Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 302: Yashin đại đế




Hơn hai vạn người chờ đợi gần nửa giờ, vẫn chưa thấy Yashin đại đế đến.

Thế nhưng đại hoàng tử Arshavin cùng nhị hoàng tử Domingos thì đã xuất hiện ở tầng thứ tám trên đài, toàn thân khoác khôi giáp vàng uy vũ, áo choàng đen tung bay trong gió rét, như là hai vị thần đưa mắt từ trên cao trông xuống thế gian.

Tất cả mọi người đang lẳng lặng chờ đợi.

Tôn Phi vô cùng buồn chán ngồi ngay ngắn trên lưng đại hắc cẩu, ánh mắt đảo qua đám quân sĩ các nước khác.

Đế quốc Zenit hiện chỉ còn 240 nước phụ thuộc, chia cấp bậc theo dạng kim tự tháp gồm mười nước cấp 1, hai mươi nước cấp 2, ba mươi nước cấp 3, bốn mươi nước cấp bốn, sáu mươi nước cấp 5 và tám mươi nước cấp 6.

Có thể thấy trong đó các nước có thực lực nhỏ yếu chiếm đa số, bởi vậy nhìn trên giáo trường hiện tại cũng thấy rõ bất đồng giữa các nước.

Tôn Phi chứng kiến có nước nhân số đông đảo vượt quá hai trăm, binh hùng tướng mạnh áo giáp sáng choang, cũng có nước chỉ vừa đầy một trăm, trên người miễn cưỡng mặc vài bộ giáp bằng da thú, lại còn có cả nước phải gom đầu bếp lẫn chăn ngựa mới miễn cưỡng đủ năm mươi người, mà đám người này đừng nói là giáp da, ngay cả binh khí còn không có đủ, chỉ cầm một ít cung tên cùng mũi lao giản đơn chế từ thân cây, thoạt nhìn thê thảm vô cùng, so với Hương Ba Thành trước kia còn khốn khó hơn. Những nước nhỏ này đến cả quốc vương cũng không có nổi một bộ khôi giáp trọn bộ, trên người chắp vá không khác gì đám người rừng, bất quá khí thế cùng vẻ mặt của bọn họ lại vô cùng dũng mãnh, cũng không thể coi thường.

Đem quân Hương Ba ra so sánh, hơn năm mươi người áo giáp sáng choang, đao thương tỏa hàn khí, cưỡi tứ cấp ma thú Liệt Diễm thú, trang bị cực kỳ xa xỉ, so với mười nước phụ thuộc cấp 1 kia cũng không kém chút nào.

Thời điểm Tôn Phi đi quan sát người ta, thi cũng không ít ánh mắt đang quan sát lại Tôn Phi cùng đoàn dự thi của Hương Ba lần này.

Trong những ánh mắt đó có có hâm mộ có ghen tị, có nịnh hót có cừu thị, có thiện ý có địch ý, có thân cận cũng có sợ hãi... Muôn màu muôn vẻ.

Ngay tại thời điểm Tôn Phi đã có chút sốt ruột tới không đợi thêm được, đột nhiên từ bầu trời xa xuất hiện mấy đạo lưu quang mãnh liệt, mang theo khí thế đáng sợ tựa như thần hàng lâm mà bay vút về hướng đài cao.

Mọi người mừng rỡ, nhìn kỹ lại, dẫn đầu là sáu đại ma pháp sư mặc ma pháp trường bào hoàng gia thiêu đốt ma lực lăng không mà tới, tiếp đó là bốn bóng người tỏa hào quang nóng cháy như thái dương, tới cuối là một đoàn quang diễm đỏ lửa, tất cả đều bay vút về hướng đài cao.

Tôn Phi nhìn kỹ lại, phát hiện đoàn quang diễm rực lửa kia không ngờ là một con Long thú lớn bằng quả núi nhỏ, thi thoảng há mồm gầm lên một tiếng, sóng âm cuồn cuộn hình thành mấy cơn lốc xoáy có thể nhìn bằng mắt thường, làm nhiễu loạn cả không gian.

Á Long thú!

Không ngờ là á Long Thú!

Trong truyền thuyết của đại lục đó chính là hậu duệ của Long tộc, trên bầu trời tuyệt đối là vương giả, tọa kỵ vô địch trên không.

Tôn Phi trong lòng rung động khó có thể nói nên lời. Hắn từng xem đủ loại hình ảnh về rồng trong kiếp trước, ở kiếp này cũng thấy không ít trong các sách cổ, thế nhưng khi tận mắt chứng kiến quả thực không có ngôn ngữ nào kể nổi cảm giác của hắn. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com

Từng tiếng long ngâm chói tai vẫn vang lên, trên lưng á Long thú chở một chiếc ngai vàng màu hoàng kim thật lớn, từ nơi chân trời xa không nhanh không chậm bay tới, cuối cùng xẹt qua đài cao tầng thứ chín.

Thời điểm á Long thú bay tới, cả giáo trường đều tràn ngập một loại sợ hãi, một ít chiến mã bị dọa đến bốn vó té quỵ dưới đất, sùi bọt mép.

Ngay khi á Long thú lướt qua đỉnh đài cao, đột nhiên nó hơi dừng lại.

Ngai vàng trên lưng nó như một chiếc lông vũ từ từ hạ xuống, "ầm" một tiếng vững chãi đặt trên tầng chín. Cùng lúc đó, bốn đã đại ma pháp sư hoàng gia kia hạ xuống tầng thứ bảy, ngay bên dưới sau Arshavin cùng Domingos hai vị hoàng tử.

