Quyền Khuynh Nhất Thế

Chương 523: Chủ Nhiệm Phòng Đốc Tra Tỉnh Ủy






Lục Duệ ngây ra, quay đầu nhìn, phát hiện mình quả thực đang chắn đường người khác, có điều thái độ của người này khiến hắn có chút bực mình, nhìn lướt qua người trẻ tuổi đeo kính râm này, Lục Duệ lắc đầu, thầm nghĩ mình phải tĩnh tâm, không đáng so đo với người như vậy, cười cười, Lục Duệ nghiêng người đứng lên vỉa hè.
Người đó nhìn thấy Lục Duệ né tránh, hùng hùng hổ hổ lầu bầu vài câu rồi rụt đầu về.
Lục Duệ thấy rõ, người nọ tuổi tương đương với mình, bảo vệ hình như biết hắn, nếu không thì sao lại để hắn trực tiếp lái xe vào trụ sở tỉnh ủy.
Lắc đầu cười cười, Lục Duệ lẩm bẩm: "lái xe Ferrari vào trụ sở tỉnh ủy, chậc chậc, thú vị."
Chỗ ở Trần Dương an bài cho Lục Duệ ở gần cục thuế tỉnh Nam Sơn Tân Châu, thật ra là ngay gần trụ sở tỉnh ủy, gần đó là khu thương nghiệp khá phồn hoa, tiểu khu này là khu nhà của cục thuế, Trần Dương có thân thích vừa lúc phải xuất ngoại, liền đưa nhà cho hắn.

Lúc trước ý tứ của Hàn Định Bang là an bài cho Lục Duệ một địa phương hoàn cảnh tốt một chút, cho nên Trần Dương liền chọn nơi này.
Căn nhà trang trí không tồi, tùy thời có thể trực tiếp vào ở, đồ của Lục Duệ không nhiều, dứt khoát trực tiếp về khách sạn lấy rồi chuyển tới.
Hoàng Bác Văn trở về tỉnh G, Đường Tiếu thì gần đây cũng không ở kinh thành, Lục Duệ dứt khoát dùng thời gian một buổi chiều thu dọn nhà mới.
Chuyện Phòng tổ chức giao người rất đơn giản, có đại tướng Lâm hệ Trần Bân tọa trấn phòng tổ chức, tất nhiên không đi làm khó con rể của Lâm gia, khi Lục Duệ báo cáo, Trần Bân đặc biệt phái thư ký của mình tới dẫn Lục Duệ,
Chủ nhiệm văn phòng Tỉnh ủy do thư ký trưởng tỉnh ủy, thường ủy tỉnh ủy Hạ Tuấn kiêm nhiệm, có điều bổ nhiệm một cán bộ cấp chính ban, tất nhiên sẽ không kinh động tới vị cán bộ cấp phó bộ này, mặc dù đoạn thời gian gần đây Lục Duệ ở tỉnh H đã dẫn phát một hồi giao tranh lớn, Hạ Tuấn cũng không cần thiết phải hạ mình tới gặp hắn, nhiều nhất cũng chỉ hơi chú ý người này một chút mà thôi.
Phụ trách tiếp đãi Lục Duệ là phó chủ nhiệm thường vụ văn phòng tỉnh ủy Hoàng Hiểu Yến, một nữ nhân hơn năm mươi tuổi, nhìn qua rất là nhiệt tình, hàn huyên với Lục Duệ cả nửa ngày mới bảo thư ký giúp Lục Duệ đến phòng đốc tra thượng nhiệm.
Phòng đốc tra Tỉnh ủy ở lầu hai trụ sở văn phòng tỉnh ủy, được xưng là phòng đốc tra đảng uỷ tỉnh H.


Chức trách Chủ yếu là đôn đốc kiểm tra tình huống chứng thực chính sách có liên quan của các châu, huyện và bộ môn toàn tỉnh đối với Trung ương; Tiến hành theo dõi tình huống chứng thực bộ thự công tác tỉnh ủy, làm rõ nguyên nhân chân chính gây trở ngại và đề xuất kiến nghị; thực hiện chị tị của lãnh đạo Trung ương và tỉnh ủy; Nói tóm lại, thứ phòng đốc tra tỉnh ủy quản không ít, chỉ cần là chuyện tỉnh ủy ra lệnh, bọn họ sẽ có quyền đi quản.
Quan trọng nhất là, phòng đốc tra tỉnh ủy dựa theo quy định của bên trên nên là đơn vị chính xử, cao gần bằng cấp phó thính, nói cách khác, Lục Duệ là chủ nhiệm cấp chninh xử, sớm muộn gì cũng sẽ được đề thăng làm phó thính, sau khi tới tìm hiểu tình huống cụ thể của phòng đốc tra tỉnh ủy, Lục Duệ mới lĩnh hội được một phen khổ tâm của Hàn Định Bang, làm ở đây hai năm, mình trực tiếp có thể về địa phương làm quan phụ mẫu một nhiệm.
Cơ quan Tỉnh ủy không hề thần bí như người ngoài nghĩ, phòng đốc tra có ba phó chủ nhiệm, còn có vài chuyên viên đốc cấp phó ban, trong những người này, thậm chí còn có người so với Lục Duệ chỉ lớn hơn một hai tuổi, cho nên đối với tuổi của Lục Duệ cũng không ai biểu hiện ra vẻ quá kinh ngạc, ngược lại tỏ vẻ hoan nghênh nhiệt liệt.
Thư ký của Hoàng Hiểu Yến giới thiệu tình huống với Lục Duệ một chút, sau đó Lục Duệ phát biểu đơn giản vài câu, nói trắng ra là chào hỏi.

