Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1091: Khiếp sợ! chấn động! (15)




Edit: Sahara

Nam Cung Khánh luôn luôn trọng nam khinh nữ, ông ta làm sao chịu đem Nam Cung gia giao cho Nam Cung Lam?

Nam Cung Lam sớm muộn gì cũng phải gả cho người khác, cho Nam Cung Lam, khác gì là cho người ngoài?

"Những việc này bổn gia chủ tự có định đoạt, các ngươi không cần phải nhiều lời!" Nam Cung Khánh quét mắt nhìn chúng trưởng lão, rồi một mình đi ra khỏi phòng nghị sự.

Trong đại sảnh.

Gia chủ của các gia tộc nôn nóng đi qua đi lại không ngừng, sau khi bọn họ nhìn thấy Nam Cung Khánh dẫn đầu một đám người đi đến, ánh mắt liền sáng lên, rồi vội vàng tiến lên nghênh đón.

"Nam Cung gia chủ, chúng ta đều tới đây để tìm Nam Cung công tử, không biết Nam Cung công tử có ở đây hay không?"

Nam Cung Khánh hé miệng, vừa định lên tiếng, thì lại bị một trưởng lão theo sát phía sau giành nói trước.

"Gia chủ, người vẫn nên đem đại thiếu gia giao cho bọn họ đi, hà tất phải hao tài vì đại thiếu gia làm gì? Các vị, hội trưởng lão của Nam Cung gia chúng ta đã nhất trí đưa ra quyết định, đem đại thiếu gia trục xuất khỏi gia tộc."

Nam Cung Khánh tức thì liền biến sắc, ông ta quay phắt đầu lại, nói bằng giọng điệu dữ tợn: "Là ai cho các ngươi cái quyền đó hả?"

"Gia chủ, chúng ta đều là suy nghĩ cho Nam Cung gia, tất nhiên không hy vọng Nam Cung gia hao phí ngân lượng một cách vô nghĩa!"

Tên trưởng lão kia cười lạnh một tiếng, rồi quay sang nhìn các gia chủ của các gia tộc đang đứng đầy trong đại sảnh.

"Nam Cung Vân Dật đã không còn là người của Nam Cung gia chúng ta nữa, có thể mặc cho các người xử trí, Nam Cung gia chúng ta tuyệt đối sẽ không hỏi tới!"

Sắc mặt Nam Cung Khánh càng thêm khó coi, hai nắm đấm siết chặt đến mức kêu lên răng rắc.

Chúng gia chủ đều quay sang hai mắt nhìn nhau, tựa như hòa thượng trọc đầu sờ mãi không thấy tóc, mặt đầy vẻ nghi hoặc.

"Đem Nam Cung công tử giao cho chúng ta? Tại sao lại nói như thế? Sao ta nghe mà chẳng hiểu được chỗ nào hết vậy? Các người... Tại sao lại đem Nam Cung công tử trục xuất khỏi gia tộc?"

Trưởng lão kia giật mình hỏi ngược lại: "Các người không phải là bởi vì phương thuốc của đại thiếu gia xảy ra vấn đề cho nên mới đến tìm đại thiếu gia tính sổ à?"

"Tính sổ? Tại sao chúng ta lại phải tìm Nam Cung công tử tính sổ?" một gia chủ trong số đó cảm thấy khó hiểu mà nhìn trưởng lão kia, rồi lại đem tầm mắt dời về phìa Nam Cung Khánh: "Nam Cung gia chủ, chuyện là thế này, phương thuốc của lệnh công tử quả thật là quá thần kỳ, trên mặt của hảo bằng hữu của con gái ta có một vết sẹo, vậy mà sau khi uống thuốc của lệnh công tử được một canh giờ, vết sẹo kia liền biến mất. Hôm nay, con gái ta cố ý đến Tây thành đợi suốt cả một ngày, nhưng lại không thấy lệnh công tử đến đó. Vì thế ta mới tới Nam Cung gia, thỉnh cầu Nam Cung công tử ra mặt chữa bệnh cho con gái ta."

Đừng nói là tên trưởng lão vừa mở miệng trào phúng, mà ngay cả Nam Cung Khánh cũng phát ngốc luôn rồi.

Nam Cung Vân Dật thật sự biết chữa bệnh? Người làm phụ thân như mình tại sao trước giờ lại không hề hay biết gì cả?

"Đúng vậy, chúng ta tới nơi này cũng là vì muốn mời Nam Cung công tử chữa bệnh, xin Nam Cung gia chủ để lệnh công tử ra đây chẩn bệnh cho chúng ta?"

"Thân thể con trai ta thì không có vấn đề gì cả, nhưng ta lại thường xuyên cảm thấy mệt mỏi, cho nên, sau khi biết được bản lĩnh của Nam Cung công tử, ta cũng mạo muội đến đây tìm thầy chữa bệnh bốc thuốc, chỉ cần Nam Cung công tử chịu chữa bệnh cho ta, đừng nói là ba ngàn vạn lượng, cho dù là năm ngàn vạn lượng ta cũng đồng ý chi trả."

Nam Cung Khánh trợn tròn mắt, ông ta vô cùng kinh ngạc mà nhìn chúng gia chủ của các gia tộc đang kích động không thôi, lúc nói, ngữ khí lại có chút chần chừ: "Các người nói, Dật nhi có thể trị khỏi bệnh của các người?"

"Đúng vậy, bởi vì lệnh công tử đã chữa khỏi cho không ít người, cho nên chúng ta mới đến đây tìm lệnh công tử xin được chữa bệnh, mong Nam Cung gia chủ có thể để cho lệnh công tử ra đây!"

Tựa như ngũ lôi oanh đỉnh.

Sắc mặt của đám trưởng lão Nam Cung gia đều đồng loạt hóa đá hết tất cả.

Lời nói của những người ở đây, cứ như từng cái tát tát lên trên mặt bọn họ, âm thanh vang vọng vô cùng.

Nam Cung Lam vừa đến cũng nghe rõ ràng những lời nói của chúng gia chủ ở đây, dung nhan thanh lệ tuyệt thế biến thành một mảnh trắng bệch, bước chân không tự chủ được mà lui về sau mấy bước.

Nam Cung Vân Dật thật sự có thể trị bệnh cứu người? Từ khi nào mà hắn ta lại có cái bản lĩnh này?