Bốn người này đứng ở bốn phía, thần sắc cảnh giác vô cùng, ánh mắt như điện đảo qua đám người, nắm chặt trng tay pháp trượng màu trắng cao hơn hai mét, ma lực trên người điên cuồng rót vào ma pháp trận được khắc trên đài cao. Một tiếng nổ nhẹ vang lên, một màn hào quang trong suốt xuất hiện, đem trọn đài cao bảo hộ bên trong.

Tôn Phi từ xa nhìn thấy rõ ràng trước ngực bốn gã ma pháp sư mặc áo choàng ma pháp màu đen này có thuê sáu ngôi sao vàng năm cánh.

Đó là dấu hiệu của đại ma pháp sư lục tinh cấp.

Bốn hoàng gia ma pháp sư này lại đều là đại ma pháp sư lục tinh cấp.

Tôn Phi ở trong lòng thầm tặc lưỡi.

Đại đế quốc chính là đại đế quốc, không ngờ hoàng gia ma pháp đoàn có thể một hơi mời ra bốn bị ma pháp sư lục tinh cấp, nội tình như vậy đích xác làm kẻ khác khiếp sợ.

Nhưng ngẫm nghĩ thêm một hồi, có thể trong thời gian ngắn bố trí vào chục cái ma pháp trận lục tinh cấp trở lên tại chiến trường trong Moro sơn mạch thì việc hôm nay xuất được sáu gã đích ma pháp sư lục tinh cấp cũng không quá bất ngờ.

Thậm chí Tôn Phi còn đang suy đoán, có lẽ nội tình hoàng thất Zenit không chỉ như bên ngoài hiển lộ, trong hoàng cung được canh gác sâm nghiêm kia, có lẽ còn che giấu cao thủ đỉnh cấp nhất!

Ánh mắt Tôn Phi nhanh chóng dời lên ngai vàng đang yên vị trên tầng thứ chín đài cao.

Đây là một ngai vàng cao hai mét không biết do vật liệu gì chế tác thành, khắc đồ án một con cự long sống động như thật.

Tất cả mọi người biết, có tư cách ngồi trên ngai vàng này, cả đế quốc chỉ có một người…

Yashin đại đế.

Sau khi được cường giả thần bí kia tặng hai bản chép tay của Yashin đại đế thời còn là hoàng tử, Tôn Phi đối với vị hoàng giả thiên tư siêu tuyệt này tràn ngập tò mò, muốn một lần tận mắt nhìn thật rõ bị hoàng giả cả đời tràn ngập sắc thái truyền kỳ này.

Nhưng giờ khắc này lại có từng luồng khí màu đỏ toát ra từ ngai vàng kia, giống như một ngọn lửa không ngừng thiêu đốt ngăn cách tất cả, đem thân ảnh người ngồi trên ngai vàng hoàn toàn che giấu, cho dù Tôn Phi có thực lực gần thất tinh trung giai, vận chuyển toàn bộ thị lực cũng không thấy được cái gì.

Vì sao phải như vậy?

Tôn Phi hơi nhíu mày, tự hỏi.

Theo sách sử trong Hương Ba Thành, tại các giải đấu diễn võ tác chiến trước đây, Yashin đại đế đều đúng giờ xuất hiện, cũng chưa từng che giấu khuôn mặt thật của mình. Vị hoàng đế oai hùng này mỗi lần đều là đích thân đứng trên đài cao, nhìn xuống hùng binh vạn người của 250 nước phụ thuộc.

Hơn nữa, căn cứ miêu tả từ hoàng thất Hương Ba Thành, Yashin đại đế có phong thái tuyệt thế như một vị thần, bất luận kẻ nào chỉ cần bị vị đại đế này liếc mắt từ xa một cái thôi cũng đã nhịn không được sinh lòng thần phục, là bị phong thái của hắn chế phục.

Nhưng lúc này đây, vì cái gì Yashin đại đế lại phải che đi thân ảnh của mình?

Chẳng lẽ giống như lời đồn, vị hoàng giả thiên tài này đã ở dốc bên kia của cuộc đời, không muốn cho con dân của mình chứng kiến dáng vẻ ốm yếu của một ông lão tuổi xế chiều?

….

Tuy rằng khoảng cách tới đài cao kia rất xa, nhưng Tôn Phi vẫn có thể cảm giác được khí tức mạnh yếu của mỗi người trên đài kia.

Từ dưới tầng thứ bảy là hơn 20 hộ vệ thực lực khoảng từ tam tinh đến ngũ tinh. Trên tầng bảy là bốn vị hoàng gia cung đình đại ma pháp sư khí tức kinh người. Tầng thứ tám là đại hoàng tử Arshavin một thân thực lực lục tinh cấp và nhị hoàng tử Domingos dù chỉ biểu hiện thực lực tứ tinh, thế nhưng phong thái hoàng giả tự nhiên lại không chút nào thua kém đại hoàng tử.

- Uồm…

Con trâu lông trắng được nuôi tỉ mỉ ba năm rống lên một tiếng vang vọng toàn trường.

Nó vừa ra đời đã được hoàng thất tỉ mỉ chăn nuôi, mỗi ngày đều có vô số người hầu hầu hạ tắm rửa, ăn loại cỏ tốt nhất, ngủ thảm lông mềm mại nhất, uống nước suối tinh khiết nhất, chính là để đợi một ngày này, ngày bị một kiếm mổ lấy tim để đoán vận thế ba năm tới của đế quốc. Nhưng có điều con trâu đực này chắc là đã hoàn toàn đắm chìm trong cuộc sống tốt đẹp, căn bản không biết sắp đến vận rủi, như ũ nhàn nhã nằm ở tầng thứ chín, đem mình làm thành vẻ chúa tể cao cao tại thượng, mắt nhìn hơn hai vạn hùng binh dưới đài không hề có chút e ngại.