Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 160: Màn xuất hiện cực kỳ hào nhoáng!




Trinh sát đoàn đã sử dụng drone để thăm dò và quan sát tất cả khu vực ở xung quanh của Thập Linh Hỏa thành, bên cạnh việc quan sát đó, bọn họ còn có nhiệm vụ ghi lại những địa hình, địa điểm, căn cứ hay sào huyệt của sinh vật, Venger, đánh dấu các nơi đó ở trên bản đồ cùng với việc thông báo về những mối nguy hiểm đang tiến gần đến Thập Linh Hỏa thành.

Vì vậy, ngay từ khi băng cướp xuất hiện ở gần đây, thì bọn chúng đã bị trinh sát đoàn phát hiện và báo cáo lại cho Không Thiên Hà, sau đó hắn lại báo cáo cho những người khác và Quân Đoàn Gaia để họ chuẩn bị ứng phó với băng cướp.

Vì thế cho nên, một cuộc diễu hành của Quân Đoàn Gaia đã diễn ra, không chỉ dừng lại ở phô trương sức mạnh và trang bị khủng, Quân Đoàn Gaia còn nhắm đến việc tiêu diệt băng cướp của Rurure để thể hiện thái độ cứng rắn của họ trước kẻ thù, răn đe những người có mưu đồ không tốt.

“Thập Linh Hỏa thành có nhiều người đến và đi, trong số đó không thiếu những thám tử của các căn cứ khác, vì vậy, sau trận chiến với bầy bọ ngựa, bọn thám tử đã không rời khỏi thành mà ở lại để thám thính thêm nhiều thông tin về chúng ta, cho nên tôi đã đề xuất một cách làm cho Quân Đoàn Gaia là trục xuất một số đối tượng khả khi ra khỏi Thập Linh Hỏa thành, để cho bọn chúng trở về báo cáo lại với thủ lĩnh, nhờ đó chúng ta có thể lần theo manh mối, tìm đến các căn cứ khác.” Mặc Hàn giải thích cho Thanh Vũ đang đứng ở một bên, hai người họ đã quan sát trận chiến này ngay từ lúc nó nổ ra rồi.

“Không phải căn cứ nào cũng được đặt ở trên mặt đất và dễ tìm thấy như căn cứ này, vì vậy, trinh sát đoàn không thể tìm thấy căn cứ nào ở gần đây, chúng đều được ẩn dấu kỹ mà chỉ người của căn cứ đó mới biết được, có lẽ là do bọn họ bài xích người ở ngoài, không muốn người ngoài làm náo loạn căn cứ của họ.”

“Tôi tin chắc rằng, nếu như thông tin về Thập Linh Hỏa thành đến được tai của một số thủ lĩnh, lòng tham sẽ khiến họ lộ diện và tấn công nơi này, căn cứ của họ sẽ bại lộ ra, khi đó, chúng ta dùng danh nghĩa người bị tấn công và chiến đấu với bọn họ, tiến đến việc chiếm lấy căn cứ mà không làm người ở trong đó phản cảm, suy cho cùng, chúng ta là người bị tấn công.”

“Bọn cướp này chỉ là bắt đầu mà thôi, chúng ta sẽ kiếm được một khoảng tài nguyên phong phú từ những băng cướp như vậy để bổ sung vào phần tiêu hao cho Quân Đoàn Gaia.” Mặc Hàn nói ra tất cả kế hoạch mà hắn cùng những Quân Đoàn Trưởng đã bàn bạc cho Thanh Vũ.

“Ngươi làm rất tốt, Mặc lão, nhưng ngươi hãy cẩn thận, ta giao toàn quyền phụ trách ở đây cho ngươi, đừng để chính kế hoạch của ngươi nuốt chửng.” Thanh Vũ nhìn Mặc Hàn rồi nghiêm túc nói.

“Mặc Hàn sẽ không phụ lòng tin của Giáo Hoàng.” Mặc Hàn khẽ khom người, vui vẻ nói.

