Quan Thương

Quyển 11 - Chương 12: Dừng Tay Đi




Tập đoàn Thẩm Thị vay trái quy định từ công ty phía dưới tới 5 tỷ, trong đó lợi dụng Năng lượng Hành Điếm vay của NH Trí Tín và NH phát triển tỉnh gần 3 tỷ, NH Trí Tín xin đóng băng cổ phiếu lưu thông nằm trong tay Năng lượng Hành Điếm, yêu cầu lấy đó trả khoản tiền đã vay.

Liên hợp Tĩnh Hải một dạo biến mất trong danh sách đại cổ đông của Địa ốc Thẩm Thị và Năng lượng Hoành Điếm đã lần nữa xuất hiện với 4.8% và 4.9% cổ phần, lúc này chính thức đề xuất yêu cầu mua cổ phiếu lưu thông bị đóng bawg của tập đoàn Thẩm Thị.

Lần này đến lượt Liên hợp Tĩnh Hải tranh đoạt quyền khống chế công ty dưới quyền tập đoàn Thẩm Thị rồi.

Trong quý một danh sách cổ phiếu của các công ty trên TTCK thuộc Liên hợp Tĩnh Hải lần lượt lộ diện, tới thời điểm cao nhất, tài sản của Liên hợp Tĩnh Hải có giá 20 tỷ, được người trong nghề dự đoán là tài sản đáng giá đầu tư nhất.

Bóng dáng của người khổng lồ đang dần dần hiện ra, do Địa ốc Thẩm Thị sa sút, ST Tinh Hồ thành công ty địa ốc đứng đầu phía đông, năm 2005 sáng tạo lợi nhuận gần 1.5 tỷ, đang tích cực mở rộng sang thành phố tuyến hai ở trung bộ.

Năng lượng mới gần đây trở thành điểm nóng của thị trường vốn, chỉ riêng tập đoàn năng lượng thái dương dưới Tân Năng Liên Hợp tiêu thụ pin quang điện và lắp ráp kinh khiện đã sáng tạo ra lãi ròng 3 tỷ, song do mở rộng sản lượng, tỉ lệ lợi nhuận đã giảm xuống so với năm 2004, đến nay sau khi sản lượng mở rộng tới 6.000 tấn dự đoán lợi nhuận đạt tới 70%.

Được lợi từ TTCK hồi sinh, chỉ riêng tài sản cổ phần ở các công ty trên TTCK mà Liên hợp Tĩnh Hải khống chế đã trên 25 tỷ.

Nếu là một năm trước, Liên hợp Tĩnh Hải đề xuất yêu cầu mua cổ phiếu đóng băng của Thẩm Thị, sẽ khiến rất nhiều người khịt mũi coi thường, hiện nay Thẩm Thị lao đao, Liên hợp Tĩnh Hải như mặt trời giữa trưa, những phương diện liên quan không thể không nghiêm túc nhìn nhận vấn đề này.

Còn với nội bộ tập đoàn Thẩm Thị, đây chẳng khác gì một tin dữ kinh hoàng.

Lục Trọng Đạt mặt mày rầu rĩ, với một tập đoàn lớn, sai lầm chí mạng có khi chỉ cần một cái là đủ, trong một năm thôi tài sản Thẩm Thị teo lại quá nửa, gông cùm tài chính trên cổ lại càng siết chặt. Năm ngoái Thẩm Thị không chỉ vay 5 tỷ từ các công ty phía dưới, còn trực tiếp vay 4 tỷ từ cá cơ cấu tài chính.

Khác với đám tiền nóng đầu cơ còn lại, Thẩm Thị tiến vào thị trường địa ốc không mua nhà, mà trực tiếp mua cổ phần của những hạng mục địa ốc, với Thẩm Thị mà nói có lẽ còn đường sống, chính là đem hạng mục kia trọng tổ vào địa ốc Thẩm Thị, do địa ốc Thẩm Thị bỏ tiền mua lại những hạng mục đó, giúp tập đoàn thoát bẫy.

Nhưng thị trường địa ốc Tĩnh Hải vẫn cứ ảm đạm, mà Địa ốc Thẩm thị đã bị trọng thương trong cuộc chiến cổ phiếu, hành vi chuyển nguy cơ này của tập đoàn Thẩm Thị tất nhiên không được thị trường chấp nhận, huống hồ tập đoàn Thẩm Thị không phải khống chế cổ phần tuyệt đối ở địa ốc Thẩm Thị, quan trọng nhất là Liên hợp Tĩnh Hải không cho bọn họ cơ hội.

- Nếu Liên hợp Tĩnh Hải đem tài sản năng lượng mới nhập vào Điện khí Tĩnh Hải thì quy mô đã vượt qua Thẩm Thị rồi, chẳng lẽ anh muốn nhìn thấy Thẩm Thị thực sự sụp đổ?

Lục Trọng Đạt chặn Lục Bá Uyên ở cửa nhà, đối diện với sinh tử tồn vong, ân oán gì cũng thành phai nhạt.

Năm ngoái Lục Trọng Đạt tuy muốn gặp Lâm Tuyền, khi đó Thẩm Thị dù thất thế nhưng hổ uy vẫn còn, ông ta vẫn muốn nắm quyền chủ động, lúc này Thẩm Thị bị áp chế không nhúc nhích gì nổi nữa, Lục Trọng Đạt gần như cầu xin rồi.

