(Quyển 3) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!

Chương 589: Hoa khôi làng được cưng chiều (18)




Tống Dã xây trường học hết sức thuận lợi.

Mấy năm này, trong thôn xây dựng lên không ít phòng ốc, xung quanh nhà máy còn có kí túc xá cho công nhân viên chức. Trường học không chỉ ngày một ngày hai mà xây xong được, nên trước hết Tống Dã phân ra một phần kí túc xá xem như là phòng học.

Lúc này chưa có nhiều người lắm, vẫn đủ.

Thật ngoài dự đoán là, lớp trưởng thành được hoan nghênh nhất, và tích cực nhất không phải đàn ông trong thôn mà là phụ nữ, ai ai cũng chen nhau đi học.

Cuối cùng, các giáo viên lớp trưởng thành thương lượng với nhau, sắp xếp chương trình học mỗi ngày, sớm áp dụng ra bên ngoài, thôn dân cần học cái gì cứ đến theo thời gian, lúc đó mới giải quyết được tình trạng lúng túng ấy.

Không bao lâu sau, các thanh niên trí thức đã từng ra ngoài thi về thôn Đường.

Bọn họ túi lớn túi nhỏ, mệt mỏi từ thành phố trở về.

Chẳng còn thấy thôn làng nghèo túng năm nào nữa, chỉ còn một vùng sạch sẽ sáng sủa, nhà nào nhà nấy đều đẹp đẽ, bên ngoài còn trồng một đầy sân hoa lá đẹp mắt. Theo lời người ngoài nói, những nhà này đã có thể tính là biệt thự.

Đường trong thôn cũng được tu sửa lại, mười phần bằng phẳng.

Lúc mới đến, bọn họ còn ngỡ là mình đi nhầm, đây rõ ràng là thế ngoại đào nguyên mà.

Đường Thiên Ngọc tự mình đón bọn họ, tạm thời để tất cả các giáo viên ở lại kí túc xá.

Edit: Beltious Soulia/Dã Linh

Beta: Jin Yin

Đăng trên watt()pad BeltiouSoulia

Ngày hôm sau, Tống Dã tự đi gặp bọn họ, đôi bên còn ký hợp đồng. Dựa theo thời gian trong hợp đồng, Tống Dã sẽ sắp xếp nhà ở cho bọn họ để ở tạm trong thôn Đường, thậm chí là định cư.

Những thanh niên trí thức kia hầu như không do dự gì mà lựa chọn ở lại thôn Đường toàn bộ.

Về phần vị đảm nhiệm làm giáo viên mầm non, đó là một nữ sinh viên dịu dàng, cười lên rất đẹp. Ngoài ra còn sắp xếp thêm hai vị giáo viên sinh hoạt, tuyển ra từ phụ nữ trong thôn, chuyên môn trị những đứa trẻ nghịch ngợm thích gây sự.

Chuyện trường học cứ thế đi vào quỹ đạo.

Càng phát triển, người trong thôn Đường càng ngày càng nhiều, làng cũng mở rộng ra.

Tống Dã đang suy nghĩ muốn làm sao để quy hoạch cho thôn Đường phát triển theo hướng tích cực thì Đường Quả đưa cho anh một chồng bản vẽ.

"Đây là cái gì?"

Đường Quả ôm tay Tống Dã, anh cũng thuận thế vừa kéo cô vợ nhỏ lại gần mình vừa lật xem bản vẽ. Khi thấy được bản đồ kiến trúc nhà ở trên đó, anh suýt nữa đã đứng bật dậy.

Cái này sao gọi là bản đồ kiến trúc nhà ở được, đây rõ ràng là bản đồ quy hoạch đô thị, không chỉ có quy hoạch toàn cảnh mà còn phân ra thành các chi tiết nhỏ như ở đâu trồng cây, ở đâu làm đường, ở đâu là khu thương nghiệp, khu dân cư, các cửa hàng... Tất cả đều được vẽ tỉ mỉ, phải nói là vô cùng cẩn thận, mỗi một chi tiết nhỏ đều khiến người khác giật mình.

Coi như không tạo được một thành phố như thế, Tống Dã cũng có thể nhìn ra được trên bản vẽ này một tương lai tươi sáng.

Quả Quả nhà anh thật lợi hại!

Anh không kiềm được, ôm hôn người trong lòng, "Quả Quả, em siêu thật!"

Anh lật lại bản vẽ, nhận ra thôn Đường từ từ mở rộng quy hoạch như thế này hầu như không có vấn đề gì. Anh chắc cưới một bảo bối đúng không, vấn đề khiến anh đau cả đầu giờ đã được giải quyết rồi.

Cho đến giờ anh vẫn đang nghĩ làm sao để phát triển thôn Đường, hiện tại chẳng phải có cách rồi hay sao? Không quy hoạch, thôn Đường chỉ là thôn Đường, nhưng một khi đã quy hoạch rồi, vậy thì không giống thế nữa.

Xác định được mục tiêu, Tống Dã lại bận rộn.

Đương nhiên, coi như anh có bận rộn hơn nữa cũng không quên đi đâu đưa vợ theo đó.