“Còn một điều nữa, nếu tìm thấy những căn cứ đang bị nguy hiểm, hay không có những hành động như muốn gây chiến thì hãy giúp đỡ bọn họ, bên cạnh đó, ta đề nghị ngươi nên chuẩn bị một chi thương đội để sẵn sàng vận chuyển lượng lớn lương thực để đem bán cho những nơi đó cùng cứu trợ người đang bị nạn.” Thanh Vũ nhẹ giọng nói tiếp, hắn nhìn thấy cảnh tượng bọn cướp bị tàn sát không một chút thương tiếc làm cho Thanh Vũ khẽ nhíu mày lại, nhưng hắn lại không tiến lên ngăn cản Quân Đoàn Gaia, hắn tin tưởng vào cách làm của ba người đó.

“Cảm ơn Giáo Hoàng chỉ điểm.” Mặc Hàn gật đầu nói, hắn cũng đã suy tính đến việc bán lấy lương thực để thu vào một nguồn tài nguyên, nhưng hành động này khá khó khăn, nhất là việc vận chuyển lương thực đến những căn cứ khác, ngoài con đường cực kỳ nguy hiểm ra, còn có thể bị các thủ lĩnh ở căn cứ đó tấn công, bây giờ, Thanh Vũ đã đề nghị như vậy, Mặc Hàn không sợ hãi nữa.

“Cuối cùng, đối với những cá thể mạnh mẽ như tên Rurure này, ngươi hãy chắc chắn rằng hắn phải bị giết chết trong tầm mắt của ngươi, đừng có mà lơ là như bây giờ.” Thanh Vũ quay đầu và nhìn về nơi chiến trường, cuộc giết chóc đã kết thúc, ở nơi đó chỉ còn một tên cướp sống sót, nhưng rất nhanh thôi, sau khi hắn bị lợi dụng cho việc chỉ đường thì sinh mạng hắn sẽ biến mất.

Thanh Vũ không nhìn đến tên cướp đó, mà hắn nhìn khu vực mà Rurure bị chôn vùi, suy cho cùng, Rurure khôn hơn vẻ bề ngoài nhiều, minh chứng là sự phô trương sức mạnh trước mọi người để cảnh báo sự thiệt hại khi Quân Đoàn Gaia dám gây chiến với Rurure.

Thần thức của Thanh Vũ bao trùm khu vực đó, nhưng hắn không phát hiện một sinh vật nào, ngay cả cái xác của Rurure cũng đã biến mất, chứng tỏ Rurure đã rời khỏi đây trong lúc Quân Đoàn Gaia bận việc với những tên cướp khác.

Mặc Hàn nghe được lời nói của Thanh Vũ, hắn chuyển sự chú ý đến nơi đó, nhưng không phát hiện được Rurure làm cho hàng mi của Mặc Hàn không khỏi cong lại.

Nếu như Thanh Vũ chỉ còn ở cảnh giới Nhị Dương hậu kỳ, tất nhiên hắn chẳng thể nào tìm được Rurure, một người có thân thể đạt đến Tam Dương sơ kỳ.

Nhưng lúc này, Thanh Vũ đã là một người có cảnh giới Tam Dương sơ kỳ, cộng thêm thiên phú ở mức nhị tinh thiên tài làm Thanh Vũ có thể chiến đấu vượt một cấp, và Thánh Hoàn có thể chứa đựng linh lực gấp mười lần Thanh Vũ làm khả năng chiến đấu của Thanh Vũ tăng lên mức cao nhất.

“Đến lúc ta nên xuất hiện rồi.” Thanh Vũ khe nói rồi biến mất ở trong tầm mắt của Mặc Hàn.

Khi Thanh Vũ xuất hiện thì hắn đã ở trên bầu trời của Thập Linh Hỏa thành, đôi cánh khổng lồ có màu hoàng kim xuất hiện trên lưng, ánh sáng chói lọi của đôi cánh làm cho những người ở bên dưới phải chú ý, ngước nhìn Thanh Vũ.

“Đó là Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình, người đã làm Thập Linh Hỏa thành xuất hiện như một thần tích!”

“Giáo Hoàng, người được Quang Minh Chi Thần lựa chọn.”

“Giáo Hoàng đại nhân!!”

Những tiếng kinh hô truyền ra khắp Thập Linh Hỏa thành, bọn họ nhìn Thanh Vũ với đủ loại ánh mắt, từ tôn kính cho đến ghen ghét, nhưng nhiều hơn là sự biết ơn Thanh Vũ vì hắn đã xuất hiện và cứu lấy họ khỏi đàn bọ ngựa khổng lồ.

