Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 163: Hình thức thích khách vô địch




Quốc vương bệ hạ thật sự là thần!

Đám người hầu không phải là lần đầu tiên chứng kiến sự tích thần kỳ của Alexander bệ hạ, nhưng lúc này vẫn không tránh khỏi việc bị "Chấn".

Đàn thú nóng nảy hung ác này chứng kiến bệ hạ, quả thực giống như là tiểu hài tử lạc đường gặp lại cha mẹ.

Bất quá Tôn Phi lúc này lại không có thừa tinh lực để chú ý đển vẻ kinh ngạc sùng bái của đám người hầu, năng lực Đức Lỗ Y cấp 21 không mất nhiều công phu để nhóm Liệt Diễm thú tiếp nhận chính mình, đám ma thú này linh trí chưa mở, ngây ngô chẳng khác nào tiểu hài tử, kém xa đại hắc cẩu, thực dễ dàng lấy được tín nhiệm của bọn chúng. Tôn Phi từ trong không gian sức mang lấy ra mấy bình "sinh mệnh trị liệu dược thủy", bắt đầu chữa trị cho Liệt Diễm thú bị thương, có con gãy xương đùi, cũng có con ngay cả cổ trong lúc va chạm cũng đã gãy, chỉ còn lại một hơi thở, mắt thấy sẽ chết đi, đôi mắt to đen bóng nhìn thấy Tôn Phi, mang theo vẻ khẩn cầu yếu ớt.

Tiêu hao bốn năm bình "sinh mệnh trị liệu dược thủy", toàn bộ Liệt Diễm thú bị thương rốt cục đều khôi phục bình thường.

May mắn là sau khi hoàn thành màn đầu tiên của cả bảy đại chức nghiệp, số kim tệ phải trả khi Tôn Phi hoán đổi dược thủy đã hạ xuống rất thấp, thêm nữa tại Diablo thế giới Tôn Phi vì buôn bảo thạch đã trở thành đại phú hào, cho nên một chút cỏn con như vậy hắn hoàn toàn không cần để ý.

Trị liệu xong thương thế của nhóm Liệt Diễm thú, Tôn Phi trầm ngâm một chút, rồi lặng lẽ trộn một liều nhỏ "Người Khổng lồ xanh dược tề" vào nước uống của bọn chúng, sau đó mới phân phó người hầu một ít hạng mục công việc cần chú ý, đoạn ly khai khỏi nơi này.

Lúc Tôn Phi rời đi, đàn Liệt Diễm thú đã hoàn toàn bình ổn lại, bởi vì có hắn chỉ thị cùng khai thông, nên đám người hầu có thể thoải mái tiếp cận đàn thú, giúp bọn chúng chải chuốt lân giáp. Mà lúc này đây, ánh mắt đàn Liệt Diễm thú nhìn Tôn Phi y như thấy cha mẹ, tràn ngập lưu luyến không rời.

Một màn thần kỳ này, lại khiến đám người hầu lần thứ hai rung động.

Tôn Phi dự tính dùng "Người Khổng lồ xanh dược tề" cải tạo toàn bộ đám Liệt Diễm thú này như đã làm với đại hắc cẩu, mỹ mộng về một đàn tọa kỵ cấp quái vật. Đúng lúc này, Tôn Phi ngẩng dầu lên, lại ngoài ý muốn thấy được một màn làm hắn phải nghẹn họng nhìn trân trối —— Angela một thân lam sắc y phục, dung mạo xinh đẹp đứng giữa đám chiến mã như một vị nữ thần, mà đàn chiến mã nguyên bản nôn nóng bất an lúc này không biết cớ gì trở nên an tĩnh, toàn bộ quỳ trên mặt đất quay quanh người Angela, như là những vệ sĩ trung thành đang thủ hộ cho công chúa của mình, một màn này giống y chang thần thoại về "thánh thú" Độc Giác Thú thân mật quây tròn xung quanh sinh mệnh nữ thần xinh đẹp trong miệng những người ngâm thơ rong, quả thực làm lòng người say mê.