Cũng không có nội dung thực tế, mình mới đến, cứ chậm rãi tìm hiểu tình huống đã rồi tính sau.
Phía dưới phòng đốc tra Tỉnh ủy tổng cộng có bốn ban, bao gồm ban đốc tra 1, ban đốc tra 2, ban tổng hợp và ban tài vụ, làm quen với người phụ trách của các ban rồi, Lục Duệ lại cùng họ tới gặp nhân viên của các phòng các ban, nói trắng ra là để chào họ, cho mọi người biết vị chủ nhiệm mới thượng nhiệm này.
Làm xong những việc này, Lục Duệ trở lại văn phòng của mình, bắt đầu công tác ngày đầu tiên của hắn ở trụ sở tỉnh ủy.
Tới gần lúc tan tầm, khi Lục Duệ đang định dọn đồ về thì ngoài văn phòng truyền tới tiếng gõ cửa.
" Chủ nhiệm Lục có ở đó không?"
Lục Duệ chậm rãi ngẩng đầu, đáp: "Mời vào."
Cửa văn phòng kẽo kẹt được đẩy ra, phó trưởng ban ban tổng hợp Thạch Quang bước vào, Thạch Quang là bằng tuổi với Lục Duệ, mặt mũi thanh tú, tốt nghiệp đại học được hai năm đã được làm phó ban, tuy rằng không so được vơi sloaij thăng quan với tốc độ tên lửa như Lục Duệ, nhưng so sánh với bạn cùng lứa tuổi thì đã là phát triển không tồi.


Tình huống Hoa Hạ chính là như vậy, trong xí nghiệp hoặc là cơ quan nhà nước đề bạt khá dễ, đây cũng coi như là sự ưu việt của nha môn, cán bộ cấp xử hơn hai mươi ở những địa phương này tuyệt đối không phải là việc gì lạ, nhưng nếu là nhưng nếu công tác ở cơ sở, hai mươi mấy tuổi đã được đề bạt tới cấp xử thì trừ phi là giống như Lục Duệ, được trùng sinh và lấy được vợ ngon.
Thạch Quang đi vào, cười nói với Lục Duệ: "Chủ nhiệm Lục, buổi tối hôm nay liên hoan, các đồng sự muốn đón gió tẩy trần cho ngài."
Trên mặt Lục Duệ vẫn bất động thanh sắc, trong lòng thì cẩn thận nghĩ xem rốt cuộc là chuyện gì, trước khi thượng nhiệm, Lục Duệ đã hỏi thăm tình huống của phòng đốc tra tỉnh ủy, có công tử của phó bí thư tỉnh ủy Đường Tiếu làm bạn, những tình huống hắn biết được cũng không ít.

Nghe nói Thạch Quang này chắc không đơn giản, hắn là con trai của Hoàng Hiểu Yến, phó chủ nhiệm văn phòng.

Đương nhiên, quan hệ này người bình thường không biết, Đường Tiếu cũng là bởi vì quen với con gái của thư ký trưởng tỉnh ủy Hạ Tuấn, mới nghe đối phương nói.

Vợ của Hạ Tuấn là đồng học với Hoàng Hiểu Yến, quan hệ cá nhân của hai nhà vô cùng tốt.
Lục Duệ tất nhiên sẽ không làm loại chuyện mất hứng này, loại tiệc tẩy trần này ở đơn vị nào cũng đều là rất bình thường, mình không cần thiết phải chối từ, cười ha ha, cười nói với Thạch Quang: "Tốt, các anh cần phải kiềm chế chút, đừng có chuốc tôi say không dậy được."
Lục Duệ nếu đã gật đầu, người khác tất nhiên cũng sẽ không vắng mặt, đương nhiên cũng không phải là toàn thể thành viên của phòng đốc tra đều tới tham gia tiệc rượu này, vậy thì quá thấp cấp.


Chủ yếu là mấy phó chủ nhiệm và chuyên viên đốc tra, cộng với các trưởng ban của các ban dưới, cộng thêm một số đốc sát viên, tổng cộng hơn hai mươi người chia nhau ngồi trong sáu chiếc xe tới khách sạn Sơn Thủy Nhân Gia.

