Quang Vinh Đế Phong Lưu

Chương 64




Trong một con ngõ nhỏ của Thanh Hương thành xuất hiện một làn bạch quang léo lên rồi chợt tắt. Sau khi bạch quan tản đi hai thân ảnh xuất hiện. Bế Mạc Cầm trong tay Quang khẽ hỏi nàng:

- Nàng có thể cho ta biết nhà nàng ở đâu ta sẽ mang nàng về nhà.

Vừa nghe thấy Quang nói tới tiếng " nhà"cô gái đang im lặng trong lòng Quang bỗng rùng mình một cái. Cô nhớ lại những khoảng thời gian địa ngục tại nơi gọi là nhà rồi cô lại bật khóc:

- Làm ơn hãy mang tôi theo tôi không muốn trở về đó nữa,.làm ơn

Nhìn biển hiện của cô gái trong lòng trái tim Quang bỗng nhói đau. Sốc lên cô gái Quang nhảy lên trên đỉnh nóc tòa nhà gần đó bằng geppou rồi nói với Mộng Cầm:

- Nàng hãy nghín khóc đi. Ta xin thề với cả trái tim mình rằng ta không bao giờ không bao giờ để những người con gái tôi yêu phải khóc thêm bất cứ một lần nào nữa. Bây giờ ta sẽ đưa nàng đi rời khỏi nơi tối tăm này.

Nói rồi hắn bế nàng lên cân đẩu vân bay đi. Ngồi trong vòng tay ấm áp và chắc nịch của Quang, Mộng Cầm cảm thấy thật ấm áp và yên bình. Nhớ tới lời thề vừa rồi của Quang bỗng nàng cảm thấy thật ngọt ngào. Len lén nhìn lên khuôn mặt người thanh niên lạ mặt này thì ngay lập tức nàng phát hiện hắn cũng đang nhìn mình và bốn mắt trạm nhau. Giật mình khi phát hiện việc nhìn trộm của mình bị phát hiện nàng cảm thấy vô cùng xấu hổ và lại rúc vào ngực Quang để chốn.

Trở về tới nhà chọ, Quang đặt Mộng Cầm xuống giường rồi nói:

- Tối nay cô tạm thời nghỉ tại đây tôi sẽ sang phòng bên cạnh ngủ. Nếu đói thì điểm tâm trên bàn có thể ăn tạm.

Nói rồi Quang định quay đi thì bất ngờ tay hắn bị lôi lại và một nụ hôn được dâng hiến. Sau khi cướp đi nụ hôn đầu của Quang, Mộng Cầm hai tay ôm lấy cổ Quang hai mắt nàng nhìn thẳng vào mắt Quang rồi nói:

- Chàng ở lại với thiếp được không?

Nghe được câu nói của Mộng Cầm cùng với hơi thở nhẹ nhàng ấm áp của nàng phả nhẹ vào mặt Quang không có lấy một giây do dự Quang chủ động chao cho nàng một nụ hôn nồng thắm. Cả hai ngả ra giường trong khi ngoài trời bắt đầu đổ mưa sầm sập.

Sáng ngày hôm sau, sau một đêm mưa gió thì bình minh lại lên chiếu sáng những giọt nước mưa chiết sạ ra những ánh sáng long lanh. Ngoài trời những chú chim đang bay nhảy cất tiếng hót vèo von trào ngày mới. Không quan tâm đến khung cảnh tươi đẹp của ngày mới,lúc này Quang đang say sưa nhìn ngắm một thứ khác còn đẹp gấp vạn lần. Đó là vẻ đẹp yên lành của một cô gái xinh đẹp đang ngủ cạnh hắn. Phải nói đây là khoảnh khắc hạnh phúc nhất từ trước đến nay của hắn. Trên đời này với một người đàn ông còn gì hạnh phúc hơn khi được nhìn ngắm người mình yêu ngủ vào mỗi sớm trong vòng ngực mình. Hắn không muốn mà cũng không dám cựa quậy sợ sẽ phá tan cảnh đẹp trước mắt đánh thức vật thể 37 °c bên cạnh mình thức giấc. Cuộc đời chỉ đơn giản vậy thôi.