“Xuất hiện rồi à? Xem ra chúng ta không cần phải xuất thủ rồi.” Rinka không quay đầu lại, cô bình tĩnh nói, ánh mắt cô khóa chặt một khu vực.

“Tôi đã đoán được ngay từ đầu rồi, nhưng chúng ta không thể làm gì khác được.” Dieter khoanh tay lại rồi nói với giọng nói vô lực.

“Đây là cơ hội tốt để Giáo Hoàng xuất hiện, chúng ta không nên chiếm lấy phần hào quang này.” Richrad chỉ liếc nhìn Thanh Vũ một chút rồi tiếp tục quan sát khu vực ở bên dưới.

Quân Đoàn Gaia lấy tư thế hiên ngang nghiền ép bọn cướp trước mặt những người ở đây, thể hiện sức mạnh của bọn họ, vì thế cho nên, nhiều người đã coi nhẹ Thanh Vũ vì bọn họ cho rằng, Quân Đoàn Gaia đã có thể đối phó với Thanh Vũ.

Lúc này, Thanh Vũ xuất hiện, nói cho bọn họ biết được, ai mới là người chưởng khống Thập Linh Hỏa thành, ai mới là người cho Quân Đoàn Gaia sức mạnh đó.

“Quân Đoàn Gaia cùng ba vị Quân Đoàn Trưởng, ta có lời khen ngợi dành cho các vị vì đã bảo vệ Thập Linh Hỏa thành, những ai dám xâm phạm đến nơi này, chính là kẻ thù của Quang Minh Giáo Đình, là kẻ thù của ta!”

“Và ta, thân là Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình sẽ dùng tất cả sức mạnh để trừng trị những kẻ đó!”

Thanh Vũ mở miệng và từ từ nói với ánh mắt lạnh lùng, linh lực đang ngưng tụ ở trên tay hắn và biến thành một ngọn thương tỏa ra ánh sáng lung linh.

“Vì vậy, Rurure, ngươi hãy chết đi!” Thanh Vũ dùng một tay và phóng ngọn thương ánh sáng thẳng đến bên ngoài tòa thành, ngọn thương bay lên và đâm xuống mặt đất tạo thành một vụ nổ kinh thiên, những làn sóng hủy diệt tuôn ra khắp nơi.

Ầm! Ầm!

Vụ nổ có các tia sáng làm cho mọi người phải nheo mắt lại khi nhìn vào đó, rất nhanh, vụ nổ từ từ yếu đi và biến mất như chưa từng tồn tại, có một cái hố sâu hiện ra ở khu vực đó.

Theo mọi người nhìn lại, họ thấy được ở trung tâm của hố sâu có một người đang nằm, thân hình to lớn, nhưng giờ phút này, hai mắt của người đó đã trợn lên và trắng dã chứng tỏ hắn đã chết đi, trên thân thể có nhiều vết thương còn đang chảy ra máu tươi hòa lẫn cùng với đất cát.

“Đây là thủ lĩnh Rurure của bọn cướp!” Một người ở trên tường thành kinh hô thành tiếng.

“Đúng vậy, hắn chính là Rurure!”

“Lúc nãy, hắn vẫn chưa đến và có ý định chạy trốn, sau đó Giáo Hoàng đã tiêu diệt hắn chỉ với một đòn!”

“Vẫn hoành tráng như lần đầu vậy!” Rinka nói, trông cô khá là bực bội thì phải.

“Thôi nào, thôi nào, đại tỷ đừng có như vậy, Giáo Hoàng đã giúp chúng ta một việc không phải hay sao?” Dieter lên tiếng nói.

“Ngọn thương kia chỉ có sức mạnh nhỉnh hơn Tam Dương trung kỳ một chút, xem ra Giáo Hoàng đã tính toán và hạn chế sự tổn hao linh lực đến mức thấp nhất.” Richard nhìn xác của Rurure và khẽ đánh giá.

“Đây có phải là sức mạnh của hắn hay chỉ là một phần nhỏ mà thôi?” Một câu cuối cùng, Richard thì thầm nó ở trong lòng.