiên sinh muốn tôi cám ơn sao?
- Sao dám.
Môi Lâm Tuyền chỉ hơi nhếch lên:
- Tôi chúc mừng chủ nhiệm Lưu, cái mạng nhỏ của Tân Bác Khuê Nghiệp nắm trong tay cô, mong sau này được cô chú ý hơn.
- Lâm tuyên sinh thật giỏi nói những lời khách khí.
Khi Lưu Tĩnh cười, khóe mắt có nếp nhăm mờ, song càng tăng thêm vẻ đẹp mặn mà thành thục của cô ta:
- Tân Bác Khuê Nghiệp tới cả lãnh đạo tỉnh phải chiếu cố, đâu đến lượt phó chủ nhiệm như tôi.
Lâm Tuyền không có thói quen đấu khẩu với phụ nữ, dừng câu chuyện ở đó, giữ nụ cười bình đạm. La Bình và Lưu Tĩnh trăm phương ngàn kế chuyển đề tài sang hạng mục kỳ hai và danh ngạch chuyển nhượng kỹ thuật trong tay Liên hợp Tĩnh Hải, song tới chỗ quan trọng, Lâm Tuyền đều hời hợt lướt qua, thái độ trấn tĩnh đó làm La Bình bất lực, càng không dám xem thường nữa.
Phàn Xuân Binh rất hả hê, tuy hắn là phó tổng giám đốc tập đoàn, song bình thường không chú ý địa vị của mình, dù ở cùng đám Tần Minh cũng rất xuề xòa, tới Tân Bác được một phó thị trưởng đi theo xun xoe, sảng khoái tới từng lỗ chân lông nở ra. Bữa tiệc kết thúc, không nhịn được nói oang oang:
- Đã, quá đã, chưa bao giờ được một phó thị trưởng rót rượu cho.
- Anh nhìn bọn họ đi.
Lâm Tuyền chỉ phía đám Trương Bích Quân:
- Phía Tân Bác dùng chiến thuật một kèm một, cả bữa tiệc tôi không có cơ hội trò chuyện với mọi người, mọi người kiểm điểm lại đi, có đắc ý nói điều gì không nên nói không?
- Tổng giám đốc thường ngày bình dị dễ gần, chúng tôi chỉ sợ không đủ cẩn thận ấy chứ.
Trương Bích Quân thấy giọng nói của Lâm Tuyền không nghiêm túc, cũng đùa:
- Liên hợp Tĩnh Hải có địa vị hôm nay mới khiến họ coi trọng như thế, trong lòng có chút tự hào, nhưng cách đắc ý còn xa lắm.
- Mọi người thấy thái độ của La Bình rồi đấy.
Lâm Tuyền quyết định tiết lộ phần nào tin tức, để bọn họ biết phương hướng:
- Khả năng năm sau ông ta sẽ ở lại, con người ông ta ra sao thì tôi không bình luận, chỉ đem so hoàn cảnh đầu tư ở Tân Bác cao hơn xung quanh là thấy ông ta có trình độ. Đầu năm chúng ta gặp lực cản ở đây là do ông ta ở dưới đáy thời chính trị, là nhà đầu tư, có được lợi nhuận là quan trọng nhất, cho dù hôm nay La Bình có hạ mình, thì tất cả nhân viên ở Tân Bác vẫn phải giữ thái độ đúng mực.
Bất kể Lâm Tuyền thường ngày thái độ bình dị ra sao, trong nội bộ Liên hợp Tĩnh Hải có uy quyền không cần nghi ngờ, đặc biệt Lâm Tuyền xử lý một nhân viên quan trọng như Trương Tiểu Bân ở thời điểm nhạy cảm, làm cao tầng Liên hợp Tĩnh Hải cảm giác được áp lực và nguy cơ.
Trước kia ấn tượng đầu tiên khi Trương Bích Quân quen Lâm Tuyền thì đó chỉ là thanh niên háo sắc, sau đó y thể hiện sự cố chấp kiên định với sự nghiệp, cùng tầm nhìn xa trông rộng và năng lực lập kế hoạch khiến người ta kinh ngạc trong cơ thể gầy gò đó có nhiều năng lượng đến thế.
Vì Lâm Tuyền quá xuất sắc, nên Cố Lương Vũ, Vệ Tư Minh, Đới Minh, Đan Nguyên đều bị hào quang của y che lấp.
Nói tới nhân sinh của cao tầng Liên hợp Tĩnh Hải cũng muôn màu muôn vẻ, một bộ phận lớn không xuất thân từ giám đốc chuyên nghiệp, nhưng năng lực cá nhân của họ không ai chất vấn được.
Kinh lịch nhân sinh phong phú và ý chí kiên định của Cố Lương Vũ khiến người ta thán phục, năm 2002 hắn học xong khóa trình quản lý cao cấp ở học viện Quang Hoa, lý giải lòng người sâu sắc, khiến hắn là người thấu triệt tư duy của Lâm Tuyền nhất trong số thành viên cao tầng.
Đánh giá của Lâm Tuyền với Thiệu binh là giỏi tâng bốc nịnh bợ, có thể "khiến tất cả mọi người khoan khoái sau khi nói chuyện với hắn". Lâm Tuyền không ở Kiến Nghiệp, Thiệu Binh giúp Lâm Tuyền giữ mối quan hệ với các phương diện.
Đan Nguyên, một kẻ thất bại ở TTCK, thiếu chút nữa phải tự sát, hiện tại quản lý hàng tỷ đồng của Liên hợp Tĩnh Hải, quản lý hữu hiệu hàng chục chuyên gia phân tích và quản lý tài chính có bằng cấp hơn hẳn hắn, từ đó có thể thấy năng lực hắn ra sao.
Cùng với Vệ Tư Minh, Đới Minh, Hứa Hồng Phát, Viên Hâm, Trương Nhã, Diệp Kính Cường, những nhà quản lý cao cấp khiến cơ cấu quản lý của Liên hợp Tĩnh Hải càng thêm hoàn thiện, Liên hợp Tĩnh Hải hiện nay, không chỉ lớn mạnh mà còn vô cùng vững trãi.