Quan Thương

Quyển 11 - Chương 20: Chuyến Lữ Hành Công Ích




Liên hợp Tĩnh Hải bay cao như ngày nay lập trên cơ sở lợi ích cực lớn thu được từ địa ốc, đó là điều không thể chối cãi, giới truyền thông không giới hạn ở bới móc lịch sử còn nỗ lực kéo sự phát triển của Thực nghiệp Tinh Hồ và Dương Thiên Hoa vào nhau, khiến Trương Thanh Sơn bị cuốn vào vòng xoáy.

Hai hạng mục quan trọng nhất với Thực nghiệp Tinh Hồ là Chung cư Đàn Sơn, Bằng Nhuận gia viên là do chính phủ tích cực phối hợp với việc cải tạo thị chính. Với loại bài báo này Liên hợp Tĩnh Hải không cần lên tiếng, chính phủ Kiến Nghiệp lên tiếng tích cực, từ giúp xử lý tòa nhà dang dở giúp cải tạo trị an ngõ Bích Tình, kéo dài phố thương nghiệp, mở rộng công viên cho người dân, đều là công trình vì dân mà chính phủ xưa nay luôn kiêu ngạo, với chính phủ mà nói, đây là điều không cho phép giới truyền thông nghi ngờ, dù Cố Hiến Chương cũng vì chuyện này mà lên tiếng:

- Quan thương câu kết chưa chắc không thể làm chuyện tốt.

Nhưng đã nới lỏng khống chế dư luận, chính phủ cũng không thể dùng thủ đoạn hành chính ngăn cấm giới truyền thông cho đăng bài tương tự, chỉ lệnh cho tờ báo phía dưới tỏ rõ lập trường, khiến những tờ báo ác ý kia phải cố kỵ.

Khách quan mà nói những công trình thị chính đó khiến giá nhà tăng lên, nhưng đó là ảnh hưởng của quá trình phát triển, chính phủ và chủ đầu tư kết hợp không phải là chủ đề kiêng kỵ mà hoàn toàn ngược lại nó là chủ để nghiêm túc đáng đi sâu phân tích. Chưa nói tới trong lòng dân chúng ra sao, ít nhất trong thể chế, tuyệt đối không tạo ra ấn tượng xấu, trừ khi lấy được chứng cứ xác thực làm loạn kỷ cương.

Có hình tượng tốt với công chúng sẽ trực tiếp xúc tiến doanh thu, trong bài phỏng vấn chuyên đề với báo Nhà quan sát kinh tế, Lâm Tuyền khéo léo so sánh địa ốc Tĩnh Hải và Kiến Nghiệp, Liên hợp Tĩnh Hải đã không lợi dụng Thiên Tinh Hồ đẩy cao giá nhà ở thị trường lũng đoạn, càng không có khả năng gây sóng gió ở thị trường lớn hơn, giá nhà ở tại chung cư Đàn Sơn, Bằng Nhuận gia viên cao như vậy không phải do Tinh Hồ tạo thành, mà là bản thân nó có giá trị cực cao, là giá thị trường quyết định. Ngược lại để ổng địn giá nhà, hạ thấp áp lực của người mua nhà, Liên hợp Tĩnh Hải còn đi đầu làm gương cho chủ đầu tư.

Giới truyền thông ra sức công kích, trong đó có rất nhiều tin tức sâu đến mức khó ai điều tra ra được trong thời gian ngắn từ khi Dương Thiên Hoa bị song quy, chứng tỏ có kẻ âm thầm cung cấp thông tin, mục đích bôi nhọ hình tượng của Liên hợp Tĩnh Hải, song điều đó không quan trọng. Câu trả lời mang tính chuyên nghiệp cầu thị từ hai tờ báo lớn tạo thành hình tượng chính diện ở cao tầng, một khi tâm tư người nắm quyền đã kiên định, thế công của đám báo chí ác ý kia sẽ nhanh chóng tan vỡ, Liên hợp Tĩnh Hải đủ thời gian gây dựng lại hình tượng chính diện.