- Chẳng phải Liên hợp Tĩnh Hải đề xuất mua cổ phần của Năng lượng Hoành Điếm và Địa ốc Thẩm Thị rồi sao?

Lục Bá Uyên đứng chặn ở cửa, không có ý mời em trai vào nhà:

- Nếu Băng Thiến và Tại Tinh chấp nhận, em tới đây cầu xin anh làm gì. Huống hồ Lâm Tuyền mua xong cổ phiếu lưu thông là dừng tay à?

- Dừng tay? Vậy khi các người công kích nó thì định dừng tay vào lúc nào, khi các người phá xe của Trần Lập thì các người định dừng tay vào lúc nào? Bảo Lục Băng Thiến, Thẩm Tại Tinh và thằng con bảo bối của chúng dừng tay trước đi, đừng gây họa cho người khác nữa.

Luc Bá Uyên lui vào trong cửa, nhìn ánh mắt lạnh như băng của ông, Lục Trong Đạt không dám theo vào, thẫn thờ nghe tiếng cửa đóng sầm lại.

Lục Nhất Mạn thấy cha hầm hầm tức giận đi vào nhà, hỏi:

- Ba, xảy ra chuyện gì mà ba đóng cửa mạnh thế, thiếu chút nữa làm Tiểu Tuyền tỉnh này.

Cô sinh đứa con trai nặng hơn 3kg rất kháu khỉnh, tên chính thức chưa đặt cũng chưa quyết định cho nó theo họ mẹ hay họ cha, nhưng Lục Nhất Mạn gọi nó là Tiểu Tuyền, ý nghĩa trong đó không cần nói cũng biết, nhưng có lẽ chỉ riêng một mình cô mới hiểu hết được nguyên nhân chọn cái tên này.

- Không có gì, ba đuổi Lục Trọng Đạt đi thôi.

Lục Bá Uyên chỉ có một đứa con gái tất nhiên cực kỳ yêu thương đứa cháu này, làm bộ mặt áy náy, thấy Trần Lập từ cầu thang đi xuống, hỏi:

- Hôm nay sao con về sớm thế?

- Hôm nay Lâm Tuyền đi Đức, còn vừa tiễn anh ấy ra sân bay, thấy sắp hết giờ làm nên về luôn.

- Ừm, vậy chuyện mua cổ phiếu lưu thông là sao?

Lục Bá Uyên gọi Trần Lập ngồi xuống ghế sô pha phòng khách, nghiêm túc hỏi:

- Thẩm Thị đã đắc tội với không ít người, anh ấy không ra mặt, ngân hàng rất có thể lấy cổ phiếu đóng băng bán ra siết nợ, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng, hiện anh ấy ra mặt có thể trì hoãn thời gian.

- Lâm Tuyền có dừng tay không?

Lục Bá Uyên lo lắng hỏi:

- Nếu bọn họ chịu trách nhiệm vì việc mình làm thì anh ấy vì sao lại không dừng tay.

- Bảo bọn chúng chịu trách nhiệm à?

Lục Bá Uyên thở dài:

- Con vẫn để bụng chuyện tai nạn sao?

- Sao quên được chứ ạ.

Lục Nhất Mạn sau khi sinh con xong đã được Trần Lập đem nguồn cơn mọi việc kể cho nghe:

- Trong mắt bọn họ, mạng bọn họ là mạng người, mạng người khác là sâu kiến cho bọn họ trà đạp à?

- Khi Trương Giai Minh bị bắn chết, Thẩm Nhạc bị kích thích quá mạnh để lại di chứng, chỉ cần tiếng động mạnh một chút là hoảng sợ, xem ra khó khôi phục bình thường, coi như là trừng phạt rồi.

Lục Bá Uyên lòng vẫn muốn tập đoàn Thẩm Thị tiếp tục duy trì, chỉ là không biết mở miệng ra sao:

- Vụ án đó vẫn chưa có manh mối à?

- Đến tháng hai bộ giám sát đã tiếp nhận hoàn toàn vụ án rồi, phía tỉnh không có chút tin tức nào cả.

- Vì sao lại giấu tỉnh?

Lục Nhất Mạn tò mò hỏi:

- Vụ án đó chẳng lẽ có liên quan tới người ở tỉnh?

- Khó nói lắm, Trương Quyền khi tại vị thì thông đồng trên dưới, vấn đề này ai cũng biết, nhưng không ai nói ra, xem bộ giám sát nói thế nào, nói sao thì nó sẽ là như thế, ngoài ra chúng ta không thể biết được gì đâu.

Trần Lập lắc đầu:

Vụ án nổ súng có được đột phá từ tháng hai, khi đó hai cảnh sát có được chứng cứ quan trọng đã báo cáo cho La Chí Cương, vì người liên quan có cấp bậc rất cao, lại có thể lôi ra vụ án kinh động hơn nữa, La Chí Cương không thông báo cho tỉnh và quay về bộ giám sát báo cáo tiến triển. Tới trung tuần tháng 2, bộ giám sát phát công hàm, thu quyền điều tra vụ án, trực tiếp điều tra. Hành động này của bộ giám sát khiến tỉnh chấn động, Cố Hiến Chương cũng không có được nhiều thông tin hơn.