Tôn Phi xoa xoa ánh mắt, không có nhìn lầm.

Đúng là thần kỳ, mình có thể làm yên lòng đàn Liệt Diễm thú nóng nảy là bởi vì có lực lượng của Đức Lỗ Y, mà Angela là thế nào? Chẳng lẽ Angela cũng là một Đức Lỗ Y ẩn giấu? Nàng lại có thể trong thời gian ngắn như vậy đem một đám chiến mã nóng nảy bất an trở thành thuần phục dễ bảo? Chỉ là, theo Tôn Phi biết trên Azeroth đại lục cũng không có tồn tại chức nghiệp Đức Lỗ Y…

Mặt khác vài tên người hầu bảo hộ Angela cũng ngơ ngác đứng ở bên cạnh, trên mặt tràn ngập nghi hoặc khó có thể che dấu.

...

- Alexander, thiếp cũng không biết vì cái gì, thiếp giống như có thể cảm giác được tâm tình của bọn nó, cũng không làm gì cả, chỉ thử an ủi cho bọn nó nằm xuống, sau đó con ngựa này liền nghe lời quỳ xuống a… Hì hì, chúng nó thật đáng yêu quá đi!

Trên đường trở về, Angela cấp ra đáp án, làm cho Tôn Phi càng thêm khó hiểu. Kỳ thật việc Angela có được lực tương tác với động vật mà người bình thường ít có, Tôn Phi đã sớm biết, lúc trước khi đại hắc cẩu chưa qua "Người Khổng lồ xanh dược tề " cải tạo thì hung ác dị thường, rất khó tiếp cận, nhưng Angela có thể dễ dàng thuần phục chỉ huy nó, chỉ là Tôn Phi không có quá mức chú ý.

Nhưng chuyện xảy ra hôm nay có chút điểm quỷ dị, đã không thể dùng ba chữ "lực tương tác" để hình dung, trình độ bất hảo của đám chiến mã này, thêm vào hoàn cảnh lạ lẫm, cho dù là thuần mã sư (người thuần hóa ngựa) thông thường cũng khó để tiếp cận, lúc trước nhóm thành quản mất không ít thủ đoạn mới dùng bạo lực đem chúng nó đuổi đến bên trong chuồng ngựa, huống chi người không có chút kinh nghiệm như Angela? Điều này thật khó hiẻu, chẳng lẽ những động vật này cũng háo sắc, chứng kiến dung nhan tuyệt thế của Angela nên không đành lòng thương tổn?

Tôn Phi nghĩ đến đây, lắc đầu, rất nhanh phủ định nguyên nhân làm hắn dở khóc dở cười này.

Đáp án xem ra cần từ từ giải đáp.

Trở lại hoàng cung, Angela cùng Ji Ma hai người có chút mệt mỏi, trở về phòng nghỉ ngơi.

Tôn Phi như trước không có ý đi ngủ, chậm rãi đi vào trong thư phòng, xuất ra mấy bản đấu khí bí tịch đơn giản lúc trước thu thập được, cẩn thận nghiền ngẫm một phen, chuẩn bị dựa theo kế hoạch cũ, thử lợi dụng hình thức thích khách để sáng tạo ra đấu khí bí tịch mới.

Đem mỗi một thông đạo đấu khí trên cơ thể người trong quyển nhị tinh cấp đấu khí bí tịch nhớ kỹ, tiếp đó Tôn Phi chuyển đến hình thức thích khách, nhắm mắt lại cẩn thận cảm thụ hình thức lực lượng độc đáo của thích khách —— 'Chân khí lực lượng', rõ ràng hết lộ tuyến kinh mạch lưu động trong người, sau đó cầm bút lông ngỗng lên, kết hợp với bản nhị tinh cấp đấu khí bí tịch, trên miếng da cừu trước mặt vẽ lên từng đạo đấu khí thông đạo mới tinh.