Lâm Tuyền cũng tin tỉnh (thậm chí là bộ giám sát) đều đã nhẫn nhịn những bài báo kích động quá lâu rồi, y đường hoàng nói với cô phóng viên Trương Thanh:

- Đối với sự kiện đào bới quá khích, tin rằng bản thân bọn họ không muốn chẳng qua áp lực công việc phải có tin bài hút khách, tôi tin họ với lương tâm nhà báo của mình cũng muốn thoát ra.

- Chủ tịch Lâm quả là độ lượng.

Trương Thành mỉm cười nói:

- Qua thời gian tiếp xúc vừa rồi, tôi còn biết có hai cơ cấu tồn tại trong Liên hợp Tĩnh Hải, không biết những đồng nghiệp của tôi cố ý bỏ qua, hai là vì hai cơ cấu này luôn mằm ngoài tầm mắt công chúng và truyền thông, khiến người dân không hề hay biết. Nếu có thể tuần san kinh tế mới hi vọng đăng bài về hai cơ cấu này.

- Tuyên truyền rêu rao không phải là ý của tôi.

Ánh mắt Lâm Tuyền dừng ở tờ báo đặt tại góc bàn:

- Tôi tin có tờ báo sẽ mau chóng tấn công cái gọi là sơ hở tài vụ của các vị, khi đó bị động đáp lại, không bằng chuẩn bị trước.

Trương Thanh thiện chí nói:

- Tôi biết chủ tịch Lâm sắp tới có kế hoạch đi tới tỉnh Tây Cương, liệu tôi có thể đi theo viết bài, nếu không được phép, báo sẽ không cho đăng.

Lâm Tuyền không thể từ chối yêu cầu này của Trương Thanh, trong danh sách tới Nam Phong ngày 6 tháng 5, y thêm vào tên Trương Thanh.

Vụ án nổ súng vẫn không có tiến triển gì, Dương Oánh quay trở lại công tác bình thường, nhưng Cảnh Thiên Sương vẫn bị tạm dừng mọi chức vụ, tổ chức không nói khi nào được phục chức, Lâm Tuyền liền mời hắn đi Nam Phong để giải khuây.

Trong quá trình tích lũy khối tài sản lớn của Cảnh Thiên Sương và Dương Oánh, trừ 200.000 đầu tiên mua nhà được lấy từ anh cả Dương Côn, còn lại đều có chứng minh thu nhập họp pháp, bộ giám sát kết luận, đó là do Dương Oánh lợi dụng ưu thế tin tức nội bộ, cùng với phương thức nhận mua nội bộ kiếm lấy lợi ích vượt giới hạn bọn họ đáng nhận.

Đó chỉ là ý kiến của riêng bộ giám sát, không thể nói là vi phạm, càng chẳng nói tới tham ô hối lộ. Bộ giám sát mặc dù không chứng minh được bất kỳ điều gì theo mong muốn của bọn họ, nhưng sự kiện này ảnh hưởng chí mạng tới tiền đồ của Cảnh Thiên Sương.

Cảnh Thiên Sương hổ thẹn không dám gặp cha, bộ giám sát tạm thời ngừng điều tra hắn, hắn liền theo Lâm Tuyền đi Nam Phong.

Trừ vợ chồng Cảnh Thiên Sương ra còn có Thư Nhã cùng với đám Tiêu Lỵ Lỵ, đám Tiêu Lỵ Lỵ mùa hè năm nay sẽ tốt nghiệp, Lâm Tuyền muốn cả ba ở lại bên cạnh mình làm việc, dù sao mấy năm qua bọn họ không chỉ quan hệ thân thiết, mà y sai phái cũng quen tay rồi.

Có điều Trương Giới lựa chọn tới tài chính Tây Trạch làm việc, Văn Nhàn kết đôi với y cũng đi theo, Tiêu Lỵ Lỵ lại lên kế hoạch du học ở Mỹ, ba học sinh xuất sắc nhất mà y dạy được trong cuộc đời dạy học đều không làm việc bên cạnh, Lâm Tuyền không giấu được sự thất vọng.