Mắt thấy xe của bọn họ, Lục Duệ lắc đầu cười khổ.
Sơn Thủy Nhân Gia khách sạn tầm trung khá nổi danh ở Tân Châu, lựa chọn nơi này là là ý của Lục Duệ, không phải bởi vì vấn đề tốn xài bao nhiêu tiền, mà là Lục Duệ không định làm quá nổi bật, chỉ là điều nhiệm chủ nhiệm phòng đốc tra tỉnh ủy, không đáng gióng trống khua chiêng, cục diện tỉnh thành phức tạp, mình cứ thu mình chút vẫn tốt hơn.
Bữa ăn trên Quan trường có rất nhiều quy củ, nội dung cần chú ý cũng rất nhiều, có điều bữa ăn giống như này bình thường người gọi món đầu tiên đều là lãnh đạo cho chức vụ cao nhất.
Phó chủ nhiệm Phòng đốc tra Hầu Thiết mỉm cười, cầm thực đơn trong tay đưa cho Lục Duệ: "Chủ nhiệm, ngài gọi món ăn đi."
Hắn đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng lại chủ động gọi Lục Duệ là ngài, hơn nữa không hề có cảm giác mất tự nhiên, Lục Duệ cười cười tiếp lấy thực đơn, trong lòng thì thầm cảnh giác, căn cứ vào tình huống hắn tìm hiểu được thì vị trí chủ nhiệm phòng đốc tra tỉnh ủy này vốn không phải của mình, chủ nhiệm trước đã được đưa tới địa phương khác làm phó thị trưởng, chức chủ nhiệm này vốn là nên do phó chủ nhiệm Hầu Thiết và phó chủ nhiệm Khổng Kính Hoa tranh nhau, không ngờ một hàng không binh như hắn trực tiếp được Hàn Định Bang điểm danh, theo lý thuyết thì hai vị phó chủ nhiệm này đều nên bất mãn với mình mới đúng, nhưng bất kể là Khổng Kính Hoa hay là Hầu Thiết lúc này đều tươi cười, không hề nhìn ra có gì bất mãn cả.
Lăn lộn ở cơ sở lâu như vậy, Lục Duệ tất nhiên hiểu được những đạo lí đối nhân xử thế này, trong nữa cơm, Lục Duệ chủ động hạ thấp tư thái, mọi người ăn vui vẻ, không khí hòa hợp.

Lục Duệ uống mỗi người một chén rượu, hàn huyên vui vẻ.
Trong lúc này, Lục Duệ dụng tâm lắng nghe nội dung mà mỗi người nói với mình, cẩn thận phân tích tin tức hữu dụng trong lời nói.

Cơ quan chính là như vậy, một đám người không bắt mắt, nhưng lại có tính toán riêng của mình.


Chim sẻ tuy nhỏ, nhưng ngũ tạng đủ cả, trên có lãnh đạo văn phòng tỉnh ủy, dưới có thủ hạ tâm tư khác nhau, Lục Duệ không thể không cẩn thận, thận trọng.
Nhân lúc ra ngoài đi WC, Lục Duệ đứng dậy thanh toán, chẳng đáng bao nhiêu, không đáng để người ta cảm thấy mình là một người bắt người khác phải chi.

Có điều như thế cũng khiến không ít người nhìn Lục Duệ với cặp mắt khác, ít nhất thì vị chủ nhiệm mới thượng nhiệm này cũng không phải loại người keo kiệt.
Trong thời gian một tuần, Lục Duệ đại bộ phận thời gian chui ở trong văn phòng, tìm hiểu tình huống của phòng đốc tra, ít nhất thì trên danh nghĩa, hắn là phòng đốc tra phòng đốc tra cũng không thể không hiểu gì cả, thật ra chức vụ này Âu Văn Hải cũng từng làm rồi, chỉ có điều hắn hiện tại đang bận củng cố cục diện thành phố Mộc Dương, Lục Duệ cũng ngại quấy rầy hắn.
Tỉnh trưởng Trung ương phái xuống tên là Giang Vĩnh Lực, là từ vị trí phó tỉnh trường thường vụ của tỉnh nào đó ở tây nam điều tới.

Lục Duệ không có ấn tượng gì với người này, chỉ mơ hồ nghe nói, tỉnh trưởng mới hình như gần đây đều tiến hành điều nghiên ở xã dưới.
Hôm nay, Lục Duệ đang ngồi ở trong văn phòng đọc giấy tờ thì Thạch Quang tới văn phòng của Lục Duệ, cười ha ha nói: "Chủ nhiệm,vừa nhận được thông tri của phòng tài vụ tỉnh, tiền lương của ngài lên một cấp, là cấp phó thính.

Ngoài ra bởi vì ngài sống ở bên ngoài, cho nên mỗi tháng phát thêm cho ngài năm trong đồng tiền trợ cấp nhà ở."
Lục Duệ sửng sốt, lập tức nhíu mày.