Hoàn thành tất cả chuyện này, Tôn Phi mở tròn bảy đấu khí thông đạo mới, mà trải qua Tôn Phi sửa chữa, nhị tinh đấu khí bí tịch có tên "Phá nham trảm" chỉ bảy đấu khí thông đạo vỏn vẹn lúc này đã có mười bốn đấu khí thông đạo, dựa theo số lượng đấu khí thông đạo mà quyết định phẩm cấp của đấu khí bí tịch mà suy đoán thì bản bản bí tịch hẳn là đã tăng lên tới tam tinh cấp.

Nhưng đây chỉ là trên lý luận mà thôi.

Cụ thể thực tế tu luyện tình huống sẽ như thế nào, Tôn Phi không thể cam đoan, chỉ có thể dựa vào thực tế.

Quá trình mô tả tân đấu khí thông đạo phi thường tiêu hao tinh thần lực, lấy trình độ Tôn Phi lúc này, cải tạo gần hoàn thành một quyển đấu khí bí tịch cũng đã có chút mỏi mệt.

Hắn trở lại phòng ngủ, đang chuẩn bị nghỉ ngơi, đột nhiên, một trận lực lượng dao động kịch liệt mơ hồ từ phương hướng cấm địa sau núi truyền đến.

Tôn Phi trong lòng cả kinh, thần sắc thay đổi, loại tình huống này chỉ có một khả năng —— có người khởi động ma pháp cạm bẫy bố trí phía sau núi.

Không thể nào là binh lính thủ vệ.

Bởi vì bọn họ đều nhớ chính xác lộ tuyến thông hành.

Vậy thì nghĩa là… Có người xâm nhập!

Tôn Phi trong lòng cả kinh, lập tức chuyển tới hình thức thích khách, thân hình nhoáng lên một cái, nháy mắt liền biến mất ngay tại chỗ, giữa trời đêm tối đen như mực hóa thành một luồng khói nhẹ mắt thường không thể nhận ra, không làm kinh động bất luận kẻ nào, nhanh như chớp hướng tới phía sau núi Hương Ba Thành.

Quả nhiên, Tôn Phi ở thật xa liền thấy được khu vực cấm phía sau núi có xích hồng sắc hỏa quang cùng bạch sắc điện quang phóng lên cao, tại màn đêm đen kịt có vẻ phi thường chói mắt, dưới quang diễm thấy bóng người chớp lên, đã có giao thủ.

- gười nào, dám xông vào cấm địa Hương Ba Thành?

Tiếng hét lớn của Peter Cech rơi vào tai Tôn Phi, bóng người chớp lên, song phương không ngừng thay đổi vị trí, trường kiếm trong tay kịch liệt va chạm, người xâm nhập chỉ có một, mà bên phía Cech thì có nhóm thánh đấu sĩ đồng tinh nhuệ tương trợ, hơn nữa còn có ma pháp cạm bẫy trợ giúp, thế nhưng lại chỉ đánh ngang tay với người xâm nhập, mà đối phương tựa hồ còn chưa vận hết lực lượng.

Vừa lúc đó, Tôn Phi rốt cục đúng lúc đuổi tới.

- Lui ra, ta tự mình đến đối phó hắn! Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

Tôn Phi hét lớn một tiếng, từ trên không, năm ngón tay cụp lại thành lợi trảo, lao thẳng tới hắc y nhân che mặt thần bí, khí thế lăng lệ vô song.

- Bệ hạ!

Đám người Cech từ thanh âm nhận ra Tôn Phi, nhất thời vui mừng khôn xiết, rất ăn ý thối lui ra ngoài, phong kín đường thoát của kẻ xâm nhập.

Phanh phanh phanh phanh!

Trong nháy mắt, thần bí hắc y nhân đã cùng Tôn Phi liên tục giao thủ mấy chiêu, ở hình thức thích khách, loại hình cận chiến Tôn Phi đã gần như là vô địch, toàn thân trên dưới mỗi một bộ vị đều hóa thành công kích, như cuồng phong bão táp đánh về phía hắc y nhân che mặt, đối thủ hiển nhiên bị thủ đoạn công kích kỳ dị làm luống cuống tay chân, liên tiếp lui về phía sau.