Kế hoạch tới Nam Phong sau đó đi xe tới Khai Nguyên, thị trưởng Khai Nguyên là Tẩy Lai đi xe tới đón, không hề né tránh mưa gió truyền thông, ít nhiều làm người ta t thấy an ủi. Mọi người từ Khai Nguyên tới Loan Huyện, đường quốc lộ từ Loan Huyện tới La Nhiên đã thông xe, đi lại rất tiện.

Từ trạm đầu tiên, Trương Thanh đã lấy tên cho bài viết của mình " chuyến lữ hành công ích Tây Trạch", theo yêu cầu của Lâm Tuyền cô chỉ được ghi chép những điều mắt thấy tai nghe, không được chụp ảnh cũng không được chủ động phỏng vấn.

Gặp được Lâm Minh Đạt, ông mặc bộ đồ Trung Sơn cũ, tinh thần rất tốt, giọng trầm vang, nhìn Lâm Tuyền với ánh mắt phức tạp, vỗ vai y:

- Con gầy hơn lần trước.

- Không muốn gầy cũng không được ạ.

Lâm Tuyền cười, giới thiệu Trương Thanh:

- Đây là phóng viên Tuần san kinh tế mới, muốn tìm hiểu tình hình xã giáo dục.

Lâm Minh Đạt quanh năm bôn ba bên ngoài, trông già hơn tuổi thật một chút, Trương Thanh gần như không tin ông già ăn mặc giản dị này lại là cha Lâm Tuyền, quan sát ông để tiện đi đường núi, chân đi đôi giày leo núi phổ thông, ống quần sắn lên một đoạn, thật khó liên hệ với một Lâm gia giàu có.

Lâm Tuyền giải thích:

- Sự vụ ở quỹ công ích Tây Trạch mấy năm qua đều do ba tôi, ông Lạc, ông Khổng phụ trách, tôi chỉ có cái hư danh thôi ..

Chẳng ở lại Loan Huyện lâu lại tới La Nhiên, đó là nơi xuất hiện đầu tiên của xã giáo dục, ngủ lại ở La Nhiên một đêm, sáng hôm sau Thư Nhã mang cho Trương Thanh một đôi giày thể thao:

- So với diễn giảng ở ĐH Tĩnh Hải thì Lâm Tuyền muốn tới trường học ở đây giảng bài hơn. Hôm nay phải đi bộ, cô xem giàu này có hợp không?

Không để lãnh đạo huyện tháp tùng, rời nhà chiêu đãi, lên xe đi vào sâu trong núi, Phàn Xuân Binh kể với Trương Thanh, hai năm trước đây nơi này không có lấy một con đường hoàn chỉnh, người dân tới huyện thành đi về mất cả ngày.

Tới bãi đá trắng nổi tiếng ở La Nhiên, còn chưa được thưởng thức phong cảnh đặc sắc ở lòng sông đã thấy Trần Thần hưng phấn vẫy xe, reo lên:

- Tối qua nghe nói anh tới La Nhiên, em thiếu chút nữa trở về luôn trong đêm, có điều xe bị Trương Đào lái tới xã Lưu Đường rồi nên mới thôi.

Đợi mọi người xuống xe liền nhiệt tình nói với Trương Thanh:

- Cô tới phỏng vấn tiểu học Bãi Đá Trắng của chúng tôi à, trường chúng tôi có học sinh đáng yêu nhất, có cô giáo xinh đẹp nhất.

Lâm Tuyền bật cười:

- Đừng dát vàng lên mặt nữa, em về nghỉ đi còn lên lớp.

Từ khi xảy ra hàng loạt sự kiện kia, Trần Vũ bị hạ chế ra nước ngoài, nhưng không thể tiếp tục ở lại Tĩnh Hải nữa, Lâm Tuyền an bài vợ chồng Trương Đào, Điền Lệ cùng cô tới La Nhiên dạy học, để sự thuần phác nơi đây làm lành vết thương lòng của cô cũng để tránh xa chốn thị phi ngoài kia.